"Làm sao vậy ? Sao lại thành trận thế như thế này."
"Đây là Thiên Hỏa, trước kia là từng thấy Nguyệt Nhi dùng lúc ở bí cảnh."
Long Dật Trần lên tiếng giải đáp, cái gọi là Thiên Hỏa này, lúc đó hắn cũng không rõ ràng lắm, sau khi trở về liền tra bí tịch, mới biết đó là Thiên Hỏa.

Cái gọi là Thiên Hỏa, chính là Hỏa Nguyên tố mạnh nhất trong các loại hỏa.

Chúng do thiên địa linh khí thai nghén mà ra, mang sức mạnh vô cùng to lớn.

Loại chí bảo thiên địa này, chỉ có thể gặp, không thể cầu.
"Bên trong làm sao vậy ? Chúng ta có thể xông vào không ?"
"Hai người họ vẫn còn bên trong."
Lan Mịch nói, nàng đứng ngồi không yên, chỉ có thể lo lắng suông.
"Họa Nhi sẽ không làm sao chứ ?"
Mặc Phong lên tiếng, đây là điều duy
"Nhưng Nguyệt Nhi đã nói..."
Lam Quân Ly còn chưa nói xong, một bóng dáng lướt qua, cửa phòng rầm một tiếng bị chấn vỡ, người kia liền đi nhanh mà vào.

"Đó là ai !?"
Mọi người đều kinh ngạc, người này nhanh đến mức bọn họ không kịp phản ứng, cửa phòng đã bị phá.

Mà đến bộ dáng của người phá phòng, bọn họ cũng không biết.
Mặc Phong không hề nhiều lời, liền muốn xông vào.

Nhưng khí tức của 2 loại thiên thủy và thiên hỏa chỉ có thể khiến hắn bị đẩy lùi ra.

Long Dật Trần đỡ lấy hắn, thấy Mặc Phong còn muốn lại vào, liền ngăn cản hắn.
"A Phong, cẩn thận, chúng ta không thể xông vào ! Đây là Thiên hỏa, đệ xông vào sẽ chết đó !"
"Họa Nhi còn ở trong !"
Mặc Phong hoàn toàn không nghe, một lòng muốn xông vào.

Long Dật Trần còn định nói cái gì, Lam Quân Ly đã nhanh tay đánh ngất hắn.

Long Dật Trần đỡ lấy hắn, quay đầu nhìn Lam Quân Ly.
"Sư huynh..."
"Không có việc gì, đỡ hắn qua bên bàn đặt xuống đi."
Lam Quân Ly nói vậy, Long Dật Trần cũng không nói gì thêm, gật đầu, đem Mặc Phong đặt lên ghế, để hắn nằm tựa lên bàn.

Thủy đại phu nhân sớm khóc ngất qua đi, được Thủy gia chủ cho nha hoàn thiếp thân đưa về.

Thủy Gia chủ và Thủy lão gia chủ ở lại quan sát tình hình.


"Dật Trần, con nói A Họa liệu có sao không ? Thế trận này..."
"Người vừa rồi xông vào, là bạn hay thù ? Bọn họ sẽ không có việc gì đi ?
Long Dật Trần rũ mắt, nhẹ giọng nói:
"Sẽ không, hắn không phải kẻ thù."
Là hắn, nam nhân thần bí ở bí cảnh, hắn đến có lẽ là vì Nguyệt Nhi...
Có hắn ở, nàng sẽ không có việc gì.
Huyền Tịch vào phòng, đã thấy Lam Nguyệt ngồi dưới đất, hai mắt nhắm nghiền, đang cố hết sức chống lại Thiên hỏa và Thiên thủy trong cơ thể.

Nhìn thần sắc nàng thống khổ nhẫn nhịn, sắc mặt hắn đen lại.
Nữ nhân này, đúng là làm càng !
Huyền Tịch đến trước mặt Lam Nguyệt, lúc này cũng bất chấp thói ở sạch, hắn ngồi đối diện Lam Nguyệt, vận thần lực trong cơ thể, truyền cho Lam Nguyệt.
Hàn hỏa cực mạnh, nhưng một chút cũng không thể mảy may làm thương tổn Huyền Tịch.
Lần này chỉ có thể dùng Thần lực trấn áp, cũng không biết cơ thể nàng có chịu nổi không.

Mặc dù là Thánh linh tiên thể, nhưng rốt cuộc vẫn chưa từng tu luyện thần lực.
Huyền Tịch chỉ tay vào trước ngực Lam Nguyệt, từng sợi tử sắc Thần lực chuyển vào cơ thể nàng, dần dần bình ổn hai luồng khí cực nóng và cực lạnh trong cơ thể nàng.
Lúc này, Huyền Tịch kinh ngạc phát hiện một sợi kim sắc Thần lực đang bảo vệ tâm mạch của nàng.

Hơn nữa, lúc tiếp xúc với Thần lực của hắn, còn có xu hướng thôn phệ thần lực.
Nha đầu này, vậy mà tu luyện thần lực rồi ? Không giống, kim sắc...!đây là chân nguyên Thần lực !
Một Bán thần chi thể lại có chân nguyên Thần lực.

Kỳ lạ...
Dần dần, nhờ Thần lực của Huyền Tịch, Địa Ngục Hàn Thủy và Cửu Thiên Huyền Hỏa rốt cuộc ổn định lại.

Băng hỏa cũng dần dần tan đi và biến mất.
Lam Nguyệt cảm nhận được có người đang hỗ trợ nàng, cũng dần dần nương theo thần lực hỗ trợ, áp chế hai lực lượng trong cơ thể.
Tốt quá rồi, nhờ có người này hỗ trợ, nàng mới dễ dàng áp chế, luyện hóa hai loại dị linh này.

Nếu không e là phải tốn không ít sức lực.
Thủy linh lực tăng thêm một tầng, Thủy hệ của nàng biến dị thành Băng hệ, hơn nữa có Địa Ngục Hàn Thủy Băng hệ so với Băng hệ bình thường mạnh hơn nhiều.

Hơn nữa nàng cũng coi như có thể tu thêm một hệ nữa, là Hỏa hệ.

Vô linh căn này không nghĩ đến lại lợi hại như vậy, nàng lại có thể tu liền hai hệ song song.
Có phải...!nàng cũng có thể tu luyện ba hệ, bốn hệ, thậm chí là toàn hệ ?
Lam Nguyệt mở mắt, trên tay nàng một bên hỏa linh lực nóng rực, một bên băng linh lực lạnh lẽo.
"Tốt quá ! Ta thành công rồi !"
Lam Nguyệt hơi cong khóe môi, vui vẻ nói.
"Tốt ? Phượng Lam Nguyệt, nàng có biết bản thân đang làm gì không ?"
"A ?"

Thanh âm vang lên, Lam Nguyệt ngẩng đầu, mới phát hiện Huyền Tịch đang cúi đầu nhìn nàng, ánh mắt âm u lạnh lẽo.
Nàng hơi giật mình, âm thầm trợn mắt.

Không phải đâu, hắn nhìn nàng như vậy làm gì ! Thật kh ủng bố !
"Khụ, Đại Thần, ngươi đừng tức giận.

Ta là có chuẩn bị đó !"
"Ngươi có biết hai thứ đó là gì không ? Còn dám luyện hóa ?"
Huyền Tịch liếc nàng, hừ một tiếng.

Lam Nguyệt khẽ li3m môi, mở miệng:
"Ta đương nhiên biết, Thiên Hỏa và Thiên thủy chính là trời sinh khắc chế nhau ! Ta từng được Thiên hỏa tẩy luyện qua, nó sẽ không tạo quá nhiều thương tổn cho ta, còn về Thiên Thủy, cấp bậc nó thấp hơn Thiên Hỏa, bị Thiên Hỏa áp chế, độ khó luyện hóa giảm một nửa ! Nếu ngươi không ra tay, ta cũng có thể luyện hóa nó !"
Mặc dù độ khó sẽ tăng...!một chút.
Huyền Tịch không nói, trường hợp mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng quả thực Lam Nguyệt hoàn toàn có thể luyện hóa thành công.
Coi như hắn lo chuyện bao đồng !
"Đúng rồi, sao ngươi lại đến đây ?"
Lam Nguyệt quay lại xem Thủy Y Họa, thấy nàng được linh trận bảo hộ chu toàn, mới hỏi Huyền Tịch.
"...!tình cờ đi ngang."
Hắn cũng không thể nói là hắn đến tìm nàng, phát hiện nàng không ở học viện nên theo khí tức ấn ký tìm đến đây.
"...vậy à."
Lam Nguyệt tùy ý đáp lại, cũng không nói tin hay không tin.
Lam Nguyệt triệt Linh trận đi, đến bên cạnh Thủy Y Họa kiểm tra.

Đám người bên ngoài thấy lửa tắt, băng cũng tan, mới dồn dập đi vào, Mặc Phong xông vào đầu tiên, chạy đến bên cạnh Thủy Y Họa.

Long Dật Trần, Lam Quân Ly, Lan Mịch và Thủy gia gia chủ cũng theo sau.
"Họa Nhi, nàng ấy thế nào ?"
"Phượng nha đầu, tôn nhi của ta không sao chứ ?"
"Đã không sao rồi.

Yên tâm, nghỉ ngơi hai ngày liền tốt rồi."
"Nguyệt Nhi, lần này đa tạ muội.

Ta và Thủy gia nợ muội một ân tình."
Long Dật Trần đối diện với Lam Nguyệt, nói.

Lam Nguyệt cười cười, vừa muốn nói chuyện, Thủy gia chủ đã lên tiếng, ông ấy đối với nàng thủ lễ.
"Phượng nha đầu, đa tạ ngươi cứu tôn nữ một mạng, ân tình này Thủy gia ta tuyệt đối không quên."

"Gia chủ khách khí, A Họa là bằng hữu của ta, nàng ấy có chuyện, ta có thể cứu giúp tất nhiên sẽ ra tay cứu giúp."
"Đại ca, A Họa bị Thiên thủy ảnh hưởng, cần bồi dưỡng lại thật tốt, chuyện này lại giao cho huynh rồi."
"Được."
Lam Quân Ly gật gật đầu, ôn hòa đáp lại.

Lan Mịch đứng sau lưng hắn, muốn đến cạnh Lam Nguyệt, lại nhìn thấy Huyền Tịch phía sau nàng, chần chờ một lát cũng không dám bước qua.
"Khách sáo rồi, đi, ra đại sảnh, để chúng ta tiếp đãi ngươi thật tốt, còn có vị này..."
Thủy gia chủ nhìn Huyền Tịch phía sau Lam Nguyệt, có chút do dự mở miệng.
Lam Nguyệt nhìn Huyền Tịch một cái, vị này mặc dù lên chức Quốc sư Đông Nhạc quốc, nhưng lại chưa lộ mặt mấy lần, biết được thân phận này của hắn, trừ hoàng đế ra, sợ là chỉ có không mấy vị đi ?
"Vậy thì,..."
"Không cần."
Lam Nguyệt còn chưa kịp đáp lời, thanh âm Huyền Tịch cắt ngang, hắn bắt lấy vai nàng, biến mất tại chỗ.
Đám người chưa kịp phản ứng, người đã không thấy đâu.

Lan Mịch kêu lên:
"Lam Nguyệt, mang ta đi với a ! Ta đến với ngươi mà ! Ngươi đi rồi còn ta như thế nào !"
"Lan Mịch, đừng lo, muội cứ yên tâm ở lại Thủy gia đi, có muội ở, A Họa chắc chắn rất vui."
Long Dật Trần cười, ôn hòa nói.

Ánh mắt hắn hơi rũ xuống.
"...Nguyệt Nhi, chắc sẽ không ở lại đây."
"Kia, làm phiền Thủy gia rồi."
Lan Mịch ngập ngừng một chút, hướng Thủy gia chủ hành lễ.
"Không cần khách khí, người đâu, chuẩn bị một căn phòng cho Lan cô nương."
Thủy gia chủ xua tay, sau đó quay sang phân phó cho nha hoàn.
"Vâng."
Nha hoàn hành lễ đáp lại, sau đó lui ra.
"Điện hạ, ngài cùng nhị vị đưa A Họa sang phòng bên cạnh đi, lão phu có chút việc cần làm !"
Long Dật Trần nhìn Thủy gia gia chủ, hắn biết ông ấy muốn làm gì, lên tiếng:
"Ngoại tổ phụ, ta đi cùng ngài."
Thủy gia chủ lắc đầu, cười nói:
"Không cần, điện hạ, chuyện này ngài không cần nhúng tay, chuyện này là lão phu năm đó làm sai, mới khiến cả hai đứa chịu khổ."
Nếu năm đó không mềm lòng, Y Họa sẽ không gặp chuyện, Y Điệp cũng không sống khổ sở như vậy...
Thủy gia chủ xoay người rời đi, Long Dật Hiên nhìn bóng lưng của hắn, tựa hồ đã già đi không ít.
Lão gia tử đưa ra quyết định như vậy, đã không dễ dàng.
________
Huyền Tịch xách Lam Nguyệt trở về phủ Quốc sư, mới buông nàng ra.
"Mấy ngày nghỉ này, ngươi ở đây đi."
Lam Nguyệt nhìn hắn, hơi trợn mắt: Không phải chứ, nàng muốn ở Thủy gia nha, sao dám làm phiền Quốc sư đại nhân !
"...Được."
Người dưới mái hiên, không thể không khuất phục.

Nàng nhịn, nàng đánh không lại hắn.

Với lại, nàng quả thực có chuyện nhờ người ta.
"Cái kia, Đại thần, ngươi có Hỏa hệ linh kỹ không ?"
Quân Vô Nhai ngủ say rồi, cũng không thể chỉ dạy nàng.
Huyền Tịch suy tư một chút, hắn bước đến trước mặt Lam Nguyệt, ngón tay nhẹ nhàng điểm vào mi tâm nàng.

Một lượng thông tin chảy vào thức hải, là một bộ Linh kỹ !
Liệt Diễm Quyết !
Tên cũng ngầu lắm nha.
Lam Nguyệt mở mắt, khóe môi hơi cong lên.
"Đại thần, linh kỹ không tồi."
Huyền Tịch rũ mắt nhìn nàng.

Linh kỹ của hắn, có thể tệ sao ?
"Đây là bộ linh kỹ ta vừa nghĩ ra, rất phù hợp với nàng.

Có chỗ nào khó hiểu có thể hỏi ta."
Lam Nguyệt nghe lời này, trong lòng kinh ngạc, mắt cũng hơi trừng to.
Không phải đi, nàng vừa hỏi, hắn liền tùy tiện nghĩ ra ! Hơn nữa bộ dạng còn không tầm thường a !
"...!đáng sợ."
Huyền Tịch nhìn biểu cảm của nàng, hiếm thấy hơi gợi khóe môi, nói:
"Cũng không phải lập tức liền nghĩ ra, là ta chuẩn bị trước cho ngươi."
Hắn cũng từng nghĩ đến Lam Nguyệt sẽ có một ngày tu luyện toàn hệ, dù sao với thể chất này của nàng, muốn tu luyện hệ khác quả thực dễ dàng.

Hơn nữa, có Thiên hỏa, nàng đương nhiên sẽ tu luyện Hỏa hệ đầu tiên.
"Hóa băng thuật của ngươi không tồi, đợi ngươi tu luyện đại thành, ta lại tìm cho ngươi một bộ băng linh kỹ cao cấp hơn."
"Được."
Lam Nguyệt đồng ý, Huyền Tịch rất mạnh, có hắn chỉ dẫn, nàng tu luyện chắc chắn sẽ có tiến bộ vượt bậc.
Thời gian nghỉ phép bảy ngày này, Lam Nguyệt ở lại phủ Quốc sư, dưới sự chỉ dẫn của Huyền Tịch, Lam Nguyệt tu luyện tiến bộ nhanh chóng.

Tinh thần lực nâng cao một tầng, Hóa Băng thuật cũng tăng lên một tầng.

Hiện tại nàng dùng Hóa Băng có thể đóng băng phạm vi mười dặm.

Liệt Diễm Quyết cũng luyện được được tiểu thành, cũng coi như có chút thành tựu.
Chỉ là cảnh giới đã tới bình cảnh, vẫn chưa thể đột phá.
"Ngày mai là học viện thí luyện rồi, ta cũng nên trở về."
Lam Nguyệt đi vào phòng, Huyền Tịch đang ngồi trên ghế quý phi tựa người đọc sách.

Nghe thấy lời Lam Nguyệt, hắn buông sách trên tay xuống, đáp một tiếng.
"Ừ."
"Ngươi không cùng trở về à ?"
"Không cần, ta còn chút việc phải rời Đế Đô một thời gian, có lẽ sẽ trở về trước khi thí luyện kết thúc."
Lam Nguyệt sửng sốt, cũng đúng, thân phận của hắn, không thể lúc nào cũng rảnh rỗi nhàn hạ như vậy.

Hắn cũng có việc của hắn, cũng có mục tiêu của hắn.
"Ngươi...!bảo trọng."
Lam Nguyệt hơi ngập ngừng, sau đó nói một câu, xoay người rời đi.

Huyền Tịch nâng mắt nhìn bóng lưng nàng, đợi đến lúc khuất bóng, mới thu hồi ánh mắt.
Lam Nguyệt trở lại học viện, ánh mắt cũng lộ ra chút ánh sáng chờ mong.
Học viên thí luyện, cũng nên bắt đầu rồi !


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện