Tiếng cành lá sột soạt trong bụi cây, một con Venonat ló đầu ra khỏi bụi cỏ. Khi gặp đám người Black đi ngang qua thì vội rụt cổ lại, lập tức lẻn mất. Cách đó không xa, trên cành cây, một con Pidgey ngó đầu nhìn về phía hai người đi đường… v v.

Blue đang ngủ gà ngủ gật, nằm tựa trong lòng Black. Này ngồi chung đã lâu, hai người giờ cũng đều quen thuộc với mấy chuyện này. Ừm, cũng không có gì to tát lắm. Bạn bè bình thường thôi. Chẹp!



Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lắng nghe âm thanh xung quanh.

Mở mắt, hít sâu một hơi, hương thơm từ mái tóc thiếu nữ ùa vào. Cả cơ thể bỗng nhiên cảm giác thật khoan khoái. Ngồi trên lưng Ponyta, Black thích thú ngắm nhìn cảnh sắc bên đường đi, thưởng thức vẻ đẹp của thế giới tự nhiên quanh mình.

Cuộc đời vẫn tươi đẹp như hôm nào!

Những lúc như thế này, quên đi huấn luyện mệt nhọc, đưa người hòa vào thiên nhiên. Mọi phiền muộn, lo lắng, rắc rối … đều tan biến trong vô hình. Đi rừng là như vậy. Không biết mênh mông giữa biển rộng lại là một cảm giác như thế nào đây. Black đột nhiên trong lòng tràn đầy chờ mong đối với chuyện tương lai.



Có điều trước khi được nếm trải cảm giác du ngoạn trên biển, bây giờ Black còn muốn cảm nhận không khí náo nhiệt trong thành phố trước đã. Hai người đã sắp đi tới thành phố Celadon. Nơi này rất nổi tiếng với việc sinh trưởng xung quanh đám pokemon hệ Grass (thảo) đông đảo. Lần này đi tới Celadon cũng có một phần lí do an toàn, cả hai bỏ qua thành phố Saffron ngay cạnh thị trấn Lavender mà đi tới xa hơn Celadon. Tin rằng đám Rocket sẽ mất kha khá thời gian mới có thể tìm được tung tích của hai người.

Trở lại với lũ pokemon mình đang có, từ khi đội hình mới thêm vào Exeggcute và Exeggutor, Black cũng quan tâm nhiều hơn tới loại pokemon này. Nghe nói leader gym ở Celadon là chuyên gia về pokemon hệ Grass (thảo). Sắp tới Celadon, Black giờ bắt đầu suy tư, tìm cách để mình thuận lợi tiến đến gym học hỏi kinh nghiệm. Dù sao đám leader gym cũng là người được thừa kế thành quả của gia tộc mình tích cóp qua nhiều thế hệ. Này không phải thứ Black có thể so sánh được.

Cứ như vậy suy nghĩ, hai người chầm chậm hướng về phía bìa rừng.



Tiếng của một loài chim nào đó thỉnh thoảng vẫn văng vẳng bên tai. Blue lúc này cũng đã tỉnh táo lại.

Đi gần ra khỏi rừng, hai người chợt nghe thấy phía sau lưng dường như vang lên tiếng ồn ào. Có vẻ là tiếng kêu cứu của ai đó.

Hai người ánh mắt nhìn nhau.

Cứu hay là không cứu? Sau cùng, trầm ngâm giây lát, không tránh nổi lòng hiếu kì, Black để lại Blue đứng tại chỗ chờ đợi. Như vậy vừa tránh nguy hiểm lại đảm bảo nếu xảy ra chuyện gì bất chắc còn có người tiếp viện. Khẽ điều khiển Ponyta, cậu vội vã hướng về phía phát ra âm thanh xuất phát.



Tới gần nơi phát ra tiếng kêu, Black chỉ cảm thấy sau lưng đầy mồ hôi lạnh. Không kịp suy nghĩ, bản năng phản ứng làm cậu lập tức điều chỉnh Ponyta quay người muốn nhanh nhất thoát khỏi nơi này.

Nơi đó, một đám đông Beedrill đang mắt đỏ ngầu lao tới tấn công nhằm vào một cậu bé tuổi xấp xỉ Black. Đối phương thì vừa sợ hãi vừa hét toáng lên. Tay cậu ta cầm một nhánh cây khua loạn, vội vàng chạy về hướng ngoài rừng. Dù sao lần trước đi chọc tổ ong với Black còn kí ức chưa phai, cậu cũng không muốn sưng mặt sưng mũi một lần nữa.

- ^@%[email protected]$#@$^*!

Còn tưởng là thiếu nữ xinh đẹp nào gặp nạn. Anh đi tới làm cái anh hùng cứu mỹ nhân. Sau đó, mỹ nhân báo ân, lấy thân báo đáp. Ai dè lại gặp một choai choai “hùng hài tử” nghịch ngợm chọc phá tổ ong.

Thật xui!

Gặp có người tới gần, còn có pokemon kèm theo, cậu nhóc kia cũng bất chấp tất cả. Cậu ta chạy thục mạng tới chỗ Black đồng thời vội vàng hô hoán lên.

- Từ từ,... khoan đã, … giúp tôi với… đợi một chút,… Ai ui!...đừng đi mà...

"Đừng để ta chết một mình a!" Cậu bé trong lòng điên cuồng cmnr hò hét.

Liếc nhìn đối phương chật vật như vậy, người nào đó da mặt còn chưa quá dầy cũng chỉ đành than thở trong lòng. Thôi thôi, lại làm một lần siêu cấp anh hùng miễn phí vậy.

- Pikachu, Thunder Shock (điện giật).

- Exeggcute, dùng Bullet Seed (hạt giống súng máy) ngăn cản chúng lại.

- Ponyta, Flame Wheel (bức tường lửa)

Ánh sáng lóe lên. Exeggcute xuất hiện trên đầu Ponyta. Theo mệnh lệnh đề ra, từ miệng nó lập tức bay ra từng đám từng đám đạn hạt giống, bắn phá về phía đám Beedrill đang bay. Pikachu cũng phóng Thunder Shock tấn công những con Beedrill nào ngoan cố nhận đòn của Exeggcute còn muốn bay tới gần. Dưới người cậu, Ponyta miệng phun một đám lửa lớm tạo thành một vòng tròn lửa bao quanh bảo vệ.

Rất tốt! Này là thành quả đợt huấn luyện mới nhất đạt được.

- Chúng ta lên, Ponyta!

Thân thể dựng ngược 45 độ. Hai chân trước khua khua trong không khí. Ponyat hí lên một tiếng thật lớn, miệng phun cột lửa lên trời đầy đe dọa. Tiếp đó, cô nàng Ponyta bốn chân tiếp đất, vọt mạnh tới phía trước. Ngồi trên lưng nó, Black chao đảo xóc nảy, xuýt chút nữa ngã ngửa.

Được rồi, việc này cũng không là lần một lần hai rồi, tạm thời bỏ qua. Người nào đó trong lòng điên cuồng gào thét, nước mắt chảy ngược vào tim, chấp nhận sự thật. Ngày xưa bé nó ngoan ngoãn là thế. Ngồi trên lưng bé, anh cảm giác an toàn nhường nào. Từ ngày đi cùng ma nữ kia, không biết bị đầu độc gì mà giờ hay làm ra mấy tư thế quái lạ, nguy hiểm thế không biết.

Haizz! Thật sự là …

… Rất không an toàn rồi!



Trở lại tinh huống lúc này. Nhờ có vòng phòng hộ bằng lửa bao quanh cùng bảo vệ đắc lực của Exeggcute và Pikachu. Black dễ dàng đem cậu bé trai tiếp lên lưng Ponyta.

- Tốt lắm Ponyta. Lập tức rời đi.

Gặp kẻ địch đột nhiên toát ra đến cứu viện. Thậm chí còn tấn công đáp trả nhóm người mình. Này là ngang với đổ dầu vào lửa.

Cả Beedrill giờ như phát cuồng lên. Chúng bắt đầu lồng lộn kêu gọi bầy đàn tấn công đám Black. Lúc vừa rồi còn không quan tâm kẻ mới tới, chỉ có lưa thưa Beedrill bay tới tấn công. Hiện tại tất cả áp lực đều tập trung đánh về phía cậu.

Vừa quay đầu định chạy, sau lưng tiếng kêu ầm ĩ phát ra, khẽ liếc nhìn lại, Black chỉ thấy cả sau lưng mát lạnh. Từ phía sau một đám một đám càng đông đảo hơn đàn đàn lũ lũ kéo tới hướng này. Không chỉ vậy, một đám Beedrill bắt đầu sử dụng cái châm lớn trên đuôi của mình. Mũi châm nhọn hoắt, lóe lên ánh sáng tím nhăm nhe bay thẳng về hướng cậu.

Này trúng đâm chọc từ hai mũi giáo phần trên của nó còn cứu được, nếu dính phải châm độc phần đuôi thì không khéo chết mất mạng ấy chẳng chơi. Mỗi con Beedrill trong đời chỉ có một lần dùng mũi châm trên đuôi để tấn công. Sau đó dù thành công hay không cũng đều sẽ chết đi. Này là tuyệt chiêu dùng để đồng quy vu tận với kẻ địch rồi. Thật không biết cậu nhóc này làm việc trời ơi đất hỡi gì để đám Beedrill nổi điên như thế.

Tranh thủ liếc mắt cậu nhóc vừa cứu một lần. Cậu ta giờ cũng là đầy người vết ong đốt, vẻ mặt hoang mang lo sợ. Black nhanh chóng thả ra Exeggutor. Lần này phải nhờ vào nó mới được. Đám hạt giống súng máy và điện giật đã không đủ át chế đám ong đang điên cuồng kia.

- Exeggutor mau dùng Gravity (siêu trọng lực)

- Ponyta, tăng hết mã lực!!!

Hai pokemon ngay lập tức chấp hành mệnh lệnh. Tạm không nói tới Ponyta cực nhanh chạy trốn. Chỉ thấy Exeggutor nhanh chóng sử dụng Gravity áp lên thân thể đám ong đông nghìn nghịt đang đuổi theo phía sau. Ngay lập tức, một mảng lớn Beedrill bị trọng lực ảnh hưởng làm tốc độ giảm mạnh. Có điều số lượng Beedrill quá đông. Nếu chỉ trông mong vào Gravity là không thực tế. Cũng may Ponyta được huấn luyện đã lâu. Vì vậy việc chạy trốn trong rừng của nó cũng không tồi.

Và thế là, Black mang theo pokemon vội vội vàng vàng chạy trốn đám Beedrill truy đuổi. Cả rừng cây xung quanh bị cậu và đám ong làm cho hoảng loạn, rối ren nguy hiểm không kém gì lần trước cậu gặp đám Exxeggutor đánh nhau.

Việc này sau đó lại trở thành ví dụ kinh nghiệm cho một đám pokemon lớn tuổi khoe khoang với đám con cháu của mình như thế nào như thế nào tránh đòn hiểm đánh lén. Làm sao chiến cứ thiên thời, địa lợi, nhân hòa trong chiến tranh. Chiến tranh lại là như thế nào, như thế nào đó nguy hiểm. Vì vậy cần phải yêu quý, yêu quý hòa bình, đả đảo các hành vi quân sự hóa trong rừng… v v. Bà mẹ hiền thì khuyên con trai ngoan ngoãn ở nhà. Thời buổi này bên ngoài giờ rất nguy hiểm. Không nghe tin mới nhất Paris mới xảy ra khủng bố đấy thôi. Lũ trẻ con ngược lại càng hướng tới thế giới bên ngoài đi phiêu lưu thoát khỏi đám người già lảm nhảm nói nhiều.

Một đống phiên bản câu chuyện được diễn sinh. Rồi sự việc hôm nay dần trở thành truyền thuyết không thể thiếu được tương truyền kể lại đời này qua đời khác, năm này qua năm khác giúp giải buồn cho đám pokemon rảnh rỗi tại mảnh rừng nho nhỏ này.



Kết thúc chương 74.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện