Cũng giống như Du Ti Tà Dương, Tâm Hữu Thiên Ti Kết kiếm quyết tầng thứ sáu cũng là chiêu số quần công nhưng không ẩn chứa kiếm ý, mà chiêu Mưa xuân này của Tần Vân càng tinh tiến hơn.
- Chỉ bằng chút thực lực ấy mà muốn thắng ta?
Hắc Yêu Vương thẹn quá hoá giận, hắn hung danh truyền khắp Giang châu tự nhiên có bản lĩnh của mình.
Vèo! Vèo!
Hai viên Bạch Cốt châu cấp tốc bay trở về, vờn quanh Hắc Yêu Vương, bọn chúng không ngừng xoay tròn, cũng ngăn trở Tần Vân thi triển bản mệnh Phi kiếm! Đồng thời Hắc Yêu Vương cầm trong tay một cây đinh ba kết hợp với hai viên Bạch Cốt Châu phòng ngự, một giọt nước không lọt.
- Vô Biên Hỏa Ngục!
Khuôn mặt Hắc Yêu Vương dữ tợn.
Năm viên Bạch Cốt Châu bỗng nhiên phun ra ngọn lửa màu đen mãnh liệt, lửa ngập tràn bao quanh Hắc Yêu Vương, đồng thời có rất nhiều hỏa diễm cũng bay về phía chiếc thuyền.
- Lửa nhiều quá, lửa màu đen!
Lão giả lái đò, thuyền nương sắc mặt trắng bệch nhìn lên bầu trời, hàng trăm ngọn lửa màu đen vô biên vô hạn, giống như tầng mây đen đang đè xuống. Bọn họ cũng cố hết dũng khí để không run rẩy, dù sao sinh tử cũng bị quyết định bởi trận chiến giữa thần tiên và yêu ma, nhưng họ không khống chế nổi thân thể.
- Cẩn thận, đây là độc hỏa mà năm viên Bạch Cốt Châu tích tụ đã lâu.
Một bên Y Tiêu liền nói.
- Phóng hỏa? Thủ đoạn nhỏ mà thôi.
Tần Vân tâm ý động một cái, toàn bộ thuyền đều lơ lửng, rời khỏi mặt nước, đồng thời phi kiếm màu tím bên hông bay ra, cấp tốc ở xung quanh tạo thành một luồng Chu Thiên Kiếm Quang cực lớn, bọc lấy toàn bộ thuyền.
Rầm rầm rầm...
Ngọn lửa màu đen giống như tầng mây đè xuống, những ngọn lửa này mặc dù rất độc, nhưng căn bản không phá nổi Chu Thiên Kiếm Quang đã được Tần Vân cải tiến. Đây mới là tuyệt chiêu phòng ngự mạnh nhất của Tần Vân, cho dù chỉ thi triển một thanh bát phẩm pháp bảo phi kiếm, uy lực cũng không tệ. Cùng với hằng hà sa số hỏa diễm rơi xuống là ba viên Bạch Cốt Châu như sao băng đập mạnh xuống.
Nhưng tất cả đều bị Chu Thiên Kiếm Quang ngăn lại toàn bộ.
- Uy thế của Bạch Cốt châu cũng chỉ như vậy, không phá được Chu Thiên Kiếm Quang của ta.
Tần Vân lật tay một cái, vòng tay vốn cuốn quanh cổ tay lại là thanh kim loại sát nhau hình thành, bây giờ trong đó một thanh bay lên, thình lình biến thành thanh phi kiếm màu đen.
Tần Vân lúc trước giết Công Dã Bính, cũng thu được bảo vật được tích lũy nhiều năm của Công Dã Bính.
Công Dã Bính dù sao cũng là yêu ma Tiên Thiên Thực Đan Cảnh có chút thực lực, hơn nữa lại là quận chủ. Chẳng qua thời gian tu hành ngắn, mà thời gian thăng chức làm quận chủ cũng ngắn nên những bảo bối hắn lưu lại cho dù có đổi toàn bộ cũng không đủ để bản mệnh Phi kiếm của Tần Vân tăng lên ngũ phẩm. Phải biết rằng Tuần Thiên sứ cấp bậc bình thường lấy ra pháp bảo cũng phải là ngũ phẩm.
Chỉ có thể nói Công Dã Bính thật sự là nghèo, cũng không bằng Hồng Ngọc đạo nhân, Viêm đạo nhân.
Đương nhiên Tần Vân ở Tàng Bảo điện của Tuần Thiên minh đổi lấy vật liệu để đưa Bản mệnh Phi kiếm thăng đến lục phẩm.
Chẳng qua nếu so với các Tuần Thiên sứ khác, Tần Vân vẫn hơi khó coi một chút.
Bản mệnh Phi kiếm chẳng qua thăng tới lục phẩm, mà những bảo vật Công Dã Bính lưu lại còn ba bốn phần, nếu muốn đạt tới ngũ phẩm cần phải có ba bốn kiện lục phẩm pháp bảo bù vào. Tần Vân đã dùng những bảo vật của Công Dã Bính để đổi lấy một ít trận pháp bố trí tại Tần phủ. Bây giờ Tần phủ đã vững như thành đồng, chỉ kém một chút so với quận chủ phủ thôi. Hắn còn đổi lấy ba thanh pháp bảo phi kiếm bát phẩm để bổ sung, cây trâm tặng Y Tiêu cũng là đổi ở Tàng Bảo điện Tuần Thiên minh.
- Lại là một thanh phi kiếm?
Long Tiểu Liên bên cạnh nhìn lên bầu trời hắc hỏa bị ánh sáng của kiếm quang chặn lại, lại nhìn thanh phi kiếm màu đen đang lơ lửng trước người Tần Vân, nàng không khỏi vỗ ngực một cái nhẹ nhàng thở ra.
Tần Vân liếc mắt bên cạnh Long Tiểu Liên, cười nói:
- Không nói những thứ khác, phi kiếm chi thuật của ta, phương diện tiến công thì thôi, nhưng luận phòng thủ ta tự tin nhất.
- Ta tin tưởng ngươi, tỷ phu.
Long Tiểu Liên liền nói.
- Long Tiểu Liên! Ngươi đủ rồi đấy!
Y Tiêu rốt cuộc nhịn không được truyền âm nói.
Long Tiểu Liên trừng to mắt, con mắt quay tròn loạn chuyển, quyết định giả ngu.
Mà lão giả lái đò cùng thuyền nương thì chìm trong hoảng hốt, nhìn một chút thuyền đã lơ lửng rời khỏi mặt nước, lại nhìn một chút phía trên ngập trời màu đen biển lửa bị kiếm quang ánh sáng chặn lại.
- Phụ thân, thuyền nhà chúng ta bay kìa.
Thuyền nương liền nói.
- Thuyền nhà chúng ta cũng bay được? Thành tiên gia pháp bảo rồi sao?
- Không biết, nhưng mà vị thần tiên này pháp thuật thật là đẹp.
Lão lái đò ngẩng đầu nhìn luồng ánh sáng của Chu Thiên Kiếm Quang,
- So với pháo hoa ta nhìn thấy trong thành còn đẹp hơn nhiều.
Tần Vân ngẩng đầu nhìn, khẽ nhíu mày:
- Có thể có uy danh lớn như vậy, quả thật có chút thực lực, uy lực của chiêu số quần công có vẻ yếu đi.
- Yên Vũ kiếm quyết chi huyết vị lãnh!
Trong mắt Tần Vân lóe lên sát ý, lập tức thi triển ra một sát chiêu khác.
Gió biến mất, mưa cũng biến mất.
Vốn dĩ mưa đang vây công Hắc Yêu Vương bỗng dưng tiêu tán khiến Hắc Yêu Vương sững sờ. Nhưng hai viên Bạch Cốt Châu vẫn cẩn thận từng li từng tý vây quanh Hắc Yêu Vương. Hắn nắm chặt cây đinh ba trong tay mà cảnh giác. Phi kiếm màu bạc ở phía xa cũng hiện ra nguyên bản cùng với đó là tốc độ đột ngột tăng cao, kiếm hồng chói mắt mang theo một tia huyết sắc thê lương.
- Giết!
Hắc Yêu Vương bên tai mơ hồ nghe được tiếng la giết.
Hắn giống như thấy được huyết dịch bay lả tả trên chiến trường, chóp mũi đều ngửi được mùi máu tươi.
- Không tốt.
Hắc Yêu Vương kinh nghiệm phong phú, biết không ổn, cố gắng ngăn cản ảnh hưởng của phi kiếm đối với mình, một vài cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh lợi hại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến giác quan của người khác, bất tri bất giác đã mất đi tính mạng. Bởi vì nhất đẳng chiêu số này đã ẩn chứa bộ phận thiên đạo hàm ý.
- Ầm! Ầm!
Hai viên Bạch Cốt châu cũng vô cùng lợi hại ngăn cản được biến hóa của ‘Xuân Vũ’ cũng khiến cho ‘huyết vị lãnh’ ít đi rất nhiều. Nhưng một chiêu Huyết vị lãnh lại giống như hãn tướng trên sa trường, không tiếc hết thảy để giết địch, uy thế cũng so với Xuân Vũ lớn hơn. Hai viên Bạch Cốt châu bị văng ra, dù xoay tròn bay trở lại nhưng trong lúc nhất thời phòng ngự vô ích.
Hắc Yêu Vương liền huy động đinh ba ngăn cản.
- Ầm.
Đinh ba của Hắc Yêu Vương ngăn phi kiếm cũng bị chấn động đến lảo đảo lui lại, phi kiếm lóe lên, lại lần nữa đột kích.
Hai viên Bạch Cốt châu vừa mới quay trở về đã bị phi kiếm mang theo huyết sắc hồng quang bay sát qua đâm vào phần bụng Hắc Yêu Vương, tạo ra vết thương lớn.
- Trở về!
Hắc Yêu Cương cảm thấy nguy cơ tử vong, liền điều khiển ba viên Bạch Cốt Châu ở phía xa.
Vèo vèo vèo...
Ba viên Bạch Cốt Châu không đối phó với Tần Vân nữa, giống như sao chổi cấp tốc bay trở về, nhưng dù sao chúng lại cách những hai dặm, mà lúc này huyết sắc hồng quang đang tập kích hai viên Bạch Cốt Châu cùng cây đinh ba trong tay Hắc Yêu Vương, lại đâm bị thương vai của hắn. Cuối cùng ba viên Bạch Cốt Châu cũng bay tới.
Khi năm viên Bạch Cốt Châu bay quanh thân thể, Hắc Yêu Vương cầm đinh ba trong tay mới miễn cưỡng ngăn được một đạo huyết sắc hồng quang.
- Hừ?
Trên thuyền Tần Vân thấy thế.
- Đi đi!
Lúc này thanh phi kiếm màu đen đang lơ lửng trước người cùng phi kiếm màu tím giữa không trung bỗng hóa thành hai đạo lưu quang bay về phía Hắc Yêu Vương.
Hắc Yêu Vương thu hồi năm viên Bạch Cốt Châu toàn lực phòng ngự, hắc độc cũng bị thu hồi. Lúc này Tần Vân tự nhiên không cần thi triển Chu Thiên Kiếm Quang.
- Cái gì, lại tới hai thanh phi kiếm?
Hắc Yêu Vương biến sắc.
- Rút!
Không quan tâm thứ khác nữa, Hắc Yêu Vương cầm đinh ba trong tay cùng năm viên Bạch Cốt Châu lập tức chạy trốn.
Mà Kim Tiêu Đại Yêu ở xa xa thấy tình thế không ổn đã sớm vỗ đôi cánh màu vàng sậm vèo cái mất dạng ở chân trời, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của Tần Vân. Luận trốn chạy Kim Tiêu Đại Yêu chính xác vô cùng nghịch thiên.
- Trốn?
Tần Vân thấy thế, mặc dù có thể điều khiển phi kiếm truy sát trong vòng mười dặm, nhưng hắn lại không truy sát. Vốn muốn mượn cơ hội để thử Yên Vũ kiếm quyết trong kiếm trận chi thuật thì hắn lại chạy trốn. Hai thanh phi kiếm này cũng chỉ là bảo vật bát phẩm, cũng không phải Bản mệnh Phi kiếm, uy thế so với bản mệnh Phi kiếm kém hơn rất nhiều. Cho dù thi triển kiếm trận chi thuật cũng sợ không đánh lại được phòng thủ của năm khỏa Bạch Cốt châu, khó có thể làm gì được hắn.
- Còn có nhiều yêu ma bên cạnh như vậy.
Ánh mắt Tần Vân hướng lên bầu trời nhìn đám yêu quái đang chạy trốn, tốc độ của những tên yêu quái này rất chậm không thể so được với Hắc Yêu Vương.
- Dương Giác Sơn chính là tên yêu quái nổi danh một vùng, bao nhiêu Nhân tộc chết dưới vuốt của bọn hắn, bị bọn hắn ăn thịt. Nếu chúng trốn trong hang ổ thì không có cách nào, nhưng bây giờ?
Hàn quang trong mắt Tần Vân lóe lên.
Bản mệnh Phi kiếm bay trở về.
Phi kiếm màu tím và màu đen hóa thành hai đạo lưu quang cấp xẹt qua từng tên yêu quái.
- Đại vương cứu mạng.
- Đại vương.
- Không...
Đám yêu quái từng tên sợ hãi vô cùng, nhưng vô dụng.
Bọn hắn đã từng nhìn những nhân tộc yếu đuối sợ hãi mà cảm thấy hưng phấn. Mà bây giờ bọn hắn lạc tới hoàn cảnh này, không có hưng phẩn chỉ có tuyệt vọng.
- Không, đại vương, cứu ta.
Ngưu Yêu cũng lo lắng, hắn là Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đại yêu.
- Vù vù.
Tím, đen hai đạo lưu quang trong nháy mắt giao thoa đâm xuyên qua thân thể Ngưu Yêu.
Cho dù thao túng hai thanh bát phẩm phi kiếm... Tần Vân vẫn có thể phát huy được thực lực cao nhất của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, giết một tên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đại yêu dễ như trở bàn tay.
Rất nhanh.
Từng thi thể yêu quái trên bầu trời rơi xuống, chỉ có Hắc Yêu Vêu Vương cùng Kim Tiêu Đại Yêu chạy thoát. Lúc Hắc Yêu Vương động thủ, hắn thế nào cũng không nghĩ ra kết quả lại như vậy.
- Thắng rồi, Hắc Yêu Vương chạy trốn?
Y Tiêu ngẩng đầu nhìn cũng hơi kinh ngạc.
Bản thân Hắc Yêu Vương cũng có thực lực tương đương với Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ, có thể chiếm thế thượng phong coi như là không tệ, đánh cho hắn phải bỏ chạy sao?
Về phần chém giết?
Song phương thực lực chênh lệch càng lớn.
- Nếu so thực lực chính diện thì ta hơi yếu hơn, pháp bảo bảo mệnh của hắn cũng rất lợi hại, năm viên Bạch Cốt Châu bay quanh thân như cái mai rùa.
Tần Vân nói.
- Là lão yêu hùng cứ một phương này, cái khác không nói nhưng bản lĩnh bảo mệnh đều cực cao.
Y Tiêu liền nói.
Ầm...
Thuyền đồng thời cũng hạ xuống, rơi đập trên sông, khiến nước chảy trên sông gợn lên từng đợt sóng.
Mà một trận chiến này.
Cũng đồng dạng đạt tới giới hạn quán sát của Tuần Thiên giám, bị Tuần Thiên giám điều tra, sẽ bị ghi lại trong hồ sơ của Hắc Yêu Vương cùng Tần Vân, đồng thời người tu hành trông coi Tuần Thiên giám cũng lập tức đem tin tức này báo về Giang châu địa giới cho Nguyên Phù cung chủ, Bành Nhạc cùng các Tiên Thiên Kim Đan Cảnh cao nhân.
- Chỉ bằng chút thực lực ấy mà muốn thắng ta?
Hắc Yêu Vương thẹn quá hoá giận, hắn hung danh truyền khắp Giang châu tự nhiên có bản lĩnh của mình.
Vèo! Vèo!
Hai viên Bạch Cốt châu cấp tốc bay trở về, vờn quanh Hắc Yêu Vương, bọn chúng không ngừng xoay tròn, cũng ngăn trở Tần Vân thi triển bản mệnh Phi kiếm! Đồng thời Hắc Yêu Vương cầm trong tay một cây đinh ba kết hợp với hai viên Bạch Cốt Châu phòng ngự, một giọt nước không lọt.
- Vô Biên Hỏa Ngục!
Khuôn mặt Hắc Yêu Vương dữ tợn.
Năm viên Bạch Cốt Châu bỗng nhiên phun ra ngọn lửa màu đen mãnh liệt, lửa ngập tràn bao quanh Hắc Yêu Vương, đồng thời có rất nhiều hỏa diễm cũng bay về phía chiếc thuyền.
- Lửa nhiều quá, lửa màu đen!
Lão giả lái đò, thuyền nương sắc mặt trắng bệch nhìn lên bầu trời, hàng trăm ngọn lửa màu đen vô biên vô hạn, giống như tầng mây đen đang đè xuống. Bọn họ cũng cố hết dũng khí để không run rẩy, dù sao sinh tử cũng bị quyết định bởi trận chiến giữa thần tiên và yêu ma, nhưng họ không khống chế nổi thân thể.
- Cẩn thận, đây là độc hỏa mà năm viên Bạch Cốt Châu tích tụ đã lâu.
Một bên Y Tiêu liền nói.
- Phóng hỏa? Thủ đoạn nhỏ mà thôi.
Tần Vân tâm ý động một cái, toàn bộ thuyền đều lơ lửng, rời khỏi mặt nước, đồng thời phi kiếm màu tím bên hông bay ra, cấp tốc ở xung quanh tạo thành một luồng Chu Thiên Kiếm Quang cực lớn, bọc lấy toàn bộ thuyền.
Rầm rầm rầm...
Ngọn lửa màu đen giống như tầng mây đè xuống, những ngọn lửa này mặc dù rất độc, nhưng căn bản không phá nổi Chu Thiên Kiếm Quang đã được Tần Vân cải tiến. Đây mới là tuyệt chiêu phòng ngự mạnh nhất của Tần Vân, cho dù chỉ thi triển một thanh bát phẩm pháp bảo phi kiếm, uy lực cũng không tệ. Cùng với hằng hà sa số hỏa diễm rơi xuống là ba viên Bạch Cốt Châu như sao băng đập mạnh xuống.
Nhưng tất cả đều bị Chu Thiên Kiếm Quang ngăn lại toàn bộ.
- Uy thế của Bạch Cốt châu cũng chỉ như vậy, không phá được Chu Thiên Kiếm Quang của ta.
Tần Vân lật tay một cái, vòng tay vốn cuốn quanh cổ tay lại là thanh kim loại sát nhau hình thành, bây giờ trong đó một thanh bay lên, thình lình biến thành thanh phi kiếm màu đen.
Tần Vân lúc trước giết Công Dã Bính, cũng thu được bảo vật được tích lũy nhiều năm của Công Dã Bính.
Công Dã Bính dù sao cũng là yêu ma Tiên Thiên Thực Đan Cảnh có chút thực lực, hơn nữa lại là quận chủ. Chẳng qua thời gian tu hành ngắn, mà thời gian thăng chức làm quận chủ cũng ngắn nên những bảo bối hắn lưu lại cho dù có đổi toàn bộ cũng không đủ để bản mệnh Phi kiếm của Tần Vân tăng lên ngũ phẩm. Phải biết rằng Tuần Thiên sứ cấp bậc bình thường lấy ra pháp bảo cũng phải là ngũ phẩm.
Chỉ có thể nói Công Dã Bính thật sự là nghèo, cũng không bằng Hồng Ngọc đạo nhân, Viêm đạo nhân.
Đương nhiên Tần Vân ở Tàng Bảo điện của Tuần Thiên minh đổi lấy vật liệu để đưa Bản mệnh Phi kiếm thăng đến lục phẩm.
Chẳng qua nếu so với các Tuần Thiên sứ khác, Tần Vân vẫn hơi khó coi một chút.
Bản mệnh Phi kiếm chẳng qua thăng tới lục phẩm, mà những bảo vật Công Dã Bính lưu lại còn ba bốn phần, nếu muốn đạt tới ngũ phẩm cần phải có ba bốn kiện lục phẩm pháp bảo bù vào. Tần Vân đã dùng những bảo vật của Công Dã Bính để đổi lấy một ít trận pháp bố trí tại Tần phủ. Bây giờ Tần phủ đã vững như thành đồng, chỉ kém một chút so với quận chủ phủ thôi. Hắn còn đổi lấy ba thanh pháp bảo phi kiếm bát phẩm để bổ sung, cây trâm tặng Y Tiêu cũng là đổi ở Tàng Bảo điện Tuần Thiên minh.
- Lại là một thanh phi kiếm?
Long Tiểu Liên bên cạnh nhìn lên bầu trời hắc hỏa bị ánh sáng của kiếm quang chặn lại, lại nhìn thanh phi kiếm màu đen đang lơ lửng trước người Tần Vân, nàng không khỏi vỗ ngực một cái nhẹ nhàng thở ra.
Tần Vân liếc mắt bên cạnh Long Tiểu Liên, cười nói:
- Không nói những thứ khác, phi kiếm chi thuật của ta, phương diện tiến công thì thôi, nhưng luận phòng thủ ta tự tin nhất.
- Ta tin tưởng ngươi, tỷ phu.
Long Tiểu Liên liền nói.
- Long Tiểu Liên! Ngươi đủ rồi đấy!
Y Tiêu rốt cuộc nhịn không được truyền âm nói.
Long Tiểu Liên trừng to mắt, con mắt quay tròn loạn chuyển, quyết định giả ngu.
Mà lão giả lái đò cùng thuyền nương thì chìm trong hoảng hốt, nhìn một chút thuyền đã lơ lửng rời khỏi mặt nước, lại nhìn một chút phía trên ngập trời màu đen biển lửa bị kiếm quang ánh sáng chặn lại.
- Phụ thân, thuyền nhà chúng ta bay kìa.
Thuyền nương liền nói.
- Thuyền nhà chúng ta cũng bay được? Thành tiên gia pháp bảo rồi sao?
- Không biết, nhưng mà vị thần tiên này pháp thuật thật là đẹp.
Lão lái đò ngẩng đầu nhìn luồng ánh sáng của Chu Thiên Kiếm Quang,
- So với pháo hoa ta nhìn thấy trong thành còn đẹp hơn nhiều.
Tần Vân ngẩng đầu nhìn, khẽ nhíu mày:
- Có thể có uy danh lớn như vậy, quả thật có chút thực lực, uy lực của chiêu số quần công có vẻ yếu đi.
- Yên Vũ kiếm quyết chi huyết vị lãnh!
Trong mắt Tần Vân lóe lên sát ý, lập tức thi triển ra một sát chiêu khác.
Gió biến mất, mưa cũng biến mất.
Vốn dĩ mưa đang vây công Hắc Yêu Vương bỗng dưng tiêu tán khiến Hắc Yêu Vương sững sờ. Nhưng hai viên Bạch Cốt Châu vẫn cẩn thận từng li từng tý vây quanh Hắc Yêu Vương. Hắn nắm chặt cây đinh ba trong tay mà cảnh giác. Phi kiếm màu bạc ở phía xa cũng hiện ra nguyên bản cùng với đó là tốc độ đột ngột tăng cao, kiếm hồng chói mắt mang theo một tia huyết sắc thê lương.
- Giết!
Hắc Yêu Vương bên tai mơ hồ nghe được tiếng la giết.
Hắn giống như thấy được huyết dịch bay lả tả trên chiến trường, chóp mũi đều ngửi được mùi máu tươi.
- Không tốt.
Hắc Yêu Vương kinh nghiệm phong phú, biết không ổn, cố gắng ngăn cản ảnh hưởng của phi kiếm đối với mình, một vài cao nhân Tiên Thiên Kim Đan Cảnh lợi hại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến giác quan của người khác, bất tri bất giác đã mất đi tính mạng. Bởi vì nhất đẳng chiêu số này đã ẩn chứa bộ phận thiên đạo hàm ý.
- Ầm! Ầm!
Hai viên Bạch Cốt châu cũng vô cùng lợi hại ngăn cản được biến hóa của ‘Xuân Vũ’ cũng khiến cho ‘huyết vị lãnh’ ít đi rất nhiều. Nhưng một chiêu Huyết vị lãnh lại giống như hãn tướng trên sa trường, không tiếc hết thảy để giết địch, uy thế cũng so với Xuân Vũ lớn hơn. Hai viên Bạch Cốt châu bị văng ra, dù xoay tròn bay trở lại nhưng trong lúc nhất thời phòng ngự vô ích.
Hắc Yêu Vương liền huy động đinh ba ngăn cản.
- Ầm.
Đinh ba của Hắc Yêu Vương ngăn phi kiếm cũng bị chấn động đến lảo đảo lui lại, phi kiếm lóe lên, lại lần nữa đột kích.
Hai viên Bạch Cốt châu vừa mới quay trở về đã bị phi kiếm mang theo huyết sắc hồng quang bay sát qua đâm vào phần bụng Hắc Yêu Vương, tạo ra vết thương lớn.
- Trở về!
Hắc Yêu Cương cảm thấy nguy cơ tử vong, liền điều khiển ba viên Bạch Cốt Châu ở phía xa.
Vèo vèo vèo...
Ba viên Bạch Cốt Châu không đối phó với Tần Vân nữa, giống như sao chổi cấp tốc bay trở về, nhưng dù sao chúng lại cách những hai dặm, mà lúc này huyết sắc hồng quang đang tập kích hai viên Bạch Cốt Châu cùng cây đinh ba trong tay Hắc Yêu Vương, lại đâm bị thương vai của hắn. Cuối cùng ba viên Bạch Cốt Châu cũng bay tới.
Khi năm viên Bạch Cốt Châu bay quanh thân thể, Hắc Yêu Vương cầm đinh ba trong tay mới miễn cưỡng ngăn được một đạo huyết sắc hồng quang.
- Hừ?
Trên thuyền Tần Vân thấy thế.
- Đi đi!
Lúc này thanh phi kiếm màu đen đang lơ lửng trước người cùng phi kiếm màu tím giữa không trung bỗng hóa thành hai đạo lưu quang bay về phía Hắc Yêu Vương.
Hắc Yêu Vương thu hồi năm viên Bạch Cốt Châu toàn lực phòng ngự, hắc độc cũng bị thu hồi. Lúc này Tần Vân tự nhiên không cần thi triển Chu Thiên Kiếm Quang.
- Cái gì, lại tới hai thanh phi kiếm?
Hắc Yêu Vương biến sắc.
- Rút!
Không quan tâm thứ khác nữa, Hắc Yêu Vương cầm đinh ba trong tay cùng năm viên Bạch Cốt Châu lập tức chạy trốn.
Mà Kim Tiêu Đại Yêu ở xa xa thấy tình thế không ổn đã sớm vỗ đôi cánh màu vàng sậm vèo cái mất dạng ở chân trời, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của Tần Vân. Luận trốn chạy Kim Tiêu Đại Yêu chính xác vô cùng nghịch thiên.
- Trốn?
Tần Vân thấy thế, mặc dù có thể điều khiển phi kiếm truy sát trong vòng mười dặm, nhưng hắn lại không truy sát. Vốn muốn mượn cơ hội để thử Yên Vũ kiếm quyết trong kiếm trận chi thuật thì hắn lại chạy trốn. Hai thanh phi kiếm này cũng chỉ là bảo vật bát phẩm, cũng không phải Bản mệnh Phi kiếm, uy thế so với bản mệnh Phi kiếm kém hơn rất nhiều. Cho dù thi triển kiếm trận chi thuật cũng sợ không đánh lại được phòng thủ của năm khỏa Bạch Cốt châu, khó có thể làm gì được hắn.
- Còn có nhiều yêu ma bên cạnh như vậy.
Ánh mắt Tần Vân hướng lên bầu trời nhìn đám yêu quái đang chạy trốn, tốc độ của những tên yêu quái này rất chậm không thể so được với Hắc Yêu Vương.
- Dương Giác Sơn chính là tên yêu quái nổi danh một vùng, bao nhiêu Nhân tộc chết dưới vuốt của bọn hắn, bị bọn hắn ăn thịt. Nếu chúng trốn trong hang ổ thì không có cách nào, nhưng bây giờ?
Hàn quang trong mắt Tần Vân lóe lên.
Bản mệnh Phi kiếm bay trở về.
Phi kiếm màu tím và màu đen hóa thành hai đạo lưu quang cấp xẹt qua từng tên yêu quái.
- Đại vương cứu mạng.
- Đại vương.
- Không...
Đám yêu quái từng tên sợ hãi vô cùng, nhưng vô dụng.
Bọn hắn đã từng nhìn những nhân tộc yếu đuối sợ hãi mà cảm thấy hưng phấn. Mà bây giờ bọn hắn lạc tới hoàn cảnh này, không có hưng phẩn chỉ có tuyệt vọng.
- Không, đại vương, cứu ta.
Ngưu Yêu cũng lo lắng, hắn là Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đại yêu.
- Vù vù.
Tím, đen hai đạo lưu quang trong nháy mắt giao thoa đâm xuyên qua thân thể Ngưu Yêu.
Cho dù thao túng hai thanh bát phẩm phi kiếm... Tần Vân vẫn có thể phát huy được thực lực cao nhất của Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, giết một tên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh đại yêu dễ như trở bàn tay.
Rất nhanh.
Từng thi thể yêu quái trên bầu trời rơi xuống, chỉ có Hắc Yêu Vêu Vương cùng Kim Tiêu Đại Yêu chạy thoát. Lúc Hắc Yêu Vương động thủ, hắn thế nào cũng không nghĩ ra kết quả lại như vậy.
- Thắng rồi, Hắc Yêu Vương chạy trốn?
Y Tiêu ngẩng đầu nhìn cũng hơi kinh ngạc.
Bản thân Hắc Yêu Vương cũng có thực lực tương đương với Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ, có thể chiếm thế thượng phong coi như là không tệ, đánh cho hắn phải bỏ chạy sao?
Về phần chém giết?
Song phương thực lực chênh lệch càng lớn.
- Nếu so thực lực chính diện thì ta hơi yếu hơn, pháp bảo bảo mệnh của hắn cũng rất lợi hại, năm viên Bạch Cốt Châu bay quanh thân như cái mai rùa.
Tần Vân nói.
- Là lão yêu hùng cứ một phương này, cái khác không nói nhưng bản lĩnh bảo mệnh đều cực cao.
Y Tiêu liền nói.
Ầm...
Thuyền đồng thời cũng hạ xuống, rơi đập trên sông, khiến nước chảy trên sông gợn lên từng đợt sóng.
Mà một trận chiến này.
Cũng đồng dạng đạt tới giới hạn quán sát của Tuần Thiên giám, bị Tuần Thiên giám điều tra, sẽ bị ghi lại trong hồ sơ của Hắc Yêu Vương cùng Tần Vân, đồng thời người tu hành trông coi Tuần Thiên giám cũng lập tức đem tin tức này báo về Giang châu địa giới cho Nguyên Phù cung chủ, Bành Nhạc cùng các Tiên Thiên Kim Đan Cảnh cao nhân.
Danh sách chương