Lam Nguyệt lên tầng thứ nhất của Hàn Nguyệt điện, ngồi xuống giường trong đầu đem《Tinh Thần Quyết》khẩu quyết đọc qua một lần.



Tu luyện tinh thần lực tốt hay không thứ nhất dựa vào người tu luyện có Thần hồn cường đại hay không, khẩu quyết là thứ hai. Ý thức của bản thân đủ kiên định hay không. Mọi chuyện hoàn toàn đều dựa vào người tu luyện. May mắn, ý chí của nàng xem như đủ kiên cường.



Lam Nguyệt học thuộc khẩu quyết đầu tiên, sau đó ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu tu luyện.



Nàng đặt một chiếc ly trên bàn, cứ thử nghiệm với vật thể trước đã !



Tinh thần quyết tầng thứ nhất, Khống chế !



Lợi dụng tinh thần lực cường đại, đúc kết thành lực thành lực lượng, tùy tâm điều khiển, tùy tiện khống chế !



Lam Nguyệt ngưng thần, từng sợi tinh thần lực trong suốt lưu chuyển, đem ly trà cuốn lấy.



Gương mặt Lam Nguyệt đầy mồ hôi, mày cũng hơi cau lại, ly trà trên bàn cũng chỉ hơi lắc lư một chút, hoàn toàn không có ý định bay lên.



Đến lúc này, mồ hôi trên gương mặt Lam Nguyệt đã nhiều hơn, nhưng ly trà vẫn chỉ rung rẩy một chút.



Nàng mở mắt ra, ánh mắt một màu xanh thẳm, thẳng hướng ly trà nhìn lại. Vốn đang còn rung lắc, ly trà choang một tiếng, vỡ thành bột phấn.



Lam Nguyệt ngơ một lúc, rồi thở dài, lau mồ hôi trên trán, đôi mắt lần nữa trở lại bình thường.



Xem ra khống chế bằng tinh thần lực không dễ dàng a. Công kích chỉ cần nhắm mục tiêu mà tấn công, nhưng Khống chế lại phải đem mục tiêu điều khiển. Xem ra nàng còn cần học khống chế tinh thần lực của bản thân trước, sau đó mới có thể khống chế thứ khác.



Lam Nguyệt lấy ra ngọc giản chứa phi hành linh kỹ 《Cửu Linh Hàn Dực》. Lúc đó, tu vi nàng chưa đủ để tu luyện, hiện tại nàng đã đến Thực Hóa cảnh, đã đủ yêu cầu tu luyện a.



Có thể linh khí hóa dực, sau này không lo tính mạng nguy hiểm a.



Lam Nguyệt cầm ngọc giản trên tay, đưa tinh thần lực của bản thân vào, tiếp thu khẩu quyết một lần, ngọc giản liền hóa thành bột phấn.



Khẩu quyết để tu luyện 《 Cửu Linh Hàn Dực 》không phải đặc biệt khó. Chỉ là lúc ngưng linh lực tạo cánh, tu vi Thực Hóa Cảnh vẫn chưa đủ để nàng vừa ngưng tụ ra cánh, vừa dùng linh lực cho việc khác.



Hiện tại, nếu luyện thành công, nàng có thể ngưng tụ trong nửa canh giờ. Sau đó, linh lực phải quay lại trạng thái tốt nhất mới có thể lần nữa sử dụng.



Lam Nguyệt nhắm mắt lại, linh lực lần nữa vận chuyển. Cửu Linh Hàn Dực dùng băng linh lực ngưng tụ mà thành. May mắn, Thủy linh lực của nàng biến dị sang băng linh lực. Nếu không Cửu Linh Hàn Dực này, sợ là khó lòng mà học.



Chỉ thấy linh khí kết lại sao lưng Lam Nguyệt, từ từ dài ra. Lúc này, cánh vừa lớn hơn vai một chút, Lam Nguyệt đã phải ngừng lại.



Với tu vi hiện tại của nàng, cũng chỉ có thể ngưng tụ được cánh lớn từng ấy.



Lam Nguyệt cũng không nản chí, thử điều khiển đôi cánh này. Chỉ là nàng vừa mới động, cơ thể đã bay va vào tường do lực đập cánh quá mạnh.



Lam Nguyệt nén đau, từ dưới đất đứng lên, thử lại lần nữa.



Nàng đến từ thế kỷ 22, khoa học đã phát triển vượt bật. Việc con người có thể bay lên trời cũng không phải không có. Cánh lượn công nghệ cao, nàng cũng từng sử dụng. Chủ yếu nhờ con chip điều khiển.



Nhưng Cửu Linh Hàn Dực này, nàng cần chính là dùng cách thức nguyên thủy nhất, xem cánh như một bộ phận của bản thân, đập cánh bay lên.



Lam Nguyệt lần nữa động ý niệm. Nàng không tin, đến công nghệ cao cấp còn không làm khó được nàng, huống hồ chỉ là cách thức nguyên thủy như vậy !



______



Cũng chỉ chớp mắt, thời gian mười ngày đã sắp đến. Quân Vô Nhai theo hẹn đến gọi Lam Nguyệt xuất quan.



Hắn nhìn cửa phòng khép chặt, hơi nhướng mi, thanh âm từ tính vang lên:



"Tiểu Phượng Nhi, hôm nay bí cảnh sẽ mở, ngươi còn không ra, liền bị nhốt ở đây a."



Không có tiếng đáp lại, Quân Vô Nhai hơi nhíu mày. Hắn vừa đẩy cửa ra, bên trong đột nhiên bắn ra một luồng hàn khí công kích hắn. Bất quá Quân Vô Nhai thân thủ tốt, nhẹ nhàng liền có thể né tránh.



Quân Vô Nhai quay đầu lại, Lam Nguyệt đứng trước cửa, trên tay hàn khí vẫn còn, chứng tỏ người ra tay vừa rồi, đúng là nàng.



"Phượng Lam Nguyệt, ngươi lại muốn giở trò gì ?"



Giọng điệu này, rõ ràng có chút không vui.

Lam Nguyệt nắm bàn tay lại, đặt sau lưng, khóe môi nàng hơi cong lên, trả lời hắn.



"Ta chỉ là luyện tập lại Hóa Băng Thuật một chút a. Cũng không nghĩ ngươi lại đến."



Lúc này, Quân Vô Nhai mới chú ý, căn phòng nàng ở đã bị Băng đông cứng, chỉ duy cánh cửa vẫn chưa bị đông lại.



Hẳn là nếu hắn không đến, cánh cửa cũng sẽ bị đông cứng.



"Ngươi đột phá rồi."



Quân Vô Nhai nói, thanh âm kinh ngạc, không phải nghi vấn mà là một lời khẳng định.



"Đúng không ?"



Khóe môi Lam Nguyệt cong lên, nàng lắc lắc bàn tay thon dài, nhẹ giọng nói.



Sau đó, bàn tay Lam Nguyệt vẽ một đường cong trên không, toàn bộ băng trong căn phòng lấy mắt thường có thể thấy được tan chảy, hóa thành nước rồi bốc hơi mất.



Căn phòng tựa như lúc đầu, không khác gì mấy.



"Lão phượng hoàng, ngươi nghĩ ra cách nào che giấu Truy tung ký không ?"



Quân Vô Nhai gật đầu, sau đó nói.



"Có thì có, bất quá bản tôn chưa thể giúp người làm được. Ngươi cần thăng cấp đến Động Thiên Cảnh. Công pháp tu luyện thần lực mới có thể sử dụng.

Hoặc là, ngươi lấy máu của tên đó, lúc đó sẽ phá giải được."



Lam Nguyệt nghe xong, không chút do dự chọn cách thứ nhất.

Để nàng lấy máu Huyền Tịch ? Với thực lực hiện tại của nàng, còn khó hơn lên trời a !



"Hiện tại tu vi của ta đã là Thực Hóa cảnh hậu kì, chỉ cần một chút lĩnh ngộ liền có thể đột phá !"



Lam Nguyệt chậm rãi nói, hai cách lựa chọn này nàng cũng chỉ có thể thực hiện một cách, nàng chỉ có thể nhanh chóng tăng lên thực lực.



"Ngươi có cách tạm thời áp chế một chút không ?"



"Dùng Thần lực, ngươi có thể xóa bỏ truy tung trong 1 canh giờ. Thần lực ngươi vẫn chưa tu luyện, nhưng nguồn gốc rất mạnh, có thể tạm thời sử dụng."



Lam Nguyệt gật đầu, tỏ rõ mình đã biết, sau đó rời đi không gian.



-------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện