“Phụ thân muốn con thay tỷ tỷ vào cung?” Ta nhíu mày, cảm thấy mọi chuyện chẳng hề đơn giản.
Hồng Mai kéo tay Thúy Trúc điên cuồng ám chỉ, nhưng Thúy Trúc là một kẻ ngốc, nàng nhìn ta mặt mũi chính trực gật đầu.
Ta nổi giận, đặt hạt dưa xuống đi tìm lão cha già để lý luận!
Thiên Thanh
Ta không có người trong lòng, đương kim hoàng thượng còn trẻ tuổi, anh tuấn, tài giỏi. Năm xưa khi ngài còn là hoàng tử đã là người mà giới quý nữ trong kinh thành gửi gắm yêu đương. Hậu cung của ngài đến nay vẫn không có một ai, lẽ ra ta nên vui vẻ mới phải.
Nhưng nay khác xưa, nhìn khắp giới quý nữ kinh thành, ngươi đi hỏi xem quý nữ nào bây giờ còn muốn vào cung?
Không - Có - Ai!
Hoàng đế chó má hiện tại là một kẻ thần kinh, bệnh của ngài là ở chỗ si tình.
Ngài có một biểu muội là mối tình trong mộng ngây thơ, lương thiện, lại đáng thương, từ khi mười mấy tuổi đã thích, lên ngôi rồi cũng không thay đổi. Nói chung trong thời đại này thì tính là ưu điểm rồi, năm xưa tất cả quý nữ cũng nghĩ như vậy.
Ai nấy đều rục rịch, mối tình trong mộng mà, chẳng phải là để thê tử sau này chà đạp sao?
Tiếc thay, mối tình trong mộng đó đã không còn.
Ngay trước một ngày đại hôn của họ, nàng đã qua đời.
Nói ra cũng coi như truyền kỳ, hoàng đế chó má này cứng rắn ôm t.h.i t.h.ể của nàng, bất chấp sự ngăn cản của Thái hậu nương nương mà thành thân, rồi đưa nàng vào lăng tẩm hoàng hậu an nghỉ ngàn thu.
Đây không phải là chuyện si tình hay không si tình nữa, đây căn bản là có bệnh trong đầu.
Hơn nữa, cho dù sau này ai làm thê tử của hắn cũng có giới hạn, ngươi có thể đè bẹp mối tình trong mộng, nhưng liệu có thể đè bẹp một mối tình trong mộng đã c.h.ế.t không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thế nên từ đó các quý nữ đều tránh hoàng đế chó má ba bước.
Cũng may ngài biết điều, đến nay đã ba năm rồi, cũng không nhắc lại chuyện tuyển tú vào cung nữa, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mà bây giờ, ngài bị cái quái gì mà lại muốn mở miệng ra?
Ta nhìn cha ta, gầm lên như sư tử rống: “Lão cha cổ hủ kia, ông thật xấu xa. Tỷ tỷ ta bỏ trốn, ông bắt ta nhận phần hả?
Đúng vậy, tỷ tỷ ta, trong số tất cả các quý nữ rục rịch lúc bấy giờ, là người rục rịch nhất, thậm chí còn đặc biệt đi gặp mối tình trong mộng của hoàng đế. Tiếc là nàng không có khí phách, gặp xong liền cong queo, từ đó trở thành người hâm mộ của nàng ấy, khụ khụ!
Cha ta rất chột dạ nhưng giọng điệu lại rất kiên định: “Con gái à, cha cũng hết cách rồi, chuyện tỷ tỷ con năm đó thích Bệ hạ ai cũng biết. Bây giờ con bé và Thụy vương gia sắp thành chuyện, trong danh sách phi tần vào cung nhà chúng ta nhất định phải có một người, giờ chỉ còn con thôi, con không thể không đi được.”
Xem ra chuyện này với ông ấy không thương lượng được rồi, ta đi tìm tỷ ta!
Trong sân của tỷ ta.
Thụy vương đang ôm tỷ ta giả vờ ngắm hoa nhưng thực ra lại hôn hít tình tứ, ta nhìn mà bốc lửa giận:
“Muội muội của hai ngươi sắp vào cung rồi, hai ngươi lại ở đây hẹn hò?”
Hai người họ giật mình, quay lại trợn mắt lườm ta.
“Ngươi còn không buông ra, không thấy cổ tỷ ta sắp trẹo rồi sao!!”
Thụy vương dường như lúc này mới để ý tư thế không đứng đắn của họ, ngại ngùng buông tỷ ta ra.
Tỷ ta thì khác, nàng lý lẽ hùng hồn kéo tay Thụy vương trợn mắt lườm ta: “Hét gì mà hét, nhỡ người khác nhìn thấy, ra thể thống gì.”
Ồ hố! Tỷ còn biết người khác nhìn thấy thì không hay hả?
Hồng Mai kéo tay Thúy Trúc điên cuồng ám chỉ, nhưng Thúy Trúc là một kẻ ngốc, nàng nhìn ta mặt mũi chính trực gật đầu.
Ta nổi giận, đặt hạt dưa xuống đi tìm lão cha già để lý luận!
Thiên Thanh
Ta không có người trong lòng, đương kim hoàng thượng còn trẻ tuổi, anh tuấn, tài giỏi. Năm xưa khi ngài còn là hoàng tử đã là người mà giới quý nữ trong kinh thành gửi gắm yêu đương. Hậu cung của ngài đến nay vẫn không có một ai, lẽ ra ta nên vui vẻ mới phải.
Nhưng nay khác xưa, nhìn khắp giới quý nữ kinh thành, ngươi đi hỏi xem quý nữ nào bây giờ còn muốn vào cung?
Không - Có - Ai!
Hoàng đế chó má hiện tại là một kẻ thần kinh, bệnh của ngài là ở chỗ si tình.
Ngài có một biểu muội là mối tình trong mộng ngây thơ, lương thiện, lại đáng thương, từ khi mười mấy tuổi đã thích, lên ngôi rồi cũng không thay đổi. Nói chung trong thời đại này thì tính là ưu điểm rồi, năm xưa tất cả quý nữ cũng nghĩ như vậy.
Ai nấy đều rục rịch, mối tình trong mộng mà, chẳng phải là để thê tử sau này chà đạp sao?
Tiếc thay, mối tình trong mộng đó đã không còn.
Ngay trước một ngày đại hôn của họ, nàng đã qua đời.
Nói ra cũng coi như truyền kỳ, hoàng đế chó má này cứng rắn ôm t.h.i t.h.ể của nàng, bất chấp sự ngăn cản của Thái hậu nương nương mà thành thân, rồi đưa nàng vào lăng tẩm hoàng hậu an nghỉ ngàn thu.
Đây không phải là chuyện si tình hay không si tình nữa, đây căn bản là có bệnh trong đầu.
Hơn nữa, cho dù sau này ai làm thê tử của hắn cũng có giới hạn, ngươi có thể đè bẹp mối tình trong mộng, nhưng liệu có thể đè bẹp một mối tình trong mộng đã c.h.ế.t không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thế nên từ đó các quý nữ đều tránh hoàng đế chó má ba bước.
Cũng may ngài biết điều, đến nay đã ba năm rồi, cũng không nhắc lại chuyện tuyển tú vào cung nữa, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Mà bây giờ, ngài bị cái quái gì mà lại muốn mở miệng ra?
Ta nhìn cha ta, gầm lên như sư tử rống: “Lão cha cổ hủ kia, ông thật xấu xa. Tỷ tỷ ta bỏ trốn, ông bắt ta nhận phần hả?
Đúng vậy, tỷ tỷ ta, trong số tất cả các quý nữ rục rịch lúc bấy giờ, là người rục rịch nhất, thậm chí còn đặc biệt đi gặp mối tình trong mộng của hoàng đế. Tiếc là nàng không có khí phách, gặp xong liền cong queo, từ đó trở thành người hâm mộ của nàng ấy, khụ khụ!
Cha ta rất chột dạ nhưng giọng điệu lại rất kiên định: “Con gái à, cha cũng hết cách rồi, chuyện tỷ tỷ con năm đó thích Bệ hạ ai cũng biết. Bây giờ con bé và Thụy vương gia sắp thành chuyện, trong danh sách phi tần vào cung nhà chúng ta nhất định phải có một người, giờ chỉ còn con thôi, con không thể không đi được.”
Xem ra chuyện này với ông ấy không thương lượng được rồi, ta đi tìm tỷ ta!
Trong sân của tỷ ta.
Thụy vương đang ôm tỷ ta giả vờ ngắm hoa nhưng thực ra lại hôn hít tình tứ, ta nhìn mà bốc lửa giận:
“Muội muội của hai ngươi sắp vào cung rồi, hai ngươi lại ở đây hẹn hò?”
Hai người họ giật mình, quay lại trợn mắt lườm ta.
“Ngươi còn không buông ra, không thấy cổ tỷ ta sắp trẹo rồi sao!!”
Thụy vương dường như lúc này mới để ý tư thế không đứng đắn của họ, ngại ngùng buông tỷ ta ra.
Tỷ ta thì khác, nàng lý lẽ hùng hồn kéo tay Thụy vương trợn mắt lườm ta: “Hét gì mà hét, nhỡ người khác nhìn thấy, ra thể thống gì.”
Ồ hố! Tỷ còn biết người khác nhìn thấy thì không hay hả?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương