"Ngươi không phải đều hy vọng như vầy sao?"

Lúc này hiện ra trước mắt Diệp Hi là mỹ phụ cao gầy mang vẻ mặt khuất nhục mà nhìn hắn.

"Ta hy vọng?"

Diệp Hi hơi sửng sờ, nhưng lại bỗng nhiên cảm giác được nội tâm mình thật tà ác. Trước mắt là mỹ phụ thành thục gợi cảm, quả thực giống như là một cây đào mật chín mọng, hơn nữa tuổi của nàng thậm chí có thể làm mẹ của mình. Càng trọng yếu hơn, nàng là mẫu thân của đồng học, một người vợ người mẹ!

Trên mặt lộ ra khổ sở nụ cười, Từ Lâm lại hướng Diệp Hi đưa tay tới, bắt được cổ tay của hắn. Mặc dù Từ Lâm đang cực lực duy trì trấn tĩnh, nhưng Diệp Hi lại rõ ràng cảm giác được cơ thể của nàng đang run rẩy, thân thể mềm mại càng làm cho người muốn đem mỹ phụ này ôm vào trong ngực mới an tâm.

"Những thứ này, cũng là ngươi muốn. Không phải sao?"

Bắt được cổ tay Diệp Hi, Từ Lâm không ngờ lại dẫn dắt hắn theo hướng mỹ nhũ nhấp nhô trước ngực! Bầu vú rất tự hào, lúc này bị Diệp Hi ấn bàn tay lên nhất thời bị lún xuống!

Ưm!

Tiếp xúc khác thường tràn đầy sỉ nhục và khuất phục khiến cho Từ Lâm chảy hai hàng nước mắt lăn dài trên má! Nhưng là nàng lại như cũ cắn môi dưới, cố gắng không để cho mình phát ra thanh âm nức nở!

Lúc này ở một gian nhà hàng rất bình thường, hai nữ nhân đang ngồi đối mặt với nhau. Một trong hai người mặc tây phục màu đen bó sát người, để cho đường cong lộ ra vẻ càng thêm mê người! Mà đối diện là một thiếu nữ thập phần xinh đẹp.

"Bước kế tiếp muốn làm sao?"

Lạc Mỹ tựa hồ thấp giọng lầu bầu, nhưng mỹ phụ kia lại nói tiếp: "Ngươi muốn tư liệu, ta sẽ từ từ cho ngươi! Nhưng không phải lập tức!"

"Nga, xem ra ngươi đối với chúng ta cũng không phải là rất yên tâm."

Tần Nhã mím môi, đem trà thơm nuốt vào, thập phần thích ý nói: "Chờ các ngươi có thể khiến cho hắc đạo thành phố Hoa Hải coi trọng, hơn nữa chiếm một chỗ nhỏ nhoi, ta sẽ toàn bộ đưa cho ngươi!"

"Ngươi thật giống như muốn xem chúng ta cùng thế lực hắc đạo của thành phố Hoa Hải chém giết lẫn nhau nga!"

"Phải không? Nếu đúng vậy thì sao."

"Tần tỷ tỷ nói cũng rất đúng ý ta, ta luôn thích được khiêu chiến!"

"Đúng thế, tựu xem các ngươi rốt cuộc có dũng khí tiếp nhận nó hay không!"

"Nếu như ta cự tuyệt?" Lạc Mỹ bỗng nhiên híp mắt.

"Như vậy ta sẽ tìm kiếm một người khác hợp tác! Bất quá đến lúc đó, các ngươi cũng đừng nghĩ muốn nhúng chàm khối thịt béo này!"

"Tần tỷ tỷ thật biết nói đùa, ha hả! Hảo, ta tiếp nhận! Chẳng qua ta hy vọng ngươi có thể đem một phần tư liệu giao trước cho chúng ta!"

"Thành phố Hoa Hải hắc đạo có một nhân vật số một, nghe nói tuần trước đã chết bởi tai nạn xe cộ!"

"Cái này chúng ta biết."

"Vậy ngươi cũng biết trong tương lai, hắc đạo sẽ đại loạn? Bất quá ít nhất trước khi Diệp Long rời đi Hoa Hải cũng sẽ không xuất hiện hiện tượng này. Chẳng qua là có một người, ngươi hẳn là nghe nói qua." Tần Nhã vẫn giữ vẻ mặt bình thảnh nói.

"Người nào?"

"La Phách Đạo!"

"Ân?"

"Thế lực của hắn phát triển nhanh nhất, cũng là thế lực mạnh nhất! Ngươi biết tại sao không?"

"Ngươi muốn nói hắn là người của chính phủ?"

"Đúng! Hắc đạo là không thể nào vĩnh viễn biến mất! Nơi nào có người, nơi đó có hắc ám!"

"Ha hả, chuyện này càng ngày càng thú vị rồi. Cảm ơn tỷ tỷ đã cho ta biết thông tin này!"Lạc Mỹ cười ngọt ngào, nhẹ nhàng đứng lên, ở dưới ánh mắt Tần Nhã đi ra khỏi quán trà.

"Kế tiếp, bản thân ta muốn nhìn tôn tử của Diệp Long rốt cuộc có năng lực thừa kế gia gia của hắn hay không! Ha hả, năm đó là Đại Nguyên soái, hôm nay hắn có thể bị mất mặt vì tôn tử hay không?" Tần Nhã trong lòng thầm nói, nàng bưng chén trà, thập phần ưu nhã uống một ngụm, nhưng trong lòng đã nghĩ kỹ kế hoạch trả thù như thế nào!

Không biết bản thân đang bị mỹ phụ ác độc tính toán, Diệp Hi lúc này cả người run run! Bởi vì theo bàn tay của mình truyền đến từng trận xúc cảm tuyệt đẹp, thật sự là khiến cho hắn cảm giác vô cùng hưng phấn! Hắn không nghĩ tới, Từ Lâm lại có thể làm việc điên rồ nhất trong loại địa phương này! Có lẽ, nàng đã không cách nào cự tuyệt! Bởi vì, nữ nhi của mình, không thể không được chữa bệnh!

Nàng hận, hận tại sao mình sẽ có vận mệnh như vậy! Nàng hận, hận lão Thiên tại sao chọc ghẹo nàng! Nàng hận Diệp Hi, tiểu nam hài này đã làm ô uế thân thể của mình! Bị bàn tay Diệp Hi ôm lấy bộ ngực phập phồng, trên mặt Từ Lâm không thể ức chế mà nổi lên từng đạo đỏ ửng!

"A di, nơi này thật rất lớn rất mềm mại!"

Diệp Hi vẻ mặt hưởng thụ mà nhẹ nhàng xoa nắn đôi nhũ phong to tròn. Mà lúc này Từ Lâm cũng đã ngoảnh đầu dang chỗ khác, không thèm nhìn hắn.

"Vô sỉ."

Ngữ khí của nàng rất bình tĩnh, nhưng là hô hấp của nàng cũng đang từ từ gia tốc, hai ngọn núi trước ngực liên tiếp biến đổi hình dạng, phảng phất như nhưng con sóng biển hấp nhô xô vào bờ liên miên không dứt, mê người cực kỳ!

"A di..."

Diệp Hi bỗng nhiên thấp giọng nỉ non, thân thể của hắn từ từ đứng lên, từng điểm từng điểm mà nhích tới gần thân thể thành thục thướt tha đẫy đà!

"..."

"A di nhìn ngươi đỏ mặt thật là đẹp mắt!"

Nhìn mỹ phụ vẻ mặt ủy khuất, bộ dáng khuất nhục, Diệp Hi càng thêm mãnh liệt tham muốn chiếm giữ, hắn hơi cúi đầu, cố ý đem hơi thỏ trong miệng mình phun lên gáy ngọc.

"Tim của ngươi đang đập rất nhanh a!"

Một cái tay của hắn nhẹ đưa đến trên vai thơm của nàng, nhẹ nhàng mà ma sát. Mặc dù cách một tầng y phục, nhưng là Diệp Hi lại như cũ cảm nhận được làn da trắng mịn như tơ!

"Không... Không có!"

Bị nam nhân khẽ vuốt, Từ Lâm cả người phảng phất giống như bị chạm điện, nhịn không được đánh một cái run run, thân thể mềm mại hơi lay động, nhưng là nàng lại nói không ra lời trách cứ nào. Một dòng điên thần bí lại làm cho nàng cảm thấy càng thêm kích thích, trái tim ý loạn tình mê!

Nhưng là, đạo đức khiển trách, cấm kỵ của người vợ người mẹ lại đè nén nàng. Hơn nữa, vì con gái của mình, mình lại thế nhưng phóng đãng mà để một đứa bé trai tới lăng nhục thân thể của mình?

Sỉ nhục, tuyệt đối là sỉ nhục!

Vì con gái của mình, vì gia đình của mình, nàng chỉ có thể làm như vậy! Không... không có biện pháp khác! Đã bị điếm ô một lần, một lần nữa để cho hắn... thì có quan hệ gì?

"A!"

Bỗng nhiên, cánh tay Từ Lâm bị Diệp Hi dùng sức lôi kéo, toàn thân nhào vào trong lồng ngực của hắn!

"Nga —— "

Mãnh liệt đụng nhau để cho Từ Lâm nhịn không được phát ra một tiếng duyên dáng, nàng chỉ cảm thấy vòng eo căng thẳng, nhất thời bị một cánh tay ôm lấy, thân thể của mình áp lên người tiểu nam hài.

"A di ngươi ép tới ta thở không nổi!"

Diệp Hi ôm thật chặt vòng eo mỹ phụ.

"Thối lắm!"

Từ Lâm hàm chứa nước mắt, phẫn hận trừng mắt nhìn Diệp Hi một cái, nhưng là đôi má càng thêm đỏ ửng, phảng phất như tiên tử say rượu, làm cho người ta không thể kìm chế được thú tính trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện