Thương đuôi chính là đầu rồng, vảy cá giống như là vảy rồng, mũi thương giống như đuôi rồng quét tới, lúc xuất thương giống như thần long vẫy đuôi.

Toàn thân thương giống như một con thần long được điêu khắc tinh xảo, đẹp mắt, khí phách.

Miêu Nghị dựng mặt lên hỏi:

- Chẳng lẽ chỉ vì để cho thương có bề ngoài giống như rồng, chỉ vì đẹp mắt mà làm ngược hoa văn vảy cá? - Hừ, ngươi vẫn chưa nhìn ra sao?

Yêu Nhược Tiên phì cười một tiếng, lộ vẻ châm chọc, thuận tay chộp lấy thương đang lơ lửng đâm về phía Miêu Nghị.

Miêu Nghị cả kinh, cho là đối phương muốn hạ sát thủ, bất quá tựa hồ không có ý muốn giết mình, tốc độ xuất thương không giống như là muốn lấy mạng mình, cho mình hoàn toàn có thời gian phản ứng tránh về phía sau.

Bất quá làm hắn ngạc nhiên là, chống lại chính diện mới phát hiện ba tiếng long ngâm ong ong ong truyền tới từ ba phương hướng. Nếu không nhìn rõ e rằng sẽ hỗn loạn thính giác thị giác, không biết rõ là từ đâu đâm tới một thương.

Yêu Nhược Tiên giơ thương chỉ hắn:

- Có biết tốt chỗ nào chưa?

Ánh mắt của Miêu Nghị hơi sáng lên, nói:

- Có thể làm lẫn lộn thị thính, mê hoặc đối thủ ư?

- Ba tiếng long ngâm chính là thông qua vảy ngược trên thân thương này xé gió trải qua ba lưỡi đao sắc bén truyền ra ngoài, lẫn lộn thị thính, mê hoặc đối thủ chỉ là một tính năng.

Yêu Nhược Tiên vuốt ve hoa văn vảy cá trên thân thương, giải thích cho hắn:

- Lúc giao thủ với địch nhân, cấu tạo hoa văn vảy ngược phân bố tầng tầng lớp lớp có thể dần dần làm giảm bớt lực lượng truyền tới, dần dần làm tiêu tan lực đạo, suy đoán từ mũi thương đến đuôi thương có thể hóa giải một nửa lực đạo. Dĩ nhiên, lúc ngươi sử dụng cũng không thể nào nắm đuôi thương nghênh chiến mãi, bất quá lúc mười thành lực đạo đối phương truyền đến trên người ngươi, suy đoán hóa giải hai thành vẫn không thành vấn đề.

Miêu Nghị kinh ngạc nói:

- Có thể hóa giải hai thành lực đạo ư?

Yêu Nhược Tiên liếc xéo hỏi:

- Sao hả, còn chê ít ư, lúc đối chiến với địch có thể giảm bớt hai thành lực đạo của đối thủ, ngươi đừng nói cho ta nói ngươi không biết điểm này có ý nghĩa thế nào.

- Không không không.

Mắt Miêu Nghị sắp sửa trở nên xanh lè.

Yêu Nhược Tiên hừ hừ nói:

- Còn có một ưu điểm nữa, vảy ngược chịu lực có thể hóa giải lực, vậy có nghĩa vảy thuận phát lực sẽ khuếch trương lực đạo. Lực đạo vọt tới mũi thương sẽ khuếch tán nổ tung, một khi đối thủ trúng thương cho dù là không chết, bị thương nhẹ cũng phải biến thành trọng thương!

Miêu Nghị lộ vẻ vui mừng gật đầu liên tục, lúc nãy hắn thử thương trên đá ngầm đã cảm nhận được đúng là có một cỗ lực lượng nổ tung phát ra từ mũi thương, làm uy lực đại tăng. Chỉ bất quá trước đó vẫn không rõ đã xảy ra chuyện gì, bây giờ coi như đã hiểu.

- Có thương này trong tay, có hiệu quả mê âm loạn nhĩ, có lực nổ tung gia tăng uy lực, có khả năng gia tăng phòng ngự hóa giải lực đạo công kích của đối phương, ba loại công hiệu dung làm một thể. Toàn bộ giới tu hành không tìm ra món pháp bảo thứ hai có kỳ hiệu như vậy, tiểu tử ngươi lại chê ta luyện pháp bảo hỏng cho ngươi ư?!

- Là ta sai rồi là ta sai rồi, tiền bối đại nhân đại lượng, xin chớ so đo tính toán với vãn bối.

- Bất quá nói đi thì nói lại, đụng phải người có thực lực hoặc pháp bảo vượt quá xa ngươi, tác dụng của thương này cũng không lớn. Nhưng đối với trình độ tu sĩ ngang tầm ngươi, còn chỉ có thể dong ruổi tung hoành đánh giết ở trên đất bằng, tác dụng của nó không nhỏ chút nào.

- Dạ dạ dạ.

Trên mặt Miêu Nghị nở hoa, chắp tay nói:

- Là vãn bối có mắt không tròng, không biết khổ tâm của tiền bối luyện chế vảy ngược.

Yêu Nhược Tiên nhất thời dương dương đắc ý nói:

- Tuy rằng thoạt nhìn vảy ngược này tầm thường, nhưng không phải là ai cũng có thể bắt chước được. Khoan nói trong quá trình luyện chế phải khống chế chuẩn xác thước tấc từng ly từng tí, nếu phân bố vảy ngược trên thân thương có hơi lệch vị trí, cho dù là sai lệch một ly nhỏ, vậy sẽ không có cách nào đạt tới hiệu quả mê âm, bạo lực (lực nổ) và hóa lực (hóa giải lực đạo). Kỹ xảo này chính là pháp môn luyện chế độc nhất vô nhị của ta, trong thiên hạ trừ ta ra không có người thứ hai biết được, tiểu tử ngươi gặp được ta có thể nói là may mắn bằng trởi!

Dứt lời lão hừ lạnh một tiếng, thuận tay ném thương trở về.

- Dạ dạ dạ...

Miêu Nghị Nhận lấy thương mừng rỡ không khép miệng lại được, nhất thời tuôn ra lời nịnh bợ như nước thủy triều.

Hiện tại hắn có thể nói là lăn qua lộn lại nhìn bảo thương trong tay yêu thích không nỡ rời tay, bây giờ đã không còn cảm thấy vảy ngược này chướng mắt nữa, ngược lại như nhặt được chí bảo.

- Ủa…

Miêu Nghị Lăn qua lật lại nhìn kỹ đột nhiên ủa một tiếng kỳ quái, phát hiện hai chữ nhỏ xíu tầm thường trên đầu rồng cũng là đuôi thương.

Chữ ẩn trong khe hở, nếu như không phải là nhìn kỹ thật sự là khó phát hiện.

Hắn nhìn kỹ lần nữa, rõ ràng là hai chữ Tử Dương, không khỏi ngẩng đầu hỏi:

- Tử Dương là Yêu tiền bối đặt tên cho thương này sao?

Khụ khụ…

Yêu Nhược Tiên nắm quyền ho khan hai tiếng, nghĩ thầm hai chữ giấu trong địa phương bí ẩn như vậy cũng bị tiểu tử này phát hiện, xem ra tiểu tử này có tố chất làm tặc.

Lão lắc đầu phủ nhận:

- Hẳn là vô tình hình thành trong quá trình luyện chế, thương này vẫn chưa có tên, nếu ngươi muốn thì hãy tự đặt.

Tên ư... Miêu Nghị Lộ vẻ mừng rỡ khôn xiết cầm thương quan sát một hồi, đột nhiên hoành thương nơi tay, dõng dạc nói:

- Vậy gọi là Nghịch Lân (vảy ngược) đi! Rồng có vảy ngược, kẻ nào chạm vào, giết!

Yêu Nhược Tiên bị những lời hào hùng khí thế của hắn khẽ chấn nhiếp một chút, phát hiện tiểu tử này cũng có chút khí phách.

Ai ngờ Miêu Nghị quay đầu lại lập tức khí thế yếu hẳn, lộ vẻ ngượng ngùng, yếu ớt thỉnh giáo:

- Tiền bối, vãn bối còn chưa dùng qua pháp bảo, có thể dạy vãn bối điều khiển được chăng?

- Bằng tu vi của ngươi miễn cưỡng điều khiển có chút khó khăn, huống chi miễn cưỡng điều khiển một khi đụng phải người thực lực mạnh hơn ngươi, rất dễ dàng đoạt bảo vật của ngươi, cho nên cách làm bảo đảm nhất là gieo một luồng pháp nguyên của ngươi vào trong bảo vật.

- Cái này... Vãn bối cũng không hiểu, làm sao làm?

- Cái gì cũng không hiểu, lại lấy nhiều bảo bối như vậy, có còn thiên lý hay không, con bà nó!

Yêu Nhược Tiên văng tục một câu.

Lão xoay tay lại hút một viên yêu đan vào tay, chỉ yêu đan giải thích:

- Khi còn sống yêu thú có máu có thịt, cũng có suy nghĩ của mình, có thể tự điều khiển mình. Sau khi chết rất hiển nhiên sẽ bị luyện chế thành pháp bảo, tỷ như thương trên tay ngươi sẽ biến thành thân thể nó. Nhưng vì còn thiếu suy nghĩ, bảo bối tốt cách mấy cũng là một vật chết không có linh hồn, phương thức điều khiển nó chính là làm cho ý thức của ngươi trở thành ý thức của nó.

- Gieo một luồng pháp nguyên của ngươi vào trong cơ thể nó, như vậy sẽ trở thành linh hồn của nó, giữa ngươi và bảo vật với nhau sẽ có cùng chung pháp nguyên, nó sẽ nhận ngươi làm chủ, tiếp nhận pháp lực ngươi thao túng. Một khi xóa đi pháp nguyên trong cơ thể nó, lập tức nó lại biến thành vật chết, trở thành vật vô chủ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện