Đêm tối, đã bắt đầu bao phủ toàn bộ thành phố Hoa Hải! Ở một câu lạc bộ đêm xa hoa nhưng bên trong cũng thập phần sa đọa và tà ác.
"Thật sự không thể có biện pháp khác sao? Thật muốn... để một tiểu nam hài xâm phạm mình?"
Lúc này Từ Lâm cảm giác được tâm mình nhanh muốn chết đi! Hiện tại, nằm trên người của nàng lại là một nam hài làm cho nàng thân làm người vợ người mẹ cảm nhận được xấu hổ! Đúng vậy, nàng thẹn đối với trượng phu của mình, nàng thẹn đối với con gái của mình!
"Thân thể của ngươi, run rẩy rất lợi hại! Đang sợ sao?"
Diệp Hi lúc này đang áp ở trên thân thể mẫu thân của đồng học, cảm thụ được thân thể linh lung bay bổng, thành thục duyên dáng, lồng ngực đè xuống song nhục đoàn, một chân lại chen vào giữa hai chân nàng!
"Ta không có."
Từ Lâm muốn cắn môi dưới thật chặt, không để cho nước mắt của mình chảy xuống. Nhưng là đôi mắt đẹp nhộn nhạo như hai khỏa trân châu lúc này đã ngập nước, càng không ngừng nhộn nhạp! Tựa hồ rất có thể sẽ bể tan tành!
"Ngươi... Thật sự có ba trăm vạn cho ta?"
Đây là chuyện mà Từ Lâm quan tâm nhất! Nếu mình thất thân mà còn không có được, so sánh với giết nàng càng thêm thống khổ! Bởi vì, nàng thật rất cần khoản tiền đó! Nhưng ngay cả một chút biện pháp đảm bảo mà nàng cũng không có!
"Ta nói, có tựu nhất định có! Nếu không, ngươi cho rằng nữ nhân mập kia mang ta đi vào làm gì?"
Diệp Hi dùng hai tay nhẹ nhàng mà chạm lên bờ vai mỹ phụ, nhẹ nhàng nói: "Ngươi thật không sợ? Nhưng là thân thể của ngươi đang rất sợ đấy!"
Bả vai Từ Lâm rất trơn, mềm mại nhẵn nhụi. Diệp Hi nhìn mỹ thiếu phụ trước mắt tùy ý để cho mình muốn làm gì thì làm, kìm lòng không được mà mở hai tay đem thân thể thành thục phong vận ôm vào trong ngực của mình!
"Ực ực!"
Diệp Hi không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, nhưng là hai mắt lại phảng phất bị mỹ nhũ đang kịch liệt nhấp nhô hấp dẫn. Đường cong tròn trĩnh, đầy đặn mà mềm mại! Hơn nữa nàng mặc một bộ váy màu hồng bó thân, thoạt nhìn đơn giản mà lại càng tôn lên từng đường cong của cơ thể.
Tất chân màu đen bao quanh đôi chân đẹp kết hợp cùng với giày cao gót quả thực là muốn mạng Diệp Hi! Vòng eo nho nhắn như dương liễu, phía trên là hai đôi nhũ phong cao ngạo, hướng xuống dưới là một đôi đùi đẹp thon dài, tất cả như kết hợp thành từng đường cong gợi cảm nhất, hoàn mỹ nhất!
"Ngươi... Xiết ta chặt quá!"
Từ Lâm sắc mặt khẽ biến thành ửng đỏ, lúc này không biết phải làm gì! Chẳng lẽ nhất định phải hàng phục hắn? Nhưng là nếu như phản kháng? Rất có thể đưa hậu quả mình không thể tiếp nhận! Bất quá, làm cho nàng cảm giác được chút yên tâm chính là, tiểu nam hài này đè xuống đôi mỹ nhũ, chẳng qua là nhìn chằm chằm vào nàng, cũng không nói lời nào.
"Ngươi nhìn cái gì đấy!" Từ Lâm lúc này có chút không biết làm sao!
"A di..." Diệp Hi ôn nhu gọi nàng.
"Làm ra... Làm gì..."
Từ Lâm chỉ cảm thấy trái tim của mình thế nhưng ức chế không được bắt đầu kịch liệt nhảy lên! Không ngờ Diệp Hi làm một động tác làm cho nàng càng kinh ngạc! Chỉ thấy Diệp Hi bỗng nhiên từ trên người của nàng tung mình đứng lên cạnh mép giường, sau đó thân thủ đem nàng thoáng cái kéo lên!
"A!"
Từ Lâm chỉ kịp phát ra tiếng hô như vậy một tiếng duyên dáng gọi to, thân thể thành thục phong vận đã rơi vào trong ngực Diệp Hi! Diệp Hi làm cho nàng ngồi xuống bắp đùi của mình, một cái tay ôm bờ eo của nàng, một cái tay khác còn lại là chiếm hữu má ngọc đang đỏ bừng!
"Đừng... Đừng như vậy a!"
Từ Lâm cũng không có quá giãy dụa, bởi vì nàng không dám! Hơn nữa trên mặt là một trận đỏ bừng! Cảm giác mãnh liệt xấu hổ vì áp lực đạo đức, cảm giác phản bội trượng phu cùng nữ nhi làm cho nàng thật chặc mà cắn môi dưới, quay đầu đi chỗ khác, song chưởng lại chống đỡ ở trên lồng ngực Diệp Hi.
"Xem ta."
Diệp Hi thân thủ nâng cằm của nàng, nhìn chằm chằm vào hai tròng mắt nàng, bỗng nhiên cười tà nói: "Chẳng lẽ, a di muốn đem thân thể hoàn mỹ của mình để cho ta chà đạp?"
Oanh!
Lời Diệp Hi nói bỗng nhiên để cho mỹ phụ cả người run lên! Tựa hồ, Diệp Hi nói đã chạm đến tiếng lòng của nàng! Nhưng là, cho dù biết sai lầm như vậy, vĩnh viễn cũng không cách nào thay đổi, nàng chỉ có thể yên lặng thừa nhận thời khắc bi thống đến!
"Ngươi để—— ngô!"
Từ Lâm lại muốn nói điều gì, nhưng là lời nói đến khóe miệng đã nói không được nữa! Bởi vì Diệp Hi đã ngăn miệng nhỏ của nàng lại! Cái miệng nhỏ nhắn bị Diệp Hi hôn thật sâu, mùi hương hoa lan thật sự là để cho Diệp Hi động tâm!
"Ngô —— "
Đầu óc Từ Lâm lúc này đã sớm trống rỗng! Mình lại bị một nam nhân cưỡng hôn! Hơn nữa còn không phải trượng phu! Trời ạ! Hiện tại nàng bị Diệp Hi hôn, chỉ có thể phát ra âm thanh "Ô ô " hừ nhẹ! Mà nàng một đôi bàn tay trắng như phấn liều mạng đánh với ngực hắn nhưng không thể làm Diệp Hi dừng lại! Từ Lâm ở trong lòng tự nói cho mình: "Mình muốn chạy trốn sao?"
Nhưng là nếu như chạy, sau này nàng phải sống như thế nào! Miệng của nàng rất mềm mại, mùi hương hoa lan nhàn nhạt để cho Diệp Hi lập tức bị lạc phương hướng! Hơn nữa thân thể nàng cũng rất mềm mại, Diệp Hi ôm vào trong ngực chỉ cảm thấy dục hỏa hỏa bị kích phát tới cực độ!
Một loại cảm giác rất kỳ quái. Từ Lâm thậm chí đã không sinh ra lòng phản kháng! Bị người nam nhân như vậy ôm ấp khiến nàng bỗng nhiên có cảm giác an toàn mà ấm áp!
Nàng là một nữ nhân! Nàng là một nữ nhân bình thường! Nàng cũng cần một ước mơ, một hoài bão! Nàng cũng cần bờ vai của nam nhân! Kể từ khi biết được nữ nhi có bệnh, nàng luôn mang gánh nặng nuôi dưỡng nữ nhi, loại tâm tình cực khổ đó nàng chỉ có thể chôn dưới đáy lòng! Mà hiện tại, Diệp Hi xuất hiện lại làm cho trái tim yên tĩnh đã lâu một lần nữa khôi động!
Môi của mình bị nam nhân dùng sức ngậm tại trong miệng mút lấy, Từ Lâm say! Say đến rối tinh rối mù! Nàng cảm giác được thân thể của mình đang không ngừng mà nóng lên! Tựa hồ muốn đem thân thể của cả hai hoàn toàn hòa tan!
"Ân..."
Trong lỗ mũi phun ra hơi thở nóng rực vô cùng, để cho Diệp Hi thật sâu kích thích! Hai tay của hắn ôm lấy vòng eo của Từ Lâm, đầu lưỡi tận tình trêu chọc cái lưỡi của nàng. Trong ngực là diễm mẫu của đồng học a! Mỹ phụ thành thục mà kiều mỵ, gợi cảm mà phong vận!