Chu Nam Quân vừa dứt lời, cậu liền nhạy bén cảm thấy được bầu không khí bắt đầu biến đổi, hình như có người sắc mặt hơi trầm xuống.
Ân Gia Hậu nhìn cậu một cái thật sâu, tuy đã thu hồi tầm mắt rất nhanh sau đó nhưng cậu vẫn nhận ra ánh mắt đó không hề có ý hờn giận.
Cậu cảm giác như mình vừa biết được một chuyện không nên biết.
Chu Nam Quân hơi nheo mắt.
Ánh mắt của Ân Gia Hậu như một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân, trong nháy mắt khiến cậu tỉnh táo lại.
Thực ra cậu vẫn luôn ý thức được, chẳng qua bởi vì từ đầu đến cuối mắt cậu đều bị một lớp sương mù che mất nên không đoán được điều gì, mà tầng sương mù kia lại là tư duy theo quán tính (!?)—— cậu luôn cho rằng tất cả mọi người đều là trai thẳng, đương nhiên, trong thế giới của trai thẳng, bọn họ đều nghĩ như vậy, một người trai thẳng bình thường đang yên đang lành sao có thể vô duyên vô cớ hoài nghi một người con trai khác là gay? Hơn nữa người đó đã có bạn gái! Nhưng mà tầng sương mù đã dần biến mất, sự thật cũng dần được sáng tỏ.
Chân tướng chỉ có một!
“Chu Nam Quân nói rất đúng, nhưng mà không có gì là tuyệt đối hết.” – Lâm Trạch An dường như cũng nhận ra bầu không khí có vấn đề, nhưng hiển nhiên cậu ta không nghĩ được nhiều như thế, chỉ loáng loáng nhận thấy thứ châm ngòi chính là một câu nói kia của Chu Nam Quân, “Lâu ngày cũng có thể sinh tình mà!”
Nhưng cậu ta cũng không trực tiếp nói ra, một phút vô vị trôi qua, Lâm Trạch An xấu hổ sờ sờ mũi, tự tìm lối thoát cho câu chuyện, “….Cũng có khả năng lúc đầu cảm thấy đối phương không được tốt cho lắm, nhưng dần dần lại càng thấy người ta vừa mắt, đây gọi là gì, gọi là hoan hỉ oan gia đi!”
Vẫn không ai để ý đến Lâm Trạch An.
May mắn là vào lúc này, người phục vụ đem đồ ăn lên, cậu nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng không phải lẩm bẩm một mình nữa!
“Đồ ăn đến, nào nào, mọi người mau ăn đi, không cần khách khí!”
Nói xong, cậu ta liền xắn tay áo, bắt đầu động đũa, nếu cùng bàn có con gái, cậu ta khẳng định sẽ không chỉ lo cho phần ăn của mình, nhưng dựa theo tình hình hiện tại, đương nhiên cũng chỉ biết bản thân.
Chu Nam Quân vẫn có đắm chìm trong bí mật kinh thiên động địa, kinh đào hãi lãng(*), cậu không nhịn được trộm liếc Ân Gia Hậu mấy lần, lúc Ân Gia Hậu sắp phát hiện lại thu tầm mắt về, cúi đầu nhìn mũi.
(*Kinh đào hãi lãng: tình cảnh nguy nan.)
Cậu cúi đầu, bỗng nhiên phát hiện trong bát xuất hiện một miếng thịt kho tàu, sau đó đã nhanh chóng nhận ra người nào gắp cho mình, cậu mặt không đổi sắc cầm đũa lên, vô cùng tự nhiên gắp miếng thịt bỏ vào miệng.
Rất nhanh, lại có một miếng thịt khác xuất hiện trong bát cậu.
Nhìn thấy hình ảnh Tạ Nghiêu Thần rất tự nhiên gắp đồ ăn cho Chu Nam Quân, mà Chu Nam Quân lại càng tự nhiên ăn đồ Tạ Nghiêu Thần đưa đến, La Duệ Minh nãy giờ không hé răng cuối cùng cũng không nhịn được phải mở miệng: “Quan hệ của các anh thật tốt.” – Bọn họ phải thân thiết như thế nào mới có thể bình tĩnh làm một việc thân mật như vậy? Chu Nam Quân dừng một chút, chợt nghe tiếng cười lạnh của Ân Gia Hậu: “Đúng là rất tốt, nếu hai người một nam một nữ, chắc chắn tất cả mọi người đều nghĩ hai anh là người yêu, nhưng mà cũng không khác nhiều lắm đâu. Kiểu tóc của anh dài như vậy, người khác nhìn vào nhất định cũng sẽ đoán là một đôi tình nhân.”
Chu Nam Quân nhíu mày: “Nghe có vẻ như cậu không vừa lòng với kiểu tóc của tôi?”
Ân Gia Hậu cười nhạo một tiếng: “Kiểu tóc giống của con gái…”
Trang Yến Bắc bỗng nhiên mở miệng cắt ngang lời Ân Gia Hậu: “Tôi thấy cũng dễ nhìn mà.”
Ân Gia Hậu hơi sửng sốt, nghẹn lời.
Chu Nam Quân chưa bao giờ nghĩ Trang Yến Bắc lại khen cậu, nhất thời thụ sủng nhược kinh, mà Trang Yến Bắc dường như cũng không nghĩ rằng mình sẽ nói ra những lời như vậy, nhưng lời nói đã ra khỏi miệng, cậu chỉ có thể mím môi, cúi đầu uống một ngụm nước tránh ánh mắt của người khác.
“Tôi cũng thấy rất được.” – Tạ Nghiêu Thần mở miệng, hắn nhìn một bím tóc nhỏ trên mái tóc dài của Chu Nam Quân, mỉm cười, “Nếu như không giống với người khác, ở trong đám đông liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra.”
Lâm Trạch An nãy giờ vùi đầu ăn rốt cuộc cũng có cơ hội chen vào một câu: “Đúng là không giống với người khác, ra khỏi trường học, ở trong biển người mênh mông, cậu chính là ngôi sao sáng nhất trong đám người đó.”
Chu Nam Quân trở mình xem thường. “Đúng, tôi chính là tôi, khói lửa của tôi cũng không giống các cậu.”
Trang Yến Bắc: “Phụt.”
Cậu không nhịn được nở nụ cười.
Sau khi cười, cậu vừa ngẩng đầu lên, mới phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn về phía mình.
Vì thế Trang Yến Bắc lại một lần nữa cúi đầu coi như không có việc gì, tiếp tục ăn cơm, giả vờ như vừa rồi chưa có gì xảy ra hết.
Cơm nước xong, sáu người cùng nhau trở về khách sạn. Lúc trước trong ngành của Chu Nam Quân có một vị thầy giáo phải ra nước ngoài bồi dưỡng, cho nên tất cả những phần còn lại của khóa học đều được sắp xếp trong vài ngày trước, hơn nữa lớp học chuyên ngành lại là một khóa học bắt buộc rất quan trọng, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn lên lớp. Vì mấy ngày trước đi lại có hơi phức tạp nên tạm thời phải quay về kí túc xá, nhưng bây giờ khóa học đã xong, bọn họ tự nhiên sẽ trở lại khách sạn mà đoàn phim đã sắp xếp.
Đối với Chu Nam Quân, điều này đồng nghĩa với việc cậu sẽ một lần nữa cùng phòng với Trang Yến Bắc.
Tuy đây không phải là lần đầu tiên, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi lo lắng, dù sao vừa nãy cậu mới biết một bí mật có liên quan đến Trang Yến Bắc, cậu còn chưa sẵn sàng đối mặt với Trang Yến Bắc đâu.
Nhưng mà cậu tin rằng, nếu Trang Yến Bắc đã biết bí mật này, đại khái sẽ thấp thỏm không yên hơn cả cậu, dù sao việc “tôi nghĩ cậu là bạn thân nhưng cậu lại muốn đè tôi” này không phải là loại chuyện ai cũng có thể trải qua.
Sau khi trở về phòng, Chu Nam Quân đã nằm trên giường, vừa lo lắng nghịch điện thoại vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Trang Yến Bắc vài lần, đối với chuyện Ân Gia Hậu thầm thích Trang Yến Bắc, cậu mặc dù có hơi bất ngờ nhưng tuyệt đối không thấy kì quái, dù sao Trang Yến Bắc đẹp trai như vậy, ngay cả người cùng giới như cậu cũng cảm thấy Trang Yến Bắc rất được… Nhưng điều khiến cậu cảm thấy kì quái đó là, Ân Gia Hậu một người tính cách vô cùng kiêu ngạo, thế mà lại thầm thích người khác, hơn nữa đối tượng thầm thích lại chính là bạn thân của cậu ta.
Trang Yến Bắc cũng ngồi ở bên giường nghịch điện thoại, nhưng ánh mắt lén lút của Chu Nam Quân quá mức lộ liễn, cuối cùng cậu vẫn phải ngẩng đầu lên nhìn về phía Chu Nam Quân: “Anh nhìn cái gì?”
Chu Nam Quân lén lút bị bắt gặp tại trận, xấu hổ gãi gãi mặt, nhưng mà rất nhanh sau đó, tính hóng hớt lại nổi lên, cậu vẫn nhịn không được mở miệng hỏi: “Trang Yến Bắc, tôi hỏi cậu một chuyện.”
Trang Yến Bắc ừ một tiếng: “Chuyện gì?”
“Tôi nói nếu, nếu như cậu phát hiện bạn của cậu thích cậu, caụa sẽ làm gì?” – Chu Nam Quân nhìn Trang Yến Bắc đang trợn mắt.
Trang Yến Bắc dừng một chút: “Trai hay gái?”
“Con trai.”
Trang Yến Bắc trầm mặc một lúc, vẻ mặt bỗng trở nên mất tự nhiên: “Anh đang muốn nói là anh à?”
Chu Nam Quân: “......”
Không phải, chờ đã, cái đó và cậu thì liên quan gì đến nhau?
Sau khi phục hồi lại tinh thần, cậu lập tức phủ nhận: “Làm sao có thể! Tôi là trai thẳng!”
Trang Yến Bắc ngừng một chút, trong mắt hình như lộ ra một tia thất vọng hết sức khó hiểu, nhưng cậu chỉ mím môi, hừ một tiếng: “Tôi cũng là trai thẳng!”
“Khụ khụ, tôi đương nhiên không phải nói tôi.” – Mắt thấy câu chuyện sắp lái sang hướng khác, Chu Nam Quân vội vã kéo về đề tài chính, “Tôi là đang nói đến một người bạn thân của cậu, anh em tốt, cái loại chơi với nhau rất nhiều năm rồi, nếu cậu phát hiện bạn thân của cậu có ý muốn không an phận với cậu, cậu sẽ làm gì?”- Rốt cuộc thì Trang Yến Bắc có phát hiện Ân Gia Hậu có tình cảm với mình hay không?
Trang Yến Bắc cau mày, vẻ mặt còn vô cùng nghiêm túc, một lúc sau mới mở miệng lạnh lùng nói: “Tuyệt giao.”
“Tuyệt, tuyệt giao?” – Chu Nam Quân hoảng sợ, cậu không nghĩ Trang Yến Bắc lại quyết tuyệt như vậy, “Sao lại thế? Người ta chỉ là thích cậu thôi a, cho dù cậu không chấp nhận, thì từ chối là được rồi, có nhất thiết phải gạt đi tình bạn nhiều năm như thế không?”
Trang Yến Bắc kì quái nhìn Chu Nam Quân một cái, có vẻ như không muốn giải thích nhiều, nhưng nhìn ánh mắt khó hiểu của Chu Nam Quân, cậu vẫn mím môi giải thích: “Nếu người kia ngay từ đầu tiếp cận tôi là vì mục đích này, chứng tỏ cậu ta không coi tôi là bạn thân, người không coi tôi là bạn thân, vì sao lại muốn tôi coi cậu ta là bạn thân?”
“Làm sao mà cậu biết được người ta không coi cậu là bạn thân? Cho dù ngay từ đầu tiếp cận cậu là vì thích cậu, nhưng trải qua thời gian ở chung lâu như vậy, các cậu đã trở thành bạn tốt rồi a.” – Chu Nam Quân ý đồ thuyết phục Trang Yến Bắc buông bỏ suy nghĩ cực đoan này, “Cho dù cậu không thích người ta, hai người không thể làm người yêu nhưng vẫn có thể làm bạn bè, nếu như cả hai bên đều lùi một bước trở lại vị trí ban đầu không phải là tốt rồi sao?”
“Anh có chắc có thể quay lại lúc đầu không?” –Trang Yến Bắc liếc mắt nhìn Chu Nam Quân một cái, “Nếu người kia ngay từ đầu chính là vì muốn cùng tôi một chỗ nên mới trở thành bạn thân của tôi, thì mục đích của người đó vốn là vị trí bên cạnh tôi, anh có chắc chắn cậu ta sau khi thất bại tình nguyện trở lại làm bạn của tôi không?”
Chu Nam Quân trợn mắt, nhất thời không còn lời nào để chống đỡ.
Tuy rằng cậu không hiểu hết về Ân Gia Hậu, nhưng cậu cảm thấy được Ân Gia Hậu không phải là một người có thể vì lợi ích chung mà chịu nhượng bộ.
“Dù sao thì tôi cũng sẽ không chấp nhận loại bạn như vậy.” – Trang Yến Bắc cúi đầu, vừa nghịch điện thoại vừa tổng kết, “Nếu thật sự có một người bạn như vậy, tốt nhất là cả đời này đừng để tôi phát hiện tâm tư của cậu ta, bằng không thì ngay cả bạn cũng chưa chắc đã làm được.
Chu Nam Quân cười gượng một tiếng, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Ân Gia Hậu quen biết Trang Yến Bắc nhiều năm như vậy mà không thổ lộ, xem ra Ân Gia Hậu thực sự rất hiểu Trang Yến Bắc, biết rằng Trang Yến Bắc là người như vậy… Một khi tỏ tình thất bạn thì ngay cả bạn cũng chưa chắc đã bằng được, cứ tỏ tình kiểu này là một việc không hề đúng đắn, phải có dũng khí cả đời a.
Chu Nam Quân yên lặng tặng cho tình yêu tuổi mới lớn của Ân Gia Hậu một ngọn nến.
Nhưng mà nghĩ đến việc Ân Gia Hậu đã có bạn gái… Cậu lại một cước thu ngọn nến kia về.
“Vậy còn anh?” – Trang Yến Bắc ngồi xếp bằng trên giường, hai tay bấm điện thoại bỗng nhiên lại mở miệng, “Nếu người bạn tốt nhiều năm tỏ tình với anh, anh sẽ thế nào?”
Chu Nam Quân sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Trang Yến Bắc lại hỏi lại vấn đề này.
“Trai hay gái?”
“Đương nhiên là con trai.”
Chu Nam Quân nhíu mày suy nghĩ, người bạn tốt mà bên cạnh cậu nhiều năm đương nhiên là Tạ Nghiêu Thần, nếu có một ngày Tạ Nghiêu Thần tỏ tình với cậu….
Ân Gia Hậu nhìn cậu một cái thật sâu, tuy đã thu hồi tầm mắt rất nhanh sau đó nhưng cậu vẫn nhận ra ánh mắt đó không hề có ý hờn giận.
Cậu cảm giác như mình vừa biết được một chuyện không nên biết.
Chu Nam Quân hơi nheo mắt.
Ánh mắt của Ân Gia Hậu như một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân, trong nháy mắt khiến cậu tỉnh táo lại.
Thực ra cậu vẫn luôn ý thức được, chẳng qua bởi vì từ đầu đến cuối mắt cậu đều bị một lớp sương mù che mất nên không đoán được điều gì, mà tầng sương mù kia lại là tư duy theo quán tính (!?)—— cậu luôn cho rằng tất cả mọi người đều là trai thẳng, đương nhiên, trong thế giới của trai thẳng, bọn họ đều nghĩ như vậy, một người trai thẳng bình thường đang yên đang lành sao có thể vô duyên vô cớ hoài nghi một người con trai khác là gay? Hơn nữa người đó đã có bạn gái! Nhưng mà tầng sương mù đã dần biến mất, sự thật cũng dần được sáng tỏ.
Chân tướng chỉ có một!
“Chu Nam Quân nói rất đúng, nhưng mà không có gì là tuyệt đối hết.” – Lâm Trạch An dường như cũng nhận ra bầu không khí có vấn đề, nhưng hiển nhiên cậu ta không nghĩ được nhiều như thế, chỉ loáng loáng nhận thấy thứ châm ngòi chính là một câu nói kia của Chu Nam Quân, “Lâu ngày cũng có thể sinh tình mà!”
Nhưng cậu ta cũng không trực tiếp nói ra, một phút vô vị trôi qua, Lâm Trạch An xấu hổ sờ sờ mũi, tự tìm lối thoát cho câu chuyện, “….Cũng có khả năng lúc đầu cảm thấy đối phương không được tốt cho lắm, nhưng dần dần lại càng thấy người ta vừa mắt, đây gọi là gì, gọi là hoan hỉ oan gia đi!”
Vẫn không ai để ý đến Lâm Trạch An.
May mắn là vào lúc này, người phục vụ đem đồ ăn lên, cậu nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng không phải lẩm bẩm một mình nữa!
“Đồ ăn đến, nào nào, mọi người mau ăn đi, không cần khách khí!”
Nói xong, cậu ta liền xắn tay áo, bắt đầu động đũa, nếu cùng bàn có con gái, cậu ta khẳng định sẽ không chỉ lo cho phần ăn của mình, nhưng dựa theo tình hình hiện tại, đương nhiên cũng chỉ biết bản thân.
Chu Nam Quân vẫn có đắm chìm trong bí mật kinh thiên động địa, kinh đào hãi lãng(*), cậu không nhịn được trộm liếc Ân Gia Hậu mấy lần, lúc Ân Gia Hậu sắp phát hiện lại thu tầm mắt về, cúi đầu nhìn mũi.
(*Kinh đào hãi lãng: tình cảnh nguy nan.)
Cậu cúi đầu, bỗng nhiên phát hiện trong bát xuất hiện một miếng thịt kho tàu, sau đó đã nhanh chóng nhận ra người nào gắp cho mình, cậu mặt không đổi sắc cầm đũa lên, vô cùng tự nhiên gắp miếng thịt bỏ vào miệng.
Rất nhanh, lại có một miếng thịt khác xuất hiện trong bát cậu.
Nhìn thấy hình ảnh Tạ Nghiêu Thần rất tự nhiên gắp đồ ăn cho Chu Nam Quân, mà Chu Nam Quân lại càng tự nhiên ăn đồ Tạ Nghiêu Thần đưa đến, La Duệ Minh nãy giờ không hé răng cuối cùng cũng không nhịn được phải mở miệng: “Quan hệ của các anh thật tốt.” – Bọn họ phải thân thiết như thế nào mới có thể bình tĩnh làm một việc thân mật như vậy? Chu Nam Quân dừng một chút, chợt nghe tiếng cười lạnh của Ân Gia Hậu: “Đúng là rất tốt, nếu hai người một nam một nữ, chắc chắn tất cả mọi người đều nghĩ hai anh là người yêu, nhưng mà cũng không khác nhiều lắm đâu. Kiểu tóc của anh dài như vậy, người khác nhìn vào nhất định cũng sẽ đoán là một đôi tình nhân.”
Chu Nam Quân nhíu mày: “Nghe có vẻ như cậu không vừa lòng với kiểu tóc của tôi?”
Ân Gia Hậu cười nhạo một tiếng: “Kiểu tóc giống của con gái…”
Trang Yến Bắc bỗng nhiên mở miệng cắt ngang lời Ân Gia Hậu: “Tôi thấy cũng dễ nhìn mà.”
Ân Gia Hậu hơi sửng sốt, nghẹn lời.
Chu Nam Quân chưa bao giờ nghĩ Trang Yến Bắc lại khen cậu, nhất thời thụ sủng nhược kinh, mà Trang Yến Bắc dường như cũng không nghĩ rằng mình sẽ nói ra những lời như vậy, nhưng lời nói đã ra khỏi miệng, cậu chỉ có thể mím môi, cúi đầu uống một ngụm nước tránh ánh mắt của người khác.
“Tôi cũng thấy rất được.” – Tạ Nghiêu Thần mở miệng, hắn nhìn một bím tóc nhỏ trên mái tóc dài của Chu Nam Quân, mỉm cười, “Nếu như không giống với người khác, ở trong đám đông liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra.”
Lâm Trạch An nãy giờ vùi đầu ăn rốt cuộc cũng có cơ hội chen vào một câu: “Đúng là không giống với người khác, ra khỏi trường học, ở trong biển người mênh mông, cậu chính là ngôi sao sáng nhất trong đám người đó.”
Chu Nam Quân trở mình xem thường. “Đúng, tôi chính là tôi, khói lửa của tôi cũng không giống các cậu.”
Trang Yến Bắc: “Phụt.”
Cậu không nhịn được nở nụ cười.
Sau khi cười, cậu vừa ngẩng đầu lên, mới phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn về phía mình.
Vì thế Trang Yến Bắc lại một lần nữa cúi đầu coi như không có việc gì, tiếp tục ăn cơm, giả vờ như vừa rồi chưa có gì xảy ra hết.
Cơm nước xong, sáu người cùng nhau trở về khách sạn. Lúc trước trong ngành của Chu Nam Quân có một vị thầy giáo phải ra nước ngoài bồi dưỡng, cho nên tất cả những phần còn lại của khóa học đều được sắp xếp trong vài ngày trước, hơn nữa lớp học chuyên ngành lại là một khóa học bắt buộc rất quan trọng, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn lên lớp. Vì mấy ngày trước đi lại có hơi phức tạp nên tạm thời phải quay về kí túc xá, nhưng bây giờ khóa học đã xong, bọn họ tự nhiên sẽ trở lại khách sạn mà đoàn phim đã sắp xếp.
Đối với Chu Nam Quân, điều này đồng nghĩa với việc cậu sẽ một lần nữa cùng phòng với Trang Yến Bắc.
Tuy đây không phải là lần đầu tiên, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi lo lắng, dù sao vừa nãy cậu mới biết một bí mật có liên quan đến Trang Yến Bắc, cậu còn chưa sẵn sàng đối mặt với Trang Yến Bắc đâu.
Nhưng mà cậu tin rằng, nếu Trang Yến Bắc đã biết bí mật này, đại khái sẽ thấp thỏm không yên hơn cả cậu, dù sao việc “tôi nghĩ cậu là bạn thân nhưng cậu lại muốn đè tôi” này không phải là loại chuyện ai cũng có thể trải qua.
Sau khi trở về phòng, Chu Nam Quân đã nằm trên giường, vừa lo lắng nghịch điện thoại vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Trang Yến Bắc vài lần, đối với chuyện Ân Gia Hậu thầm thích Trang Yến Bắc, cậu mặc dù có hơi bất ngờ nhưng tuyệt đối không thấy kì quái, dù sao Trang Yến Bắc đẹp trai như vậy, ngay cả người cùng giới như cậu cũng cảm thấy Trang Yến Bắc rất được… Nhưng điều khiến cậu cảm thấy kì quái đó là, Ân Gia Hậu một người tính cách vô cùng kiêu ngạo, thế mà lại thầm thích người khác, hơn nữa đối tượng thầm thích lại chính là bạn thân của cậu ta.
Trang Yến Bắc cũng ngồi ở bên giường nghịch điện thoại, nhưng ánh mắt lén lút của Chu Nam Quân quá mức lộ liễn, cuối cùng cậu vẫn phải ngẩng đầu lên nhìn về phía Chu Nam Quân: “Anh nhìn cái gì?”
Chu Nam Quân lén lút bị bắt gặp tại trận, xấu hổ gãi gãi mặt, nhưng mà rất nhanh sau đó, tính hóng hớt lại nổi lên, cậu vẫn nhịn không được mở miệng hỏi: “Trang Yến Bắc, tôi hỏi cậu một chuyện.”
Trang Yến Bắc ừ một tiếng: “Chuyện gì?”
“Tôi nói nếu, nếu như cậu phát hiện bạn của cậu thích cậu, caụa sẽ làm gì?” – Chu Nam Quân nhìn Trang Yến Bắc đang trợn mắt.
Trang Yến Bắc dừng một chút: “Trai hay gái?”
“Con trai.”
Trang Yến Bắc trầm mặc một lúc, vẻ mặt bỗng trở nên mất tự nhiên: “Anh đang muốn nói là anh à?”
Chu Nam Quân: “......”
Không phải, chờ đã, cái đó và cậu thì liên quan gì đến nhau?
Sau khi phục hồi lại tinh thần, cậu lập tức phủ nhận: “Làm sao có thể! Tôi là trai thẳng!”
Trang Yến Bắc ngừng một chút, trong mắt hình như lộ ra một tia thất vọng hết sức khó hiểu, nhưng cậu chỉ mím môi, hừ một tiếng: “Tôi cũng là trai thẳng!”
“Khụ khụ, tôi đương nhiên không phải nói tôi.” – Mắt thấy câu chuyện sắp lái sang hướng khác, Chu Nam Quân vội vã kéo về đề tài chính, “Tôi là đang nói đến một người bạn thân của cậu, anh em tốt, cái loại chơi với nhau rất nhiều năm rồi, nếu cậu phát hiện bạn thân của cậu có ý muốn không an phận với cậu, cậu sẽ làm gì?”- Rốt cuộc thì Trang Yến Bắc có phát hiện Ân Gia Hậu có tình cảm với mình hay không?
Trang Yến Bắc cau mày, vẻ mặt còn vô cùng nghiêm túc, một lúc sau mới mở miệng lạnh lùng nói: “Tuyệt giao.”
“Tuyệt, tuyệt giao?” – Chu Nam Quân hoảng sợ, cậu không nghĩ Trang Yến Bắc lại quyết tuyệt như vậy, “Sao lại thế? Người ta chỉ là thích cậu thôi a, cho dù cậu không chấp nhận, thì từ chối là được rồi, có nhất thiết phải gạt đi tình bạn nhiều năm như thế không?”
Trang Yến Bắc kì quái nhìn Chu Nam Quân một cái, có vẻ như không muốn giải thích nhiều, nhưng nhìn ánh mắt khó hiểu của Chu Nam Quân, cậu vẫn mím môi giải thích: “Nếu người kia ngay từ đầu tiếp cận tôi là vì mục đích này, chứng tỏ cậu ta không coi tôi là bạn thân, người không coi tôi là bạn thân, vì sao lại muốn tôi coi cậu ta là bạn thân?”
“Làm sao mà cậu biết được người ta không coi cậu là bạn thân? Cho dù ngay từ đầu tiếp cận cậu là vì thích cậu, nhưng trải qua thời gian ở chung lâu như vậy, các cậu đã trở thành bạn tốt rồi a.” – Chu Nam Quân ý đồ thuyết phục Trang Yến Bắc buông bỏ suy nghĩ cực đoan này, “Cho dù cậu không thích người ta, hai người không thể làm người yêu nhưng vẫn có thể làm bạn bè, nếu như cả hai bên đều lùi một bước trở lại vị trí ban đầu không phải là tốt rồi sao?”
“Anh có chắc có thể quay lại lúc đầu không?” –Trang Yến Bắc liếc mắt nhìn Chu Nam Quân một cái, “Nếu người kia ngay từ đầu chính là vì muốn cùng tôi một chỗ nên mới trở thành bạn thân của tôi, thì mục đích của người đó vốn là vị trí bên cạnh tôi, anh có chắc chắn cậu ta sau khi thất bại tình nguyện trở lại làm bạn của tôi không?”
Chu Nam Quân trợn mắt, nhất thời không còn lời nào để chống đỡ.
Tuy rằng cậu không hiểu hết về Ân Gia Hậu, nhưng cậu cảm thấy được Ân Gia Hậu không phải là một người có thể vì lợi ích chung mà chịu nhượng bộ.
“Dù sao thì tôi cũng sẽ không chấp nhận loại bạn như vậy.” – Trang Yến Bắc cúi đầu, vừa nghịch điện thoại vừa tổng kết, “Nếu thật sự có một người bạn như vậy, tốt nhất là cả đời này đừng để tôi phát hiện tâm tư của cậu ta, bằng không thì ngay cả bạn cũng chưa chắc đã làm được.
Chu Nam Quân cười gượng một tiếng, rốt cuộc cũng hiểu được vì sao Ân Gia Hậu quen biết Trang Yến Bắc nhiều năm như vậy mà không thổ lộ, xem ra Ân Gia Hậu thực sự rất hiểu Trang Yến Bắc, biết rằng Trang Yến Bắc là người như vậy… Một khi tỏ tình thất bạn thì ngay cả bạn cũng chưa chắc đã bằng được, cứ tỏ tình kiểu này là một việc không hề đúng đắn, phải có dũng khí cả đời a.
Chu Nam Quân yên lặng tặng cho tình yêu tuổi mới lớn của Ân Gia Hậu một ngọn nến.
Nhưng mà nghĩ đến việc Ân Gia Hậu đã có bạn gái… Cậu lại một cước thu ngọn nến kia về.
“Vậy còn anh?” – Trang Yến Bắc ngồi xếp bằng trên giường, hai tay bấm điện thoại bỗng nhiên lại mở miệng, “Nếu người bạn tốt nhiều năm tỏ tình với anh, anh sẽ thế nào?”
Chu Nam Quân sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Trang Yến Bắc lại hỏi lại vấn đề này.
“Trai hay gái?”
“Đương nhiên là con trai.”
Chu Nam Quân nhíu mày suy nghĩ, người bạn tốt mà bên cạnh cậu nhiều năm đương nhiên là Tạ Nghiêu Thần, nếu có một ngày Tạ Nghiêu Thần tỏ tình với cậu….
Danh sách chương