Editor: Bánh Tai Heo (Wattpad: Banhtaiheo)



Hôm sau, Tư Dao còn đang buồn ngủ thì tỉnh lại, sờ qua bên gối thấy lành lạnh, liền biết Diêm Tử Ký đã đi. Xoa cái eo đau nhức ngồi dậy, Tư Dao quét mắt nhìn phòng ngủ, thấy lời nhắn Diêm Tử Ký để lại cho cô.



Sáng sớm Diêm Tử Ký đã bị Lôi Thành gọi đi, trước khi đi cũng không quên để lại một lời nhắn, nói Tư Dao khi nào tỉnh lại thì gọi điện thoại đến chỗ Quách Hách, để Tào Nguyên Huy đến nhà ăn lấy cơm mang lên.



Trùm kín chăn bông ngây người nửa ngày, đầu óc mơ hồ cũng dần dần thanh minh, Tư Dao xoay người xuống giường, chân xỏ dép lê lảo đảo đi vào WC.



Mãi lâu sau mới rửa mặt xong, Tư Dao vào phòng bếp tìm được mỗi quả cà chua, bọc áo lông vũ ra khỏi phòng, chuẩn bị đến nhà ăn kiếm ăn. Tối hôm qua chưa ăn cơm chiều đã cùng Diêm Tử Ký lăn lộn, khiến cô hiện tại đói đến cả người xụi lơ.



Diêm Tử Ký nói cô gọi cho Quách Hách để nhờ Tào Nguyên Huy đưa cơm, nhưng vấn đề là cô có biết số của Quách Hách đâu a. Nhai quả cà chua đi xuống lầu, Tư Dao rụt cái cổ bị lạnh tới mức run rẩy.



Kéo cao cổ áo lông vũ, Tư Dao trùm khăn quàng cổ che hết mặt, thất thiểu đi tới nhà ăn, trên đường gặp được mấy binh lính đang huấn luyện, cô đói đến mức chẳng buồn để ý.



Kéo thân thể không có chút sức lực đến nhà ăn, mặc kệ binh lính xung quanh đang nhìn ngó, Tư Dao đến trước quầy nhận cơm, bộ dáng bẹp miệng như muốn khóc "Tôi đói."



Đầu bếp múc cơm hơi ngẩn ra, sau đó mặt đỏ lên, tay chân luống cuống cào nồi nói "Cô đừng khóc a, muốn ăn gì cứ nói tôi lấy cho."



Lấy bốn chén cơm đầy ắp với hai đĩa đồ ăn chồng cao ngất ngưỡng, Tư Dao bưng tới góc nhà ăn bắt đầu ăn ngấu nghiến, bộ dáng hung mãnh hù dọa mấy người lình cùng bàn, nghẹn họng nhìn trân trối.



Ào ào xử lý xong lượng đồ ăn đủ cho hai người đàn ông trưởng thành, tốc độ ăn của Tư Dao chậm lại, mặt vốn trắng bệch cũng dần dần hồng lên, cái loại hư nhược sắp chết này cuối cùng cũng biến mất.



Cảm giác trong bụng có đồ ăn, Tư Dao đứng lên đi lấy thêm điểm tâm, nhìn trước mặt Tư Dao chồng chất chén dĩa trống không, đầu bếp múc cơm cũng hoảng hồn trợn tròn đôi mắt.



"Diêm Tử Ký ngược đãi cô hả?" Lôi Tình đứng ở cửa nhà ăn nhìn mâm đồ ăn chồng cao lên, khóe miệng có chút run rẩy.



Tư Dao ăn điểm tâm nhìn Lôi Tình, đôi mắt xanh thẳm nổi lên nghi hoặc "Ngươi thi được vào căn cứ Liệp Báo rồi hả?"



Lôi Tình nhắm mắt hít sâu một hơi kiềm chế cảm xúc, cái người này não bị úng à? Chuyện tốt không hỏi, hỏi toàn chuyện xấu, chắc chắn là giả ngu trả thù cô.



Kiềm chế lại tính tình, Lôi Tình lãnh đạm đi đến trước mặt Tư Dao ngồi xuống "Tôi tới thăm Lôi đội."



"Lôi Thành là cậu cô mà, kêu Lôi đội sao nghe khách sáo thế." Tư Dao nói rất chân thành, nhưng Lôi Tình thiếu chút nữa không khống chế được gào lên.



Mặt lạnh nắm chặt nắm tay, Lôi Tình giận dữ nói "Chúng tôi trên người đều mặc quân phục, ai cũng như nhau, không có thân thích."



Không quan tâm Lôi Tình tại sao lại đột nhiên tức giận, Tư Dao nuốt miếng điểm tâm cuối cùng xuống hỏi "Cô và Lôi Thành đều họ Lôi, chuyện này khá khác với dữ liệu họ hàng ở địa cầu mà tôi tra được."



"Cậu tôi và mợ tôi đều họ Lôi không được sao?" Lôi Tình trực tiếp bỏ qua câu ' Dữ liệu họ hàng ở địa cầu ', mặt mày sa sầm đáp lời Tư Dao.

"Vừa mới nói bộ đội không chia ra thân thích, vậy mà cô còn gọi cậu." Bắt được lỗi sai của Lôi Tình, Tư Dao phồng má nói lẩm bẩm.



Bị Tư Dao nói tới đen mặt, Lôi Tình cạn lời, Tư Dao nhìn thấy, tâm tình đang tốt đưa điểm tâm qua "Muốn ăn chút không?"



"Cảm ơn." Lôi Tình quay mặt đi, mạnh mẽ cự tuyệt.



Ngay lúc không khí giữa hai người như giương cung bạt kiếm, thì TV trong nhà ăn lúc này lại chiếu đoạn phim quảng cáo của 《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》. Trang phục tinh xảo, chiêu thức võ công xảo diệu, hình ảnh bộ nhìn qua vô cùng hoành tráng, tinh tế.



Tư Dao đóng vai Liên Y, cảnh diễn chỉ sau vai chính, hình ảnh tuyên truyền trong đoạn video cũng rất nhiều. Trong Hồng Liên các thần bí, Tư Dao mặc váy đỏ mị hoặc dựa vào chiếc ghế khảm đá quý ngọc ngà, ánh mắt kiêu căng thị uy nhìn hết thảy.



Lôi Tình giật mình nhìn TV, trong đầu nhớ lại đóa hoa phù dung sớm nở tối tàn quyến rũ khi nãy, hơi há mồm không thể tin nổi nói "Yêu quái kia là cô hả?"



"Liên Y là vai ác trong giang hồ, nhưng cô ấy vẫn thuộc giống loài nhân loại, không phải yêu quái." Không thích Lôi Tình nói cô là yêu quái, Tư Dao nhíu mày phản bác.



Nhớ lại yêu tinh mị hoặc trong bộ váy đỏ nằm say rượu khi nãy, rồi nhìn lại đồ ngốc tham ăn trước mặt, Lôi Tình cảm giác có chút không thông. Trước và sau màn ảnh là hai thái cực hoàn toàn khác nhau, đám fan mà thấy được không biết sẽ có cảm tưởng gì



Những nam binh trong nhà ăn đều nhìn ra người trong 《 Mặc Ngân Kiếm Ca 》là Tư Dao, nên càng nhiều người nhìn qua đây hơn. Không muốn bị vây xem như khỉ, Lôi Tình nhìn Tư Dao "Muốn đi chưa?"



Tư Dao uống xong chén canh liền đứng dậy, Lôi Tình vốn định đi theo, lại thấy Tư Dao bưng chén canh đi tới chỗ lấy cơm "Tôi còn chưa no, giúp tôi bới thêm hai chén đi."



Biểu tình Lôi Tình nháy mắt cứng đờ, nắm chặt quả đấm run run nửa ngày, cố gắng khắc chế để không bùng nổ "Cô muốn ăn thành heo hả?"



Sau khi ăn uống no nê, Tư Dao thỏa mãn đi dạo trong căn cứ, Lôi Tình ôm đầu đi theo, cô đã hoàn toàn từ bỏ, không thể nói chuyện bình thường với Tư Dao được nữa, cái người ngốc nghếch này căn bản chính là người ngoài hành tinh đúng không a.



"Cô không phải muốn tìm Lôi Thành sao?" Tư Dao xoay người hỏi Lôi Tình đang đi bên cạnh.



"Ông ấy đang họp." Lôi Tình lạnh nhạt nói.



Tư Dao nghiêng đầu suy tư "Gần đây Tử Ký cứ bị Lôi Thành bắt tăng ca, tôi nghi ngờ ông ấy đang trả đũa việc tôi lúc ghi hình ở doanh trại bộ đội đánh cô liệt giường."



"Cô đừng nói hươu nói vượn." Lôi Tình giận trừng mắt quát. "Cậu tôi quang minh lỗi lạc, sẽ không làm ra mấy việc như thế này. Vả lại đó là ân oán riêng giữa tôi và cô, không có quan hệ gì tới ông ấy."



"Tôi cũng đâu có ân oán gì với cô." Tư Dao khinh bỉ. "Muốn giết cô tôi chỉ cần một giây thôi."



Lôi Tình bị tức đến đỏ mặt, rất cố gắng khắc chế để không nổi điên, xoay người nghẹn khuất rời đi. Nhưng chưa đi được hai bước lại dừng, rối rắm nửa ngày mới nói "Nghe nói cô cùng Diêm đội sắp kết hôn."



"Đúng vậy, ngày 6 tháng 12 đó." Tư Dao vui sướng đứng nhảy nhót.



Lôi Tình mặt hắc tuyến "Bớt khoe khoang chút được không?" Nhìn tình địch trước mắt vui sướng khoe khoang tới không biết xấu hổ.



"Cô muốn tới uống rượu mừng chứ?" Tư Dao không tim không phổi mời.



Lôi Tình nhụt chí đỡ trán "Tuy rất khó chịu, nhưng tôi cũng chúc phúc cho cô và Diêm đội." Yên lặng nhìn Tư Dao một lát, Lôi Tình thở dài "Này đồ ngốc, đừng quên điều tôi đã nói với cô, phải đề phòng Liễu Tuyết Nhân."



"Cô ta không có lực sát thương, tôi không sợ." Tư Dao căn bản không đặt Liễu Tuyết Nhân vào mắt.



"Tôi đã từng gặp qua Liễu Tuyết Nhân, âm hiểm dối trá rất đáng ghét, cô vẫn nên phòng hờ thì tốt hơn." Nhắc tới Liễu Tuyết Nhân, trên mặt Lôi Tình lộ ra vẻ cực kỳ không thích.



Không hiểu sao Lôi Tình lại ghét bỏ Liễu Tuyết Nhân, Tư Dao cái hiểu cái không gật đầu. "Ừ."



"Được rồi, nhanh về đi." Lôi Tình ôm đầu xoay người rời đi. "Nói chuyện với cô còn mệt hơn đi thi hùng biện nữa."



Diêm Tử Ký vừa kết thúc hội nghị, đang nhanh để về liền gặp Lôi Tình đứng ở hành lang, Diêm Tử Ký lộ vẻ kinh ngạc, Lôi Tình đứng thẳng cúi đầu chào anh.



Nghĩ Lôi Tình có thể tới tìm Lôi Thành, Diêm Tử Ký nghiêng người ý bảo "Lôi đội ở bên trong."



"Cảm ơn." Lôi Tình nói lời cảm tạ sau đó bước vào văn phòng, lúc đẩy cửa chuẩn bị vào thì xoay người nhìn Diêm Tử Ký. "Tư Dao nói hai người ngày 6 tháng 12 này sẽ kết hôn, hy vọng tôi cũng sẽ được mời."



Nhìn bóng dáng Lôi Tình, Diêm Tử Ký hơi ngơ ngác, Tư Dao khi nào thì nói với cô ấy vậy nhỉ?



Diêm Tử Ký chạy về đến chung cư, mới vừa lên lầu liền thấy Tư Dao đang ngồi xổm ở cửa Tư Dao, ôm cánh tay bẹp miệng, bộ dáng muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương.



Diêm Tử Ký nhanh bước tới đỡ cô, vuốt thấy tay cô lạnh lẽo, mặt trầm xuống khiển trách "Không ở trong phòng đợi anh mà ngồi xổm ở cửa làm gì?"



"Em đói, vừa xuống nhà ăn ăn cơm xong, lúc về lại phát hiện quên mang chìa khóa." Tư Dao ủy khuất túm tay áo Diêm Tử Ký, xoa mắt muốn khóc.



"Nhanh vào nhà thôi." Nhìn dáng vẻ này của Tư Dao, Diêm Tử Ký cũng không nỡ mắng, nhanh xách cô vào nhà, kéo cô vào phòng ngủ nhét vô ổ chăn.



Sau khi nghe Tư Dao giải thích xong, Diêm Tử Ký hận không thể đấm vỡ đầu mình, đúng là hồ đồ ngu xuẩn, anh thế nhưng lại quên cho Tư Dao số điện thoại trong phòng Quách Hách. Ngồi lên giường, đau lòng ôm lấy Tư Dao, Diêm Tử Ký áy náy xin lỗi "Thực xin lỗi, là lỗi của anh."



Tư Dao xoa xoa cái mũi, cọ cọ vào người Diêm Tử Ký "Em đều đói rất thảm, đói thiếu chút nữa là chết luôn."



"Nói bậy." Diêm Tử Ký trừng mắt. "Đừng cứ nói chết dễ thế, có anh ở đây, em còn chết được sao?"



Tư Dao cuộn trong lòng Diêm Tử Ký lộ ra gương mặt tươi cười, Diêm Tử Ký sờ sờ đầu cô thở dài "Em quên lấy chìa khóa sao không tìm anh? Lỡ đến tối anh còn chưa trở về, em tính ngồi trước cửa cả ngày hả?"



Tư Dao đảo tròng mắt suy nghĩ, Diêm Tử Ký mặt đen thui gõ đầu cô "Chắc cũng tính vậy thật đúng không, ngồi xổm bên ngoài cả ngày còn không sợ đông chết à?"



"Nhưng em đâu biết anh đang ở đâu." Tư Dao sụt sùi giải thích.



"Vậy thì tìm binh lính mà hỏi, coi như không nghĩ tới đi tìm anh, thì em cũng phải gõ cửa phòng kế bên, ở tạm nhà bọn họ đợi chứ." Diêm Tử Ký thật sự bị Tư Dao nói đến hỏng rồi.



Bị Diêm Tử Ký mắng, Tư Dao như con mèo nhỏ cuộn trong lòng anh làm nũng "Tử Ký, em muốn ăn táo, anh lấy táo cho em ăn đi."



Diêm Tử Ký yên lặng nhìn bụng Tư Dao, mi tâm lo lắng nhăn lại "Vẫn thấy đói sao?"



"Rất đói đó." Tư Dao như nghe được Diêm Tử Ký hỏi cái vấn đề gì rất kỳ lạ. "Em chưa cảm thấy no bao giờ." Coi như có khi cũng sẽ có cảm giác ăn no, nhưng rất nhanh sẽ không thấy nữa.



Diêm Tử Ký nhìn Tư Dao, cặp lông mày nhíu chặt. Tư Dao ăn rất mạnh, ăn cỡ nào cũng không no, đừng nói là sẽ béo lên, cho dù đôi khi ăn no, cũng rất nhanh có thể tiêu hóa hết.



Diêm Tử Ký đã nghi ngờ từ rất lâu, anh nghĩ việc này có lẽ liên quan đến thể chất của Tư Dao, Tư Dao là người ngoài hành tinh, còn có năng lực đặc biệt, có thể đây là nguyên nhân khiến đồ ăn nhanh chóng tiêu hóa.



Vì có mối băn khoăn này, nên dù Tư Dao luôn ăn uống quá độ, anh tuy rằng cũng có phê bình giáo huấn, nhưng chưa bao giờ thật sự ngăn cản Tư Dao. Chỉ không biết là việc này có hại hay không đối với thân thể của cô.



"A Dao, khi nào rảnh chúng ta liền đến bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ thử đi." Diêm Tử Ký đề nghị.



Tư Dao bỗng dưng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Diêm Tử Ký "Anh bị đau chỗ nào sao?"



"Không có." Bị bộ dáng ngốc nghếch của Tư Dao chọc cười, Diêm Tử Ký xoa bóp mặt cô nói "Giúp em làm kiểm tra sức khoẻ đó."



"Sao phải kiểm tra, em rất khỏe mạnh a." Tư Dao thực nghi hoặc.



Không biết nên giải thích như thế nào với Tư Dao, Diêm Tử Ký chỉ có thể nói bằng cách khác "Chỉ là kiểm tra bình thường thôi, nếu kết quả không có gì, thì anh cũng an tâm hơn."



"Được." Tư Dao không phải là người hay nghĩ nhiều, nếu là Diêm Tử Ký muốn cô làm, thì cô sẽ không cự tuyệt.



Diêm Tử Ký cười vò loạn đầu Tư Dao "Em ở phòng ngủ đợi anh, anh vào phòng bếp gọt táo rồi sẽ quay lại."



Nhìn Diêm Tử Ký rời đi, Tư Dao cuộn chăn lăn hai vòng, khom lưng từ gầm giường móc ra hai bọc khoai lát.



' Ai, lại hơi đói rồi, mình phải lén ăn một chút mới được. '

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện