"Mẹ tự mình lái xe tới sao?". Ngồi lên xe, Diệp Hi mới phát hiện tài xế chuyên dụng không có ở đây.

Hàn Tuyết ngồi lên vị trí lái, cười nói: "Phúc bá hắn bỗng nhiên đau bụng, ta liền mình tới."

"Nha.". Diệp Hi khẽ gật đầu, từng làn hương thơm của cơ thể mẫu thân nhẹ nhàng truyền qua mũi hắn làm cho hắn không khỏi cảm thấy một trận tâm viên ý mã. Mà bụng của hắn lại bỗng nhiên "Ọc ọc..."Mà kêu lên!

"Đói bụng lắm sao? Trong nhà món ăn cũng nguội hết rồi, mẹ dẫn con ra phía ngoài ăn đi?". Hàn Tuyết phát động xe con, chậm rãi đi lên đường quốc lộ.

"Mẹ không phải nói đồ ăn bên ngoài rất nhiều chất phụ gia, không để cho con đi ăn sao?". Ánh mắt của Diệp Hi liếc hướng ngoài cửa sổ xe, hắn không thể, cũng không dám nhìn mỹ phụ bên cạnh.

"Đúng rồi, hôm nay con có trốn học hay không?"

"Không có.". Diệp Hi lập tức bật thốt lên. Chẳng qua Hàn Tuyết vừa nghe hắn nói như vậy, trong lòng vẫn hiểu được đại khái, thở dài nói: "Mẹ biết, mẹ có rất ít thời gian bên con, còn để cho ba ba của con thường xuyên làm ăn bên ngoài. Sau này, ta tận lực dành chút thời gian ở bên cạnh con, thế nào?"

"Không có gì, con cũng không phải tiểu hài tử!". Diệp Hi đem ánh mắt tiếp tục quăng ra ngoài cửa sổ xe, không yên lòng nói: "Tùy tiện tìm một tiệm cơm được không?".

"Không được, những địa phương đó không vệ sinh.".Hàn Tuyết lập tức phản đối.

Mà Diệp Hi lại bỉu môi nói: "Lại có chỗ nào vệ sinh đây? Những đại tửu điếm kia không phải chỉ có bề ngoài sạch sẽ một chút mà thôi sao! Mẹ thử nhìn vào bên trong mới thấy nó cũng không được đẹp lắm đâu!"

"Con a! Toàn để tâm vào chuyện vụn vặt!". Đối với nhi tử cứng đầu, Hàn Tuyết cũng bó tay.

"Hảo, đến "Hồi hương lộ quán" nhé?".Đó là tên gọi một tửu điếm, coi như được xếp top tại thành phố Hoa Hải. Trang viên được thiết kế làm cho người ta cảm giác thật giống như đi vào một khu vườn nhiệt đới! Nghe nói, xây dựng và trang tu nơi này, hao tốn 6969 vạn!

"Nga, vậy thì đến nơi đó! Có chút nhớ món "Sống động Tiểu Trư'.".Diệp Hi bỗng nhiên nói, quán đó nổi danh nhất là món heo sữa quay, đây chính là cực phẩm mỹ vị trong mắt hắn a!

"Vị tiểu thư này, xin hỏi mấy người tới?". Hàn Tuyết dẫn Diệp Hi đi vào, người phục vụ lập tức liền nhiệt tình mà tiến lên đón, Hàn Tuyết mặc một thân thường phục làm ít người biết đây chính là nữ thị trưởng thanh danh vang đội cả thành phố!

"Hai người! Cho chúng ta một căn phòng riêng."

"Tốt, hai vị, mời đi theo ta." Diệp Hi đi theo ở phía sau mụ mụ, nhưng ánh mắt vẫn lưu chuyển chung quanh, tựa hồ muốn tìm ra một kẻ khả nghi nào đó. Hai nam nhân lúc trước, tuyệt đối không bỏ qua cho mình dễ dàng như vậy! Diệp Hi luôn cảm giác sắp có đại sự gì đó phát sinh.

Có lẽ, cuộc sống vốn bình bình đạm đạm luôn cần một chút kích tình? Đang suy nghĩ vấn đề vơ vẩn, Diệp Hi bỗng nhiên cảm giác được thân thể của mình đụng vào một thân thể mềm mại tràn đầy co dãn, bàn tay khẽ chạm phải một đoàn ôn nhu, vô cùng thoải mái .

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện