gười khác không biết Diệp Khai là ai, nhưng Trần Kiến Hào biết thật rõ ràng.

Bên trong đời thứ ba của Diệp gia, tuy Diệp Kiến Hoan là lão đại nhưng đã từ bỏ con đường chính giới, một lòng đi theo ngành giải trí, mở ra công ty giải trí Hoan Nhan, đã sáng tạo ra cơ nghiệp không nhỏ, còn muốn quay về con đường làm quan khả năng không lớn, những người khác tuổi tác còn quá nhỏ chưa đủ xem, trong thời gian ngắn không khả năng bước lên con đường làm quan.

Duy nhất có Diệp Khai con của lão tam Diệp Tử Bình tuy tuổi tác còn nhỏ, nhưng lại quỷ kế đa đoan, làm việc rất có kết cấu, nhất là lần trước sau khi bị hai đứa con trai của hắn nện cho bất tỉnh càng thêm thay đổi, đã đem Cục công an thủ đô làm gà bay chó nhảy, nhưng mọi người còn không làm gì được hắn.

Bởi vậy trong lòng Trần Kiến Hào chợt động, chẳng lẽ lần này chuyện Trần Học Văn cùng Trần Học Vũ bị thương là xuất từ tay của Diệp Khai?

Nhưng cũng không khả năng đi, Bùi Quân Thu là con dâu của Trần gia, làm sao có thể giúp đỡ Diệp Khai đối phó hai chú em chồng? Trần Kiến Hào lắc đầu có chút không nắm bắt được trọng điểm.

Nếu sự tình liên quan tới Diệp Khai, như vậy Trần Kiến Hào thật có chút khó xử, Diệp gia thật không dễ đối phó, chính ông ta căn bản không khả năng bắt Diệp Khai truy tra chân tướng tột cùng.

Bên Bùi Quân Thu lại không chịu nói rõ nguyên nhân việc này, hiển nhiên là có vấn đề kỳ quặc, hiện tại Trần Kiến Hào cũng không biết nên làm thế nào, chỉ có thể chờ đợi tình huống hai đứa con trai đỡ hơn một chút sau đó mới hỏi rõ nguyên nhân sự việc.

Trần Kiến Hào đứng ngoài gió lạnh một lúc lâu rốt cục hạ quyết tâm gọi điện thoại cho em họ Trần Kiến Chương bên ngành tình báo, hai người nói chuyện thật lâu sau đó ông ta mới rời khỏi bệnh viện.

Tâm tình Diệp Khai ngược lại vô cùng thoải mái, cũng giống như khí trời ngày hôm nay, ánh nắng sáng rỡ, hoa thơm chim hót, không xuất hiện bão cát, hết thảy đều rất tốt đẹp.

Hắn đang tán gẫu với Diệp lão gia tử, bàn luận những gì mình đã chứng kiến trong chuyến đi Xô Viết lần này.

-Mặt trời của lão đại đế quốc sắp lặn, cải cách thất bại, kinh tế thảm đạm, quân uy không còn.

Diệp Khai làm ra tổng kết về tình hình Xô Viết, làm Diệp lão gia tử cười khẽ, hiển nhiên tâm tình của ông cũng bị Diệp Khai lây nhiễm, có chút lạc quan.

Sau khi hỏi thăm Diệp Khai kỹ càng về một ít tình huống, Diệp lão gia tử cảm khái than thở:

-Vào thời ông còn trẻ tuổi, thậm chí đều cho rằng Xô Viết là thánh địa cách mạng, về sau khi tham gia chiến tranh kháng Nhật, lại tới lập quốc, cùng với nhóm hạng mục kiến thiết công nghiệp trọng điểm đầu tiên đều được Xô Viết trợ giúp không ít, nhất là trong kiến thiết hạng mục công nghiệp trọng điểm, cảm thụ của ông có rất nhiều, ngay lúc đó chuyên gia Xô Viết xác thực tận tâm tận lực giúp đỡ chúng ta, cho đến ngày nay có rất nhiều hạng mục vẫn còn kéo dài, được lợi rất nhiều ah!

Diệp Khai gật nhẹ đầu, nhưng hắn đối với đoạn lịch sử này cũng không hiểu được quá rõ ràng, lần này nghe ông nội kể lại chỉ có một ít ý thức mông lung, không hiểu rõ tình huống cụ thể.

Nhưng Diệp Khai vẫn tiếp lời:

-Giá trị quan của hình thái ý thức có nhất trí hay không cũng không nói rõ vấn đề, lợi ích dân tộc cùng lợi ích quốc gia bất đồng đương nhiên sẽ làm quan hệ Trung- Xô vỡ tan, trong một vùng đất muốn đồng thời quật khởi tới hai nước lớn, hiển nhiên là khả năng không lớn, cũng nên có người làm ra chuyện trả giá nhiều hơn.

Lão gia tử gật đầu tán thành, cảm thấy cháu trai quả nhiên có ý nghĩ hơn nữa còn thanh tỉnh, không giống như một ít con mọt sách, chỉ biết bảo sao hay vậy hoàn toàn không có cách nhìn cùng lập trường riêng chính mình.

Nhưng đối với nguy cơ của Xô Viết, tâm tình của Diệp lão gia tử cũng khá phức tạp.

Nếu như Xô Viết quả thật bị giải thể, chỗ tốt đối với Bắc Cương sẽ rất nhiều, ít nhất áp lực quân đội sẽ giảm nhỏ không ít, việc phân giải liên minh tạm thời sẽ không còn cấu thành uy hiếp nghiêm trọng cho biên cương phía bắc, quốc gia có thể rút càng nhiều tinh lực cùng kinh phí dùng vào địa phương khác, vô luận là kiến thiết kinh tế địa phương cũng tốt, hoặc hiện đại hóa quân đội cũng tốt, đều có lợi hơn rất nhiều so với việc duy trì quá nhiều quân đội tại biên giới phía bắc, điều này xem như là một phương diện tốt.

Nhưng đồng thời một khi Xô Viết giải thể, như vậy lực ảnh hưởng của Mỹ trên toàn cầu sẽ tăng vọt, trở thành nước lớn có một không hai trên thế giới, trước kia còn có Mỹ-Xô cân đối lẫn nhau, như vậy quốc nội sẽ phải nghênh đón một đoạn thời gian gian nan, người Mỹ một khi không cần toàn lực đề phòng Xô Viết, tự nhiên không khả năng buông tha bất cứ cơ hội nào chèn ép bên mình.

Dù sao một khi Xô Viết giải thể, Trung Quốc sẽ trở thành lão đại trong trận doanh quốc gia chủ nghĩa xã hội.

Bất kể là nói lợi ích quốc gia cũng tốt, hay là nói hình thái ý thức cũng thế, người Mỹ sẽ không cùng bên này chung sống hòa bình, cho dù không thực sự đánh nhau nhưng sẽ đưa ra thủ đoạn nhỏ tầng tầng lớp lớp, không chơi được công khai sẽ chơi âm thầm, dương không được sẽ âm, sẽ vì đối phó bên mình mà đưa ra bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào.

Lúc trước bọn họ đối phó Xô Viết cũng là làm như thế.

-Một ít ý kiến của cháu ông vẫn thật nhận đồng.

Diệp lão gia tử bỗng nhiên nói với Diệp Khai.

Lời đề nghị của Diệp Khai liên quan với cha hắn Diệp Tử Bình.

Trong sự kiện của Diệp Tử Bình lần này, chính là phân tích sự khác nhau trong sự nghiệp cải cách giữa hai nước Trung- Xô, phân tích sự nghiệp cải cách giữa hai nước tại sao lại lấy được thành quả hoàn toàn khác nhau đây? Chủ yếu là tập trung tại phương diện lý luận, xem như tìm được chính danh trong sự nghiệp cải cách của quốc gia, đặt lên trụ cột lý luận trong việc kiên trì đẩy mạnh sự nghiệp cải cách.

Đã có Diệp Tử Bình làm chăn đệm, cộng thêm đồng chí Phương Hòa thúc đẩy trong mọi phương diện, thống nhất ý kiến các đồng chí trong Đảng, giải quyết phân tranh, quay trở về quỹ đạo càng thêm dễ dàng nhiều hơn.

Mà ý nghĩ của Diệp Khai là kéo dài từ một mặt khác, với cách nói của hắn, đi tiếp thu đủ loại di sản của Xô Viết, trong sự kiện lần này nhanh chân đến trước đem toàn bộ tài nguyên quân sự có thể di chuyển cùng tài nguyên kỹ thuật và tài nguyên nhân lực tận đủ mọi khả năng thông qua đủ loại thủ đoạn đưa về trong nước.

Kế hoạch của Diệp Khai là muốn thành lập căn cứ tạo thuyền cỡ lớn, trong đó phi thường trọng yếu hạng nhất là chế tạo bộ phận.

Đương nhiên trong kế hoạch của Diệp Khai đã bao hàm thật nhiều nội dung, nói thí dụ như thông qua ăn mòn thẩm thấu lôi kéo tướng lãnh cao cấp của Xô Viết, mượn cơ hội này lấy được bộ phận kỹ thuật tuyệt mật, cùng nguyên mẫu trang bị vũ khí mũi nhọn vân vân…

-Một khi Xô Viết giải thể, thể chế chính trị cũ tiêu vong, chế độ quốc gia chưa thể vận tác bình thường, quân đội sẽ rối loạn, đây là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp của chúng ta, nếu như có thể lợi dụng đầy đủ vậy thì không còn gì tốt hơn.

Diệp Khai từng nói qua với lão gia tử.

-Lần này Xô Viết muốn mở lại hoạt động mậu dịch đôi bên kỳ thật là một cơ hội rất tốt, bên bộ môn tình báo của chúng ta có thể quay chung quanh thứ này làm trọng điểm, làm nhiều công tác hơn một chút để đến lúc đó có thể hành động.

Diệp lão gia tử cũng thật tán dương đối với điểm này, nhưng ông tính tình cẩn thận, cảm thấy nếu như dùng danh nghĩa quốc gia đến thao tác chuyện này trong thời gian ngắn nhất định sẽ đạt được tiền lời, thế nhưng nếu ở thời gian dài bại lộ ra đối với ảnh hưởng quan hệ giữa hai bên vẫn rất xấu, cho nên hắn cho rằng dùng dân gian thẩm thấu làm chủ, bên bộ môn tình báo thì làm phụ đến hợp lực mà thao tác, hiệu quả sẽ khá hơn rất nhiều.

-Chỉ là bên bộ môn tình báo do Trần gia chiếm ưu thế, chúng ta ra tay thật không quá thuận lợi.

Nhắc tới ngành tình báo, Diệp lão gia tử cũng có chút cau mày.

Lực ảnh hưởng của Diệp gia trong quân đội tuy là cực lớn, thế nhưng còn chưa phải vạn năng, trong một ít lĩnh vực lực ảnh hưởng cũng có hạn, dù sao tình huống một nhà nắm quyền sẽ không xuất hiện, trong quân đội cũng tồn tại rất nhiều phe phái lớn nhỏ, các đại gia tộc cùng một ít quân sự thế gia, tình thế cũng không phải hòa thuận một mảnh.

-Như vậy sao, vậy xem ra nên tìm lý do đem bên ngành tình báo đại thanh tẩy một lần đi.

Diệp Khai cũng nhíu mày, nhưng lời nói ra làm Diệp lão gia tử cũng cảm thấy có chút giật mình, đứa cháu trai này của mình không ngờ tàn nhẫn tới như vậy! Nhưng Diệp lão gia tử đối với ý nghĩ của Diệp Khai cũng có chút tán thưởng, đạo trị quân trước phải có kỷ luật nghiêm minh, không nghe lời thì phải quyết đoán xử lý, nếu không làm sao mà mang binh? Nếu không cũng đừng đề cập tới thắng lợi trong chiến tranh!

-Việc này nói sau, hiện tại muốn gây chiến trong quân đội cũng không được dễ dàng như vậy.

Diệp lão gia tử không cân nhắc lời đề nghị của Diệp Khai, dù sao muốn thao tác độ khó thật quá lớn, nhưng ông cũng đang tự hỏi một việc khác.

-Lần trước sau khi gặp mặt, đồng chí Sở Phong cùng đồng chí Sở Vân Tùng ấn tượng đối với cháu cũng không tệ, có thời gian cháu đi gặp mặt Sở gia nha đầu một chút, bồi dưỡng cảm tình cũng tốt.

Diệp Khai cười khổ, trong lòng tự nhủ với sự tình lần trước ngay cả bộ dáng của Sở gia nha đầu hắn còn chưa được nhìn thấy, nói rõ trong lòng con gái nhà người ta vốn không thích, chỉ do những trưởng bối muốn thu xếp lại có ý nghĩa gì?

Nhưng hắn cũng có chút hiếu kỳ:

-Sở Vân Tùng có hảo cảm với cháu thì không kỳ quái, dù sao hôm đó giữa hai bên nói chuyện xem như khá hòa hợp, trò chuyện thật vui, nhưng đồng chí Sở Phong rõ ràng đối với cháu bới móc châm chích, ông ấy làm sao lại có ấn tượng tốt đối với cháu đây?

Diệp lão gia tử nghe vậy lập tức cười lên ha hả:

-Độ lượng của đồng chí Sở Phong rất lớn, làm sao đi làm khó dễ một đứa bé như cháu đây? Sắc mặt của người ta ra vẻ chỉ là muốn tìm hiểu nền tảng của cháu như thế nào mà thôi. Bất quá cũng may, biểu hiện của cháu tạm được nên đồng chí Sở Phong xem như đã gật đầu. Nhưng tính cách làm người của Sở gia nha đầu lại độc lập, đồng chí Sở Phong cũng không muốn miễn cưỡng nàng làm ra quyết định, chuyện này còn phải xem cháu động đầu óc nhiều một chút, có thể ôm mỹ nhân về hay không là phải nhìn xem bổn sự của cháu!

Dứt lời, Diệp lão gia tử ngạo nghễ bỏ thêm một câu:

-Đương nhiên, trong thế gia thủ đô có thể xứng đôi được với Sở gia lại có mấy nhà, hai đứa cháu của Trần gia sao? Bọn nó tính thứ gì? Chỉ cần cháu làm việc không quá mức độ, ông nghĩ xác suất thành công của hôn sự này vẫn thật cao thôi!

Diệp Khai gật đầu, nhưng trong lòng cũng không quá để ý.

Loại chuyện quan hệ thông gia chính trị tuy rất thông thường trong thế gia thủ đô, nhưng cũng phải giảng môn đăng hộ đối, Sở gia, Diệp gia hoặc là Phương gia, Trần gia những gia tộc này tồn tại quan hệ thông gia đương nhiên là có khả năng, cũng có khi giữa đại gia tộc cùng tiểu thế gia cũng tồn tại khả năng thông gia, nhưng đối tượng quan hệ thông gia cũng sẽ không phải là thành viên chủ yếu của mấy đại gia tộc, nhiều lắm chỉ là một ít con cháu dòng bên chi nhánh mà thôi.

Nha đầu Sở gia muốn lựa chọn đối tượng thông gia phù hợp xác thực là không dễ dàng, không gian để lựa chọn thật sự quá nhỏ, chính gia tộc mình xem như là một nhà không tệ rồi, chỉ là tuổi tác còn nhỏ hơn nàng gần hai năm mà thôi.

Đương nhiên hai đứa cháu của Trần gia theo tuổi tác thì khá phù hợp, nhưng đúng như lời Diệp lão gia tử nói, bọn nó là thứ gì đây chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện