Thực ra, cô ta đi theo công tác để bàn chuyện về vụ án nhưng ngay khi máy bay hạ cánh, cô đã bị anh trai tống cổ đuổi ra ngoài đi đánh bài, anh trai nói rằng vụ án quá rắc rối còn nói cô không cần can thiệp, thế cho nên cuối cùng đối phương hình dáng ra sao cô còn chưa biết.
Nhưng hết thảy những chuyện này Tôn Thư Tú cũng không để ý, bà ta dứt khoát hạ lệnh, “Nếu đã như vậy thì con quay lại trước đi.
”“Hả? Vì cái gì?”“Vì cái gì? Nếu con không quay lại đứng ra thay anh trai chống đỡ, công ty sẽ bị con khốn đó chiếm mất!"Đối với lời này của Tôn Thư Tú, Yến Diệc Mạch có chút không vui.
“con đây cũng chỉ là một tổng giám thôi, cô ta không phải là Phó tổng sao, con có cái quyền gì mà uy hiếp cô ta, mẹ phải để cho anh trai trở về mới đúng.
”Cô làm ra vẻ có lý do chính đáng, nhưng Tôn Thư Tú lại nói: “Anh trai con là người muốn làm chuyện lớn, cho nên không thể đi quấy rầy anh ấy nó được!"Những lời này rốt cuộc cũng đả kích đến trái tim không ngủ yên của Yến Diệc Mạch, "Chuyện lớn, chuyện lớn, chuyện lớn, chuyện gì của anh ấy cũng là làm chuyện lớn, con nói anh ấy cũng chỉ là một thằng lính thôi? Hơn nữa cha kêu cô ta trở về, con có cách nào ngăn cản à!"“Ai nói con không có cách! con ở trong công ty nhiều năm như vậy, địa vị tốt hơn cô ta! Hơn nữa còn có mẹ tiện việc nhúng tay vào, Người trong ban giám đốc mẹ đều có thể ngấm ngầm sai khiến, vậy cho nên con mau trở về với mẹ đi! Nghe không! Nếu con nhỏ kia thật sự đã đem Yến thị cướp đi, ba người chúng ta chỉ có thể uống gió Tây Bắc!"Rốt cuộc, nói cho cùng cũng là đem con gái ra làm súng!Yến Diệc Mạch trong lòng chửi thầm một câu, nhưng ngoài miệng vẫn là nói: “Con biết rồi, con biết rồi, đến lúc đó con sẽ nói một tiếng cho anh biết, con liền đặt vé máy bay trở về được chưa.
"Sau đó cô ta cúp máy.
Tôn Thư Tú nghĩ, chỉ cần Yến Diệc Mạch trở về, bà ta sẽ có thể can thiệp vào công việc của công ty, đến lúc đó bà chắc chắn có thể thu phục cái kia nha đầu chết tiệt kia!Nghĩ đến đây tức khắc trong lòng trong lòng cuối cùng cũng dịu đi một chút.
.
Nhưng hết thảy những chuyện này Tôn Thư Tú cũng không để ý, bà ta dứt khoát hạ lệnh, “Nếu đã như vậy thì con quay lại trước đi.
”“Hả? Vì cái gì?”“Vì cái gì? Nếu con không quay lại đứng ra thay anh trai chống đỡ, công ty sẽ bị con khốn đó chiếm mất!"Đối với lời này của Tôn Thư Tú, Yến Diệc Mạch có chút không vui.
“con đây cũng chỉ là một tổng giám thôi, cô ta không phải là Phó tổng sao, con có cái quyền gì mà uy hiếp cô ta, mẹ phải để cho anh trai trở về mới đúng.
”Cô làm ra vẻ có lý do chính đáng, nhưng Tôn Thư Tú lại nói: “Anh trai con là người muốn làm chuyện lớn, cho nên không thể đi quấy rầy anh ấy nó được!"Những lời này rốt cuộc cũng đả kích đến trái tim không ngủ yên của Yến Diệc Mạch, "Chuyện lớn, chuyện lớn, chuyện lớn, chuyện gì của anh ấy cũng là làm chuyện lớn, con nói anh ấy cũng chỉ là một thằng lính thôi? Hơn nữa cha kêu cô ta trở về, con có cách nào ngăn cản à!"“Ai nói con không có cách! con ở trong công ty nhiều năm như vậy, địa vị tốt hơn cô ta! Hơn nữa còn có mẹ tiện việc nhúng tay vào, Người trong ban giám đốc mẹ đều có thể ngấm ngầm sai khiến, vậy cho nên con mau trở về với mẹ đi! Nghe không! Nếu con nhỏ kia thật sự đã đem Yến thị cướp đi, ba người chúng ta chỉ có thể uống gió Tây Bắc!"Rốt cuộc, nói cho cùng cũng là đem con gái ra làm súng!Yến Diệc Mạch trong lòng chửi thầm một câu, nhưng ngoài miệng vẫn là nói: “Con biết rồi, con biết rồi, đến lúc đó con sẽ nói một tiếng cho anh biết, con liền đặt vé máy bay trở về được chưa.
"Sau đó cô ta cúp máy.
Tôn Thư Tú nghĩ, chỉ cần Yến Diệc Mạch trở về, bà ta sẽ có thể can thiệp vào công việc của công ty, đến lúc đó bà chắc chắn có thể thu phục cái kia nha đầu chết tiệt kia!Nghĩ đến đây tức khắc trong lòng trong lòng cuối cùng cũng dịu đi một chút.
.
Danh sách chương