Gặp trở ngại của kết giới, những mũi tên vây quanh Phượng Thiên Vũ đều bị ngăn chặn lại, không gây một chút nguy hiểm đến Phượng Thiên Vũ.

Hai người đứng bên cạnh, dược liệu thiếu chút nữa đã bị hủy trong đan đỉnh.

Hội Đan dược lập tức xuất động người, bảo vệ ba người trước mắt.

Phượng Thiên Vũ không nói một lời, chuyên tâm luyện chế đan dược, nàng đang là cấp thấp Dược Tôn, lần này nàng muốn luyện chế đan dược của cao cấp Dược Tôn, cho nên càng phải cẩn trọng.

Đông Thanh nhìn những mũi tên vây quanh Phượng Thiên Vũ rồi rơi xuống, không mảy may ảnh hưởng đến Phượng Thiên Vũ, tức muốn chết, cánh tay tiếp tục vung lên, tất cả mọi người liền động thủ, lần động thủ này không chỉ có những người đi theo bảo vệ Đông Thanh, còn có người của Mục gia như Mục gia chủ, bốn vị Trưởng lão của Mục gia, thực lực thật bất phàm, đều là cao cấp Linh Tông, chính vì vậy, Mục gia mới có thể kiêu ngạo ở trong Đế đô như thế!

Những người này vừa xuất hiện, mọi người trên khán đài nhanh chóng thối lôi qua một bên, bọn họ cũng không ngốc, nhìn qua liền biết những người này đến đều là nhằm vào nữ tử đứng trên bục kia. .

Bọn hắn lui qua một bên, vừa vặn để lại không gian cho Đế Dạ Hiên.

Người khẽ động, bay lên không trung, một bộ áo bào hình trăng lưỡi liềm, tuyệt thế vô song, đôi mắt đen nhánh sâu không thấy đáy, mang theo khí thế hủy diệt bức người nhìn về phía những người vừa tới kia, môi mỏng khẽ mở: "Hại Vũ nhi. Chết!"

Hội trưởng cả kinh, nhìn nam tử đứng trên không trung kia, người này cho hắn cảm giác của một quân lâm thiên hạ, khí thế này thật giống như Quốc Sư của Đông Dạ quốc !

Khí thế một người có thể áp chế được toàn trường.

Mục gia chủ cười âm hiểm, hắn lấy lí do là trả thù cho nữ nhi của hắn, nhưng chính là rửa nhục lại cái ngày hôm đó của hắn: "Để xem lần này ngươi chạy đi đâu!"

Mục gia chủ vẫy tay một cái, sau lưng là tứ đại Trưởng lão bước lên, bọn hắn cũng có chút lo lắng, nam tử trước mặt này thật không dễ trêu chọc vào, làm như thế này không biết là đúng hay sai, nhưng quy củ của Mục gia là phải nghe theo lời của Mục gia chủ!

"Giết hắn cho ta." Mục gia chủ ra lệnh, bốn vị Trưởng lão không thể không nghe theo, từng người triệu hồi ra ma thú của mình, đều là ngũ giai Huyền thú, như là Sói, Báo Vương….. Những người bảo vệ cho Đông Thanh cũng bắt đầu triệu hoán ma thú, đồng loạt đều là tứ giai Đế Vương Ma Lang!

Nhìn bố trận này, mọi người đều kinh sợ thối lui, nhìn hồng y nữ tử trên khán đài tự hỏi, nàng đã đắc tội với ai? Nhìn người và ma thú trước mặt, Đế Dạ Hiên mặt không đổi sắc, không một chút sợ hãi, cánh tay thon dài vung lên, Hỏa Kỳ Lân - Viêm, Kinh Lôi, Thất Dạ, kể cả Tuyết Ảnh đều xuất hiện bên cạnh hắn.

Tuyết Ảnh nhìn những ma thú ở phía dưới, giọng điệu cao ngạo: "Chỉ bằng các ngươi cũng muốn giết mẫu thân của bản tôn sao?"

Thất Dạ: "Tiểu Bạch, ngươi thật điên cuồng "

Kinh Lôi cùng Viêm không nói lời nào!

Đế Dạ Hiên thản nhiên nói: "Giết không tha."

Ngay khi nghe được câu đó, Viêm cùng Kinh Lôi đều biến trở về nguyên hình, Kinh Lôi triệu hoán lôi điện, Viêm khống chế hỏa diễm, Tuyết Ảnh chẳng cần ra tay, một mảnh Ma Lang kêu gào thảm thiết, cấp bậc của bọn nó làm sao có thể so sánh với Viêm và Kinh Lôi, Huyền Thú bắt đầu rục rịch, lại được chủ nhân cho phép, công kích vào nhóm Tuyết Ảnh, Báo Vương nhảy lên không trung đối đầu với Tuyết Ảnh.

"Không biết tự lượng sức mình." Tuyết Ảnh hất đầu, biến trở về bản thể, thân rắn trắng noãn xinh đẹp, cái đuôi cuốn lấy thân thể của Báo Vương, màu vàng Mạn Đà La hoa trên thân rắn phát ra kim quang chói mắt, bức tới Báo Vương, vây quanh lấy Báo Vương không cách nào nhúc nhích, kim quang tiến vào thân thể trong thân thể, Tuyết Ảnh bỏ qua cho nó. . . Báo Vương rơi trên mặt đất, động cũng không có động, hiển nhiên là đã chết hết rồi!

Tất cả mọi người không thể tin nhìn về phía Tuyết Ảnh...

Một chiêu!

Chỉ một chiêu, Báo Vương cũng không có cơ hội đánh trả, nháy mắt liền bị giết, chẳng lẽ nó là đỉnh cao Siêu Thần Thú?

Tình hình bây giờ đang nghiêng về một bên, từng trận sấm sét, từng đoàn hỏa diễm như mưa buông xuống, Huyền thú tập trung công kích, tình cảnh hiện giờ có thể nói là kinh tâm động phách!

Đứng ở trên bục, Phượng Thiên Vũ nhanh chóng luyện chế xong đan dược của mình, hai người đứng bên cạnh sớm bị quấy rầy, cũng đã bỏ qua việc luyện đan!

Một vị Trưởng lão thấy ma thú của mình đã chết, mắt đỏ rực, lửa giận bốc lên, nhắm đến Đế Dạ Hiên mà công kích...

Hai mắt Đế Dạ Hiên tối sầm lại, trong tay xuất hiện ra một đóa hỏa liên, hỏa liên xoay tròn bay đến vị Trưởng lão kia!

Trưởng lão Mục gia vừa trông thấy, nhanh chóng vận dụng linh lực ngăn cản hỏa liên, từ trong không gian lấy ra một thanh kiếm trong suốt sáng long lanh đánh tới Đế Dạ Hiên... !

Bên này đánh nhau uy áp tỏa ra khắp nơi khiến cho những người đứng trên khán đài phải một trận khó thở, hội trưởng thấy bọn họ đang chật vật kiềm chế, vội vàng đem bọn họ đưa ra ngoài...

Năm ngón tay của Đế Dạ Hiên cong lại, một quả điện cầu màu lam xuất hiện, nhìn kỹ bên trong còn có hắc khí nhè nhẹ, điện cầu đánh tới vị Trưởng lão kia, ngay sau đó vị Trưởng lão đột nhiên kêu thảm một tiếng, mọi người nhanh chóng quay đầu nhìn qua, sợ hãi nói không nên lời, chỉ thấy thân thể của vị Trưởng lão đột nhiên bạo tạc nổ tung hóa thành trăm mảnh...

Lực lượng kinh khủng!

Nam nhân thật cường đại... !

Hắn rút cuộc là ai?

Tất cả mọi người không dám động thủ, đều lẳng lặng đừng im ở một chỗ, loại tình huống này, còn dám động thủ mới là người ngu!

Mục gia chủ lấy lại tinh thần cùng mấy vị trưởng lão nhìn chằm chằm vào Đế Dạ Hiên, ba người không hẹn cùng nhau xông tới tập trung tấn công Đế Dạ Hiên... !

Đối mặt với những công kích của bọn họ, Đế Dạ Hiên vẫn rất phong thanh vân nhạt, nếu là người hiểu hắn, hiển nhiên liền biết hắn đang rất tức giận!

Tay áo vung lên, những đóa hỏa liên đỏ tươi bay về phía bọn họ, lúc này đây hỏa liên không giống với lúc trước, hắn mạnh đến như thế nào, chính hắn cũng không biết…

Phượng Thiên Vũ sau khi luyện đan xong, quay người trông thấy một bóng lưng, cất kỹ đan dược, nhìn Thanh Ngư đứng cách đó không xa, nàng an tâm, có Dạ Hiên ở đây không ai có thể gây tổn thương đến bọn họ!

Áo đỏ bay lên không trung, ba ngàn sợ tóc đen thổi qua, trong lòng Phượng Thiên Vũ ấm áp lạ thường, Dạ Hiên Dạ Hiên, vì sao chàng lại cho ta cảm giác thân thuộc như thế này?

Lắc đầu, không nên suy nghĩ nhiều, một ngày nào đó nàng sẽ nhớ lại tất cả, mũi chân điểm nhẹ, bay đến bên người Đế Dạ Hiên!

"Nha đầu, đan dược luyện xong rồi sao?" Đế Dạ Hiên nhẹ giọng ôn nhu hỏi, vừa rồi ai đó còn đang rất lãnh khốc nha!

"Xong rồi!" Phượng Thiên Vũ nhìn người đứng bên dưới: "Mục gia chủ, ta tha cho ngươi một lần, hôm nay ngươi lại tự tìm đến cái chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!" Dứt lời, quanh thân Phượng Thiên Vũ bộc phát ra linh lực cường đại, công kích đến Mục gia chủ!

Mục gia chủ nhìn qua, cũng trực tiếp nghênh đón, nữ nhân này bạo phát ra linh lực cũng như hắn, đều là trung cấp Linh Tông, hắn không tin một người có kinh nghiệm chiến đấu như hắn lại thua một đứa nhóc con này!

Các Trưởng lão Mục gia muốn tiến lên hỗ trợ, Đế Dạ Hiên cười lạnh một tiếng, linh lực hội tụ, một quả cầu điện xuất hiện, đánh thẳng vào ba Trưởng lão trước mặt. Chết không toàn thây... !

Quả nhiên ứng câu nhắm mắt mà tiên, mở mắt là ma!

Tất cả mọi người không dám ở động đậy, nhìn về phía Phượng Thiên Vũ cùng Mục gia chủ!

Phượng Thiên Vũ từng chiêu từng thức đều công kích vào chỗ hiểm của Mục gia chủ, không chút lưu tình!

Mục gia chủ bây giờ mới biết nữ nhân này khủng bố như thế nào, tại sao cũng là trung cấp Linh Tông mà hắn lại lép vế như thế này a..... !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện