Lâm Viễn lấy cớ “có việc gấp phải về trường”, vội vàng tạm biệt mẹ và chị.

Một giờ sáng, không có phi thuyền chở khách lui tới giữa tinh cầu Ryan và tình cầu Oman, Caesar dẫn theo Lâm Viễn đi vào khoang điều khiển của Bạch Vũ, hai người trực tiếp điều khiển Bạch Vũ tiến về phía tinh cầu Oman.

Cùng lúc đó, Snow và Brian sau khi nhận được tin tức của Berg, liền nhanh chóng xuất phát tới tọa độ Berg chỉ định.

Hai người nhìn căn nhà trước mặt, nhất thời giật mình –

Nơi này hoang tàn vắng vẻ, nhìn qua vô cùng bí ẩn và hoang vu, một tòa kiến trúc cao ba tầng nhiều năm chịu gió táp mưa sa đến độ không phân biệt nổi màu sắc, góc tường phủ đầy từng phiến mạng nhện, hiển nhiên là nơi này không có người cư ngụ.

Vì sao baba lại chọn địa điểm gặp mặt ở nơi này? Brian nghi hoặc kiểm tra lại tọa độ Berg gửi đến một lần, xác nhận không nhầm, lúc này mới quay đầu nói với Snow. “Đây là chỗ nào? Snow, cậu biết không?”

Dù sao Snow cũng lớn lên ở tinh cầu Oman, Brian chỉ tùy tiện hỏi cậu một câu, không ngờ lời này vừa nói ra, sắc mặt Snow lập tức trở nên tái nhợt, thần sắc phức tạp tiến lên trước một bước, đi đến cánh cửa kim loại lớn đã bị oxy hóa rỉ sét, nhẹ nhàng đặt ngón trỏ tay phải ở máy cảm ứng vân tay –

Một màn khiến người ta khiếp sợ đột nhiên xảy ra –

Chỉ thấy cánh cửa kim loại nặng nề kia, cư nhiên chậm rãi mở ra trước mặt Snow!

Cánh cửa rỉ sét mở ra vang lên tiếng ken két chói tai, theo đó, một hành lang yên tĩnh mà sâu thẳm hiện lên trước mắt hai người, trong hành lang không có bất cứ ánh sáng nào, tối đen giống như bồn miệng máu của dã thú, tựa hồ muốn cắn nuốt sạch sẽ hết thảy sinh vật tiến vào trong đó không chút lưu tình.

Một cỗ hàn ý âm trầm dày đặc nhất thời lủi lên lưng, Brian lập tức giữ chặt tay Snow, thấp giọng nói. “Trước đừng đi vào, bên trong không chừng sẽ có nguy hiểm!”

Snow trầm mặc một chút, mới nhẹ giọng nói. “….. Không sao, tôi biết chỗ này, nơi này là phòng thí nghiệm bí mật của chú Ward, tôi trước đây, ở nơi này…. bị ông ấy đóng băng suốt năm năm.”

Brian giật mình, nhìn Snow sắc mặt tái nhợt, lập tức đau lòng nắm chặt tay cậu. “Chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút…. Tôi đi phía trước, cậu theo tôi.”

Brian ra lệnh với công tắc không gian trên cổ tay. “Tiểu Lam, mở hệ thống điều tra lên, dẫn đường cho chúng ta!”

Tiểu Lam lập tức ngoan ngoãn đáp. “Rõ, chủ nhân!”

Một đạo ánh sáng màu lam phát ra từ công tắc không gian trên cổ tay Brian, nhất thời chiếu sáng hành lang tối đen.

Brian gắt gao nắm tay Snow, thật cẩn thận đi dọc theo hành lang rộng lớn.

Brian vừa đi, vừa thấp giọng hỏi Snow. “Trước đây cậu từng ở đây, phòng thí nghiệm này có cần chú ý cơ quan ẩn nào không?”

Nghe nói có vài phòng thí nghiệm một khi bị người ngoài xâm nhập, trung tâm phòng ngự trí năng sẽ tự động mở cơ quan ẩn lên, phóng thích khí độc hoặc là làm nổ phòng thí nghiệm, từ đó phá hủy các số liệu trong phòng thí nghiệm đồng thời tiêu diệt người xâm nhập.

Y chưa từng tới chỗ này, tất nhiên phải chú ý cẩn thận hơn chút mới được.

Snow thấy dáng vẻ khẩn trương của Brian, vội vàng nhẹ giọng nói. “Đừng lo lắng, nơi này là phòng thí nghiệm bí mật để chú Ward nghiên cứu cấy ghép cơ quan, sau khi ông ấy qua đời thì đã rất nhiều năm không ai đến…. Baba cậu chọn chỗ này để chúng ta hội họp, người đến tiếp ứng chúng ta hẳn là người của tổ chức Mạch nước ngầm. Chỗ này, ngoại trừ là phòng để chú Ward làm thí nghiệm, còn là cứ điểm của thành viên Mạch nước ngầm trên tinh cầu Oman.”

….. Cứ điểm của tổ chức Mạch nước ngầm? Baba quả nhiên thâm tàng bất lộ.

Lúc này Brian mới thả lỏng gật gật đầu, mang theo Snow tiếp tục đi về phía trước.

Trong không gian yên tĩnh, chỉ có một đạo ánh sáng cơ giáp phóng ra chiếu lên khu vực trước mặt, những nơi còn lại đều là một mảnh hắc ám, tiếng bước chân của hai người vang vọng rõ ràng bên tai, cùng tiếng tim đập liên tiếp hợp thành một giai điệu khẩn trương….

Đi dọc theo hành lang thật dài một lúc lâu, rốt cuộc đi đến cuối, Snow dùng vân tay mở cánh cửa kim loại trước mặt ra – ngoài dự đoán của mọi người, trong phòng thí nghiệm này cư nhiên sáng đèn, đèn chân không sáng sủa chiếu lên đồ vật trong phòng thí nghiệm đặc biệt rõ ràng, vô số dụng cụ thí nghiệm tản ra ánh sáng băng lãnh dưới ánh đèn, trong các tủ kính thủy tinh trong suốt xung quanh đặt một số mô hình cơ quan con người nhìn qua cực kỳ chân thật.

Dù là Brian có tố chất tâm lý rất tốt, nhìn những khí quan được nuôi cấy trong khay, đáy lòng cũng không khỏi sợ hãi.

Ở chính giữa phòng thí nghiệm, là một khoang đông lạnh trong suốt dài hơn một mét, trong khoang chứa đầy chất lỏng sền sệt màu lam.

Snow nhìn đến cái khoang đông lạnh kia, sống lưng cứng ngắc trong giây lát –

Ký ức thời thơ ấu bị đông lạnh đột nhiên hiện lên trong trí óc, một tia hàn ý băng lãnh từ lòng bàn chân dần dần lan tràn khắp toàn thân, phảng phất như bản thân lại trở về năm năm tuổi, bị ngâm trong dịch dinh dưỡng lạnh lẽo hoàn toàn mất đi tri giác.

Nghĩ đến loại cảm giác không có hô hấp và nhịp tim, cả thân thể bị ngâm trong dịch dinh dưỡng này, mỗi một lỗ chân lông đều lộ ra ý lạnh….

Sống lưng Snow cứng ngắc, Brian nhận ra cậu bất thường, lập tức vươn hai tay, đau lòng nhẹ nhàng ôm chặt cậu, thấp giọng nói. “Đừng sợ, Snow…. Đã qua rồi…. Đừng nghĩ nữa….”

Snow chôn mặt trong lồng ngực ấm áp của Brian, thở sâu, lúc này mới bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu nói. “Không sao…. Trước đây tôi đã ở trong phòng thí nghiệm này năm năm, trở lại nơi này lần nữa, nhất thời có chút…. có chút không quen mà thôi.” Snow quay đầu nhìn lướt qua phòng thí nghiệm, ra vẻ bình tĩnh nói sang chuyện khác, “Nơi này bật đèn, hẳn là đã có người đến, liệu có phải người baba cậu phái tới tiếp ứng không?”

Đúng lúc này, cửa phòng thí nghiệm bên cạnh đột nhiên mở ra, một thanh niên đi ra từ đó –

Người nọ dáng người gầy gò, mái tóc lộn xộn tựa hồ rất lâu rồi chưa được xử lý, quần áo toàn thân cũng nhăn nhăn dúm dúm, bộ dáng lôi thôi lếch thếch nhìn qua rất sa sút. Thế nhưng, không cân xứng với vẻ ngoài lộn xộn của hắn, một đôi mắt đen lại đặc biệt trong veo và sáng ngời.

Càng khoa trương hơn, nam nhân này tựa hồ còn là Omega…..

Tuy rằng bởi vì tiêm thuốc ức chế, mùi chất dẫn dụ trên người hắn rất giống Beta, nhưng cùng là Omega, Snow lại có thể mơ hồ cảm ứng được khí tức Omega trên người hắn.

Hơn nữa, tất cả thành viên Mạch nước ngầm đều là Omega, bằng vào điểm này, hai người hoàn toàn có thể phán đoán thân phận của đối phương.

Snow nhìn hắn một cái, chủ động mở miệng nói. “Chào ngài, là chú Berg dặn ngài ở đây tiếp ứng chúng tôi sao?”

Thanh niên kia nhìn thấy hai người, đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh liền phản ứng lại, cười ha hả nói. “Không sai, cháu là Snow con trai Lăng Phong đi? Trước đây cháu ở trong căn cứ dưới lòng đất một năm, ta đã gặp qua cháu…. Không ngờ đã lớn như vậy rồi.”

Snow ngưng một chút, nghi hoặc hỏi. “Chú là….”

Thanh niên gãi gãi mái tóc lộn xộn, cười nói. “Ta là Duve, cháu không nhớ sao?”

Lúc này Snow mới nghĩ đến, năm đó baba đưa cậu về sống trong căn cứ dưới lòng đất một năm, cậu quả thật đã gặp qua một Omega tên Duve, hình như là kỹ sư chế tạo cơ giáp, rất có thiên phú về phương diện này, nhưng tính cách có chút quái dị, nghiên cứu cơ giáp đến mất ăn mất ngủ, tóc cũng lười sửa sang lại, luôn cho người ta một loại ảo giác điên điên khùng khùng.

Snow nhìn nam nhân trước mặt vẫn một bộ dáng lôi thôi, nhịn không được mỉm cười, nói. “Chú Duve, cháu nhớ chú mà.”

Duve thật vui vẻ đưa tay sờ sờ tóc Snow. “Hắc, tiểu Snow, lớn lên vẫn ngoan như vậy, baba cháu vẫn khỏe chứ?”

Snow gật gật đầu nói. “Ông ấy rất tốt.”

Hai người bắt đầu tán gẫu liền gạt Brian sang một bên.

Giữa Omega và Omega tựa hồ có loại cảm giác thân mật kỳ quái, khiến Brian thân là Alpha căn bản không chen miệng được, chỉ có thể khó chịu ở bên cạnh trầm mặc.

***

Sau một lúc lâu, ngoài cửa lại có động tĩnh, Caesar và Lâm Viễn cùng đi đến.

Brian thấy Caesar, vội vàng đi đến trước mặt hắn nói. “Caesar, ba tôi đột nhiên triệu tập chúng ta, rốt cuộc là làm sao vậy?”

Caesar hạ giọng nói. “Cậu không thấy tin tức sao? Trong bản tin vừa công bố tin tức nguyên soái hi sinh, vương thúc lại nói với tôi nguyên soái vẫn chưa chết… Tình huống cụ thể thế nào tôi cũng không biết, ông ấy bảo chúng ta sau khi tập hợp lập tức tới tinh cầu Namics tìm ông ấy.”

Brian kinh ngạc quay đầu đưa mắt nhìn Snow, hai ngày nay y và Snow quả thật không xem tin tức, không ngờ chỉ hai ngày ngắn ngủi mà bên ngoài cư nhiên đã trời long đất lở.

Thấy Lâm Viễn cúi đầu mang bộ dáng mất mát, Snow vội vàng đi đến trước mặt cậu, đau lòng cầm tay cậu. “Tiểu Viễn….”

Lâm Viễn ngẩng đầu nhìn anh trai, cười cười nói. “Không sao, tôi tin cha nhất định còn sống.”

Snow vỗ nhè nhẹ lên tay Lâm Viễn an ủi.

Caesar quay đầu nhìn vị thanh niên xa lạ kia. “Ngài chính là người vương thúc phái đến tiếp ứng chúng tôi?”

Duve gật đầu nói. “Đúng vậy tiểu vương tử, tôi tên là Duve, chờ người đến đủ chúng ta sẽ xuất phát.”

Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Còn chờ ai nữa sao?”

Đúng lúc này, có hai nam nhân một trước một sau đi đến, một trong số đó dáng người hơi mập, trên mặt mang theo tươi cười ôn hòa, một người khác thần sắc có chút lười nhác, mặc một thân quân phục phẳng phiu màu lam thẫm.

Lâm Viễn nhìn thấy hai người, khiếp sợ trừng to mắt. “Sư phụ! Chú Fuente, sao hai người lại đến đây?”

Một trước một sau đi vào, chính là bác sĩ Fuente và trung tá Chu Nghị.

Chu Nghị nhìn thấy Lâm Viễn, vươn tay đến, hung hăng xoa xoa tóc tiểu đồ đệ, cười nói. “Ta và Fuente nhận được tin báo của Berg, tướng quân hiện giờ không rõ tung tích, chúng ta không thể tiếp tục trốn tránh được nữa.”

Lâm Viễn khiếp sợ nói. “Tướng quân….?”

Fuente mỉm cười giải thích. “Tiểu Viễn, kỳ thật ta và sư phụ Chu Nghị của con đều là quân nhân thuộc quân đoàn Ám Dạ, năm đó khi tướng quân rời đi, đã ủy thác chúng ta ở tinh cầu Ryan chăm sóc con, Chu Nghị nhận con làm đồ đệ, dạy con một thân công phu, tất cả đều là chỉ thị của tướng quân.”

Lâm Viễn. “…….”

Chẳng trách từ nhỏ đến lớn chú Fuente và sư phụ Chu Nghị đều đối tốt với cậu như vậy, quan tâm đầy đủ chẳng khác nào con ruột.

Hóa ra tất cả đều là sắp xếp của baba.

Nghĩ đến nam nhân từng ôm mình vào ngực ôn nhu đút cơm ăn kia, mũi Lâm Viễn đột nhiên chua xót –

Baba thân là tướng quân, năm đó có lẽ vì nguyên nhân bất đắc dĩ nên phải bỏ lại cậu tuổi còn nhỏ, nhưng baba vẫn chưa từng quên cậu, thậm chí còn sắp xếp nhiều thuộc hạ thân tín bên người cậu như vậy, dốc lòng chỉ bảo cậu, chăm sóc cậu.

Lâm Viễn nhớ nhung baba nhiều năm như vậy, lại không hề nghĩ tới, baba cư nhiên chưa từng thực sự rời bỏ mình.

Thấy cậu cảm động đến hai mắt ướt át, Chu Nghị nhịn không được sang sảng cười, vỗ nhè nhẹ lên đầu Lâm Viễn, nói. “Trước đừng vội cảm động, baba con hiện giờ không rõ tung tích, chúng ta phải nhanh chóng tìm được ngài ấy.”

Lâm Viễn ngẩn người. “Không rõ tung tích? Giữa hai người và baba, không phải vẫn có liên hệ sao?”

Chu Nghị bất đắc dĩ nói. “Trước đó quả thật có liên hệ, nhưng hiện giờ đã bị gián đoạn, chúng ta cũng không biết tướng quân đi chỗ nào. Vương tử Berg đột nhiên gửi tin bảo chúng ta đến đây hội hợp với con… Tình huống cụ thể ta cũng không rõ, nhìn thấy hắn rồi nói sau.”

Lâm Viễn vội vàng gật gật đầu, quay đầu nói với Duve. “Chúng ta có thể xuất phát chưa?”

Duve gãi gãi đầu nói. “Đủ người rồi, vậy xuất phát thôi!”

Duve trực tiếp triệu hồi một cơ giáp vận tải hạng lớn, đây cũng là tác phẩm hắn tự tay hoàn thành. Tuy rằng uy lực của hệ thống công kích so ra kém với cơ giáp cấp S, nhưng tốc độ bay của đài cơ giáp này lại không kém cơ giáp cấp S chút nào.

Mọi người đứng trong khoang điều khiển, trầm mặc một lát, Chu Nghị mới liếc mắt nhìn Caesar, hỏi Lâm Viễn. “Vị này là?”

Lâm Viễn vội vàng giới thiệu. “Sư phụ, cậu ấy là tiểu vương tử, Caesar.”

Chu Nghị nga một tiếng, tỏ vẻ không có hứng thú với tiểu vương tử.

Trán Caesar nhất thời chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh – may mà Tiểu Viễn thông minh, không trực tiếp giới thiệu “Đây là Alpha của con”, bằng không, với tính tình thẳng thắn và thân thủ lưu loát của vị sư phụ này, nói không chừng dưới cơn giận dữ sẽ trực tiếp băm Caesar ra.

***

Trải qua nhiều lần chuyển tiếp không gian, mọi người rốt cuộc đến được thiên hà Isville vào 10 giờ tối ngày thứ hai.

Chiến loạn bên ngoài thiên hà Isville không lâu trước đây đã khiến toàn bộ trạm không gian của tinh cầu Namics bị nổ thành phế tích, lúc này, trạm không gian đang được tu sửa khẩn cấp. Bởi vì lo lắng quân liên bang sẽ quay lại, quân đoàn Vinh Quang đã phái không ít quân đội qua lại tuần tra ở đây, cả trạm không gian được phòng thủ sâm nghiêm, đến một con ruồi cũng không bay vào được.

Duve để cơ giáp dừng lại ở bên ngoài thiên hà, dùng máy truyền tin riêng trực tiếp liên hệ với Berg.

Lúc này Berg đang ở căn cứ trên tinh cầu Namics của quân đoàn Trường Xà, vẫn ngụy trang thành bộ dáng của binh lính Mike bên người, mặc một thân quân phục màu lục phẳng phiu, trên mặt cũng mang mặt nạ.

Nhìn thấy những người trong khoang điều khiển, lúc này Berg mới nhẹ nhàng thở ra, biểu tình nghiêm túc nói. “Duve, 1 giờ đêm nay nhân viên tuần tra ở trạm không gian trên tinh cầu Namics sẽ đổi ca, đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách tạo ra náo loạn ở trạm không gian, các cậu nhân cơ hội chạy qua trạm gác, trực tiếp bay đến tọa độ tôi chỉ định.” Berg gửi một tọa độ cho Duve, hạ giọng nói. “Đây là căn cứ quân sự dưới lòng của quân đoàn Ám Dạ trên tinh cầu Namics, sau khi các cậu đến thì liên lạc lại với tôi.”

Duve vội vàng gật đầu nói. “Đã biết lão đại!”

Brian khẩn trương đi đến trước máy truyền tin, cũng muốn hỏi baba đã xảy ra chuyện gì, Berg liếc mắt nhìn con trai, thấp giọng nói. “Không cần hỏi nhiều, đến lúc đó ta sẽ giải thích chi tiết cho các con.”

Nói xong liền lập tức ngắt máy truyền tin.

Caesar nhịn không được nhíu nhíu mày – xem ra tinh cầu Namics đã bị Quân bộ theo dõi từ bên trong, các tín hiệu thông tin đều phải trải qua sự kiểm tra của lưới phòng ngự Quân bộ, Berg và Duve dùng mật mã thông tin đặc thù bên trong Mạch nước ngầm, tránh được sự ngăn chặn của lưới phòng ngự, ông ấy không tiện nhiều lời, có lẽ là vì thông tin một lát nữa sẽ bị lưới phòng ngự Quân bộ phát hiện.

Quân đoàn Trường Xà và quân đoàn Vinh Quang đồng thời đóng quân tại tinh cầu Namics…. Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

***

Đài cơ giáp Duve chế tạo có được hệ thống phản trinh sát mạnh mẽ nhất, bởi vậy, nó không dễ bị hệ thống trinh sát của Quân bộ phát hiện, mà lại có thể theo dõi được cảnh tượng trong trạm không gian, hơn nữa còn phát đầy đủ hình ảnh lên màn hình 3D trước mặt.

Mọi người cùng đợi ở bên ngoài thiên hà Isville tới một giờ sáng.

Bởi vì cảm xúc khẩn trương, mọi người cũng không nói chuyện, chỉ là trầm mặc nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trên màn hình theo dõi.

Kim giờ rốt cuộc chỉ về số một, trạm không gian ở tinh cầu Namics đột nhiên bùng nổ một ánh lửa đẹp mắt –

Chính là thời cơ này!

Duve lập tức điều khiển cơ giáp, trong nháy mắt trạm không gian nổ mạnh tiến hành chuyển tiếp không gian cự ly dài, ảnh hưởng mãnh liệt từ dòng khí khiến khoang điều khiển của cơ giáp đột nhiên chấn động mãnh liệt, người bên trong tất cả đều bị chấn đến đầu váng mắt hoa!

Đợi đến khi chấn động dừng lại, mọi người kinh ngạc phát hiện, cơ giáp cư nhiên đã xuyên thấu tầng khí quyển đáp xuống tinh cầu Namics, hơn nữa vị trí bọn họ hạ xuống, chính là tọa độ mà Berg đã gửi tới – không sai chút nào!

Brian khiếp sợ nhìn Duve, hoàn toàn không thể tin được, Omega lôi thôi này lại có thiên phú về phương diện điều khiển cơ giáp như thế…..

Đúng lúc này, nơi mặt đất hạ xuống đột nhiên nứt ra một khe hở lớn, tựa như dã thú bất ngờ mở miệng, nuốt sạch toàn bộ đài cơ giáp khổng lồ này – thời gian trước sau không vượt quá mười giây! Trong thời gian mười giây ngắn ngủi, mặt đất lập tức khép lại, rừng rậm xung quanh một mảnh im lặng, thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu của sói hoang, phảng phất như chưa từng có gì xảy ra, không lưu lại một chút dấu vết!

***

Căn cứ quân sự dưới lòng đất ở tinh cầu Namics.

Cơ giáp của mọi người được vận chuyển trên cầu thang lên xuống loại lớn, an an ổn ổn hạ xuống mặt đất.

Cửa thang mở ra, liền thấy một loạt quân nhân mặc quân trang màu lam thẫm, ngay ngắn chỉnh tề xếp một loạt, ngay khoảnh khắc mọi người đi ra khỏi khoang điều khiển, một thanh âm thanh thúy lập tức cất cao giọng nói. “Hành lễ!”

Xoát một tiếng, quân lễ xoàn xoạt chỉnh tề khiến mọi người hoảng sợ, đám người Lâm Viễn vội vàng dùng quân lễ nghiêm chỉnh nhất của học sinh trường quân đội đáp lại.

Chu Nghị cười đi qua, dùng lực ôm một quân nhân mặt mang mỉm cười, còn hung hăng đấm lên bả vai đối phương một chút. “Aila, đã lâu không gặp a!”

Người nọ cũng cười nói. “Trung tá Chu Nghị, đã lâu không gặp.”

— Tiền đội trưởng đội cận vệ quân đoàn Ám Dạ, trung tá Chu Nghị, sau nhiều năm rời đi, rốt cuộc lại trở lại quân đoàn Ám Dạ của ông.

Quân đoàn Ám Dạ bây giờ, quy mô còn không bằng một phần mười năm đó, đội cận vệ lại càng ít đi rất nhiều, thế nhưng, mỗi một người ở lại, đều là thuộc hạ tinh anh nguyện sống chết cùng Lăng Vũ, là người Lăng Vũ coi như anh em, coi như tay chân.

Bọn họ ở trong này ngủ đông nhiều năm, rất nhanh lại có thể thấy được ánh mặt trời.

Người đang gắt gao bắt tay với Chu Nghị là trung tá Aila Lăng Vũ tín nhiệm nhất, từng là đội trưởng đội tiên phong của quân đoàn Ám Dạ.

Sau khi chào hỏi với vài người quen, lúc này Chu Nghị mới kéo Lâm Viễn đến giới thiệu với mọi người. “Đây là con trai tướng quân Tiểu Viễn.”

Ánh mắt mọi người đồng loạt phóng lên người Lâm Viễn, Lâm Viễn nhất thời có chút khẩn trương, Aila đi lên phía trước, mỉm cười nói. “Tiểu Viễn không cần khẩn trương, rất nhiều người trong chúng ta đều đã gặp cháu, hồi cháu mới bốn tuổi, ta còn từng đút cháu ăn điểm tâm.”

Một đám người cười ha hả. “Tiểu Viễn trước đây tròn vo, lớn lên sao lại gầy như vậy?”

Có người cảm thán nói. “Đôi mắt quả thật rất giống tướng quân của chúng ta.”

Có người nhướn mày nói. “Vô nghĩa, con trai tướng quân đương nhiên phải giống tướng quân.”

Lâm Viễn bị một đám người vây xem nhất thời đỏ mặt.

Các tướng lĩnh trong quân đoàn của baba đều tính tính ngay thẳng, không câu nệ tiểu tiết….

Đúng lúc này, Berg vội vàng đi ra từ một thông đạo khác ở bên cạnh.

Brian nhìn thấy ông, vội vàng đi qua nói. “Baba….”

Caesar cũng nghênh đón. “Vương thúc, đây rốt cuộc là?”

Berg mỉm cười nói. “Các con đi theo ta, ta sẽ giải thích chi tiết cho các con.”

***

Chu Nghị và Fuente đi ôn chuyện với mấy lão bằng hữu trong quân đoàn Ám Dạ, Duve đi kiểm tra cơ giáp, bốn thiếu niên được Berg đưa đến phòng hội nghị kín trong căn cứ dưới lòng đất.

Xoay người đóng cửa lại, Berg dứt khoát mở miệng nói. “Sở dĩ ta xác định nguyên soái Rawson chưa chết, là vì, những mảnh cơ giáp quân đoàn Trường Xà phát hiện trong trùng động vũ trụ không phải của Hắc Long, mà là của thể phục chế Hắc Long.”

Lâm Viễn khiếp sợ trừng lớn mắt, đáy lòng ẩn ẩn dâng lên một suy đoán đáng sợ. “Thể phục chế? Nói như vậy, năm đó khi baba trốn thoát khỏi thiên hà Cepheus, không phải điều khiển bản thể Hắc Long…..?”

Berg gật gật đầu. “Không sai, cơ giáp năm đó baba cháu điều khiển rời đi là thể phục chế Hắc Long, là ta tự tay chế tạo cho hắn. Ta đã kiểm tra những mảnh cơ giáp tìm được trong trùng động vũ trụ, và bất ngờ có một phát hiện trọng đại…. Thể phục chế kia trước khi bị năng lượng từ chấn động không gian đập nát, đã bắn khoang thuyền chạy trốn ra, đây là di ngôn cuối cùng mà thể phục chế Hắc Long…. để lại cho ta.”

— Cũng là di ngôn chỉ có Aston tiên sinh và vương tử Berg tự tay chế tạo Hắc Long mới có thể nhìn ra.

— Trong số những mảnh cơ giáp tìm được, thiếu mất một mảnh kim loại mấu chốt tạo nên khoang thuyền chạy trốn.

— Nó dùng chút năng lượng cuối cùng bắn khoang thuyền chạy trốn ra, cứu chủ nhân.

Berg tiếp tục nói. “Dựa theo miêu tả của những người chứng kiến trong quân đoàn Vinh Quang, lúc ấy tựa hồ xuất hiện hai đài cơ giáp Hắc Long, hiển nhiên là baba cháu đã điều khiển thể phục chế Hắc Long đi cứu cha cháu, nếu suy đoán của ta không sai, Lăng Vũ muốn lợi dụng năng lượng mạnh mẽ của hai đài cơ giáp cấp S đồng thời chuyển tiếp đột phá trùng động vũ trụ, cũng chỉ có cách này, mới có thể giúp bọn họ sống sót trong chấn động không gian.”

“Thật đáng tiếc, thể phục chế kia không rõ vì nguyên nhân gì, lại không qua được áp lực của chấn động không gian, trước khi nó hư hao đã bắn khoang thuyền chạy trốn ra, nếu lúc ấy Hắc Long còn sống, như vậy, việc cứu khoang thuyền chạy trốn đối với Hắc Long là dễ như trở bàn tay –“

Berg nhìn Lâm Viễn, ngữ khí ôn nhu nói. “Chúng ta tốn thời gian một tháng, tìm khắp trùng động vũ trụ, cũng không tìm được bất cứ dấu vết tổn hại nào của Hắc Long – nói cách khác, Hắc Long còn sống, Rawson và Lăng Vũ, cũng chưa chết.”

Hết chương 100.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện