Chương 43
Hôm nay người đi lĩnh chứng không nhiều lắm, vì thế quá trình chứng nhận kết hôn của Lê Mộc và Lãnh Huyên tiến hành thật thuận lợi. Thời điểm giao tiền, Lãnh Huyên vừa mới từ trong bao lấy ra tờ Mao gia gia, Lê Mộc ngay trước đó vỗ xuống tờ mười nguyên tiền, hắc hắc cười nói: "Lãnh đại lão bản, lần này tôi mời đi." Dù sao ta hiện tại đã khoác bề ngoài nam nhân, loại chuyện bỏ tiền này vốn nên để hắn làm.
Nhân viên công tác kia nhìn nhìn Mao gia gia màu đỏ của Lãnh Huyên, phỏng chừng là nghĩ đến nam nhân tôn nghiêm, hắn không có cầm lấy tiền trong tay Lãnh Huyên cũng không có tiếp lời Lê Mộc, nhất thời lăng ngốc ở đó, tự hỏi rốt cuộc thu tiền ai. Lê Mộc nhìn biểu hiện của Lãnh Huyên, sợ Lãnh đại lão bản sẽ cảm thấy không hài lòng, ai ngờ, Lãnh Huyên lại phẩy phẩy tay, khẽ cười nói: "Thôi được, dù sao về sau đều là người một nhà."
Nhân viên công tác nhìn đến nụ cười tuyệt mỹ của Lãnh Huyên lập tức bị mê hoặc, ánh mắt ngơ ngác thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Lãnh Huyên, Lê Mộc thấy người này vẻ mặt trư ca nhìn lão bà tương lai của hắn, tức khí lên.
"Uy! Mau xử lý chứng nhận cho chúng ta a! Đừng có mải nhìn lão bà của ta!!" Mỗ Mộc rất là bao che nói.
Nhân viên công tác ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, miệng không biết than thở một câu gì, đại khái là nói Lãnh mỹ nhân một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu linh tinh, sau đó thu tiền chậm chậm cấp Lãnh Huyên cùng Lê Mộc làm thủ tục còn lại.
Rất nhiều năm sau, chứng kiến một tiểu thí hài họ Lê khác đối tiểu mỹ nhân nào đó mù quáng sùng bái, Lê Mộc oán giận giáo dục hắn: "Bảo bảo, nghe ba ba nói, ba ba không phải sợ ma ma, đây là yêu, kỳ thực ma ma ngươi cũng không có gì tài giỏi, thời điểm kết hôn còn không phải lão ba ngươi ta đây trả..."
Từ chỗ chứng hôn đi ra sau, Lê Mộc hít sâu một hơi, tự độc thoại: "Thoát khỏi chưa cưới, lại không thoát khỏi độc thân, đây thật đúng là một cái chuyện xưa bi thương a a a a a a..."
Lãnh Huyên mang ánh mắt kỳ quái liếc Lê Mộc một cái, ngữ khí hơi hơi mang theo thanh lãnh mà nói: "Anh thật đúng là một kẻ kỳ quái."
Lê Mộc nghe Lãnh đại lão bản khó được chủ động cùng hắn đáp lời, sau đó vẻ mặt cà lơ phất phơ đùa giỡn mà nói: "Tôi kỳ thực vẫn còn có rất nhiều ưu điểm đó, không chừng em sẽ từ từ thích tôi nga ~~ "
Lãnh Huyên cũng không phản bác Lê Mộc, lựa chọn trực tiếp không nhìn Lê Mộc, xoay người đi lấy xe, vừa đi vừa thản nhiên nói: "Hôn lễ của chúng ta là tránh không được, anh chuẩn bị sẵn sàng."
Từ những lời này nhìn ra được Lãnh Huyên là không hy vọng cử hành hôn lễ, nhưng khẳng định không dám cãi lời mệnh lệnh của vài người nào đó. Có thể đem con mình trở thành không thể nề hà như vậy, trên thế giới này trừ bỏ loại sinh vật "ma ma" này, Lê Mộc nghĩ không ra cái gì khác.
Ngất, nói đến mẹ, Lê Mộc đột nhiên nhớ tới Lê Mộc lão ba Lê đại tư lệnh. Nhắc mới nhớ có phải nên nói cho hắn biết chuyện ta kết hôn? Nhưng mà Lê Tân nhất định sẽ hỏi đông hỏi tây sau đó báo cho gia gia, vạn nhất bị gia gia cáo già kia vạch trần, vậy thì bỏ mịa. Quên đi, có thể kéo dài chừng nào hay chừng đấy. Đi từng bước xem từng bước đi, Lãnh Huyên tiểu bồn hữu, lão nương đội rất nhiều áp lực to lớn cùng ngươi kết hôn a?
Lãnh Huyên lái xe đi vào trước mặt Lê Mộc, quay cửa kính xe xuống nói: "Lên xe."
Vì thế Lê Mộc thực dứt khoát tiến vào xe, Lãnh Huyên khởi động xe, sau đó thanh âm không có phập phồng đối Lê Mộc nói: "Lần hợp tác này đại khái sẽ duy trì hai năm, trong lúc đó tôi có quyền trước chấm dứt hợp tác hoặc là tiếp tục, bên tay trái anh cái túi kia có một phần văn kiện ly hôn, mặt trên đã ký xong tên, nếu tương lai tôi muốn giải ước tôi sẽ xuất ra phần hiệp nghị ly hôn kia, đến lúc đó anh ký tên, chúng ta đến lúc đó hợp tác liền kết thúc, đã hiểu chưa?"
Lãnh Huyên vẫn là khó được lần đầu đối Lê Mộc nói một lần nhiều lời như thế, Lê Mộc cầm lấy hiệp nghị ly hôn, phát hiện trên đó bên trái phía dưới góc kí tên quả thật có một chữ ký xinh đẹp hữu lực, xinh đẹp đến mức có thể đem đi bán lấy tiền.
Chỉ là khi Lê Mộc vừa nghĩ đến hai năm sau bên cạnh chữ viết xinh đẹp kia sẽ thêm vào tên của chính mình, trong tim bất giác có chút chua xót, như là đánh mất thứ gì đó.
"Còn có chính là, trong lúc hợp tác anh không thể trái với yêu cầu hợp đồng, nếu vậy tôi sẽ cân nhắc trước chấm dứt yêu cầu, đến lúc đó tôi sẽ ra ngoài tìm đồng bọn hợp tác khác." Lãnh mỹ nhân một bộ dáng kiên nhẫn dạy tiểu bằng hữu, nửa sâu xa thấm thía nửa uy hiếp.
Như gà con mổ thóc gật gật đầu, sau đó siết chặt trong tay tấm giấy hồng mới tinh thiếp chữ vàng, Lê Mộc ngơ ngác đối Lãnh Huyên đánh cái cam đoan: "Tôi, tôi sẽ ngoan ngoãn, tôi rất nghe lời..." Không nghe lời có thể cùng em đi kết hôn sao, vô luận như thế nào cũng vô pháp cự tuyệt thỉnh cầu của em, hơn nữa trong lòng cũng vô pháp chấp nhận để em tìm nam nhân khác kết hôn, cùng em kết hôn xem như là để tôi bỏ đi tiếc nuối.
Lúc sắp đến công ty, Lê Mộc vì không muốn cho người khác nhàn thoại, liền đề xuất để cho Lãnh đại lão bản đưa hắn đến địa phương phụ cận công ty sau đó tự hắn trở về là được, thuận tiện tản bộ, Lãnh đại lão bản cũng không nói gì thêm, làm theo ý Lê Mộc.
Lê Mộc ở trên đường đi tới đi lui đã cảm thấy không có ý nghĩa, lấy di động ra, cấp Cao Tiểu Triều phát cái tin nhắn.
Bởi vì vài ngày gần đây Cao Tiểu Triều đều nằm ỳ ở nhà, lúc này hẳn là đúng thời điểm ngủ trưa, cho nên Lê Mộc bây giờ gọi điện thoại qua sợ là phải sảo giấc mộng Cao Tiểu Triều, vì thế Lê Mộc cũng chỉ phát cái tin nhắn qua cho hắn: "Tiểu Triều, tôi kết hôn rồi."
Lê Mộc không nghĩ tới chỉ chưa đầy một phút đồng hồ, Cao Tiểu Triều đánh tới điện thoại: "Đầu gỗ, cậu muốn kết hôn? Sao phía trước không nghe cậu nhắc tới..."
Lê Mộc đánh gãy hắn: "Sửa lại! Không phải muốn kết hôn, là kết hôn rồi, chú ý thì!"
Bên kia như bị sét đánh, thật lâu chưa có đáp lại. Lê Mộc thực vừa lòng hiệu quả này, suy nghĩ nếu thường xuyên kết cái hôn dọa Cao Tiểu Triều một cái, cuộc sống cũng sẽ tràn ngập lạc thú.
Lúc này, Cao Tiểu Triều bên kia rốt cục thành công sống lại, dắt cổ họng hô: "Cậu nói cái gì, cậu kết hôn rồi?" Thanh âm kia so với giọng the thé cổ họng của tú bà thanh lâu cổ đại còn liều mạng hơn.
Lê Mộc bị giọng kia của Cao Tiểu Triều dọa sợ tới mức thiếu chút nữa đem di động ném xuống, yên lặng lau mồ hôi trên trán, nghĩ thầm Cao Tiểu Triều bạo phát, quá rung động, giọng này, nếu làm cái fan chuyên nghiệp, cũng là tương đương có tiền đồ đi.
Sau lại, Cao Tiểu Triều nói với Lê Mộc, ngày đó sau khi Lê Mộc về nhà lục tung rồi đi, Cao Tiểu Triều liền thật sự cảm thấy vô vị, vừa đúng lúc cùng một cái muội tử trên mạng hẹn buổi chiều gặp mặt, sau đó thay trang phục một chút tự mình ra ngoài đến một nhà cơm Tây cùng muội tử xinh đẹp hẹn hò, sau đó thu được tin nhắn xong quay mắt về phía muội tử xinh đẹp nói tiếng ngượng ngùng rồi cấp Lê Mộc gọi điện thoại, sau đó khiếp sợ kìm lòng không đậu tung ra một giọng kia thành công hấp dẫn ánh mắt mọi người trong tiệm ăn tây, hơn nữa muội tử xinh đẹp cũng thành công bị dọa chạy.
"Chỗ cũ, chờ tôi. Hiện tại sự tình quá khẩn cấp rồi!" Cao Tiểu Triều bây giờ nói chuyện ngữ khí rõ ràng không bình tĩnh.
Lê Mộc nghe đến đó cũng chỉ phải cúp điện thoại ở một quán ma lạt năng chờ.
Khi Cao Tiểu Triều gần như lấy tốc độ phóng ca nô chạy đến quán ăn vặt ma lạt năng chỗ Lê Mộc, Lê Mộc chính đang cắn một xâu nấm kim châm, vừa gặp hắn, một bên run run cầm xiên thịt đón hắn ngồi xuống, một bên hướng hắn đưa lên một cái mỉm cười ý bảo "Thật có lỗi tôi hiện tại không thể nói chuyện".
Cao Tiểu Triều trực tiếp một phen đoạt lấy xiên thịt trong tay Lê Mộc, lập tức liền cắn một mồm to, sau đó hung tợn đối với Lê Mộc quát nói: "Tử đầu gỗ cậu cho tôi nói rõ ràng, này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"
Giọng thét kia đúng là có một không hai lại còn không có chút tiết tháo ăn nhồm nhoàm, đưa tới vô số người qua đường ghé mắt.
Lê Mộc bình tĩnh bỏ xuống nấm kim châm trong tay, lấy ra khăn tay lau khóe miệng, sau đó lôi kéo hắn ngồi xuống. Lê Mộc túm tay Cao Tiểu Triều, thấm thía nói: "Người trẻ tuổi a, khả năng tiếp nhận còn chưa đủ cường đại a."
Cao Tiểu Triều lúc này căn bản vô tâm tư cùng Lê Mộc nói giỡn, vừa ăn xiên thịt vừa nói: "Cậu con mẹ nó đừng nói nhảm với tôi! Tôi còn không rõ, cậu như thế nào một tiếng không rên liền kết hôn? Tôi đều cùng cậu ở chung cả mấy tháng, cậu có bạn gái hay không sao đến tôi cũng không biết, còn nữa, cậu không phải hùng tâm bừng bừng muốn theo đuổi Lãnh Huyên sao? Sao rồi, cứ như vậy buông tha a!"
Lê Mộc nhìn đến Cao Tiểu Triều rõ ràng một bộ ăn uống không tiết tháo nhưng thời điểm nói chuyện vẫn là nghiêm trang như vậy, không khỏi cười nói: "Ai nói kết hôn nhất định phải có bạn gái? Đối tượng kết hôn của tôi chính là Lãnh Huyên nga!"
"Cái gì! Thiệt hay giả a? Tiểu tử cậu khi nào thì câu được Lãnh nữ thần a? Khi nào thì lợi hại như vậy tôi sao lại không biết, nói, rốt cuộc chuyện gì xảy ra." Cao Tiểu Triều nghe được Lê Mộc cùng Lãnh Huyên muốn kết hôn, trong lúc nhất thời sợ ngây người, đây hoàn toàn là không có dấu hiệu gì mà tới.
Lê Mộc hắng giọng một cái, thay đổi một loại ngữ khí thâm thúy xa xưa nói: "Ngay tại nửa năm trước, một buổi tối đêm đen gió rét..."
Còn không có tiếp tục nói, đầu liền bị Cao Tiểu Triều một cái bốp lật: "Hảo hảo nói chuyện, cho tôi thành thật điểm!"
Kỳ thực Lê Mộc cũng không có nói sai, nửa năm trước lần đó mỹ lệ ngoài ý muốn mới khiến cho hắn cùng Lãnh mỹ nhân quen biết. Nhưng nghe đến Cao Tiểu Triều nói như vậy, Lê Mộc cũng biết nên nói cái gì không nên nói cái gì, đương nhiên, điều trọng yếu nhất là tự giác đem chuyện hai người bọn họ nửa năm trước ẩn rớt. Tuy rằng Lê Mộc cùng Cao Tiểu Triều giao tình đã tốt đến quan hệ mật thiết, nhưng đây dù sao cũng quan hệ đến chỗ sâu nhất nội tâm hai người bọn họ, Lê Mộc không thể không biết chừng mực như vậy.
Lê Mộc chỉ nói cho hắn, hắn đối Lãnh mỹ nhân là nhất kiến chung tình, nhưng Lãnh mỹ nhân cũng không thích hắn.
"Cứ như vậy các người liền kết hôn?"
"Ừ."
Cao Tiểu Triều lắc đầu, bất an nói: "Cậu cũng quá đem hôn nhân làm kịch!"
Lê Mộc ủy khuất nhìn hắn: "Ai bảo tôi đối nàng nhất kiến chung tình đâu..." Sặc, chính mình trước nổi da gà.
Làm hảo huynh đệ Cao Tiểu Triều rõ ràng tin lời Lê Mộc nói: "Nhất kiến chung tình cũng không thể không lý trí như vậy a. Tất cả mọi người đều nói, kết hôn là dung hòa quan hệ xã hội của hai nhà, nàng hiện tại cũng không yêu cậu, đã cùng nàng lĩnh chứng, cậu, cậu thật sự là bị ái tình mê đầu óc..."
Cao Tiểu Triều hướng Lê Mộc vươn tay: "Giấy hôn thú lấy đến xem xem." Lê Mộc ngoan ngoãn dâng.
Cao Tiểu Triều nhìn ảnh chụp trên giấy hôn thú, đánh giá một phen, gật đầu nói: "Tôi nhớ rõ người thật hình như so với ảnh chụp xinh đẹp hơn, bộ dạng quả thật rất được."
Cao Tiểu Triều đem giấy hôn thú đưa cho Lê Mộc, nhìn Lê Mộc đần độn ý vị thâm trường nói: "Đầu gỗ, cậu đừng trách tôi nhiều chuyện, tôi là sợ cậu bị người lừa, nàng ta đang lợi dụng tình cảm của cậu."
Lê Mộc trên mặt hiện lên thản nhiên tươi cười, hiểu ý nói: "Vậy cũng không có biện pháp, ít nhất so với nàng lợi dụng người khác tốt hơn." Nói xong lời này Lê Mộc liền bị Cao Tiểu Triều nghiêm trọng khinh bỉ, sau đó trong lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép a, sao mà hắn đây nơi nơi hưởng danh hiệu hoa hoa công tử, nhưng lại giao Lê Mộc một cái bằng hữu như vậy.
Lê Mộc đành phải đem mắt đưa đến hơi nóng mà bánh phở đang bốc lên để xông hơi một chút, sau đó chùi chùi mắt nói: "Cao Tiểu Triều, cậu yên tâm, tôi biết cậu là tốt với tôi."
Cao Tiểu Triều đôi mắt đỏ lên, tỏ vẻ nhớ phải chăm sóc tốt bản thân a, vỗ vỗ Lê Mộc bả vai, cũng không nói cái gì nữa...
...