Trang Yến Bắc muốn chia tay với cậu? Chu Nam Quân lập tức ngây ngẩn cả người, sao thế này, cậu với Trang Yến Bắc mới ở bên nhau được mấy tháng, cho tới bây giờ vẫn chưa một lần cãi vã, trong khoảng thời gian đó ngay cả một câu nặng lời cũng chưa từng nói qua, dù sao cả hai ở cạnh nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều, cơ hội gặp mặt lại càng ít hơn, thất vất vả gặp nhau một lần cũng không đủ, làm sao còn thời gian tâm tình thời gian giận dỗi?
Hai người từ trước đến giờ chưa bao giờ cãi nhau, hiện tại không những không cãi nhau mà còn trực tiếp thăng cấp thành chia tay....
Bọn họ hiện tại có coi như đang cãi nhau không?
Chu Nam Quân có hơi mờ mịt, trước kia cậu chưa bao giờ trải qua mối quan hệ yêu đương với ai, hoàn toàn không biết người yêu bình thưỡng cãi nhau có dáng vẻ thế nào, nhưng cậu không muốn cãi nhau với Trang Yến Bắc, lại càng không muốn chia tay Trang Yến Bắc.
Cậu sửng sốt trong chốc lát, đang muốn mở miệng nói gì đó, ngay sau đó Trang Yến Bắc lại bởi vì sự yên lặng của cậu mà trực tiếp ngắt điện thoại.
Nghe thấy âm thanh “tút tút” dài vô tận truyền đến từ trong điện thoại, cậu ngẩn người.
Bọn họ cứ như vậy mà chia tay sao?
Chu Nam Quân nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, đứng ngốc trong chốc lát, lúc phản ứng lại cậu liền vội vàng gọi điện thoại cho Trang Yến Bắc muốn vãn hồi, nhưng cậu gọi mãi gọi mãi đầu dây bên kia vẫn không chịu bắt máy, gọi thêm một lần nữa đối phương đã trực tiếp tắt nguồn.
Chu Nam Quân có chút dở khóc dở cười, chẳng lẽ Trang Yến Bắc muốn trả thù lần trước bị cậu tắt điện thoại sao? Thẫn thờ một hồi, cậu thở dài một hơi, cậu biết Trang Yến Bắc vẫn còn tức giận, cho dù có nhận điện thoại của cậu cũng chưa chắc đã chịu nghe cậu nói, có lẽ nên đợi đến lúc Trang Yến Bắc hết giận rồi giải thích cũng được.
Nghĩ như vậy, Chu Nam Quân cũng không cố gắng gọi điện cho Trang Yến Bắc nữa, cậu chỉ gửi qua một tin nhắn.
“Anh cũng rất muộn gặp em, nhưng bây giờ cứ cẩn thận một chút sẽ tốt hơn.”
“Chờ lúc em tỉnh táo lại chúng ta nói chuyện sau.”
“Anh không muốn chia tay với em.”
Gửi liên tiếp mấy tin nhắn, Chu Nam Quân thở dài, bất an không yên đợi phản hồi từ Trang Yến Bắc.
Vậy nhưng một ngày trôi qua, Trang Yến Bắc lại không hề có ý muốn trả lời.
Bởi vì chuyện rối rắm này, mấy ngày nay Chu Nam Quân đi làm đều không yên lòng, ngẫu nhiên làm một số chuyện cũng xảy ra lỗi sai, may mắn đã kịp thở phát hiện và sửa lại, nếu không sẽ gặp rắc rối.
Ngay từ đầu Chu Nam Quân chỉ nghĩ Trang Yến Bắc đang giận lẫy, thế nhưng sau một tuần vẫn không nhận được tin nhắn phản hồi của Trang Yến Bắc, cậu rốt cuộc cũng ý thức được lời chia tay Trang Yến Bắc nói hôm đó là lời chia tay thực sự.
Chu Nam Quân để ý đến tất cả những trang weibo biết rõ lịch trình công việc của Trang Yến Bắc, thật sự không thể tự an ủi bản thân bằng cách nghĩ rằng Trang Yến Bắc bận quá không thể đến gặp mình được, có lẽ là vì những tin tức trước đó nên dạo gần đây số lượng công việc mà công ty sắp xếp cho Trang Yến Bắc đã giảm đi rất nhiều, lúc trước bận rộn như vậy nhưng Trang Yến Bắc vẫn dành thời gian để hẹn gặp cậu, bây giờ đã nhàn rỗi hơn không ít vậy mà ngay cả một cuộc điện thoại cũng không thèm gọi cho cậu sao?
Chu Nam Quân đang lướt weibo thì thấy được một bài viết nghi vẫn tình cảm giữa Trang Yến Bắc và một nữ diễn viên cùng công ty, rốt cuộc cậu không nhịn được nữa, lén chạy đi tìm người ta.
Sau khi ký hợp đồng, công ty liền sắp xếp cho Trang Yến Bắc ở tại một khu chung cư cao cấp, độ bảo mật của chung cư này không tồi, trên cơ bản cũng không thể có thợ săn ảnh trà trộn vào, nhưng lịch trình của Trang Yến Bắc bận rộn nên thường xuyên phải ở lại khách sạn, rất ít khi về nhà.
Chu Nam Quân biết rõ lịch trình của Trang Yến Bắc trong lòng bàn tay, cậu biết mấy ngày nay Trang Yến Bắc không bận gì, chắc hẳn đang ở nhà, vì vậy cậu liền đến tận nhà tìm Trang Yến Bắc.
Ra vào chung cư cần phải báo số nhà với bảo vệ để người ta nhập một chuỗi mật mã tương ứng, vì tránh cho những người không rõ lai lịch lẻn vào, Trang Yến Bắc từng một lần đưa Chu Nam Quân đến nhà mình, cũng nói cho Chu Nam Quân biết mật mã, nhưng Chu Nam Quân vẫn không rõ Trang Yến Bắc đã đổi mật mã hay chưa.
Cậu thử một lần, kết quả chính xác, thuận lợi đi vào trong.
Chu Nam Quân dựa vào trí nhớ của mình tìm được số nhà Trang Yến Bắc, sau đó ấn chuông cửa.
Chốc lát sau, Trang Yến Bắc mở cửa.
Nhìn thấy người ngoài cửa là Chu Nam Quân, Trang Yến Bắc lập tức sửng sốt.
“.... Sao anh lại tới đây?” – Sau một lát, cậu mím môi.
“Trang Yến Bắc, chúng ta nghiêm túc nói chuyện.”
Chu Nam Quân hít sâu một hơi.
Trang Yến Bắc rũ mi mắt, lôi mi khẽ lay động: “Không có gì để nói hết.”
“Em còn giận sao?” – Chu Nam Quân nhíu mày, “Bởi vì anh từ chối gặp em?”
Trang Yến Băc mím môi, không nói gì.
Chu Nam Quân tiến lên vài bước, “Nếu em giận vì anh từ chối gặp em thì bây giờ anh đã chủ động đến rồi, emđừng tức giận nữa có được không?”
Trang Yến Bắc: “Anh nghĩ em là trẻ con à?”
Chu Nam Quân lắc đầu: “Anh không nghĩ em là trẻ con.”
“Em không phải trẻ con, không hay giận dỗi như vậy.” – Trang Yến Bắc hừ một tiếng, “Em chỉ cảm thấy anh nói rất đúng, lẽ ra em nên nghe lời công ty, ít gặp mặt anh.”
Chu Nam Quân vẫn cảm thấy Trang Yến Bắc còn đang tức giận, giọng nói liền dịu lại: “Chúng ta nghiêm túc nói chuyện, em cho anh vào được không? Nếu không sẽ bị người khác thấy mất.”
Trang Yến Bắc hơi do dự, vẫn để Chu Nam Quân vào nhà.
Trang Yến Bắc lấy cho Chu Nam Quân một cốc nước.
Chu Nam Quân đặt cốc lên mặt bàn, bình tĩnh nói: “Anh nhắn cho em rất nhiều tin, sao em không trả lời?”
Trang Yến Bắc không đáp.
“Em vẫn còn giận à?” – Chu Nam Quân cười bất đắc dĩ, “Anh sẽ giải thích, xin lỗi, hôm đó thái độ của anh không tốt, nhưng gần đây anh rất mệt mỏi, vừa phải thực tập vừa phải làm luận văn tốt nghiệp....”
Trang Yến Bắc trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc mới mở miệng, “Sau hôm đó em tham gia một sự kiện, phải chơi trò chơi nên em để người đại diện cầm điện thoại giúp, lại vừa lúc nhìn thấy tin nhắn anh gửi đến.... Nên anh ta rất tức giận.”
“Người đại diện phát hiện?” – Chu Nam Quân bất ngờ.
“Anh ta báo với công ty, công ty tịch thu điện thoại của em, không cho em liên lạc với anh, còn yêu cầu người đại diện phải để mắt đến em.”
Trang Yến Bắc thản nhiên nói.
Chu Nam Quân cắn cắn môi dưới, “Cho nên em mới không trả lời tin nhắn của anh.”
Trang Yến Bắc trầm mặc trong chốc lát, lại mở miệng nói: “Mấy hôm nay người đại diện nói với em rất nhiều.... Em cảm thấy anh ta nói đúng, anh ta nói với địa vị và năng lực hiện tại của em, căn bản không có tư cách nói chuyện yêu đương, trừ khi em đủ khả năng đến mức không còn bị công ty hạn chế.”
Chu Nam Quân yên lặng, sau mới ngẩng đầu nhìn người kia: “Vậy tin em cùng với diễn viên nữ đó nghi vẫn yêu đương là thế nào?”
“Bọn em không có gì hết, là do công ty cố ý phát tin tức.”
Bởi vì trước đây cậu dính vào nghi ngờ là đồng tính luyến ái nên công ty làm như vậy để tránh ánh mắt của quần chúng. Đây là cách nhanh và thuận lợi nhất để vừa có thể loại bỏ hiểm nghi đồng tính, lại vừa có thể mượn nữ diễn viên cùng công ty đó để tăng độ nổi tiếng, nhân khí của cả hai người đều không tệ, cũng coi như là có lợi đôi bên, quả thực là một mũi tên trúng hai đích.
Chu Nam Quân cười cười: “Em có thích cô ấy không?”
Trang Yến Bắc hạ mi mắt: “Tim em không lớn như vậy, một lúc chỉ có thể thích một người.”
Chu Nam Quân bình tĩnh hỏi: “Nếu đã thích anh, vì sao còn muốn chia tay với anh?”
Trang Yến Bắc trầm mặc thật sau, hàng mi dài khẽ run, ấm ức nói: “.... Vì em nhận ra em chưa có đủ khả năng, chưa có đủ khả năng để bảo vệ người em thích khỏi mọi tổn thương mà em gây ra.”
Sau sự việc kia, bởi vì công ty vào cuộc đúng lúc, thanh danh của cậu không bị tổn hại gì, ngược lại Chu Nam Quân ở trên mạng xã hội bị mắng rất gay gắt, bọn họ nghĩ rằng Chu Nam Quân muốn nổi tiếng đến điên rồi, thậm chí còn dựng lên chuyện Chu Nam Quân thông đồng với trang weibo kia để mượn hơi Trang Yến Bắc.
Trang Yến Bắc nhìn những người đó mắng Chu Nam Quân thậm tệ mà không thể làm gì, cậu muốn giải thích rằng đó không phải là âm mưu của Chu Nam Quân, nếu không phải là người nổi tiếng, cậu thậm chí còn muốn cho toàn bộ thế giới đều biết bọn họ thực sự đang ở bên nhau, nhưng cậu không thể. Công ty quản lí rất nghiêm, hiện tại ngay cả phát weibo cậu cũng phải cân nhắc, một chữ cũng không thể nói đến Chu Nam Quân.
Người đại diện nói đúng, dựa vào khả năng của cậu bây giờ căn bản không có cách nào bảo vệ Chu Nam Quân, càng không có cách nào bảo vệ đoạn tình cảm này....
“Anh còn không sợ, em sợ cái gì?”
Chu Nam Quân nhìn chằm chằm Trang Yến Bắc.
Trang Yến Bắc yên lặng thật lâu, dường như đã hạ được quyết tâm, cậu nói: “Anh chờ em, chờ ba năm, không, hai năm.... Chờ đến khi em có đủ năng lực, em sẽ quay về tìm anh.”
Chu Nam Quân nhìn ánh mắt chờ mong của Trang Yến Bắc, hơi khựng lại, lắc lắc đầu: “Không có ai nguyện ý mãi mãi đứng yên một chỗ chờ em ngoại trừ ba mẹ em.”
Ánh mắt Trang Yến Bắc ảm đạm xuống vài phần.
“Em thực sự nhất quyết muốn chia tay với anh?” – Chu Nam Quân hỏi lại một lần nữa.
Trang Yến Bắc cắn môi, không hé răng.
Chu Nam Quân mím môi, bất ngờ vươn tay ôm lấy cổ Trang Yến Bắc, ấn môi của mình lên môi đối phương.
Trang Yến Bắc theo bản năng muốn đáp lại, nhưng bỗng nhớ tới cái gì đó, dùng tay đẩy Chu Nam Quân ra.
Chu Nam Quân ngơ ngác nhìn Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc cúi đầu, chỉ nói: “Anh đi đi.”
“Nếu em muốn chia tay với anh, anh có thể tìm được một người bạn trai đẹp trai và có một cuộc sống tốt chỉ trong vài phút....”
Trang Yến Bắc không trả lời, chỉ nắm lấy cổ tay Chu Nam Quân kéo ra ngoài, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.
Một giây trước khi cảnh cửa khép lại, Chu Nam Quân nói:
“Anh sẽ không chờ em.”
Thấy thái độ của người kia không chút do dự, Chu Nam Quân nhịn không được đạp một cước vào cửa, sau đó mắng.
“Mẹ nó.... Một ngụm nước ông đây cũng chưa kịp uống.”
Hai người từ trước đến giờ chưa bao giờ cãi nhau, hiện tại không những không cãi nhau mà còn trực tiếp thăng cấp thành chia tay....
Bọn họ hiện tại có coi như đang cãi nhau không?
Chu Nam Quân có hơi mờ mịt, trước kia cậu chưa bao giờ trải qua mối quan hệ yêu đương với ai, hoàn toàn không biết người yêu bình thưỡng cãi nhau có dáng vẻ thế nào, nhưng cậu không muốn cãi nhau với Trang Yến Bắc, lại càng không muốn chia tay Trang Yến Bắc.
Cậu sửng sốt trong chốc lát, đang muốn mở miệng nói gì đó, ngay sau đó Trang Yến Bắc lại bởi vì sự yên lặng của cậu mà trực tiếp ngắt điện thoại.
Nghe thấy âm thanh “tút tút” dài vô tận truyền đến từ trong điện thoại, cậu ngẩn người.
Bọn họ cứ như vậy mà chia tay sao?
Chu Nam Quân nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, đứng ngốc trong chốc lát, lúc phản ứng lại cậu liền vội vàng gọi điện thoại cho Trang Yến Bắc muốn vãn hồi, nhưng cậu gọi mãi gọi mãi đầu dây bên kia vẫn không chịu bắt máy, gọi thêm một lần nữa đối phương đã trực tiếp tắt nguồn.
Chu Nam Quân có chút dở khóc dở cười, chẳng lẽ Trang Yến Bắc muốn trả thù lần trước bị cậu tắt điện thoại sao? Thẫn thờ một hồi, cậu thở dài một hơi, cậu biết Trang Yến Bắc vẫn còn tức giận, cho dù có nhận điện thoại của cậu cũng chưa chắc đã chịu nghe cậu nói, có lẽ nên đợi đến lúc Trang Yến Bắc hết giận rồi giải thích cũng được.
Nghĩ như vậy, Chu Nam Quân cũng không cố gắng gọi điện cho Trang Yến Bắc nữa, cậu chỉ gửi qua một tin nhắn.
“Anh cũng rất muộn gặp em, nhưng bây giờ cứ cẩn thận một chút sẽ tốt hơn.”
“Chờ lúc em tỉnh táo lại chúng ta nói chuyện sau.”
“Anh không muốn chia tay với em.”
Gửi liên tiếp mấy tin nhắn, Chu Nam Quân thở dài, bất an không yên đợi phản hồi từ Trang Yến Bắc.
Vậy nhưng một ngày trôi qua, Trang Yến Bắc lại không hề có ý muốn trả lời.
Bởi vì chuyện rối rắm này, mấy ngày nay Chu Nam Quân đi làm đều không yên lòng, ngẫu nhiên làm một số chuyện cũng xảy ra lỗi sai, may mắn đã kịp thở phát hiện và sửa lại, nếu không sẽ gặp rắc rối.
Ngay từ đầu Chu Nam Quân chỉ nghĩ Trang Yến Bắc đang giận lẫy, thế nhưng sau một tuần vẫn không nhận được tin nhắn phản hồi của Trang Yến Bắc, cậu rốt cuộc cũng ý thức được lời chia tay Trang Yến Bắc nói hôm đó là lời chia tay thực sự.
Chu Nam Quân để ý đến tất cả những trang weibo biết rõ lịch trình công việc của Trang Yến Bắc, thật sự không thể tự an ủi bản thân bằng cách nghĩ rằng Trang Yến Bắc bận quá không thể đến gặp mình được, có lẽ là vì những tin tức trước đó nên dạo gần đây số lượng công việc mà công ty sắp xếp cho Trang Yến Bắc đã giảm đi rất nhiều, lúc trước bận rộn như vậy nhưng Trang Yến Bắc vẫn dành thời gian để hẹn gặp cậu, bây giờ đã nhàn rỗi hơn không ít vậy mà ngay cả một cuộc điện thoại cũng không thèm gọi cho cậu sao?
Chu Nam Quân đang lướt weibo thì thấy được một bài viết nghi vẫn tình cảm giữa Trang Yến Bắc và một nữ diễn viên cùng công ty, rốt cuộc cậu không nhịn được nữa, lén chạy đi tìm người ta.
Sau khi ký hợp đồng, công ty liền sắp xếp cho Trang Yến Bắc ở tại một khu chung cư cao cấp, độ bảo mật của chung cư này không tồi, trên cơ bản cũng không thể có thợ săn ảnh trà trộn vào, nhưng lịch trình của Trang Yến Bắc bận rộn nên thường xuyên phải ở lại khách sạn, rất ít khi về nhà.
Chu Nam Quân biết rõ lịch trình của Trang Yến Bắc trong lòng bàn tay, cậu biết mấy ngày nay Trang Yến Bắc không bận gì, chắc hẳn đang ở nhà, vì vậy cậu liền đến tận nhà tìm Trang Yến Bắc.
Ra vào chung cư cần phải báo số nhà với bảo vệ để người ta nhập một chuỗi mật mã tương ứng, vì tránh cho những người không rõ lai lịch lẻn vào, Trang Yến Bắc từng một lần đưa Chu Nam Quân đến nhà mình, cũng nói cho Chu Nam Quân biết mật mã, nhưng Chu Nam Quân vẫn không rõ Trang Yến Bắc đã đổi mật mã hay chưa.
Cậu thử một lần, kết quả chính xác, thuận lợi đi vào trong.
Chu Nam Quân dựa vào trí nhớ của mình tìm được số nhà Trang Yến Bắc, sau đó ấn chuông cửa.
Chốc lát sau, Trang Yến Bắc mở cửa.
Nhìn thấy người ngoài cửa là Chu Nam Quân, Trang Yến Bắc lập tức sửng sốt.
“.... Sao anh lại tới đây?” – Sau một lát, cậu mím môi.
“Trang Yến Bắc, chúng ta nghiêm túc nói chuyện.”
Chu Nam Quân hít sâu một hơi.
Trang Yến Bắc rũ mi mắt, lôi mi khẽ lay động: “Không có gì để nói hết.”
“Em còn giận sao?” – Chu Nam Quân nhíu mày, “Bởi vì anh từ chối gặp em?”
Trang Yến Băc mím môi, không nói gì.
Chu Nam Quân tiến lên vài bước, “Nếu em giận vì anh từ chối gặp em thì bây giờ anh đã chủ động đến rồi, emđừng tức giận nữa có được không?”
Trang Yến Bắc: “Anh nghĩ em là trẻ con à?”
Chu Nam Quân lắc đầu: “Anh không nghĩ em là trẻ con.”
“Em không phải trẻ con, không hay giận dỗi như vậy.” – Trang Yến Bắc hừ một tiếng, “Em chỉ cảm thấy anh nói rất đúng, lẽ ra em nên nghe lời công ty, ít gặp mặt anh.”
Chu Nam Quân vẫn cảm thấy Trang Yến Bắc còn đang tức giận, giọng nói liền dịu lại: “Chúng ta nghiêm túc nói chuyện, em cho anh vào được không? Nếu không sẽ bị người khác thấy mất.”
Trang Yến Bắc hơi do dự, vẫn để Chu Nam Quân vào nhà.
Trang Yến Bắc lấy cho Chu Nam Quân một cốc nước.
Chu Nam Quân đặt cốc lên mặt bàn, bình tĩnh nói: “Anh nhắn cho em rất nhiều tin, sao em không trả lời?”
Trang Yến Bắc không đáp.
“Em vẫn còn giận à?” – Chu Nam Quân cười bất đắc dĩ, “Anh sẽ giải thích, xin lỗi, hôm đó thái độ của anh không tốt, nhưng gần đây anh rất mệt mỏi, vừa phải thực tập vừa phải làm luận văn tốt nghiệp....”
Trang Yến Bắc trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc mới mở miệng, “Sau hôm đó em tham gia một sự kiện, phải chơi trò chơi nên em để người đại diện cầm điện thoại giúp, lại vừa lúc nhìn thấy tin nhắn anh gửi đến.... Nên anh ta rất tức giận.”
“Người đại diện phát hiện?” – Chu Nam Quân bất ngờ.
“Anh ta báo với công ty, công ty tịch thu điện thoại của em, không cho em liên lạc với anh, còn yêu cầu người đại diện phải để mắt đến em.”
Trang Yến Bắc thản nhiên nói.
Chu Nam Quân cắn cắn môi dưới, “Cho nên em mới không trả lời tin nhắn của anh.”
Trang Yến Bắc trầm mặc trong chốc lát, lại mở miệng nói: “Mấy hôm nay người đại diện nói với em rất nhiều.... Em cảm thấy anh ta nói đúng, anh ta nói với địa vị và năng lực hiện tại của em, căn bản không có tư cách nói chuyện yêu đương, trừ khi em đủ khả năng đến mức không còn bị công ty hạn chế.”
Chu Nam Quân yên lặng, sau mới ngẩng đầu nhìn người kia: “Vậy tin em cùng với diễn viên nữ đó nghi vẫn yêu đương là thế nào?”
“Bọn em không có gì hết, là do công ty cố ý phát tin tức.”
Bởi vì trước đây cậu dính vào nghi ngờ là đồng tính luyến ái nên công ty làm như vậy để tránh ánh mắt của quần chúng. Đây là cách nhanh và thuận lợi nhất để vừa có thể loại bỏ hiểm nghi đồng tính, lại vừa có thể mượn nữ diễn viên cùng công ty đó để tăng độ nổi tiếng, nhân khí của cả hai người đều không tệ, cũng coi như là có lợi đôi bên, quả thực là một mũi tên trúng hai đích.
Chu Nam Quân cười cười: “Em có thích cô ấy không?”
Trang Yến Bắc hạ mi mắt: “Tim em không lớn như vậy, một lúc chỉ có thể thích một người.”
Chu Nam Quân bình tĩnh hỏi: “Nếu đã thích anh, vì sao còn muốn chia tay với anh?”
Trang Yến Bắc trầm mặc thật sau, hàng mi dài khẽ run, ấm ức nói: “.... Vì em nhận ra em chưa có đủ khả năng, chưa có đủ khả năng để bảo vệ người em thích khỏi mọi tổn thương mà em gây ra.”
Sau sự việc kia, bởi vì công ty vào cuộc đúng lúc, thanh danh của cậu không bị tổn hại gì, ngược lại Chu Nam Quân ở trên mạng xã hội bị mắng rất gay gắt, bọn họ nghĩ rằng Chu Nam Quân muốn nổi tiếng đến điên rồi, thậm chí còn dựng lên chuyện Chu Nam Quân thông đồng với trang weibo kia để mượn hơi Trang Yến Bắc.
Trang Yến Bắc nhìn những người đó mắng Chu Nam Quân thậm tệ mà không thể làm gì, cậu muốn giải thích rằng đó không phải là âm mưu của Chu Nam Quân, nếu không phải là người nổi tiếng, cậu thậm chí còn muốn cho toàn bộ thế giới đều biết bọn họ thực sự đang ở bên nhau, nhưng cậu không thể. Công ty quản lí rất nghiêm, hiện tại ngay cả phát weibo cậu cũng phải cân nhắc, một chữ cũng không thể nói đến Chu Nam Quân.
Người đại diện nói đúng, dựa vào khả năng của cậu bây giờ căn bản không có cách nào bảo vệ Chu Nam Quân, càng không có cách nào bảo vệ đoạn tình cảm này....
“Anh còn không sợ, em sợ cái gì?”
Chu Nam Quân nhìn chằm chằm Trang Yến Bắc.
Trang Yến Bắc yên lặng thật lâu, dường như đã hạ được quyết tâm, cậu nói: “Anh chờ em, chờ ba năm, không, hai năm.... Chờ đến khi em có đủ năng lực, em sẽ quay về tìm anh.”
Chu Nam Quân nhìn ánh mắt chờ mong của Trang Yến Bắc, hơi khựng lại, lắc lắc đầu: “Không có ai nguyện ý mãi mãi đứng yên một chỗ chờ em ngoại trừ ba mẹ em.”
Ánh mắt Trang Yến Bắc ảm đạm xuống vài phần.
“Em thực sự nhất quyết muốn chia tay với anh?” – Chu Nam Quân hỏi lại một lần nữa.
Trang Yến Bắc cắn môi, không hé răng.
Chu Nam Quân mím môi, bất ngờ vươn tay ôm lấy cổ Trang Yến Bắc, ấn môi của mình lên môi đối phương.
Trang Yến Bắc theo bản năng muốn đáp lại, nhưng bỗng nhớ tới cái gì đó, dùng tay đẩy Chu Nam Quân ra.
Chu Nam Quân ngơ ngác nhìn Trang Yến Bắc, Trang Yến Bắc cúi đầu, chỉ nói: “Anh đi đi.”
“Nếu em muốn chia tay với anh, anh có thể tìm được một người bạn trai đẹp trai và có một cuộc sống tốt chỉ trong vài phút....”
Trang Yến Bắc không trả lời, chỉ nắm lấy cổ tay Chu Nam Quân kéo ra ngoài, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.
Một giây trước khi cảnh cửa khép lại, Chu Nam Quân nói:
“Anh sẽ không chờ em.”
Thấy thái độ của người kia không chút do dự, Chu Nam Quân nhịn không được đạp một cước vào cửa, sau đó mắng.
“Mẹ nó.... Một ngụm nước ông đây cũng chưa kịp uống.”
Danh sách chương