Cả đoạn đường Diêm Hình không nói lời nào, Thẩm Bân cũng cảm thấy ở bên hắn rất tốt, mới đầu chỉ cố ý vô tình hừ vài tiếng, nhưng nghĩ tới phía sau có một đại mỹ nhân, cậu lại không nhịn được hỏi: "Vừa rồi vì sao anh lại từ chối cưới nữ thần? Cô ta cứu sống đứa bé bị chết đuối kia, chứng tỏ năng lực là thật."
Diêm Hình nhàn nhạt nói: "Không phải em nói nơi này là thế giới trò chơi sao? Đều là giả thì vì sao tôi lại muốn cưới cô ta?"
Thẩm Bân âm thầm hỏi ra một đề tài toi mạng: "....Nếu không phải giả anh liền cưới cô ta sao?"
Diêm Hình: "Không phải, lần đầu tiên gặp mặt không hiểu sao lại nói muốn gả cho tôi, chắc chắn có vấn đề."
Thẩm Bân nói tiếp: "Nếu gia thế trong sạch thì sao? Còn xinh đẹp như vậy, có phải anh liền cưới hay không?"
Diêm Hình nhìn người nào đó, hắn cũng không phải thằng ngốc, rõ ràng có thể cảm giác được nhóc con này hỏi chuyện không thích hợp, cảm giác giống như bản thân ngoại tình.....
"Tôi không quen biết cô ta, cũng không biết cô ta có mục đích gì, cho nên tất cả vấn đè em nói đều không có căn cứ, vì sao phải chấp nhất?" Diêm Hình nói.
Thẩm Bân không tiện nói rõ, cậu chỉ muốn biết người đàn ông nhà mình rốt cuộc có thực sự thích nữ giới hay không mà thôi, nhưng nếu đối phương nói như vậy, cậu chỉ có thể nói theo lời: "Được rồi, em không thích cô gái kia."
Xem như ghen, nhưng ghen không phải nguyên nhân chủ yếu, dù sao Thẩm Bân trải qua nhiều thế giới như vậy, có sóng to gió lớn gì chưa thấy qua chứ? Diêm Hình ưu tú như vậy, mặc kệ là từ trước hay là sau này cũng không thiếu người thích hắn, mỗi ngày đều ghen đến chết à? Cho nên người khác thích Diêm Hình đó là việc của người khác, Thẩm Bân phân biệt rõ, hoàn toàn không trách tội Diêm Hình, chẳng lẽ trách hắn quá ưu tú sao? Chủ yếu xem trong lòng người đàn ông nhà mình nghĩ như thế nào.
Sau khi Diêm Hình nghe được Thẩm Bân nói, ngữ khí nghe không ra vui giận nói: "Ừ, tôi cũng sẽ không cưới cô ta."
Đoạn đường tiếp theo hoàn toàn rơi vào trầm mặc, nhưng Thẩm Bân nghĩ nghĩ lại nhịn không được nhếch môi, vươn tay bám lấy cánh tay Diêm Hình dựa vào người hắn, chuyện tình cảm có cơ hội từ từ tới, dù sao lúc này phải đặt việc tìm manh mối lên hàng đầu.
Hơn nữa không phải lúc trước hai người rất tốt sao? Cho dù Diêm Hình thật sự thích nữ giới, Thẩm Bân cảm thấy mình cũng phải nghĩ cách lại lần nữa bẻ cong đối phương! Khiến hắn từ thể xác tới trái tim đều là của mình!
......
Một lúc lâu sau trở lại cung điện, sắc trời cũng sắp tối, Thẩm Bân sờ sờ bụng: "Đói đói, cơm cơm."
Diêm Hình: "?" Hắn thoáng ngây người mới hiểu được ý tứ của Thẩm Bân: "....." Liền phân phó người đưa đồ ăn tới.
Nữ thần được an bài ở nơi khá xa, thân phận của nàng bày ở đó, cho dù Pharaoh không chỉ ý phân phó cũng không có ai dám chậm trễ nàng, thậm chí người hầu hạ càng thêm cẩn thận. Khác với người hầu bên người Pharaoh và Thẩm Bân, người hầu hạ bọn họ thì nơm nớp lo sợ, mà hầu hạ nữ thần thì đầy mắt đều là cuồng nhiệt.
Thậm chí vì để có được cơ hội hầu hạ nữ thần, người hầu còn bắt đầu ngáng chân nhau, nghĩ thầm tiếp xúc nữ thần không chừng có thể có chỗ tốt gì đó phúc báo cũng nên.
Thẩm Bân cơm nước xong vốn muốn hỏi Diêm Hình có tiếp tục tìm manh mối hay không, đặc biệt là nữ thần, pháp lực không thể khinh thường, có muốn tự mình đi xem nàng hay không?
Kết quả Diêm Hình vẫy tay phân phó thuộc hạ, nhìn kỹ càng nhất cử nhất động của nữ thần rồi báo cáo, lý do là dù sao người ta cũng là nữ thần cao qúy, chẳng may có chỗ nào không vui không thích, làm Pharaoh cần phải biết được trước tiên.
Người không biết còn tưởng Diêm Hình quan tâm tới nàng cỡ nào.
Thuộc hạ lập tức vâng dạ, Thẩm Bân cảm thấy khá tốt, không cần tự mình đi xem nàng, liền muốn đi tắm rửa một cái, cởi bộ quần áo nặng nề này ra cũng thoải mái một chút.
Kết quả tỳ nữ dẫn đường, rẽ trái rẽ phải mới tới nơi tắm gội, chờ cậu tắm xong tỳ nữ lại dẫn về, không ngờ lại trở về tẩm cung của mình.
"Vì sao các ngươi lại dẫn ta về Tây Khương Uyển? Ta muốn tìm Pharaoh." Thẩm Bân nhíu mày nói.
Tỳ nữ dẫn đầu là người cậu mang từ Lâu Lan quốc tới cùng, sau khi nghe thấy lời này nghi hoặc nói: "Công chúa ngài muốn hiện tại đi tìm Pharaoh sao? Mặc như thế này?"
Thẩm Bân sững người, liền hiểu ra điều gì, dù sao cậu và Pharaoh chưa có thành thân, trước khi mình chưa tới, cốt truyện thế giới này giả thiết chắc chắn là công chúa Lâu Lan không muốn gả cho Pharaoh, thậm chí mâu thuẫn, cho nên tỳ nữ hiểu ý mới đưa cậu về.
"Nay đã khác xưa, ta đã nhận ra rồi, dù sao đều phải gả cho Pharaoh, vì sao không tranh thủ nhiều sủng ái cho mình một chút? Ngày sau còn dài, dù sao cũng phải sống hiểu chưa?" Thẩm Bân nói.
Tỳ nữ nghe xong vô cùng vui mừng cùng cảm động: "Công chúa ngài có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, chỉ cần công chúa hạnh phúc, như vậy vương thượng cùng vương hậu cũng sẽ vui vẻ." Vương thượng và vương hậu mà nàng nói chắc chắn là cha mẹ của công chúa Lâu Lan chân chính.
Thẩm Bân không muốn nói nhiều về vấn đề này, quan trọng là ký ức, nói nhiều càng dễ lộ, liền gật đầu làm bộ đồng ý với lời tỳ nữ nói, ủy khuất một chút liền đánh lên tinh thần nói sang chuyện khác: "Ngươi có nghe nói hôm nay nữ thần sông Nin hiện thân, hơn nữa còn âm mưu muốn gả cho Pharaoh không? Ta hiện tại cần phải đi làm chút gì đó."
Chuyện lớn như nữ thần hiện thân đương nhiên tỳ nữ cũng biết, nhưng tình hình cụ thể tỉ mỉ trong đó nàng còn chưa kịp hiểu biết, Thẩm Bân lúc này vừa lúc nói ra toàn bộ, xung quanh cũng không có các tỳ nữ khác bên người, nếu tỳ nữ trước mặt là người một nhà, cậu liền không có chút cố kỵ nào.
Nhưng cuối cùng Thẩm Bân lại bỏ thêm vài câu: "Tướng mạo nữ thần rất xinh đẹp, ta muốn so sánh với cô ta cũng không dễ dàng như vậy, nhưng tốt xấu cô ta cũng là nữ thần, nếu ngươi cũng cảm thấy cô ta nên gả cho Pharaoh, ta không có lời nào để nói, cũng sẽ không trách ngươi."
Lo lắng nhất là benen gười mình có chó phản bội, Thẩm Bân nói hết tất cả mọi vấn đề ra.
Tỳ nữ lập tức tỏ thái độ, tự nhiên nàng sẽ đứng ở phía công chúa, nguyên nhân rất đơn giản, thời đại này thông tin không phát triển, tuy nữ thần sông Nin nổi tiếng ở đất nước này, nhưng tỳ nữ từ nhỏ lớn lên ở Lâu Lan quốc, Lâu Lan thờ phụng một vị thần khác, nàng cũng không mấy quan tâm đến nữ thần sông Nin.
Thiếu một loại tín ngưỡng, tỳ nữ cũng không phải kẻ ngốc, người khác nói thần linh giáng thế liền giáng thế sao? Công chúa nhà mình đều không tin nữ thần kia, chắc chắn trong lòng nàng phải hướng về chủ tử mình hầu hạ, cũng sẽ không mù quáng chạy theo mấy lời đồn thổi mà tin tưởng.
Thẩm Bân nở nụ cười, gật gật đầu nói: "Rất tốt, cho nên hiện tại tìm giúp ta một bộ quần áo thoải mái để mặc, chúng ta trực tiếp đi tìm Pharaoh đi, đúng rồi, mang theo áo ngủ, đêm nay ta không quay về."
Tỳ nữ: "......"
Không phải, tốt xấu cũng chưa gả cưới, không quay về không tốt lắm nhỉ?
Có lẽ ánh mắt tỳ nữ quá mức gì kia, Thẩm Bân lại giải thích một câu: "Ta và Pharaoh chắc chắn sẽ thành thân, vào trước là chủ nảy mầm mọc rễ trong lòng hắn, tóm lại không để cho người gọi là nữ thần kia chiếm chỗ đúng không?"
Lời này cũng chỉ để lừa tỳ nữ, nguyên nhân chân chính Thẩm Bân muốn đi tìm Diêm Hình cũng có một phần ý tứ phòng bị nữ thần trộm gặp người đàn ông nhà mình, chủ yếu là cảm thấy an tâm, dù sao ở thế giới trò chơi quỷ mới biết nửa đêm có xảy ra chuyện gì hay không.
Tỳ nữ cắn răng khuyên giải: "Nhưng mất lễ nghĩa, Pharaoh có thể coi khinh công chúa hay không?"
Thẩm Bân nhàn nhạt lắc đầu: "Đương nhiên sẽ không, ta là ai? Ta hôm qua gặp nữ thần kia, ta bảo đảm chỉ cần để ta ở bên người Pharaoh, cô ta sẽ không có chốn dừng chân."
Tỳ nữ lúc này mới gật đầu, tiếp tục đau lòng nhìn người trước mắt: "Công chúa ủy khuất."
Thẩm Bân: "......" Rất là ngượng ngùng cúi đầu, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: "Dẫn đường đi."
Mà tỳ nữ lại nhìn ra vẻ mặt của cậu là nhẫn nhục và gánh nặng, lập tức càng thêm cảm thấy Thẩm Bân không dễ dàng, đệ nhất mỹ nhân của Lâu Lan quốc bị đưa đi hòa thân, còn phải tranh sủng với người khác?
Đáng tiếc nàng chỉ là tỳ nữ nhỏ bé, không làm được bất cứ điều gì.
......
Người trong phòng phát sóng trực tiếp sắp cười đến phát điên, liên tiếp ha ha ha ha ha.
Vương phi vì để đi gặp điện hạ mà bịa đặt ra câu chuyện "thân tàn chí kiên".
Tranh cmn sủng cái đậu má!
Nhưng lúc này "nữ thần" thật đúng là đi tìm Diêm Hình, hơn nữa khi nàng đi vào Thẩm Bân cũng không có mặt.
Diêm Hình tự nhiên sẽ tiếp kiến nữ thần, vốn dĩ còn tưởng có chuyện gì, kết quả đối phương toàn bộ hành trình liếc mắt đưa tình nhìn hắn, đông tây nam bắc biểu đạt tình yêu, mong muốn người đàn ông trước mắt thích mình.
Diêm Hình: "......" Sắc mặt hắn càng ngày càng lạnh, không bao lâu liền dứt khoát nói thẳng nếu nữ thần không có việc gì thì hắn muốn đi nghỉ ngơi, tiễn khách.
Bên người không có ai quấy rầy, nữ thần tuy rất tức giận Diêm Hình khó hiểu phong tình, nhưng vân sâu kín thở dài nói: "Hôm nay tới chỉ là muốn trò chuyện với Pharaoh mà thôi, còn nhớ rõ khi chàng còn nhỏ cũng đi tới cạnh sông Nin chơi đùa, kỳ thực khi đó ta liền biết chàng, đều do lúc ấy pháp lực của ta còn thấp kém, không thể lúc nào cũng làm bạn với Pharaoh mọi lúc."
Diêm Hình mặt vô biểu tình nhìn nàng, không biết nghĩ tới điều gì đột nhiên lên tiếng hỏi: "Pháp lực thấp kém là ý gì? Bản lĩnh cụ thể của nữ thần là gì vậy?"
Tuy thái độ của người đàn ông trước mắt vẫn như cũ không mặn không nhạt, nhưng tốt xấu đã chủ động đưa ra câu hỏi, nữ thần cao hứng nói: "Nếu là thần, tự nhiên ta có thể hô mưa gọi gió khởi tử hồi sinh, thậm chí có thể xoay chuyển càn khôn."
Diêm Hình: "Khởi tử hồi sinh ta đã gặp qua, hô mưa gọi gió về sau có rất nhiều thời gian để thấy, nhưng xoay chuyển càn khôn là?"
Nữ thần hơi hơi mỉm cười: "Theo dự định, các vì sao sẽ dịch chuyển, trời đất xoay chuyển, hoặc là nói quay ngược thời gian, một đời người có lẽ có việc mà mình hối hận, ta có thể cho người trở lại một đời, nhưng pháp lực này quá mức nghịch thiên, bình thường không thể thi triển, nếu không trả giá rất lớn."
Đầu ngón tay Diêm Hình gõ gõ nhẹ nhẹ trên mặt bàn, nữ thần thấy hắn không lên tiếng, liền muốn mở miệng tiếp tục nói gì đó, nhưng hắn bỗng nhiên nói: "Trả giá băng cái gì?"
Sắc mặt nữ thần khẽ thay đổi: "Điều này còn phải xem trở lại thời gian nào, khoảng cách thời gian càng ngắn, trả giá càng nhỏ, ngược lại thời gian càng dài, trả giá càng lớn."
Sau khi nói xong lại trở nên an tĩnh, nữ thần này cũng thoáng ngẩn ngơ, ngay sau đó nàng nở nụ cười, vừa lúc bên ngoài có người thông báo, công chúa Lâu Lan cầu kiến.
Chỗ ở của Thẩm Bân cách cung điện của Diêm Hình không xa mấy, nhưng bởi vì tỳ nữ đau lòng, vẫn chuẩn bị kiệu nâng cho Thẩm Bân đi, không muốn "công chúa" của Lâu Lan quốc các nàng chịu nửa điểm ủy khuất.
Sau khi tới cửa cung điện, tỳ nữ còn muốn nâng cậu, giống như phụ nữ mang thái mười tháng, Thẩm Bân xua xua tay nói không cần, nghênh ngang đi vào.
Kết quả ánh mắt đầu tiên liền thấy nữ thần cũng ở đây, tỳ nữ kinh ngạc nhìn nữ thần, quả nhiên mỹ mạo, nghĩ thầm khó trách công chúa lại sốt ruột, nhưng nàng trong lòng so sánh hai người một chút, không biết có phải xuất phát từ tư tâm hay không, dù sao nàng cảm thấy vẫn là công chúa nhà mình đẹp hơn.
Tâm tình Thẩm Bân không tốt chút nào, cậu chỉ đi tắm rửa một cái thôi, hai cái đồ vương bát đản này cư nhiên dám hẹn hò? Thiếu đánh!
Diêm Hình nhàn nhạt nói: "Không phải em nói nơi này là thế giới trò chơi sao? Đều là giả thì vì sao tôi lại muốn cưới cô ta?"
Thẩm Bân âm thầm hỏi ra một đề tài toi mạng: "....Nếu không phải giả anh liền cưới cô ta sao?"
Diêm Hình: "Không phải, lần đầu tiên gặp mặt không hiểu sao lại nói muốn gả cho tôi, chắc chắn có vấn đề."
Thẩm Bân nói tiếp: "Nếu gia thế trong sạch thì sao? Còn xinh đẹp như vậy, có phải anh liền cưới hay không?"
Diêm Hình nhìn người nào đó, hắn cũng không phải thằng ngốc, rõ ràng có thể cảm giác được nhóc con này hỏi chuyện không thích hợp, cảm giác giống như bản thân ngoại tình.....
"Tôi không quen biết cô ta, cũng không biết cô ta có mục đích gì, cho nên tất cả vấn đè em nói đều không có căn cứ, vì sao phải chấp nhất?" Diêm Hình nói.
Thẩm Bân không tiện nói rõ, cậu chỉ muốn biết người đàn ông nhà mình rốt cuộc có thực sự thích nữ giới hay không mà thôi, nhưng nếu đối phương nói như vậy, cậu chỉ có thể nói theo lời: "Được rồi, em không thích cô gái kia."
Xem như ghen, nhưng ghen không phải nguyên nhân chủ yếu, dù sao Thẩm Bân trải qua nhiều thế giới như vậy, có sóng to gió lớn gì chưa thấy qua chứ? Diêm Hình ưu tú như vậy, mặc kệ là từ trước hay là sau này cũng không thiếu người thích hắn, mỗi ngày đều ghen đến chết à? Cho nên người khác thích Diêm Hình đó là việc của người khác, Thẩm Bân phân biệt rõ, hoàn toàn không trách tội Diêm Hình, chẳng lẽ trách hắn quá ưu tú sao? Chủ yếu xem trong lòng người đàn ông nhà mình nghĩ như thế nào.
Sau khi Diêm Hình nghe được Thẩm Bân nói, ngữ khí nghe không ra vui giận nói: "Ừ, tôi cũng sẽ không cưới cô ta."
Đoạn đường tiếp theo hoàn toàn rơi vào trầm mặc, nhưng Thẩm Bân nghĩ nghĩ lại nhịn không được nhếch môi, vươn tay bám lấy cánh tay Diêm Hình dựa vào người hắn, chuyện tình cảm có cơ hội từ từ tới, dù sao lúc này phải đặt việc tìm manh mối lên hàng đầu.
Hơn nữa không phải lúc trước hai người rất tốt sao? Cho dù Diêm Hình thật sự thích nữ giới, Thẩm Bân cảm thấy mình cũng phải nghĩ cách lại lần nữa bẻ cong đối phương! Khiến hắn từ thể xác tới trái tim đều là của mình!
......
Một lúc lâu sau trở lại cung điện, sắc trời cũng sắp tối, Thẩm Bân sờ sờ bụng: "Đói đói, cơm cơm."
Diêm Hình: "?" Hắn thoáng ngây người mới hiểu được ý tứ của Thẩm Bân: "....." Liền phân phó người đưa đồ ăn tới.
Nữ thần được an bài ở nơi khá xa, thân phận của nàng bày ở đó, cho dù Pharaoh không chỉ ý phân phó cũng không có ai dám chậm trễ nàng, thậm chí người hầu hạ càng thêm cẩn thận. Khác với người hầu bên người Pharaoh và Thẩm Bân, người hầu hạ bọn họ thì nơm nớp lo sợ, mà hầu hạ nữ thần thì đầy mắt đều là cuồng nhiệt.
Thậm chí vì để có được cơ hội hầu hạ nữ thần, người hầu còn bắt đầu ngáng chân nhau, nghĩ thầm tiếp xúc nữ thần không chừng có thể có chỗ tốt gì đó phúc báo cũng nên.
Thẩm Bân cơm nước xong vốn muốn hỏi Diêm Hình có tiếp tục tìm manh mối hay không, đặc biệt là nữ thần, pháp lực không thể khinh thường, có muốn tự mình đi xem nàng hay không?
Kết quả Diêm Hình vẫy tay phân phó thuộc hạ, nhìn kỹ càng nhất cử nhất động của nữ thần rồi báo cáo, lý do là dù sao người ta cũng là nữ thần cao qúy, chẳng may có chỗ nào không vui không thích, làm Pharaoh cần phải biết được trước tiên.
Người không biết còn tưởng Diêm Hình quan tâm tới nàng cỡ nào.
Thuộc hạ lập tức vâng dạ, Thẩm Bân cảm thấy khá tốt, không cần tự mình đi xem nàng, liền muốn đi tắm rửa một cái, cởi bộ quần áo nặng nề này ra cũng thoải mái một chút.
Kết quả tỳ nữ dẫn đường, rẽ trái rẽ phải mới tới nơi tắm gội, chờ cậu tắm xong tỳ nữ lại dẫn về, không ngờ lại trở về tẩm cung của mình.
"Vì sao các ngươi lại dẫn ta về Tây Khương Uyển? Ta muốn tìm Pharaoh." Thẩm Bân nhíu mày nói.
Tỳ nữ dẫn đầu là người cậu mang từ Lâu Lan quốc tới cùng, sau khi nghe thấy lời này nghi hoặc nói: "Công chúa ngài muốn hiện tại đi tìm Pharaoh sao? Mặc như thế này?"
Thẩm Bân sững người, liền hiểu ra điều gì, dù sao cậu và Pharaoh chưa có thành thân, trước khi mình chưa tới, cốt truyện thế giới này giả thiết chắc chắn là công chúa Lâu Lan không muốn gả cho Pharaoh, thậm chí mâu thuẫn, cho nên tỳ nữ hiểu ý mới đưa cậu về.
"Nay đã khác xưa, ta đã nhận ra rồi, dù sao đều phải gả cho Pharaoh, vì sao không tranh thủ nhiều sủng ái cho mình một chút? Ngày sau còn dài, dù sao cũng phải sống hiểu chưa?" Thẩm Bân nói.
Tỳ nữ nghe xong vô cùng vui mừng cùng cảm động: "Công chúa ngài có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, chỉ cần công chúa hạnh phúc, như vậy vương thượng cùng vương hậu cũng sẽ vui vẻ." Vương thượng và vương hậu mà nàng nói chắc chắn là cha mẹ của công chúa Lâu Lan chân chính.
Thẩm Bân không muốn nói nhiều về vấn đề này, quan trọng là ký ức, nói nhiều càng dễ lộ, liền gật đầu làm bộ đồng ý với lời tỳ nữ nói, ủy khuất một chút liền đánh lên tinh thần nói sang chuyện khác: "Ngươi có nghe nói hôm nay nữ thần sông Nin hiện thân, hơn nữa còn âm mưu muốn gả cho Pharaoh không? Ta hiện tại cần phải đi làm chút gì đó."
Chuyện lớn như nữ thần hiện thân đương nhiên tỳ nữ cũng biết, nhưng tình hình cụ thể tỉ mỉ trong đó nàng còn chưa kịp hiểu biết, Thẩm Bân lúc này vừa lúc nói ra toàn bộ, xung quanh cũng không có các tỳ nữ khác bên người, nếu tỳ nữ trước mặt là người một nhà, cậu liền không có chút cố kỵ nào.
Nhưng cuối cùng Thẩm Bân lại bỏ thêm vài câu: "Tướng mạo nữ thần rất xinh đẹp, ta muốn so sánh với cô ta cũng không dễ dàng như vậy, nhưng tốt xấu cô ta cũng là nữ thần, nếu ngươi cũng cảm thấy cô ta nên gả cho Pharaoh, ta không có lời nào để nói, cũng sẽ không trách ngươi."
Lo lắng nhất là benen gười mình có chó phản bội, Thẩm Bân nói hết tất cả mọi vấn đề ra.
Tỳ nữ lập tức tỏ thái độ, tự nhiên nàng sẽ đứng ở phía công chúa, nguyên nhân rất đơn giản, thời đại này thông tin không phát triển, tuy nữ thần sông Nin nổi tiếng ở đất nước này, nhưng tỳ nữ từ nhỏ lớn lên ở Lâu Lan quốc, Lâu Lan thờ phụng một vị thần khác, nàng cũng không mấy quan tâm đến nữ thần sông Nin.
Thiếu một loại tín ngưỡng, tỳ nữ cũng không phải kẻ ngốc, người khác nói thần linh giáng thế liền giáng thế sao? Công chúa nhà mình đều không tin nữ thần kia, chắc chắn trong lòng nàng phải hướng về chủ tử mình hầu hạ, cũng sẽ không mù quáng chạy theo mấy lời đồn thổi mà tin tưởng.
Thẩm Bân nở nụ cười, gật gật đầu nói: "Rất tốt, cho nên hiện tại tìm giúp ta một bộ quần áo thoải mái để mặc, chúng ta trực tiếp đi tìm Pharaoh đi, đúng rồi, mang theo áo ngủ, đêm nay ta không quay về."
Tỳ nữ: "......"
Không phải, tốt xấu cũng chưa gả cưới, không quay về không tốt lắm nhỉ?
Có lẽ ánh mắt tỳ nữ quá mức gì kia, Thẩm Bân lại giải thích một câu: "Ta và Pharaoh chắc chắn sẽ thành thân, vào trước là chủ nảy mầm mọc rễ trong lòng hắn, tóm lại không để cho người gọi là nữ thần kia chiếm chỗ đúng không?"
Lời này cũng chỉ để lừa tỳ nữ, nguyên nhân chân chính Thẩm Bân muốn đi tìm Diêm Hình cũng có một phần ý tứ phòng bị nữ thần trộm gặp người đàn ông nhà mình, chủ yếu là cảm thấy an tâm, dù sao ở thế giới trò chơi quỷ mới biết nửa đêm có xảy ra chuyện gì hay không.
Tỳ nữ cắn răng khuyên giải: "Nhưng mất lễ nghĩa, Pharaoh có thể coi khinh công chúa hay không?"
Thẩm Bân nhàn nhạt lắc đầu: "Đương nhiên sẽ không, ta là ai? Ta hôm qua gặp nữ thần kia, ta bảo đảm chỉ cần để ta ở bên người Pharaoh, cô ta sẽ không có chốn dừng chân."
Tỳ nữ lúc này mới gật đầu, tiếp tục đau lòng nhìn người trước mắt: "Công chúa ủy khuất."
Thẩm Bân: "......" Rất là ngượng ngùng cúi đầu, một lúc lâu sau mới mở miệng nói: "Dẫn đường đi."
Mà tỳ nữ lại nhìn ra vẻ mặt của cậu là nhẫn nhục và gánh nặng, lập tức càng thêm cảm thấy Thẩm Bân không dễ dàng, đệ nhất mỹ nhân của Lâu Lan quốc bị đưa đi hòa thân, còn phải tranh sủng với người khác?
Đáng tiếc nàng chỉ là tỳ nữ nhỏ bé, không làm được bất cứ điều gì.
......
Người trong phòng phát sóng trực tiếp sắp cười đến phát điên, liên tiếp ha ha ha ha ha.
Vương phi vì để đi gặp điện hạ mà bịa đặt ra câu chuyện "thân tàn chí kiên".
Tranh cmn sủng cái đậu má!
Nhưng lúc này "nữ thần" thật đúng là đi tìm Diêm Hình, hơn nữa khi nàng đi vào Thẩm Bân cũng không có mặt.
Diêm Hình tự nhiên sẽ tiếp kiến nữ thần, vốn dĩ còn tưởng có chuyện gì, kết quả đối phương toàn bộ hành trình liếc mắt đưa tình nhìn hắn, đông tây nam bắc biểu đạt tình yêu, mong muốn người đàn ông trước mắt thích mình.
Diêm Hình: "......" Sắc mặt hắn càng ngày càng lạnh, không bao lâu liền dứt khoát nói thẳng nếu nữ thần không có việc gì thì hắn muốn đi nghỉ ngơi, tiễn khách.
Bên người không có ai quấy rầy, nữ thần tuy rất tức giận Diêm Hình khó hiểu phong tình, nhưng vân sâu kín thở dài nói: "Hôm nay tới chỉ là muốn trò chuyện với Pharaoh mà thôi, còn nhớ rõ khi chàng còn nhỏ cũng đi tới cạnh sông Nin chơi đùa, kỳ thực khi đó ta liền biết chàng, đều do lúc ấy pháp lực của ta còn thấp kém, không thể lúc nào cũng làm bạn với Pharaoh mọi lúc."
Diêm Hình mặt vô biểu tình nhìn nàng, không biết nghĩ tới điều gì đột nhiên lên tiếng hỏi: "Pháp lực thấp kém là ý gì? Bản lĩnh cụ thể của nữ thần là gì vậy?"
Tuy thái độ của người đàn ông trước mắt vẫn như cũ không mặn không nhạt, nhưng tốt xấu đã chủ động đưa ra câu hỏi, nữ thần cao hứng nói: "Nếu là thần, tự nhiên ta có thể hô mưa gọi gió khởi tử hồi sinh, thậm chí có thể xoay chuyển càn khôn."
Diêm Hình: "Khởi tử hồi sinh ta đã gặp qua, hô mưa gọi gió về sau có rất nhiều thời gian để thấy, nhưng xoay chuyển càn khôn là?"
Nữ thần hơi hơi mỉm cười: "Theo dự định, các vì sao sẽ dịch chuyển, trời đất xoay chuyển, hoặc là nói quay ngược thời gian, một đời người có lẽ có việc mà mình hối hận, ta có thể cho người trở lại một đời, nhưng pháp lực này quá mức nghịch thiên, bình thường không thể thi triển, nếu không trả giá rất lớn."
Đầu ngón tay Diêm Hình gõ gõ nhẹ nhẹ trên mặt bàn, nữ thần thấy hắn không lên tiếng, liền muốn mở miệng tiếp tục nói gì đó, nhưng hắn bỗng nhiên nói: "Trả giá băng cái gì?"
Sắc mặt nữ thần khẽ thay đổi: "Điều này còn phải xem trở lại thời gian nào, khoảng cách thời gian càng ngắn, trả giá càng nhỏ, ngược lại thời gian càng dài, trả giá càng lớn."
Sau khi nói xong lại trở nên an tĩnh, nữ thần này cũng thoáng ngẩn ngơ, ngay sau đó nàng nở nụ cười, vừa lúc bên ngoài có người thông báo, công chúa Lâu Lan cầu kiến.
Chỗ ở của Thẩm Bân cách cung điện của Diêm Hình không xa mấy, nhưng bởi vì tỳ nữ đau lòng, vẫn chuẩn bị kiệu nâng cho Thẩm Bân đi, không muốn "công chúa" của Lâu Lan quốc các nàng chịu nửa điểm ủy khuất.
Sau khi tới cửa cung điện, tỳ nữ còn muốn nâng cậu, giống như phụ nữ mang thái mười tháng, Thẩm Bân xua xua tay nói không cần, nghênh ngang đi vào.
Kết quả ánh mắt đầu tiên liền thấy nữ thần cũng ở đây, tỳ nữ kinh ngạc nhìn nữ thần, quả nhiên mỹ mạo, nghĩ thầm khó trách công chúa lại sốt ruột, nhưng nàng trong lòng so sánh hai người một chút, không biết có phải xuất phát từ tư tâm hay không, dù sao nàng cảm thấy vẫn là công chúa nhà mình đẹp hơn.
Tâm tình Thẩm Bân không tốt chút nào, cậu chỉ đi tắm rửa một cái thôi, hai cái đồ vương bát đản này cư nhiên dám hẹn hò? Thiếu đánh!
Danh sách chương