Tô Cửu Cửu vừa định từ chối, Đậu Đinh ở trong lòng cô năn nỉ: “Mẹ, đêm nay ở đây đi, dù sao ngày mai là ngày nghỉ, con không cần đi nhà trẻ.”
Thấy dáng vẻ tội nghiệp của con trai, cô chỉ có thể đồng ý.
“Cửu Cửu, con và Đậu Đinh ở phòng của con đi, nếu ngày mai cục cảnh sát của con có chuyện gì, Đậu Đinh để cha chăm cho.” Tô Minh Hàn biết làm cảnh sát bận rộn tới mức nào, nhìn Tô Cửu Cửu vất vả như vậy, ông chỉ muốn giúp cô một chút, nhưng phần lớn là vì ông thích Đậu Đinh.
“Vậy được rồi cha, con và Đậu Đinh lên tầng trước, cha ngủ ngon.” Tô Cửu Cửu nói xong liền ôm Đậu Đinh lên tầng.
Ánh mắt Lục Tu vẫn luôn nhìn Tô Cửu Cửu, mãi đến khi cô vào phòng.
Anh ta không biết, lúc anh ta nhìn chằm chằm Tô Cửu Cửu, Tô Đình Đình cũng đang nhìn anh ta, thấy chồng mình nhìn chằm chằm người phụ nữ khác, cô ta ngoại trừ đau lòng ra, càng phẫn nộ hơn.
Tô Đình Đình không nói gì, ôm Doanh Doanh đi lên tầng.
Doanh Doanh đã mệt tới mức mơ mơ màng màng, ghé vào vai mẹ ngủ thiếp đi.
Lục Tu do dự không biết theo ai, cho dù thế nào, quả thật anh ta nói dối, hơn nữa cho dù anh ta ngu dốt, cũng nhìn ra được Tô Đình Đình đang tức giận.
Cố Nguyệt Như là người có kinh nghiệm tình cảm phong phú, Tô Đình Đình tùy hứng, bà ta nên giúp con gái.
“Lục Tu, con cũng lên tầng đi.” Cố Nguyệt Như lựa chọn giữ Lục Tu ở lại thay con gái, nhưng bà ta cũng nhìn ra được, cho dù bây giờ giữ Lục Tu ở lại, nhưng trái tim anh ta đã sớm bay tới chỗ Tô Cửu Cửu.
Nếu Lục Tu nói tới đón vợ con, tất nhiên không thể rời đi, nhưng vì không biết đứa bé xuất hiện từ đâu ra, hiện giờ trong đầu anh ta rất loạn, giống như tê dại đi.
Lục Tu mất hồn mất vía trở lại phòng, nhưng có ai ngờ, mới đóng cửa lại, Tô Đình Đình thở hổn hển tới trước mặt anh ta.
“Lục Tu, tối muộn anh tới đón tôi và Doanh Doanh, anh tới viếng mồ đốt báo chí, giở trò gì à! Nói, có phải anh cấu kết với Tô Cửu Cửu rồi hay không?”
Lục Tu thấy cô ta nói lời khó nghe, nhíu mày, “Em tin anh không?”
“Tôi không tin! Sao lại trùng hợp như vậy, hai người đi cùng nhau à? Biết ngay là Tô Cửu Cửu trở về lần này không đơn giản mà, lần này tới là dụ dỗ anh, con tiện nhân này!” Tô Đình Đình nghĩ tới Tô Cửu Cửu, thì hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
“Tô Đình Đình, cô đủ rồi đấy! Mở miệng là tiện nhân, Tô Cửu Cửu đâu trêu chọc cô!” Lục Tu nhịn đã lâu, bây giờ thật sự không nhịn nổi nữa.
“Anh nói cô ta không trêu chọc tôi sao? Cô ta phá hoại tình cảm của chúng ta, cô ta quyến rũ anh! Cô ta là tiện nhân!” Tô Đình Đình tức tới mức mặt trắng bệch, nhưng phản ứng lúc này của Lục Tu khiến cô ta rất kinh ngạc, cô ta không ngờ, anh ta dám nói chuyện với cô ta như vậy.
Phải biết rằng cô ta kết hôn với Lục Tu năm năm, mỗi lần cãi nhau anh ta không rên một tiếng, giống như tên câm điếc. Tuy cô ta tùy hứng, nhưng cô ta biết anh ta không sợ cô ta, mà là nhường cô ta, cũng chính vì như vậy, cô ta càng ngày càng để ý anh ta, càng ngày càng thích anh ta.
Cũng chính vì yêu anh ta, cho nên cô ta không chịu được người đàn ông của cô ta luôn nhớ thương người phụ nữ khác, nhất là Tô Cửu Cửu.
“Tô Đình Đình, cô nói có lý một chút, năm đó là cô cố chấp chia rẽ tôi và cô ấy, đừng cho rằng tôi không biết cô nghĩ thế nào, thịt trong miệng người khác, thật không? Chẳng qua là cô muốn dùng tôi để chứng minh cô lợi hại, thành công tới cỡ nào, nhưng mà Tô Đình Đình, hôm nay tôi nói thẳng luôn ở đây, năm năm trước người tôi yêu là Tô Cửu Cửu, hiện giờ người tôi yêu vẫn là Tô Cửu Cửu!” Lục Tu cao giọng nói, cảm xúc của anh ta thay đổi, có thể thấy anh ta không nhịn nổi tới cỡ nào.
Thấy dáng vẻ tội nghiệp của con trai, cô chỉ có thể đồng ý.
“Cửu Cửu, con và Đậu Đinh ở phòng của con đi, nếu ngày mai cục cảnh sát của con có chuyện gì, Đậu Đinh để cha chăm cho.” Tô Minh Hàn biết làm cảnh sát bận rộn tới mức nào, nhìn Tô Cửu Cửu vất vả như vậy, ông chỉ muốn giúp cô một chút, nhưng phần lớn là vì ông thích Đậu Đinh.
“Vậy được rồi cha, con và Đậu Đinh lên tầng trước, cha ngủ ngon.” Tô Cửu Cửu nói xong liền ôm Đậu Đinh lên tầng.
Ánh mắt Lục Tu vẫn luôn nhìn Tô Cửu Cửu, mãi đến khi cô vào phòng.
Anh ta không biết, lúc anh ta nhìn chằm chằm Tô Cửu Cửu, Tô Đình Đình cũng đang nhìn anh ta, thấy chồng mình nhìn chằm chằm người phụ nữ khác, cô ta ngoại trừ đau lòng ra, càng phẫn nộ hơn.
Tô Đình Đình không nói gì, ôm Doanh Doanh đi lên tầng.
Doanh Doanh đã mệt tới mức mơ mơ màng màng, ghé vào vai mẹ ngủ thiếp đi.
Lục Tu do dự không biết theo ai, cho dù thế nào, quả thật anh ta nói dối, hơn nữa cho dù anh ta ngu dốt, cũng nhìn ra được Tô Đình Đình đang tức giận.
Cố Nguyệt Như là người có kinh nghiệm tình cảm phong phú, Tô Đình Đình tùy hứng, bà ta nên giúp con gái.
“Lục Tu, con cũng lên tầng đi.” Cố Nguyệt Như lựa chọn giữ Lục Tu ở lại thay con gái, nhưng bà ta cũng nhìn ra được, cho dù bây giờ giữ Lục Tu ở lại, nhưng trái tim anh ta đã sớm bay tới chỗ Tô Cửu Cửu.
Nếu Lục Tu nói tới đón vợ con, tất nhiên không thể rời đi, nhưng vì không biết đứa bé xuất hiện từ đâu ra, hiện giờ trong đầu anh ta rất loạn, giống như tê dại đi.
Lục Tu mất hồn mất vía trở lại phòng, nhưng có ai ngờ, mới đóng cửa lại, Tô Đình Đình thở hổn hển tới trước mặt anh ta.
“Lục Tu, tối muộn anh tới đón tôi và Doanh Doanh, anh tới viếng mồ đốt báo chí, giở trò gì à! Nói, có phải anh cấu kết với Tô Cửu Cửu rồi hay không?”
Lục Tu thấy cô ta nói lời khó nghe, nhíu mày, “Em tin anh không?”
“Tôi không tin! Sao lại trùng hợp như vậy, hai người đi cùng nhau à? Biết ngay là Tô Cửu Cửu trở về lần này không đơn giản mà, lần này tới là dụ dỗ anh, con tiện nhân này!” Tô Đình Đình nghĩ tới Tô Cửu Cửu, thì hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
“Tô Đình Đình, cô đủ rồi đấy! Mở miệng là tiện nhân, Tô Cửu Cửu đâu trêu chọc cô!” Lục Tu nhịn đã lâu, bây giờ thật sự không nhịn nổi nữa.
“Anh nói cô ta không trêu chọc tôi sao? Cô ta phá hoại tình cảm của chúng ta, cô ta quyến rũ anh! Cô ta là tiện nhân!” Tô Đình Đình tức tới mức mặt trắng bệch, nhưng phản ứng lúc này của Lục Tu khiến cô ta rất kinh ngạc, cô ta không ngờ, anh ta dám nói chuyện với cô ta như vậy.
Phải biết rằng cô ta kết hôn với Lục Tu năm năm, mỗi lần cãi nhau anh ta không rên một tiếng, giống như tên câm điếc. Tuy cô ta tùy hứng, nhưng cô ta biết anh ta không sợ cô ta, mà là nhường cô ta, cũng chính vì như vậy, cô ta càng ngày càng để ý anh ta, càng ngày càng thích anh ta.
Cũng chính vì yêu anh ta, cho nên cô ta không chịu được người đàn ông của cô ta luôn nhớ thương người phụ nữ khác, nhất là Tô Cửu Cửu.
“Tô Đình Đình, cô nói có lý một chút, năm đó là cô cố chấp chia rẽ tôi và cô ấy, đừng cho rằng tôi không biết cô nghĩ thế nào, thịt trong miệng người khác, thật không? Chẳng qua là cô muốn dùng tôi để chứng minh cô lợi hại, thành công tới cỡ nào, nhưng mà Tô Đình Đình, hôm nay tôi nói thẳng luôn ở đây, năm năm trước người tôi yêu là Tô Cửu Cửu, hiện giờ người tôi yêu vẫn là Tô Cửu Cửu!” Lục Tu cao giọng nói, cảm xúc của anh ta thay đổi, có thể thấy anh ta không nhịn nổi tới cỡ nào.
Danh sách chương