Một ngày đẹp trời, bạn đang đi dạo trên phố.

Buồn tẻ với không khí xung quanh và tự kỷ một mình để làm vơi đi nỗi cô độc.

Đột nhiên, bạn bắt gặp một cô gái xinh đẹp chạy đến nắm chặt lấy tay bạn. Cô bé hai mắt long lanh và hỏi rằng có phải bạn đang đi theo và bảo vệ cô ấy bấy lâu nay.

Chuyện trời ơi đất hỡi như vậy có lẽ cũng chỉ đến mức như thế này mà thôi. Black rất muốn nói với cô. Này hoạt cảnh chỉ có trong anime và truyện tranh Nhật mới xảy ra có được hay không. Bé đọc truyện tranh và xem anime quá nhiều rồi là đi. Đồng thời gửi tác giả, này kịch bản phải chi là có chút đại đại nhảy vọt quá đáng rồi!

Có điều, hoạt cảnh xinh đẹp mỹ lệ như vậy, cậu vẫn là rất thích thú nhé. “khà khà”



Black chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ có ngày gặp một chuyện hiểu lầm đầy xinh đẹp và mỹ lệ như vậy. Có điều khả năng trình độ da mặt của cậu có hạn. Này biến cố rất đột nhiên khiến cậu thật sự rất ngượng ngùng và băn khoăn rồi. Cậu lắp bắp nói không ra lời:

- Này… chuyện này ….

Trong lúc cậu còn chưa biết làm sao ứng phó để tiếp tục chuyện hiểu lầm này, cô gái đột nhiên ôm chầm lấy cậu. Mùi thơm từ cơ thể cô mới ngọt ngào làm sao. Có cái gì đó thật mềm đang đè lên ngực cậu…

A Lê Hấp. Lỗi lỗi…

Nói sai chủ đề rồi. Này không phải cái cần chú ý bây giờ.

Trở lại, trở lại….

Black giờ thật sự choáng váng. Này tiến triển cũng quá nhanh một điểm đi. Chỉ nghe thấy tiếng cô nức nở vang lên bên tai.

- Chẳng lẽ giờ cả anh cũng không cần em nữa sao?

Mắt cô nhạt nhòa mông lung.

- Xin anh đừng làm như vậy mà!

Nước mắt em rớt trên vai anh hay là mưa đang rơi.

- Anh đừng lo. Em ngoan lắm. Sẽ không làm trái lời anh đâu. “giọng ngọt nị”

Black nghe mà trí tưởng tượng đang bay cao bay xa như là vừa uống sữa tươi Vinamilk vậy.

Chẹp. Black giờ này biết nói làm sao. Cậu cũng chỉ đành ậm ừ an ủi đối phương.

“Trời hôm nay thật đẹp.”



Giọng cậu dịu dàng hết mức.

- Không sao, không sao. Anh biết rồi. Em đừng khóc...

- Có gì chúng mình từ từ nói.

- Anh nhất định sẽ luôn mãi mãi ở bên em. Bảo vệ em cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.

“Con * nó. Nói mà chính anh cũng không tin. Anh còn không biết cái này rốt cục là cái * gì nó đang xảy ra.Có điều thân sĩ như anh chắc chắn là sẽ không làm em ấy giờ đau lòng thêm nữa.

Lời hứa từ một thanh niên mới nhớn.”



- Thật vậy sao? “mặt đẫm lệ”

Cô thoát đi vòng tay ôm ấp của anh. “tiếc v ~”

- Tất nhiên rồi. Em phải tin tưởng vào người hùng của em chứ.

Anh cười với nụ cười mình cho là anh tuấn tiêu sái nhất. “giờ anh là tiêu sái ka”



Chuyện xinh đẹp như vậy giá mà ngày nào anh cũng gặp được nhỉ. Này là những suy nghĩ bây giờ của Black.

Sau khi thật dịu dàng an ủi cô gái. “tự cho là”. Cuối cùng anh cũng hỏi rõ ràng mọi chuyện từ đối phương.

Haizzz. Lại là một số phận nghiệt ngã. Một bi kịch của giáo dục trong gia đình.

Cô bé tên là Anne. Cô sinh ra ở một gia đình giàu có. Chuyện sẽ không có gì để nói nếu mẹ cô không qua đời khi sinh ra cô. Người cha căm ghét cô vì cô là nguyên nhân làm mất đi người mà ông yêu dấu. Tuổi thơ của cô là sự lạnh lùng trống vắng sinh hoạt ở giữa những bức tường. Mất đi tình thương gia đình khiến cô đau đớn từng cơn khi chứng kiến những đứa bạn cùng lứa vui vẻ hạnh phúc cùng gia đình chúng.

Mọi chuyện có lẽ sẽ nguôi ngoai đi khi cô lớn dần lên và có thể tự lập. Có điều sau đó không lâu chuyện xui xẻo đã xảy ra. Người cha quyết định lấy vợ kế. Quan hệ hai cha con vốn không được tốt cho lắm vì vậy ý kiến của cô cũng không quan trọng đối với ông. Thậm chí cô không kịp nói ra ý kiến của mình. Cô vẫn thường buồn vì điều đó.

Ngày cha đám cưới, cô nhìn khuôn mặt hai người hạnh phúc bên nhau mà trong lòng thấp thỏm, lo lắng không yên. Cô phải làm sao khi lại có một người đến và chia sẻ yêu thương chăm sóc vốn đã ít ỏi của người cha dành cho cô.



Những ngày đầu khi mẹ kế đến nhà. Cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra. Mẹ kế rất khách khí đối với cô. Cuộc sống của cô vẫn như lúc trước. Cha lạnh lùng không quan tâm. Có điều lúc này ít nhất cô có thêm một người hỏi han dù cho nó có chứa nhiều phần khách sáo.

Không lâu sau đó, người mẹ kế mang bầu.

Cô tinh tế cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của bà. Và khi bà sinh ra một cậu bé trai kháu khỉnh thì mọi chuyện trở nên rõ ràng hơn.

Cha vui vẻ vì đứa con trai mới chào đời. Mọi sự quan tâm chú ý của ông giờ đều đặt lên nó. Dù cô có cố tình đánh vỡ hay làm phá hỏng đồ đạc, ông cũng chẳng quan tâm đoái hoài gì. Cô ôm gấu bông trong tay, nhìn cha vui vẻ bên nôi mà lòng đầy buồn bã.

Mẹ kế đối xử với cô càng ngày càng không tốt. Cô nghe từ đám người hầu, có vẻ như bà không hài lòng vì việc cô có thể chia sẻ quyền thừa kế tài sản sau này với con trai mình.

Này cô thực sự không quan tâm điều đó. Cô chỉ mong có sự quan tâm của gia đình mà sao thật khó.

Cuối cùng, vào một ngày nọ, khi cô nghe chuyện về hai cậu bé được nhận pokedex từ giáo sư Oak và bắt đầu cuộc hành trình du lịch khắp nơi thu phục pokemon. Cô quyết định rời nhà đi bắt đầu cuộc sống tự lập của mình. Rời đi nơi mang lại cho cô những kỉ niệm đau thương này.



Nói chung kịch bản câu chuyện của cô bé có thể nói nát cả phố lớn. Có điều này là khi chuyện đó diễn ra trên ti vi. Còn khi nó thực sự xảy ra đối với một ai đó. Black hiểu đó là một chuyện thực bi thảm nhường nào.

Một cô bé thật đáng thương!

Black hỏi han cô càng ân cần và dịu dàng hơn.

Cậu rất muốn hỏi thăm tại sao cô lại nhận định là cậu đang đi theo bảo vệ cô. Có điều nhìn tâm trạng đối phương như vậy cậu cũng không đành lòng hỏi nữa. Biết đâu cô ấy lại hiểu lầm cậu đang nghi ngờ cô bé. Lúc đó thì chuyện sẽ trở thành thật là bết bát nhất rồi. Black quyết định đánh cược nhân phẩm và tin lời đối phương một lần. Dù sao trên người cậu cũng không có thứ gì có thể khiến cô bé mong ước.

Người ta vẫn thường nói. Chia sẻ đau khổ của mình với người khác sẽ làm bạn bớt đau buồn đi. Sau khi cô gái kể chuyện của mình ra, có vẻ như cảm xúc của cô cũng trở nên khá hơn nhiều.

Black thấy vậy cũng bắt đầu kể chuyện của mình. Kể từ chuyện thân thế cô nhi của mình. Này có vẻ như khiến cô ấy có điểm cộng minh hơn. Quan hệ có vẻ lại thân thiết hơn một tí. Black vui vẻ trong lòng vì kế hoạch thật thành công. Thế là cậu cũng không giữ kẽ nữa. Black bắt đầu kể ra mọi chuyện cậu xảy ra kể từ lúc cậu đến thế giới này.

Lúc này nói nói cậu mới phát hiện cậu trải qua cũng thật không ít chuyện thú vị cũng như chuyện nguy hiểm rình rập từ khi đến thế giới này. Buồn cười như lúc sau khi thu phục Pikachu, chuyện khó khăn gặp phải lúc thi đấu Gym thành phố Pewter. Nguy hiểm lúc cậu đi qua hang động núi mặt trăng, hay khi gặp mặt đám Rocket truy bắt Mew. Tất nhiên Black lơ đi chuyện về Misty và cậu. Này chỉ là tiềm thức tác quái nhé. “Anh vẫn yêu em, Misty.” Black tự nhủ với mình.

Đối phương nghe kể chuyện cậu thu lại video chiến đấu cùng Mew mang đi bán thì lại nhìn cậu với con mắt sùng bái. Này chắc hẳn những ngày qua cô bé cũng gặp đủ thứ khó khăn khi sinh hoạt một mình. Tự dưng Black cảm thấy hai người số phận thật giống nhau. Đều là kẻ cô đơn sinh hoạt và không nơi nương tựa. Black lúc này quyết định rủ cô bé đồng hành du lịch cùng mình. Dù sao sau khi đồng hành một quãng thời gian với Red, giờ trở lại đi lữ hành một mình cậu thật sự không thói quen cho lắm.

Một khi quen với cuộc sống cùng với người khác, trở lại sinh hoạt một mình như vậy thật sự buồn bực thấu. Thế là cậu lại càng kể chuyện tỉ mỉ kĩ càng hơn. Hi vọng qua đó cô có thể hiểu thêm về cậu. Sau chuyện đánh đuổi đám Rocket truy bắt Mew ở Cerulean, cậu lại kể về kỉ niệm khi cậu gặp Fearow, rồi chuyện cậu gặp ở thành phố Vermillion từ lúc nhận tìm Rattata cho tới lúc nguy hiểm nhất khi đối mặt Surge. Sau đó là chuỗi chuyện mà cậu gặp cho tới bây giờ.

Kể kể và rồi hai người đã tới nhà nghỉ lúc nào không biết.

Này đừng hiểu lầm. Black cũng không có ý xấu gì. Đáng nhẽ định tới nhà cụ Fuji cọ cọ tiền phòng. Có điều hiển nhiên lúc này mang một cô gái về ngủ có vẻ quá…

Nói chung Black cũng đành nhịn đau vào ở nhà nghỉ vậy. Dù sao tiền cậu thắng trong cuộc đua xe cũng còn đủ để cậu thoải mái tiêu pha trong thời gian dài sắp tới. Hết thì cậu nghĩ cách kiếm sau. Này tham gia và đầu tư cho cuộc thi đua xe cũng là quyết định anh minh nhất mà cậu từng đưa ra rồi. Tất nhiên chuyện này cậu cũng có kể với Anne.



Bỏ qua đi những cái nhìn bí hiểm, kì quái gặp ở quầy tiếp tân, Black mang theo Anne tới gian phòng nghỉ của mình.

Tất nhiên là họ thuê hẳn hai phòng nhé. “Ai nghĩ sai thì úp mặt bờ tường tự kiểm điểm đi”.

Nhìn cô gái trước mắt đang mặt đỏ bừng lén nhìn quan sát xung quanh, Black trong lòng là lạ. Đến lúc này Black vẫn cảm giác chuyện hôm nay thật là quá ư khó có thể tưởng tượng rồi. Chẳng lẽ cha tác giả mở lòng từ bi bắt đầu gia tăng tình tiết về số đào hoa cho cậu.

Này con nam mô ai di đà phật. Hắn ta thật sự tốt như vậy? Mà thôi.

Dù sao điều này thật tuyệt không phải sao?



Kết thúc chương 60.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện