Thời gian một buổi sáng trôi qua rất nhanh, 50 học viên hệ chỉ huy trải qua huấn luyện cường hóa hai giờ đứng trong tư thế quân đội và một giờ học quân lễ như ác mộng đều kiệt sức, bụng đói kêu vang, huấn luyện viên Eileen vừa nói giải tán, một đám người lập tức phòng về phía nhà ăn.
May mà nhà ăn ở trường rất lớn, thời gian ăn trưa cũng không cần xếp hàng, toàn bộ nhà ăn có năm tầng, mỗi tầng đều có rất nhiều chỗ ngồi, chỉ cần lúc vào cửa quẹt thẻ một chút, thực phẩm trong nhà ăn liền có thể tùy tiện lấy dùng. Lâm Viễn chưa từng thấy qua nhiều đồ ăn ngon như vậy, hai mắt sáng lên, cầm đĩa đi một vòng quanh nhà hàng buffet ở tầng một, rất nhanh liền gắp đầy đồ ăn cậu thích.
Mắt thấy cái đĩa đã không thể chứa được nữa, lúc này Lâm Viễn mới xoay người đi đến một vị trí tốt ngồi xuống.
Carl cũng trở lại, nhìn thoáng qua sơn hào hải vị xếp đầy trong đĩa Lâm Viễn và hai món ăn một món canh đơn giản trong đĩa mình, nhịn không được mỉm cười hỏi. “Cậu ăn được nhiều như vậy sao?”
Lâm Viễn cũng phát hiện ra bản thân lấy rất nhiều, ngượng ngùng gãi gãi đầu, nói. “Tôi ăn được hết mà.”
Tuy vóc dáng cậu nhỏ, nhưng lượng cơm ăn lại rất lớn. Trước kia lúc ở nhà, một mình cậu có thể giải quyết hết một cái bánh ngọt lớn chị nướng, Lâm Viễn vẫn luôn tin tưởng vào sức ăn của bản thân, chẳng qua, đối diện với ánh mắt cười cười của Carl, nhìn thức ăn trong đĩa đối phương chỉ bằng một nửa của mình, Lâm Viễn có chút xấu hổ, mặt không khỏi đỏ lên.
Caesar vừa vặn đi ngang qua nơi này, nhìn thấy Carl với Lâm Viễn mặt đối mặt cùng nhau ăn cơm, Carl mỉm cười nhìn chăm chú vào Lâm Viễn, mà Lâm Viễn lại đỏ mặt cúi đầu…. Cảnh tượng này, không biết vì sao, lại có cảm giác thực chướng mắt.
Huống chi, hắn còn cố ý lượn qua trước mặt Lâm Viễn, thế mà Lâm Viễn lại không hề phát hiện ra hắn!
Caesar nhíu nhíu mày, tìm góc ngồi xuống, vừa ăn, vừa quan sát Lâm Viễn ở bên kia, quan sát trong chốc lát, đột nhiên lại có cảm giác không ổn – hắn đường đường là vương tử điện hạ, tại sao lại phải mặt mày khó chịu ngồi ở góc hẻo lánh nhìn chằm chằm bạn cùng phòng của mình? Nhất…. Nhất định là vì phụ vương cố ý dặn dò hắn phải có quan hệ tốt với Lâm Viễn đi.
Đúng vậy, bởi vì phụ vương đã dặn, hắn mới chú ý đến Lâm Viễn nhiều hơn.
Caesar nhanh chóng hiểu ra nguyên nhân, lập tức giải quyết bữa trưa, quyết đoán xoay người rời khỏi nhà ăn.
Carl cũng ăn xong rồi, trong khi đĩa thức ăn của Lâm Viễn lại vẫn còn đến một nửa.
Đồ ăn của nhà ăn quả nhiên rất ngon, Lâm Viễn cảm thấy cực kỳ mỹ mãn hưởng thụ, hoàn toàn đắm chìm trong mỹ vị, không hề phát hiện ra, Carl ngồi đối diện nhìn cậu với ánh mắt vô cùng ôn nhu, giống như thể đang nhìn chăm chú vào một động vật nhỏ.
…….. Bộ dáng người này lúc ăn quả thực rất khả ái.
Carl nhịn không được nghĩ.
Cúi đầu nghiêm túc vùi vào đĩa thức ăn, cái miệng động động tựa như một chú sóc nhỏ, cho dù cậu ăn bất cứ thứ gì đều có cảm giác rất hưởng thụ. Rõ ràng là những thực phẩm thông thường, cậu lại có thể ăn ngon như vậy, thật sự là một người dễ thỏa mãn.
Thấy Lâm Viễn rốt cuộc giải quyết xong một đống đồ ăn, lúc này Carl mới mìm cười một chút, đưa sang một tờ giấy ăn. Lâm Viễn nhận lấy xoa xoa miệng, bởi vì ăn rất no nên còn nhẹ nhàng nấc một cái.
