Edit: Linhlady

"Tiểu Quả Quả! Đây không phải là người đàn ông đầu tiên dẫm vỏ chuối sao!”

“Đúng vậy! Tiểu Quả Quả cô tìm đâu ra bức ảnh này vậy!”

“A a a! Tiểu Quả Quả uy vũ hùng tráng!”

“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả, tiểu Quả Quả ngươi thành thật nói cho ta, có phải muốn ngược hắn hay không?”

“ Lầu trên à, ngươi không phải đang nói lời vô nghĩa hay sao! Không nghe thấy tiểu Quả Quả nói muốn cho hắn thân bại danh liệt sao!”

…………

Lạc Tử Kiểu vừa nhìn thấy người trong bức ảnh kia trong nháy mắt liền nhận ra người đàn ông này là ai.

Bao nhiêu năm hắn lăn trộn với thương trường, đương nhiên cũng quen biết không ít người, mà người đàn ông trước mắt này, đúng là quan cao cấp trong quốc hội nước M.

Hắn không biết vì sao người đàn ông này lại chọc vào Mạc Vân Quả, nhưng mà, nếu đáp ứng người khác rồi, đương nhiên phải thực hiện.

Chính là, hắn từ trước đến nay cùng quan trường nước giếng không phạm nước sông, trên mặt Lạc Tử Kiêu lộ ra một tia khó xử.

“Có vấn đề sao?” Mạc Vân Quả trực tiếp hỏi.

Nghe vậy Lạc Tử Kiêu càng khó xử, hắn nhìn Mạc Vân Quả, thật sự rất ngượng ngùng khi phải nói không thể làm được.

Mạc Vân Quả thấy Lạc Tử Kiêu không nói lời nào, khẽ cau mày, cảnh này khiến khuôn mặt vốn dĩ lạnh lẽo của cô càng thêm xa cách vạn dặm.

Mạc Vân Quả kéo laptop lại bên mình, sau đó mở ra một văn kiện, đem ảnh chụp cùng video bên trong đưa cho Lạc Tử Kiêu xem.

Đây là chứng cứ mà cô thu thập được từ các thiết bị có liên quan đến người kia.

Lạc Tử Kiêu xem xong tất cả, càng xem càng cảm thấy tức giận, người đàn ông này! Quả thực chính là một kẻ cặn bã!

Ngực Lạc Tử Kiêu phập phồng, hắn nhất định phải làm người này trả giá thật lớn! Không chỉ là đơn giản là thân bại danh liệt như vậy!

“Ta đem mấy thứ này cho ngươi, có nắm chắc sao?” Mạc Vân Quả hỏi.

Hiện tại Lạc Tử Kiêu vô cùng tức giận, nghĩ cũng không cần nghĩ trực tiếp gật đầu, có mấy thứ này, hắn nhất định phải làm cho người kia vào tù! Không! Không chỉ đơn giản vào tù như vậy!

Trong mắt Lạc Tử Kiêu hiện lên một tia sáng, sau đó rồi vụt tắt.

Mạc Vân Quả thấy Lạc Tử Kiêu đã đồng ý với mình, bắt đầu nói tới chuyện thứ hai.

Vẫn là kịch bản như cũ, Mạc Vân Quả bảo Lạc Tử Kiêu đứng lên đi vài bước, sau đó chính cô thản nhiên tự đắc ăn xong quả chuối, đem vỏ chuối ném trên mặt đất, làm Lạc Tử Kiêu ngoài ý muốn té ngã.

Nhìn vẻ mặt mộng bức của Lạc Tử Kiêu, khoé miệng Mạc Vân Quả gợi lên một nụ cười nhợt nhạt.

“Đây là điều kiện thứ hai.”

Lạc Tử Kiêu:…… Đây là cái điều kiện quỷ quái gì vậy?!

Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp, có một thông báo mới được phát ra: Lần phát sóng trực tiếp này sắp kết thúc, xin các vị chú ý chủ kênh, cảm ơn!

“A a a a! Nhanh như vậy đã phải kết thúc? Tiểu Quả Quả ta luyến tiếc ngươi!”

“ Đúng vậy ta cũng luyến tiếc ngươi! Ai nha! Thiếu chút nữa quên ấn chú ý!”

“ Đúng nha, ngươi vừa nhắc như vậy, ta cũng mới nghĩ tới!”

“Tiểu Quả Quả ngươi phải nhanh nhanh mở phát sóng lần tiếp theo nha, ta chờ mong lắm đó……”

“ Chờ mong +1……”

“A a a! Chú ý chú ý!”

“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả! Moah moah!”

…………

Cùng lúc đó, Mạc Vân Quả cũng nghe hệ thống nhắc nhở: Nhiệm vụ đã hoàn thành, xin hỏi ký chủ có lựa chọn rời khỏi vị diện này không?

Mạc Vân Quả gật gật đầu, sau đó ở trước ánh mắt mộng bức của Lạc Tử Kiêu, dần dần biến mất.

Lạc Tử Kiêu kinh ngạc nhìn một màn này, hắn đứng lên, đi đến vị trí Mạc Vân Quả vừa ngồi.

Không có bất luận kẻ nào tồn tại, tất cả mọi chuyện xảy ra, giống như chỉ là ảo giác của hắn mà thôi……

Lạc Tử Kiêu lắc đầu, nhìn máy tính đặt ở trên bàn, nhấp môi, ánh mắt lạnh thấu xương, nếu đã đồng ý với người khác rồi, thì nhất định phải làm được……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện