Phó Suất mặc mỗi cái quần sịp đen, vẻ mặt tươi cười đi tới chỗ Cái Chí Huy. Toàn thân Cái Chí Huy cũng chỉ quấn độc một chiếc khăn mặt, tay không tấc sắt lấy gì ngăn địch đây.

Nhưng Phó Suất không như anh tưởng tượng, giống lang sói bổ nhào tới, ngược lại còn mở vòi nước bên cạnh tiểu Cái, thành thật tắm rửa.

Nước ấm nhanh chóng làm chiêc quần lót đen ướt đẫm, dán chặt vào da thịt, chỗ lồi chỗ lõm, nhìn thấy hết.

Cái Chí Huy dáng người cũng được, Phó Suất cũng không kém, nhất là hắn cao hơn tiểu Cái một cái đầu, làn da nhẵn nhụi, vẻ đẹp này hấp dẫn mọi giới tính, cho dù Cái Chí Huy không làm nghệ thuật, cũng biết cái mã của Phó Suất rất ưa nhìn.

Tuy nhiên cái mã ấy lại bị phối với tính tình vặn vẹo, hành hạ chết người không đền mạng, so với hạ lưu còn hạ lưu hơn.

“Cậu làm gì thế? Cách xa tôi một chút”

Phó Suất vuốt bọt nước trên mặt, cực kỳ vô tội đáp “Tôi tắm rửa nhá” Nói xong còn tụt nốt cái quần lót sót lại trên người, cảnh sắc bên trong liền bắn ra bốn phía.

“Có người tắm rửa mà bị như vậy sao?”  Cái Chí Huy nhìn Phó Suất tiến vào trạng thái chiến đấu, theo phản xạ run lên.

“Tôi cũng đâu muốn vậy, nhưng thấy anh cởi chuồng, bên dưới lại trướng lên, phản xạ có điều kiện thôi”

Cái Chí Huy không muốn nhiều lời, cầm hộp xà phòng cùng khăn mặt muốn chuồn ra ngoài, lại bị Phó Suất kéo lại.

Lực tay rất lớn, Cái Chí Huy đối với loại lực đạo này rất quen thuộc, mỗi lần bị giữ như vậy không thể nào nhúc nhích.

“Mẹ mày, thả tao ra, mày làm gì?”  Áp bức lâu ngày tạo nên khuất nhục trầm trọng, Cái Chí Huy cũng phản xạ có điều kiện, sợ hãi.

“Không làm gì cả, anh kì lưng giúp tôi, tôi với không tới” Nói xong hắn nhét ngay khăn tắm vào tay tiểu Cái.

“Ông thèm… Cậu…”

Không đợi Cái Chí Huy cự tuyệt, Phó Suất đã nghiêm giọng nói “Ngày đó, sau khi tôi tỉnh dậy đã vô cùng tức giận, không phải đau lòng cho mái tóc, mà là đau lòng mấy bức tranh kia, tất cả những kỷ niệm tươi đẹp của đôi ta, sao anh lại lỡ lòng phá bỏ”

Nói tới đây Cái Chí Huy lại nổi một thân da gà, đệt, có gì tươi với chả đẹp mà nhớ nhung? Phó Suất ở đằng kia vẫn tiếp tục bộc bạch “Nhưng khi tôi tỉnh táo nghĩ lại, từ khi nào hai ta bắt đầu hiểu lầm nhau, chẳng trách anh trả thù tôi. Lại đúng lúc phong thư tố giác kia bị cha tôi phát hiện, ông già rất giận, nhoáng cái đã tống tôi tới nơi này cải tạo lao động”

Nghe thế, Cái Chí Huy còn thấy xuôi tai, xem ra ông già họ Phó kia còn biết phân biệt phải trái.

“Tôi nhất định phải chôn chân nơi này rồi, chúng mình từng này tuổi rồi, không nên vì mấy chuyện cỏn con đó mà bất hòa, tiểu Huy anh nói có phải không? Nhưng tôi vẫn muốn xin lỗi anh, từ nay về sau tôi sẽ dần dần bù đắp cho anh”

Cái Chí Huy cảnh giác nhìn hắn, giống như muốn phỏng đoán mấy lời hắn nói có đáng tin không.

Trời đất âm u còn chưa chắc có mưa, làm sao soi rõ nổi lòng người.

Thực ra họ Phó muốn gì? Đừng nói Phó Suất trọc đầu lại trở thành thánh tăng, giống đạp đất thành Phật trong truyền thuyết.

Lúc này Phó Suất xoay người sang chỗ khác, vịn tường đem cái lưng rắn chắc bày ra trước mắt tiểu Cái, thấp giọng “Như vậy thì đến đây đi…”

Ánh mắt đồng chí Cái như tia laser chiếu dần xuống cặp mông co dãn mười phần kia. Một dòng nước chảy xuống khe mông đó, loáng cái đã biến mất.

Cái Chí Huy càng phân vân, họ Phó có mưu đồ gì? Bù đắp tổn thất như thế nào? Nợ thịt trả bẳng thịt? Hắn cho rằng người khác cũng biến thái giống hắn chắc? Phi, dù chú mày cho ông đè cũng phải nhìn xem ông có muốn đè hay không chứ!

Cái Chí Huy nhìn chằm chằm hai cánh mông nuốt nuốt nước bọt, nhưng chơi đàn ông thực sự thích như vậy sao? Vì sao không chơi đàn bà, lại bày đặt muốn chơi chỗ bẩn như vậy.

Phó Suất có lúc mãnh liệt khó nhịn đã nói qua, chỗ đó cực kì chặt, so với đàn bà còn sướng hơn.

Thực sự là sướng hơn ư?

Nếu như anh đặt Phó thiếu gia ngang ngược dưới thân… Nếu anh nắm hai cánh mông này tận lực xông pha… Như vậy so với giết hắn còn sướng hơn, chơi tới khi hắn xuất huyết, tới khi hắn bị trĩ….

Khó trách có người nói đàn ông như cầm thú, quả nhiên có đạo lý. Đồng chí Cái luôn nghĩ bản thân anh thích mấy em gái ngực bự, vậy nhưng giờ đây trong phòng tắm hơi nước lượn lờ anh cũng không thể không liên tưởng tới một số hình ảnh tục tĩu.

Phó Suất thấy Cái Chí Huy không có động tĩnh gì, bèn quay đầu lại, khinh ngạc phát hiện “con gà trọc” của Cái Chí Huy đang vểnh lên.

Đồng chí Cái cũng phát hiện ra điểm này, không khỏi thẹn quá hóa giận mắng “Nhìn cái gì mà nhìn, tôi bị nghẹn nước tiểu, cậu đừng có mà đứng đó vểnh mông, tôi không thèm đè cậu đâu! Tôi không thích đàn ông!”

Cuối cùng gương mặt thánh tăng của Phó Suất cũng rạn nứt, hắn giật giật khóe miệng nói “Tôi không muốn cho anh đè, mà muốn anh giúp tôi CHÀ XÁT CHÀ XÁT lưng”

“…:”

Có lẽ Phó Suất đã thực sự cải tà quy chính, một ngón tay cũng không đụng vào đồng chí Cái.

Tuy vậy toàn thân tiểu Cái lại ngứa ngáy, không có biện pháp, chính xác mà nói sau lần chạy chối chết khỏi phòng tắm đó, Cái Chí Huy không dám tới tắm nữa.

Buổi tối, anh chỉ dám trốn trong phòng một mình, dùng nước ấm lau qua người, còn bị chiến hữu cùng phòng trêu chọc “Đây là cậu giúp biên cương tổ quốc tiết kiệm tài nguyên nước à?”

Cái Chí Huy không nói được gì, hiện tại anh phát hiện ra càng nói nhiều càng nguy hiểm. Ngày đó co đít chạy khỏi nhà tắm, nửa đêm anh còn hung hăng vả mấy cái vào miệng mình, nửa đêm còn mơ mộng linh tinh.

Đồng thời anh cũng có chút sợ hãi, không phải anh bị đàn ông híp mà thành biến thái chứ.

Thừa lúc buổi trưa, Cái Chí Huy vụng trộm vào mấy diễn đàn trên mạng. anh cũng từng tò mò vào một trang nghiên cứu tâm lý học, kỳ thật là do một phòng khám tâm lý tư nhân mở ra để câu khách, nhưng thỉnh thoảng lượn vào xem người ta tán chuyện cũng vui.

Ví dụ như khi phát hiện người khác có nhà có xe, càng ngày càng cảm thấy khó chịu, cho nên đồng chí Cái mỗi khi rối rắm lại vô đây giả trang, nhằm cân bằng tâm lý.

Lần này anh lén lút liên lạc với chuyên gia, nói qua tình huống của mình.

Chuyên gia tự xưng là nam, xem ra cũng có thể chất buôn chuyện, hỏi han vô cùng tỉ mỉ. Cái Chí Huy ỷ vào tính bảo mật của internet, kiên trì gõ ra một một chuỗi ký tự lâm ly bi đát.

Cuối cùng vị bác sỹ tâm lý kia kết luận, tiểu Cái cơ bản là giai thẳng. Bản thân anh sinh ra ham muốn với đàn ông ngoài khát vọng còn có thù hận. Chắc hẳn Cái Chí Huy ở dưới dâm uy của người đàn ông kia quá lâu, cho nên sẽ sản sinh ra một loại tâm lý ăn miếng chả miếng. Đề nghị anh tiếp xúc với phụ nữ nhiều hơn, giảm bớt loại cảm xúc này.

Thoát mạng, Cái Chí Huy thở ra một hơi, đồng thời anh cảm thấy ông trời đối với mình không tệ, anh vừa nhận được điện thoại, bạn gái nha sỹ muốn tới Xích Phong thăm anh.

Chỉ cần thân mật với phụ nữ… Cái Chí Huy trần ngập tự tin nắm chặt tay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện