Nghe vậy, Mục Huyền Thần khổ sở nói: “Đệ không muốn luyện đan, mệt lắm...”.
Dù gì hắn cũng là một vị đan thuật đại tông sư danh tiếng lẫy lừng ở Thương Mang Vân Giới, luyện chế tiên đan của tiên giới đúng là chẳng có gì thú vị.
“Bảo đệ đi luyện thì đi đi, đâu ra lắm lời thế?”
“Ồ...”.
Ba người đứng ở cửa sơn cốc nói chuyện, từ phía xa có mấy bóng người bước nhanh lại.
Người đi đầu nhìn thấy Mục Huyền Thần, lập tức khom người hành lễ nói: “Các chủ, Phương Thiên Hòa của Phương tộc đến rồi, còn có Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn cũng đến, nói là muốn gặp Khúc đại sư!”
Mục Huyền Thần nhíu mày nói: “Việc này bình thường đều là hai vị phó các chủ Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần giải quyết, tìm ta làm gì?”
“Hai vị phó các chủ ra ngoài rồi...”.
Mục Huyền Thần bất đắc dĩ nói: “Được rồi, bảo bọn họ đợi chút, ta đến ngay đây”.
“Vâng”.
Mục Huyền Thần quay người nhìn Tần Ninh, không khỏi oán trách: “Ca, huynh tỉnh rồi, vị trí các chủ này huynh làm đi, ta vẫn thích hợp để làm cao nhân đứng phía sau hơn, bình thường không lộ diện, một khi xuất hiện sẽ khiến mọi người ngạc nhiên...”.
“Cút ngay!”
Tần Ninh dứt khoát nói: “Dẫn ta đi xem sao”.
“Được rồi”.
Rất nhanh, ba người đã đi về phía trước của Huyền Thần Các, cuối cùng đi đến bên ngoài một đại điện rộng lớn.
Lúc này, trước cửa đại điện, nhìn kỹ sẽ thấy có hai nhóm người ngựa đang đứng.
Bên trái có khoảng mười mấy người, phục sức đều không giống nhau, nhưng trên những chỗ khác nhau của trang phục đều có một biểu tượng hình ngọn lửa đặc biệt.
Người của Xích Diệm tiên môn.
Tần Ninh vừa nhìn là đã nhận ra.
Người đàn ông đi đầu, trông khoảng ngoài bốn mươi tuổi, tóc đen vóc dáng cao to, khí chất ung dung sang quý.
Hẳn là Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn.
Mà phía bên phải cũng có mười mấy người, người đi đầu là một nam tử, trông khoảng ngoài ba mươi, khí chất ôn hòa dịu dàng, đứng ở đó lại tự phát ra một loại khí chất khác biệt hẳn với mọi người.
Tần Ninh chuyển mắt nhìn sang, không khỏi đánh giá kỹ hơn một chút.
Phương Thiên Hòa.
Người của Phương tộc.
Tần Ninh đã từng gặp qua người này, chẳng qua, Phương Thiên Hòa năm đó trông trẻ hơn một chút so với bây giờ.
“Mục các chủ!”
Hoa Thiệu cũng thế mà Phương Thiên Hòa cũng vậy, khi gặp được Mục Huyền Thần đều tỏ ra vô cùng khách khí chào hỏi.
Trên thực tế, bên trong Huyền Thần Các, nhân vật mạnh nhất hiện nay chính là cấp bậc Tiên Thánh, căn bản chẳng có sự tồn tại của Tiên Đế.
Mà Xích Diệm tiên môn và Phương tộc, nhân vật đỉnh cấp đều là tầng lớp Tiên Đế, thậm chí... cực kỳ có khả năng là có cả Tiên Tôn đứng sau chống lưng.
Hoa Thiệu, là đại trưởng lão của Xích Diệm tiên môn.
Phương Thiên Hòa, là nhân vật hàng thứ ba của Phương tộc hiện nay.
Hai người này gặp Mục Huyền Thần, hẳn phải là Mục Huyền Thần khách khí mới đúng.
Nhưng mà...
Mục Huyền Thần là đan sư!
Từ trong tay Mục Huyền Thần đã luyện ra mấy lần tiên đan Đế phẩm!
Dù gì hắn cũng là một vị đan thuật đại tông sư danh tiếng lẫy lừng ở Thương Mang Vân Giới, luyện chế tiên đan của tiên giới đúng là chẳng có gì thú vị.
“Bảo đệ đi luyện thì đi đi, đâu ra lắm lời thế?”
“Ồ...”.
Ba người đứng ở cửa sơn cốc nói chuyện, từ phía xa có mấy bóng người bước nhanh lại.
Người đi đầu nhìn thấy Mục Huyền Thần, lập tức khom người hành lễ nói: “Các chủ, Phương Thiên Hòa của Phương tộc đến rồi, còn có Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn cũng đến, nói là muốn gặp Khúc đại sư!”
Mục Huyền Thần nhíu mày nói: “Việc này bình thường đều là hai vị phó các chủ Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần giải quyết, tìm ta làm gì?”
“Hai vị phó các chủ ra ngoài rồi...”.
Mục Huyền Thần bất đắc dĩ nói: “Được rồi, bảo bọn họ đợi chút, ta đến ngay đây”.
“Vâng”.
Mục Huyền Thần quay người nhìn Tần Ninh, không khỏi oán trách: “Ca, huynh tỉnh rồi, vị trí các chủ này huynh làm đi, ta vẫn thích hợp để làm cao nhân đứng phía sau hơn, bình thường không lộ diện, một khi xuất hiện sẽ khiến mọi người ngạc nhiên...”.
“Cút ngay!”
Tần Ninh dứt khoát nói: “Dẫn ta đi xem sao”.
“Được rồi”.
Rất nhanh, ba người đã đi về phía trước của Huyền Thần Các, cuối cùng đi đến bên ngoài một đại điện rộng lớn.
Lúc này, trước cửa đại điện, nhìn kỹ sẽ thấy có hai nhóm người ngựa đang đứng.
Bên trái có khoảng mười mấy người, phục sức đều không giống nhau, nhưng trên những chỗ khác nhau của trang phục đều có một biểu tượng hình ngọn lửa đặc biệt.
Người của Xích Diệm tiên môn.
Tần Ninh vừa nhìn là đã nhận ra.
Người đàn ông đi đầu, trông khoảng ngoài bốn mươi tuổi, tóc đen vóc dáng cao to, khí chất ung dung sang quý.
Hẳn là Hoa Thiệu trưởng lão của Xích Diệm tiên môn.
Mà phía bên phải cũng có mười mấy người, người đi đầu là một nam tử, trông khoảng ngoài ba mươi, khí chất ôn hòa dịu dàng, đứng ở đó lại tự phát ra một loại khí chất khác biệt hẳn với mọi người.
Tần Ninh chuyển mắt nhìn sang, không khỏi đánh giá kỹ hơn một chút.
Phương Thiên Hòa.
Người của Phương tộc.
Tần Ninh đã từng gặp qua người này, chẳng qua, Phương Thiên Hòa năm đó trông trẻ hơn một chút so với bây giờ.
“Mục các chủ!”
Hoa Thiệu cũng thế mà Phương Thiên Hòa cũng vậy, khi gặp được Mục Huyền Thần đều tỏ ra vô cùng khách khí chào hỏi.
Trên thực tế, bên trong Huyền Thần Các, nhân vật mạnh nhất hiện nay chính là cấp bậc Tiên Thánh, căn bản chẳng có sự tồn tại của Tiên Đế.
Mà Xích Diệm tiên môn và Phương tộc, nhân vật đỉnh cấp đều là tầng lớp Tiên Đế, thậm chí... cực kỳ có khả năng là có cả Tiên Tôn đứng sau chống lưng.
Hoa Thiệu, là đại trưởng lão của Xích Diệm tiên môn.
Phương Thiên Hòa, là nhân vật hàng thứ ba của Phương tộc hiện nay.
Hai người này gặp Mục Huyền Thần, hẳn phải là Mục Huyền Thần khách khí mới đúng.
Nhưng mà...
Mục Huyền Thần là đan sư!
Từ trong tay Mục Huyền Thần đã luyện ra mấy lần tiên đan Đế phẩm!
Danh sách chương