Hai người đặt đĩa lên trên băng chuyền, lúc này mới xoay người ra khỏi nhà ăn, sóng vai đi về phía ký túc xá.
Lúc đến dưới chân ký túc xá, Carl đột nhiên dừng lại, thấp giọng nói. “Lâm Viễn.”
Lâm Viễn nghi hoặc nhìn về phía y. “Hử?”
“Bạn cùng phòng của cậu có phải là có hai Alpha hay không?”
Lâm Viễn gật gật đầu. “Ừ, ngoại trừ Caesar, còn có một người tên là Brian.”
Carl trầm mặc một lát, hạ giọng nói. “Có câu này tôi không biết có nên nói không…. Thân phận hai người bạn cùng phòng của cậu không đơn giản đâu, tốt nhất là cậu… không nên thân cận với bọn họ quá, để tránh rước lấy phiền toái cho mình.”
Lâm Viễn giật mình, trầm mặc trong chốc lát, mới gật đầu nói. “Tôi biết.”
Cậu biết bản thân chỉ là một Beta bình thường, gia đình không quyền không thế, gen trời sinh cũng kém so với nhóm Alpha, đối với những Alpha xuất thân cao quý kia, cậu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện nịnh bợ.
Bất quá, Carl nói thẳng ra miệng như thế, vẫn khiến trong lòng Lâm Viễn có chút khó chịu.
Đều là bạn học giống nhau, lại bởi vì huyết thống bất đồng, mà phải phân ra thành ba bảy loại.
Điều này đến từ chính quan niệm kỳ thị huyết thống ở đế quốc đã kéo dài mấy trăm năm, trong suy nghĩ thâm căn cố đế của rất nhiều người, gen Alpha luôn ưu tú, trời sinh đã có ưu thế, những Alpha tự cho mình là rất cao nhiều không đếm xuể, còn có một số ít Alpha theo chủ nghĩa Chauvin(*) cực đoan cho rằng thế giới này là nằm trong sự khống chế của Alpha.
(*) Chủ nghĩ Chauvin (chauvinism): là một hình thức cực đoan của chủ nghĩa dân tộc, dẫn đến chủ nghĩa dân tộc lệch lạc, hẹp hòi, bài ngoại, tự cho dân tộc mình là dân tộc siêu đẳng có sứ mệnh lãnh đạo các dân tộc khác. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ tên của Nicolas Chauvin, một người lính cuồng tín của Napoléon Bonaparte mà sự tôn thờ cuồng loạn của anh ta đối với Hoàng đế đã khiến anh ta liên tục chiến đấu cho nước Pháp ngay cả khi đã bị thương 17 lần trong các cuộc chiến tranh xâm lược của Napoléon. Tương truyền, trong trận đánh quyết định tại Waterloo khi quân Pháp đã bị đập tan tác, anh ta đã thét lên rằng “Đội Cựu Cận vệ có chết nhưng không đầu hàng!”, hàm ý một nhiệt huyết mù quáng đối với Tổ quốc hay một hội nhóm của mình.
Các phương diện của Beta cực kỳ bình thường, đại bộ phận là giai tầng làm công ăn lương trong xã hội, điển hình như trong Quân bộ, những quân nhân có cấp bậc thiếu tướng trở lên gần như đều là Alpha, cho dù Beta có biểu hiện xuất sắc đến mấy, thăng chức cũng sẽ vô cùng gian nan.
Omega thì lại càng thảm hại hơn, bởi vì có khả năng sinh sản mạnh nhất, để cho dân số có thể liên tục tăng trưởng, Omega hoàn toàn không có quyền tự chủ, từ nhỏ đã bị chính phủ khống chế, cái gọi là hôn nhân cũng do hệ thống trực tiếp chọn từ kho gen một gen phù hợp, rất nhiều Omega trước khi kết hôn thì ngay cả mặt đối phương cũng chưa gặp qua.
Tuy rằng, hai người được hệ thống ghép đôi thì gen sẽ có độ ăn khớp cao, sinh ra đời con cũng là ưu tú nhất. Thế nhưng, loại hôn nhân này hoàn toàn không có tình cảm làm tiền đề, chỉ vì sinh sôi nầy nở cho đời sau mà bị cưỡng chế ghép đôi…. Hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của nhân tính, quả thực là coi con người trở thành một công cụ sinh dục!
Lâm Viễn có chút phiền muộn nghĩ, không biết cục diện này đến bao giờ mới có thể thay đổi? Thật may mình không phải Omega, bằng không, lại bất ngờ bị ghép đôi với một Alpha chưa biết mặt rồi sinh con, nghĩ đến đã cảm thấy thật đáng sợ….
Lâm Viễn nắm tay lại, ngẩng đầu lên, chống lại đôi mắt thâm thúy của Carl.
Carl khẽ cười cười, vươn tay nhẹ nhàng đặt trên vai Lâm Viễn, ôn nhu nói. “Đừng lo lắng, về sau có bất cứ khó khăn gì đều có thể tìm tôi, tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu. Tôi có lẽ lớn hơn cậu, cậu cứ coi tôi như anh trai là được.”
Carl quả thực khiến người khác có cảm giác rất giống một người anh lớn, bộ dáng y mỉm cười thật ôn nhu, làm cho người ta thấy thân thiết. Lâm Viễn đối diện với ánh mắt mỉm cười của y, nhịn không được cũng cười lên, gật gật đầu nói. “Tôi biết giữ đúng mực, yên tâm đi, Carl.”
****
Lúc Lâm Viễn trở lại ký túc xá thì nhìn thấy Caesar đi ra từ phòng ngủ. Có lẽ hắn vừa tắm rửa xong, mặc áo tắm màu trắng, cơ ngực rộng mở đẹp đẽ nhìn không sót chút gì, phía bên dưới lộ ra đôi chân thon dài hữu lực. Đây là ưu thế về dáng người của Alpha, Caesar chỉ mặc áo tắm khiến mùi chất dẫn dụ trên người dường như càng trở nên nồng đậm.
Thấy Lâm Viễn, Caesar liền chủ động chào hỏi. “Trở lại rồi?”
“Ừ.”
Đối diện với tầm nhìn của Caesar, Lâm Viễn vội vàng dời mắt, xoay người đi về phòng ngủ của mình.
Caesar nhìn quân phục của cậu bị mồ hôi thấm ướt, trầm mặc một lát, mới nói. “Cậu…. trước tiên tắm rửa một chút đi, thuận tiện giặt cả quân phục, dùng máy giặt tự động hong khô, vẫn còn kịp thời gian.”
Lâm Viễn sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện ra một thân quân trang của mình gần như đều bị mồ hôi làm dán ở trên người, vừa rồi vẫn nói chuyện phiếm với Carl , ngược lại không hề chú ý tới điểm này. Nhân thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi giặt qua quân phục một lần cũng là một chủ ý tốt.
Caesar có lòng tốt nhắc nhở, Lâm Viễn liền quay đầu cười cười nói. “Cảm ơn, tôi đi giặt bây giờ.”
“……….”
Caesar đột nhiên bị khuôn mặt tươi cười sáng lạn của thiếu niên khiến tim đập chậm mất nửa nhịp, hoảng hốt phục hồi tinh thần, lại phát hiện Lâm Viễn đã sớm vào phòng đóng cửa.
Từ lúc rời khỏi thiên hà Cepheus đến Phá Quân tinh học, thân thể của mình hình như xuất hiện rất nhiều vấn đề, không chỉ có mũi liên tục nhận lầm Lâm Viễn và Snow thành Omega, hiện tại đến chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể cũng xuất hiện dao động kỳ quái.
Caesar thở sâu, bình ổn nhịp tim, lúc này mới xoay người về phòng ngủ của mình.
Hai giờ chiều đã phải tập hợp, lúc này đã quá nửa thời gian, Lâm Viễn nhanh chóng tắm rửa, cởi quần áo toàn thân ra nhét vào máy giặt, ấn nút khởi động, máy giặt liền bắt đầu tự động tẩy rửa.
Loại máy giặt tự động này bao gồm thao tác tự động gột rửa, tự động hong khô, chỉ cần nhét quần áo vào, giặt xong lấy ra là có thể trực tiếp mặc. Nhất là những chế phục chất liệu cứng cáp như tây trang, quân trang, sau khi giặt xong lấy ra liền phẳng phiu sạch sẽ giống như được là ủi.
Lâm Viễn ở bên cạnh đợi trong chốc lát, không ngờ được máy giặt động vài cái liền đột nhiên ngừng lại.
……… Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ hỏng sao?
Máy giặt ở nhà không có cao cấp như vậy, loại này Lâm Viễn cũng không hiểu dùng như thế nào. Do dự một lát, Lâm Viễn quyết định xoay người đi gõ cửa phòng Snow, gõ nửa ngày không có ai đáp lại, chắc là Snow cũng không có trong phòng ngủ.
Lâm Viễn đành phải kiên trì đi sang gõ cửa phòng Caesar. “Caesar, có đây không?”
“…….”
Lâm Viễn cư nhiên chủ động đến gõ cửa? Thật sự là quá khó tin. Caesar vừa kinh ngạc lại vừa có chút cao hứng, lập tức nhảy xuống khỏi giường, đi qua mở cửa phòng, thấp giọng hỏi. “Làm sao vậy?”
Lâm Viễn xấu hổ gãi gãi đầu nói. “Cậu có thể giúp tôi xem xem, tại sao máy giặt của tôi lại không thể sử dụng được a.”
Caesar cùng Lâm Viễn đi đến phòng tắm, nhìn thoáng qua trạng thái của máy giặt, nói. “Chắc là không có năng lượng.”
Bởi vì trên rất nhiều tinh cầu không thể xây dựng trạm phát điện, cho dù có xây dựng, cũng không thể cung cấp đủ điện áp để vận hành những máy móc lớn, bởi vậy, ngày nay có rất nhiều máy móc hoạt động dựa vào hộp năng lượng bên trong, giống như máy giặt, một hộp năng lượng bình thường có thể dùng tới một năm, càng cao cấp thì càng lâu. Sau khi lắp đặt hộp nguyên liệu xong, những máy móc có điện đều có thể thoải mái vận hành.
Hộp năng lượng được chế tạo từ những loại rác rưởi sinh hoạt và phế phẩm thông qua gia công hóa học, sau khi dùng xong còn có thể thu hồi, tái sử dụng, cứ như vậy không chỉ tiết kiệm được tài nguyên cho tinh cầu mà còn bảo vệ môi trường, có thể nói là một công đôi việc.
Năng lượng của máy giặt này chắc là đã dùng hết.
Lâm Viễn nghĩ nghĩ nói. “Tôi có cần đi mua một hộp không?
Caesar nhìn thời gian. “Đi mua mới thì không kịp rồi, hai giờ là phải tập hợp, còn dư mười phút. Cậu bỏ hết tất cả quần áo vào đây?”
Lâm Viễn chán nản gục đầu xuống. “Ừ.”
Kỳ thật cậu vốn chỉ tính tắm rửa một chút, không muốn giặt quân phục, kết quả bỏ quân phục vào lại không có năng lượng, sắp đến giờ tập hợp rồi, cậu cũng không thể mặc một thân quần áo ướt đẫm đi ra ngoài.
Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn về phía Caesar xin giúp đỡ, Caesar liền nói. “Dùng máy giặt của tôi đi.”
Đang chờ cậu nói những lời này a!
Lâm Viễn lập tức cười nói. “Cảm ơn!”
“…… Không cần khách khí.”
Caesar mở máy giặt, vớt quần áo của Lâm Viễn từ bên trong ra, ngay lúc lấy xong, đột nhiên có một kiện quần áo rất nhỏ ở giữa rớt xuống, Caesar nghi hoặc cúi người nhặt lên, nhìn kỹ.
“………”
Cư nhiên là một cái quần lót màu trắng tinh……
Ngón tay Caesar nhất thời có chút cứng ngắc.
Lâm Viễn thấy hắn cầm quần lót của mình trong tay, sắc mặt đột nhiên đỏ lên. “Đây…. Đây là không cẩn thận làm rơi vào đi! Tôi vừa rồi không chú ý, ách, tôi rõ ràng đặt ở bên cạnh, tại sao lại lẫn lộn với nhau….”
Lâm Viễn luống cuống tay chân lấy quần lót của mình ra khỏi trong tay Caesar, sắc hồng trên mặt nhanh chóng lan tràn đến bên tai.
…… Thật dọa người.
Cậu thật sự không có cố ý, xuất phát từ thói quen vệ sinh bình thường của Lâm Viễn, quần lót vẫn luôn được giặt tay, vừa rồi trong lúc hỗn loạn không cẩn thận lại nhét cùng quân trang vào máy giặt.
Cư nhiên lại giặt lẫn quần lót của mình với áo sơ mi quân trang…..
Nghĩ đến đây, Lâm Viễn lại càng xấu hổ gục đầu xuống, đến cổ cũng đỏ lên.
Caesar nhìn thiếu niên trước mặt hoàn toàn biến hình thành con cua bị nấu chín đến đỏ rực, nhìn cậu gắt gao nắm quần lót trắng tinh ở trong tay, sắc mặt cũng không khỏi xấu hổ.
“Khụ khụ…. Tôi, tôi giúp cậu bỏ quần áo vào máy giặt trước…. mười phút sau cậu sang đó lấy.”
Caesar nói xong câu đó, nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng ngủ của Lâm Viễn.
Rất kỳ quái, vừa rồi khi đứng gần Lâm Viễn trong phòng tắm nóng hôi hổi, hắn lại một lần nữa cảm nhận được mùi chất dẫn dụ Omega. Hơn nữa, nhìn Lâm Viễn gục đầu xuống lộ ra cần cổ thon dài xinh đẹp, nhớ tới nghi thức đánh dấu khi Alpha cắn xuống phía sau cổ Omega, không chỉ tim hắn đập gia tốc, mà hai má cũng có chút nóng lên….
Chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể đột nhiên phát triển không nói, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp.
Tại sao toàn thân trên dưới đều cảm thấy không thích hợp như vậy a?
Hết chương 16.
May mà nhà ăn ở trường rất lớn, thời gian ăn trưa cũng không cần xếp hàng, toàn bộ nhà ăn có năm tầng, mỗi tầng đều có rất nhiều chỗ ngồi, chỉ cần lúc vào cửa quẹt thẻ một chút, thực phẩm trong nhà ăn liền có thể tùy tiện lấy dùng. Lâm Viễn chưa từng thấy qua nhiều đồ ăn ngon như vậy, hai mắt sáng lên, cầm đĩa đi một vòng quanh nhà hàng buffet ở tầng một, rất nhanh liền gắp đầy đồ ăn cậu thích.
Mắt thấy cái đĩa đã không thể chứa được nữa, lúc này Lâm Viễn mới xoay người đi đến một vị trí tốt ngồi xuống.
Carl cũng trở lại, nhìn thoáng qua sơn hào hải vị xếp đầy trong đĩa Lâm Viễn và hai món ăn một món canh đơn giản trong đĩa mình, nhịn không được mỉm cười hỏi. “Cậu ăn được nhiều như vậy sao?”
Lâm Viễn cũng phát hiện ra bản thân lấy rất nhiều, ngượng ngùng gãi gãi đầu, nói. “Tôi ăn được hết mà.”
Tuy vóc dáng cậu nhỏ, nhưng lượng cơm ăn lại rất lớn. Trước kia lúc ở nhà, một mình cậu có thể giải quyết hết một cái bánh ngọt lớn chị nướng, Lâm Viễn vẫn luôn tin tưởng vào sức ăn của bản thân, chẳng qua, đối diện với ánh mắt cười cười của Carl, nhìn thức ăn trong đĩa đối phương chỉ bằng một nửa của mình, Lâm Viễn có chút xấu hổ, mặt không khỏi đỏ lên.
Caesar vừa vặn đi ngang qua nơi này, nhìn thấy Carl với Lâm Viễn mặt đối mặt cùng nhau ăn cơm, Carl mỉm cười nhìn chăm chú vào Lâm Viễn, mà Lâm Viễn lại đỏ mặt cúi đầu…. Cảnh tượng này, không biết vì sao, lại có cảm giác thực chướng mắt.
Huống chi, hắn còn cố ý lượn qua trước mặt Lâm Viễn, thế mà Lâm Viễn lại không hề phát hiện ra hắn!
Caesar nhíu nhíu mày, tìm góc ngồi xuống, vừa ăn, vừa quan sát Lâm Viễn ở bên kia, quan sát trong chốc lát, đột nhiên lại có cảm giác không ổn – hắn đường đường là vương tử điện hạ, tại sao lại phải mặt mày khó chịu ngồi ở góc hẻo lánh nhìn chằm chằm bạn cùng phòng của mình? Nhất…. Nhất định là vì phụ vương cố ý dặn dò hắn phải có quan hệ tốt với Lâm Viễn đi.
Đúng vậy, bởi vì phụ vương đã dặn, hắn mới chú ý đến Lâm Viễn nhiều hơn.
Caesar nhanh chóng hiểu ra nguyên nhân, lập tức giải quyết bữa trưa, quyết đoán xoay người rời khỏi nhà ăn.
Carl cũng ăn xong rồi, trong khi đĩa thức ăn của Lâm Viễn lại vẫn còn đến một nửa.
Đồ ăn của nhà ăn quả nhiên rất ngon, Lâm Viễn cảm thấy cực kỳ mỹ mãn hưởng thụ, hoàn toàn đắm chìm trong mỹ vị, không hề phát hiện ra, Carl ngồi đối diện nhìn cậu với ánh mắt vô cùng ôn nhu, giống như thể đang nhìn chăm chú vào một động vật nhỏ.
…….. Bộ dáng người này lúc ăn quả thực rất khả ái.
Carl nhịn không được nghĩ.
Cúi đầu nghiêm túc vùi vào đĩa thức ăn, cái miệng động động tựa như một chú sóc nhỏ, cho dù cậu ăn bất cứ thứ gì đều có cảm giác rất hưởng thụ. Rõ ràng là những thực phẩm thông thường, cậu lại có thể ăn ngon như vậy, thật sự là một người dễ thỏa mãn.
Thấy Lâm Viễn rốt cuộc giải quyết xong một đống đồ ăn, lúc này Carl mới mìm cười một chút, đưa sang một tờ giấy ăn. Lâm Viễn nhận lấy xoa xoa miệng, bởi vì ăn rất no nên còn nhẹ nhàng nấc một cái.
Hai người đặt đĩa lên trên băng chuyền, lúc này mới xoay người ra khỏi nhà ăn, sóng vai đi về phía ký túc xá.
Lúc đến dưới chân ký túc xá, Carl đột nhiên dừng lại, thấp giọng nói. “Lâm Viễn.”
Lâm Viễn nghi hoặc nhìn về phía y. “Hử?”
“Bạn cùng phòng của cậu có phải là có hai Alpha hay không?”
Lâm Viễn gật gật đầu. “Ừ, ngoại trừ Caesar, còn có một người tên là Brian.”
Carl trầm mặc một lát, hạ giọng nói. “Có câu này tôi không biết có nên nói không…. Thân phận hai người bạn cùng phòng của cậu không đơn giản đâu, tốt nhất là cậu… không nên thân cận với bọn họ quá, để tránh rước lấy phiền toái cho mình.”
Lâm Viễn giật mình, trầm mặc trong chốc lát, mới gật đầu nói. “Tôi biết.”
Cậu biết bản thân chỉ là một Beta bình thường, gia đình không quyền không thế, gen trời sinh cũng kém so với nhóm Alpha, đối với những Alpha xuất thân cao quý kia, cậu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện nịnh bợ.
Bất quá, Carl nói thẳng ra miệng như thế, vẫn khiến trong lòng Lâm Viễn có chút khó chịu.
Đều là bạn học giống nhau, lại bởi vì huyết thống bất đồng, mà phải phân ra thành ba bảy loại.
Điều này đến từ chính quan niệm kỳ thị huyết thống ở đế quốc đã kéo dài mấy trăm năm, trong suy nghĩ thâm căn cố đế của rất nhiều người, gen Alpha luôn ưu tú, trời sinh đã có ưu thế, những Alpha tự cho mình là rất cao nhiều không đếm xuể, còn có một số ít Alpha theo chủ nghĩa Chauvin(*) cực đoan cho rằng thế giới này là nằm trong sự khống chế của Alpha.
(*) Chủ nghĩ Chauvin (chauvinism): là một hình thức cực đoan của chủ nghĩa dân tộc, dẫn đến chủ nghĩa dân tộc lệch lạc, hẹp hòi, bài ngoại, tự cho dân tộc mình là dân tộc siêu đẳng có sứ mệnh lãnh đạo các dân tộc khác. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ tên của Nicolas Chauvin, một người lính cuồng tín của Napoléon Bonaparte mà sự tôn thờ cuồng loạn của anh ta đối với Hoàng đế đã khiến anh ta liên tục chiến đấu cho nước Pháp ngay cả khi đã bị thương 17 lần trong các cuộc chiến tranh xâm lược của Napoléon. Tương truyền, trong trận đánh quyết định tại Waterloo khi quân Pháp đã bị đập tan tác, anh ta đã thét lên rằng “Đội Cựu Cận vệ có chết nhưng không đầu hàng!”, hàm ý một nhiệt huyết mù quáng đối với Tổ quốc hay một hội nhóm của mình.
Các phương diện của Beta cực kỳ bình thường, đại bộ phận là giai tầng làm công ăn lương trong xã hội, điển hình như trong Quân bộ, những quân nhân có cấp bậc thiếu tướng trở lên gần như đều là Alpha, cho dù Beta có biểu hiện xuất sắc đến mấy, thăng chức cũng sẽ vô cùng gian nan.
Omega thì lại càng thảm hại hơn, bởi vì có khả năng sinh sản mạnh nhất, để cho dân số có thể liên tục tăng trưởng, Omega hoàn toàn không có quyền tự chủ, từ nhỏ đã bị chính phủ khống chế, cái gọi là hôn nhân cũng do hệ thống trực tiếp chọn từ kho gen một gen phù hợp, rất nhiều Omega trước khi kết hôn thì ngay cả mặt đối phương cũng chưa gặp qua.
Tuy rằng, hai người được hệ thống ghép đôi thì gen sẽ có độ ăn khớp cao, sinh ra đời con cũng là ưu tú nhất. Thế nhưng, loại hôn nhân này hoàn toàn không có tình cảm làm tiền đề, chỉ vì sinh sôi nầy nở cho đời sau mà bị cưỡng chế ghép đôi…. Hoàn toàn xem nhẹ sự tồn tại của nhân tính, quả thực là coi con người trở thành một công cụ sinh dục!
Lâm Viễn có chút phiền muộn nghĩ, không biết cục diện này đến bao giờ mới có thể thay đổi? Thật may mình không phải Omega, bằng không, lại bất ngờ bị ghép đôi với một Alpha chưa biết mặt rồi sinh con, nghĩ đến đã cảm thấy thật đáng sợ….
Lâm Viễn nắm tay lại, ngẩng đầu lên, chống lại đôi mắt thâm thúy của Carl.
Carl khẽ cười cười, vươn tay nhẹ nhàng đặt trên vai Lâm Viễn, ôn nhu nói. “Đừng lo lắng, về sau có bất cứ khó khăn gì đều có thể tìm tôi, tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu. Tôi có lẽ lớn hơn cậu, cậu cứ coi tôi như anh trai là được.”
Carl quả thực khiến người khác có cảm giác rất giống một người anh lớn, bộ dáng y mỉm cười thật ôn nhu, làm cho người ta thấy thân thiết. Lâm Viễn đối diện với ánh mắt mỉm cười của y, nhịn không được cũng cười lên, gật gật đầu nói. “Tôi biết giữ đúng mực, yên tâm đi, Carl.”
****
Lúc Lâm Viễn trở lại ký túc xá thì nhìn thấy Caesar đi ra từ phòng ngủ. Có lẽ hắn vừa tắm rửa xong, mặc áo tắm màu trắng, cơ ngực rộng mở đẹp đẽ nhìn không sót chút gì, phía bên dưới lộ ra đôi chân thon dài hữu lực. Đây là ưu thế về dáng người của Alpha, Caesar chỉ mặc áo tắm khiến mùi chất dẫn dụ trên người dường như càng trở nên nồng đậm.
Thấy Lâm Viễn, Caesar liền chủ động chào hỏi. “Trở lại rồi?”
“Ừ.”
Đối diện với tầm nhìn của Caesar, Lâm Viễn vội vàng dời mắt, xoay người đi về phòng ngủ của mình.
Caesar nhìn quân phục của cậu bị mồ hôi thấm ướt, trầm mặc một lát, mới nói. “Cậu…. trước tiên tắm rửa một chút đi, thuận tiện giặt cả quân phục, dùng máy giặt tự động hong khô, vẫn còn kịp thời gian.”
Lâm Viễn sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện ra một thân quân trang của mình gần như đều bị mồ hôi làm dán ở trên người, vừa rồi vẫn nói chuyện phiếm với Carl , ngược lại không hề chú ý tới điểm này. Nhân thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi giặt qua quân phục một lần cũng là một chủ ý tốt.
Caesar có lòng tốt nhắc nhở, Lâm Viễn liền quay đầu cười cười nói. “Cảm ơn, tôi đi giặt bây giờ.”
“……….”
Caesar đột nhiên bị khuôn mặt tươi cười sáng lạn của thiếu niên khiến tim đập chậm mất nửa nhịp, hoảng hốt phục hồi tinh thần, lại phát hiện Lâm Viễn đã sớm vào phòng đóng cửa.
Từ lúc rời khỏi thiên hà Cepheus đến Phá Quân tinh học, thân thể của mình hình như xuất hiện rất nhiều vấn đề, không chỉ có mũi liên tục nhận lầm Lâm Viễn và Snow thành Omega, hiện tại đến chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể cũng xuất hiện dao động kỳ quái.
Caesar thở sâu, bình ổn nhịp tim, lúc này mới xoay người về phòng ngủ của mình.
Hai giờ chiều đã phải tập hợp, lúc này đã quá nửa thời gian, Lâm Viễn nhanh chóng tắm rửa, cởi quần áo toàn thân ra nhét vào máy giặt, ấn nút khởi động, máy giặt liền bắt đầu tự động tẩy rửa.
Loại máy giặt tự động này bao gồm thao tác tự động gột rửa, tự động hong khô, chỉ cần nhét quần áo vào, giặt xong lấy ra là có thể trực tiếp mặc. Nhất là những chế phục chất liệu cứng cáp như tây trang, quân trang, sau khi giặt xong lấy ra liền phẳng phiu sạch sẽ giống như được là ủi.
Lâm Viễn ở bên cạnh đợi trong chốc lát, không ngờ được máy giặt động vài cái liền đột nhiên ngừng lại.
……… Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ hỏng sao?
Máy giặt ở nhà không có cao cấp như vậy, loại này Lâm Viễn cũng không hiểu dùng như thế nào. Do dự một lát, Lâm Viễn quyết định xoay người đi gõ cửa phòng Snow, gõ nửa ngày không có ai đáp lại, chắc là Snow cũng không có trong phòng ngủ.
Lâm Viễn đành phải kiên trì đi sang gõ cửa phòng Caesar. “Caesar, có đây không?”
“…….”
Lâm Viễn cư nhiên chủ động đến gõ cửa? Thật sự là quá khó tin. Caesar vừa kinh ngạc lại vừa có chút cao hứng, lập tức nhảy xuống khỏi giường, đi qua mở cửa phòng, thấp giọng hỏi. “Làm sao vậy?”
Lâm Viễn xấu hổ gãi gãi đầu nói. “Cậu có thể giúp tôi xem xem, tại sao máy giặt của tôi lại không thể sử dụng được a.”
Caesar cùng Lâm Viễn đi đến phòng tắm, nhìn thoáng qua trạng thái của máy giặt, nói. “Chắc là không có năng lượng.”
Bởi vì trên rất nhiều tinh cầu không thể xây dựng trạm phát điện, cho dù có xây dựng, cũng không thể cung cấp đủ điện áp để vận hành những máy móc lớn, bởi vậy, ngày nay có rất nhiều máy móc hoạt động dựa vào hộp năng lượng bên trong, giống như máy giặt, một hộp năng lượng bình thường có thể dùng tới một năm, càng cao cấp thì càng lâu. Sau khi lắp đặt hộp nguyên liệu xong, những máy móc có điện đều có thể thoải mái vận hành.
Hộp năng lượng được chế tạo từ những loại rác rưởi sinh hoạt và phế phẩm thông qua gia công hóa học, sau khi dùng xong còn có thể thu hồi, tái sử dụng, cứ như vậy không chỉ tiết kiệm được tài nguyên cho tinh cầu mà còn bảo vệ môi trường, có thể nói là một công đôi việc.
Năng lượng của máy giặt này chắc là đã dùng hết.
Lâm Viễn nghĩ nghĩ nói. “Tôi có cần đi mua một hộp không?
Caesar nhìn thời gian. “Đi mua mới thì không kịp rồi, hai giờ là phải tập hợp, còn dư mười phút. Cậu bỏ hết tất cả quần áo vào đây?”
Lâm Viễn chán nản gục đầu xuống. “Ừ.”
Kỳ thật cậu vốn chỉ tính tắm rửa một chút, không muốn giặt quân phục, kết quả bỏ quân phục vào lại không có năng lượng, sắp đến giờ tập hợp rồi, cậu cũng không thể mặc một thân quần áo ướt đẫm đi ra ngoài.
Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn về phía Caesar xin giúp đỡ, Caesar liền nói. “Dùng máy giặt của tôi đi.”
Đang chờ cậu nói những lời này a!
Lâm Viễn lập tức cười nói. “Cảm ơn!”
“…… Không cần khách khí.”
Caesar mở máy giặt, vớt quần áo của Lâm Viễn từ bên trong ra, ngay lúc lấy xong, đột nhiên có một kiện quần áo rất nhỏ ở giữa rớt xuống, Caesar nghi hoặc cúi người nhặt lên, nhìn kỹ.
“………”
Cư nhiên là một cái quần lót màu trắng tinh……
Ngón tay Caesar nhất thời có chút cứng ngắc.
Lâm Viễn thấy hắn cầm quần lót của mình trong tay, sắc mặt đột nhiên đỏ lên. “Đây…. Đây là không cẩn thận làm rơi vào đi! Tôi vừa rồi không chú ý, ách, tôi rõ ràng đặt ở bên cạnh, tại sao lại lẫn lộn với nhau….”
Lâm Viễn luống cuống tay chân lấy quần lót của mình ra khỏi trong tay Caesar, sắc hồng trên mặt nhanh chóng lan tràn đến bên tai.
…… Thật dọa người.
Cậu thật sự không có cố ý, xuất phát từ thói quen vệ sinh bình thường của Lâm Viễn, quần lót vẫn luôn được giặt tay, vừa rồi trong lúc hỗn loạn không cẩn thận lại nhét cùng quân trang vào máy giặt.
Cư nhiên lại giặt lẫn quần lót của mình với áo sơ mi quân trang…..
Nghĩ đến đây, Lâm Viễn lại càng xấu hổ gục đầu xuống, đến cổ cũng đỏ lên.
Caesar nhìn thiếu niên trước mặt hoàn toàn biến hình thành con cua bị nấu chín đến đỏ rực, nhìn cậu gắt gao nắm quần lót trắng tinh ở trong tay, sắc mặt cũng không khỏi xấu hổ.
“Khụ khụ…. Tôi, tôi giúp cậu bỏ quần áo vào máy giặt trước…. mười phút sau cậu sang đó lấy.”
Caesar nói xong câu đó, nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng ngủ của Lâm Viễn.
Rất kỳ quái, vừa rồi khi đứng gần Lâm Viễn trong phòng tắm nóng hôi hổi, hắn lại một lần nữa cảm nhận được mùi chất dẫn dụ Omega. Hơn nữa, nhìn Lâm Viễn gục đầu xuống lộ ra cần cổ thon dài xinh đẹp, nhớ tới nghi thức đánh dấu khi Alpha cắn xuống phía sau cổ Omega, không chỉ tim hắn đập gia tốc, mà hai má cũng có chút nóng lên….
Chất dẫn dụ Alpha trong cơ thể đột nhiên phát triển không nói, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu lắp bắp.
Tại sao toàn thân trên dưới đều cảm thấy không thích hợp như vậy a?
Hết chương 16.
Danh sách chương