Tranh thủ lúc mà Eevee và Riolu chưa trở về, Kaitou quyết định làm một điều bất ngờ mới cho đứa trẻ của mình, cậu lục tìm trên mạng các đoạn video ngắn, những bản nhảy đơn giản.

Sau đấy tạm dừng các buổi luyện tập bình thường, thay vào đấy gọi Lous cùng các pokemon trở về.

“Có chuyện gì?” Lous mang hai cái đại gia hỏa dịch chuyển tới hỏi

Kaitou lập tức giải thích tình huống, nghe vậy Lous hơi suy tư, nó biết rằng đội hình này muốn trở nên mạnh mẽ hơn, cần phải quan tâm từ những thứ nhỏ bé.

Talonflame đối với tiểu muội trong đội cực kỳ quan tâm nên không ngại đáp ứng, Pupitar thì không tham dự được rồi, bởi vì hình thái của nó nhảy múa thế nào?

Tuy nhiên vẫn không ngại để Pupitar góp vui bằng vài cái kỹ năng, Bagon tuy không rõ ràng lắm vì phải sao học khiêu vũ, có điều nghe mọi người kêu vũ đạo sẽ giúp chuyển động của chúng ta tốt hơn, Bagon cũng mơ hồ chấp thuận làm theo.

Còn lại Kaitou và Lous hai người quyết định, Lous suy nghĩ một chặp rồi cuối cùng cũng gật đầu

“Ta sẽ làm biên đạo, các ngươi múa đi”

Để cho một đại tướng như Lous tham gia khiêu vũ vẫn cứ thế nào ấy, Lous không mấy tình nguyện gia nhập đại hội đám trẻ hồn nhiên dưới kia.

Thời gian sắp tới tối, Eevee và Riolu vẫn chưa trở về, có điều theo hồi báo của Riolu đáp lại, hai đứa nhỏ vẫn còn an toàn.

Chỉ là cảm xúc của Eevee chưa khôi phục, con bé muốn dành thêm chút thời gian để bình tĩnh.

Bên phía Kaitou có thêm thời gian để chuẩn bị, Kei trực tiếp cùng với mẹ mình nói, Hinoe biết dự tính của Kaitou liền hứng thú mười phần hỗ trợ.

“Không ngờ con trai mẹ yêu thương pokemon đến thế, nào nào, lại đây, mọi người cùng nhau học tập”

Tuy thể lực của các pokemon và Kaitou đều rất tốt, nhưng nếu để nhảy múa thì có vẻ hơi khó coi.

Bắt đầu bằng những bước lớn xoay người, Kaitou cùng với mẹ mình khiêu vũ mà bị té mấy lần, xem ra các Điều phối gia cũng không dễ làm.

Trừ khi có thiên phú về mặt này, Bagon khiêu vũ thật sự rất giống đánh nhau, nó vừa chạy là không thể dừng lại, cái đầu trực tiếp va vào cứng rắn toàn thân Pupitar

“Đau.. đau quá..”

Đã đau còn không thể nói gì, Bagon liếc thấy Pupitar cười khẩy nhìn mình liền tức giận khiêu khích vũ đạo.

Pupitar không di chuyển linh hoạt được liền đối với Bagon trực tiếp không nhìn, tình huống loạn đến không còn một mảnh.

Talonflame trên trời cao nhìn xuống mà không dám nhập bọn, nó thử xoay vài vòng theo cái video của Hinoe đưa ra, Talonflame bay lượn rất tốt, không tốn bao nhiêu thời gian nó liền làm chủ được động tác này.

Có điều khi nhìn vào lại thiếu đi sự tinh xảo và xinh đẹp, Lous ở bên ngoài uống trà quan sát đưa tay vuốt ngực tự nghĩ

‘Thật may là mình không gia nhập’

Nhóm Kaitou chuẩn bị cả một ngày dài, ai nấy đều rất mệt mỏi nhưng không nói gì, ở cuối buổi mọi người đều biết rõ bài tập của mình.

Cho đến khi Riolu mang Eevee quay về, mọi người đều ý thức được giữ bí mật, vì đây là muốn gây cho Eevee bất ngờ, ai nấy ăn xong bữa tối liền trở về trong pokeball.

Cuối cùng để lại một mình Eevee ở bên ngoài chạy lại gần Kaitou, nó muốn xin lỗi vì hành động thất thường ngày hôm nay, Kaitou thấy đứa trẻ có điều muốn nói lại không nói ra lời.

Đem lấy đáng yêu Eevee ôm lên, Kaitou để các pokemon khác nghỉ ngơi, tối hôm nay cậu muốn tâm sự với đứa nhỏ một chút.

“Cảm thấy đỡ hơn chưa?” Kaitou trước tiên nói, đem còn đang ngập ngừng Eevee mở ra đề tài.

Được quan tâm hỏi thăm, Eevee dụi đầu mình vào người Kaitou, nó gật nhẹ đầu và không nói gì cả, nó muốn như thế bình lặng tối hôm nay.

Coumarine thành phố tràn ngập các thực vật xinh tươi, lại thêm ở cạnh biển có nhiều vịnh, khí biển nhẹ đập vào cảm giác hơi lạnh.

Nhưng cảm giác lạnh này càng làm cho Eevee được ôm vào lòng cảm thấy ấm cúng, Eevee khẽ di động người một chút, tìm lấy một vị trí thoải mái sau nói

“Ta yếu đuối như vậy, Kaitou ca có ghét bỏ ta không?”

Hơi ngạc nhiên với lời tâm sự này, Kaitou biết rằng lúc này Eevee đã không còn ai là người thân ngoại trừ Glaceon tộc trưởng và bản thân cậu, xem ra đứa nhỏ này thiếu khuyết sự an toàn?

Vòng tay lại chặt thêm một chút, Kaitou ngồi xuống một thảm cỏ, sau đấy trả lời

“Tất nhiên là không rồi, chúng ta là đồng bạn mà phải không?”

Không đợi cho Eevee kịp hồi đáp, Kaitou lại nói thêm

“Eevee, ngươi có biết mạnh mẽ là gì không? có vẻ như ngươi không biết, chứ thật ra ngươi rất mạnh mẽ đấy”

Lúc này đến lượt Eevee ngạc nhiên? Mít ướt nó làm sao lại mạnh mẽ đây? Đáng lý giờ này mọi người đều đang huấn luyện, ấy vậy lại vì bản thân mà bỏ lỡ.

Coi như những người khác không coi là gì, Eevee vẫn cảm thấy đó là lỗi của mình.

“Ngươi biết chứ, từ lúc ba mẹ ngươi qua đời, ngươi có thể điên cuồng huấn luyện tìm cách báo thù chứ không phải bỏ cuộc lẫn trốn, ngươi đã rất mạnh mẽ rồi, nếu là ta cũng chưa chắc làm được như ngươi đâu”

“Hơn nữa, tại khi thợ săn Lazn tấn công, ngươi có thể liều mình vì các pokemon hoang dã cứu trợ mà không ngại nguy hiểm, ngươi lại trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa”

“Có thể quyết tâm rời khỏi tộc đàn để trở thành cường giả, đấy chính là mạnh mẽ, vì đồng bạn quan tâm cũng là sự mạnh mẽ”

“Nếu như ngươi nghĩ rằng những gì trong quá khứ là sự yếu đuối của ngươi, vậy thì ngươi sai rồi, Eevee, đó chính là bằng chứng cho việc ngươi trưởng thành thế nào, một chút chạnh lòng là không thể tránh khỏi, nhưng chúng ta vẫn luôn lớn lên hàng ngày mà, phải không?”

Kaitou từng lời một tâm sự, cậu không biết Eevee có nghe hay không, chỉ là đối với nó giải thích bản thân Eevee có bao nhiêu vĩ đại.

Trong mắt của Eevee bắt đầu nhớ lại những quá khứ của ngày xa xưa, thời gian mà nó nghĩ rằng xinh đẹp nhất, những ký ức mà nó chôn sâu tại đáy lòng.

Khi nghe Kaitou tâm sự, chúng đột ngột được đào lên bất ngờ, cho đến khi Eevee không thể che dấu được nữa.

Nó nằm yên trong lòng Kaitou, hơi thở đều đều, giống như đã thật sự ngủ rồi, Kaitou cùng với Eevee ở bên ngoài tiếp tục ngồi đấy thêm một chặp.

Cho đến khi mà bầu trời tối khuya, nơi mà những ngôi sao xuất hiện rạng rỡ phía xa, một ngôi sao băng lướt qua, Kaitou chắp tay ước nguyện cho những pokemon của mình.

Thu hồi Eevee trở vào pokeball, sau đấy trở về trung tâm pokemon, ngày mai cậu sẽ vì Eevee làm một bất ngờ thật lớn.

Nơi mà các pokemon của cậu có thể thoải mái dựa vào, chút vấn đề nhỏ nếu không giải quyết hoàn toàn sẽ đọng lại những cái kén khó phai nhòa.

“Ngươi thật là…” Lous vẫn chưa ngủ nhìn Kaitou vì một pokemon nhỏ bé mà tốn nhiều công sức như vậy, nó chỉ thở dài, xong lại cảm thấy thật nhẹ lòng.

Đúng vậy, là sự nhẹ nhõm
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện