Bởi vì vụ án mạng, tâm tình Tô Cửu Cửu vô cùng áp lực, cảm giác đó giống như trái tim bị tảng đá ngàn cân đè nặng.
Lúc tan việc, Tô Minh Hàn gọi điện đến bảo cô mang Đậu Đinh về nhà họ Tô một chuyến.
Ai có thể tưởng tượng được Lục Diễn ngăn ở cửa văn phòng cô.
Hứa Nguyện thấy thế thức thời tránh đi.
Cục cảnh sát rộng như vậy ngoại trừ cảnh sát có nhiệm vụ, chỉ còn lại hai người bọn họ rồi.
Tô Cửu Cửu vốn muốn coi như không thấy anh, nhưng lúc cô định đi ra, anh nắm lấy cổ tay cô.
Cô nhíu mày, tức giận nói với anh:
- Lục Diễn, có phải anh có bệnh hay không? Nhanh bỏ tay tôi ra! Vừa nói cô vừa nhìn xung quanh, sợ cảnh này bị người ta nhìn thấy.
- Cô đồng ý nói chuyện với tôi, tôi liền buông tay.
Lục Diễn biết không chơi xấu như vậy, cô sẽ không ngồi yên nói chuyện với anh.
Tô Cửu Cửu trợn mắt, muốn tách thuốc cao bôi trên da chó này đi, đành phải nói chuyện không có ý nghĩa.
- Được, tôi đồng ý với anh, anh nhanh bỏ tay ra!
Lục Diễn lưu luyến bỏ tay ra, dường như lòng bàn tay vẫn còn lưu lại hơi ấm của cô.
Tô Cửu Cửu xoay người trở lại văn phòng, đặt mông ngồi trên ghế sofa, bắt chéo hai chân, đi thẳng vào vấn đề:
- Lục Diễn, có chuyện mau nói!
Lục Diễn vừa định mở miệng nói chuyện, cô lại nói như súng máy:
- Nếu muốn để Đậu Đinh nhận anh làm cha, tôi nghĩ anh đừng uổng phí sức lực nữa!
Lục Diễn không nói nên lời, đành phải nói:
- Đậu Đinh có nhận người cha như tôi hay không, cũng không đến lượt cô định đoạt.
Nói xong anh lấy một tờ giấy trong tây trang ra, chậm rãi mở ra để trước mặt Tô Cửu Cửu.
Tuy Tô Cửu Cửu không biết là gì, nhưng trong lòng cô có dự cảm không tốt.
Cô nhận lấy tờ giấy theo bản năng, lúc cô đọc xong nội dung tờ giấy, cả khuôn mặt đều trở nên khó coi rồi.
Cũng khó trách, tờ giấy đó là giám định DNA của Lục Diễn và Đậu Đinh, trên giấy viết rất rõ ràng: % có quan hệ huyết thống.
Một giây sau, Tô Cửu Cửu đứng bật dậy, trực tiếp xé nát tờ giấy, sau đó ném tới trước mặt Lục Diễn:
- Lục Diễn, anh là tên khốn nạn! Anh dám làm giám định DNA với Đậu Đinh sau lưng tôi!
Chuyện này vô cùng rõ ràng, tấm danh thiếp trong cặp xách Đậu Đinh, còn cả giám định DNA trước mặt, quả thực có thể nói rõ vấn đề rồi.
Lục Diễn và Đậu Đinh không chỉ gặp mặt, còn làm giám định DNA ở sau lưng cô.
Lục Diễn giận quá hóa cười, anh hất giấy trên tây trang xuống đất, lạnh nhạt nói:
- Xé đi, dù sao xét nghiệm này chỉ là bản sao thôi, ngoài ra Đậu Đinh là con tôi, tôi nghĩ tôi có quyền lợi làm giám định DNA với thằng bé.
- Lục Diễn...
Tô Cửu Cửu tức giận đến mức thân thể run rẩy kịch liệt, cô nghĩ đời này cô chưa từng tức giận như vậy.
Thực ra giám định DNA nhận được trước khi tan việc một tiếng, tuyệt đối là mới ra lò, có trời mới biết lúc anh xem kết quả có tâm tình như thế nào.
Mừng rỡ như điên, đúng vậy, anh vô cùng vui vẻ khi biết Đậu Đinh là con anh, cho nên anh muốn nhanh chóng nói "tin tốt" này cho Tô Cửu Cửu.
Tất nhiên Tô Cửu Cửu biết Đậu Đinh là con trai của Lục Diễn, sở dĩ cô muốn cản trở là vì không muốn để Lục Diễn biết được sự thật, nhưng bây giờ xem ra đều đã muộn rồi.
Bây giờ cô sợ nhất Lục Diễn cướp đi Đậu Đinh của cô.
Lúc tan việc, Tô Minh Hàn gọi điện đến bảo cô mang Đậu Đinh về nhà họ Tô một chuyến.
Ai có thể tưởng tượng được Lục Diễn ngăn ở cửa văn phòng cô.
Hứa Nguyện thấy thế thức thời tránh đi.
Cục cảnh sát rộng như vậy ngoại trừ cảnh sát có nhiệm vụ, chỉ còn lại hai người bọn họ rồi.
Tô Cửu Cửu vốn muốn coi như không thấy anh, nhưng lúc cô định đi ra, anh nắm lấy cổ tay cô.
Cô nhíu mày, tức giận nói với anh:
- Lục Diễn, có phải anh có bệnh hay không? Nhanh bỏ tay tôi ra! Vừa nói cô vừa nhìn xung quanh, sợ cảnh này bị người ta nhìn thấy.
- Cô đồng ý nói chuyện với tôi, tôi liền buông tay.
Lục Diễn biết không chơi xấu như vậy, cô sẽ không ngồi yên nói chuyện với anh.
Tô Cửu Cửu trợn mắt, muốn tách thuốc cao bôi trên da chó này đi, đành phải nói chuyện không có ý nghĩa.
- Được, tôi đồng ý với anh, anh nhanh bỏ tay ra!
Lục Diễn lưu luyến bỏ tay ra, dường như lòng bàn tay vẫn còn lưu lại hơi ấm của cô.
Tô Cửu Cửu xoay người trở lại văn phòng, đặt mông ngồi trên ghế sofa, bắt chéo hai chân, đi thẳng vào vấn đề:
- Lục Diễn, có chuyện mau nói!
Lục Diễn vừa định mở miệng nói chuyện, cô lại nói như súng máy:
- Nếu muốn để Đậu Đinh nhận anh làm cha, tôi nghĩ anh đừng uổng phí sức lực nữa!
Lục Diễn không nói nên lời, đành phải nói:
- Đậu Đinh có nhận người cha như tôi hay không, cũng không đến lượt cô định đoạt.
Nói xong anh lấy một tờ giấy trong tây trang ra, chậm rãi mở ra để trước mặt Tô Cửu Cửu.
Tuy Tô Cửu Cửu không biết là gì, nhưng trong lòng cô có dự cảm không tốt.
Cô nhận lấy tờ giấy theo bản năng, lúc cô đọc xong nội dung tờ giấy, cả khuôn mặt đều trở nên khó coi rồi.
Cũng khó trách, tờ giấy đó là giám định DNA của Lục Diễn và Đậu Đinh, trên giấy viết rất rõ ràng: % có quan hệ huyết thống.
Một giây sau, Tô Cửu Cửu đứng bật dậy, trực tiếp xé nát tờ giấy, sau đó ném tới trước mặt Lục Diễn:
- Lục Diễn, anh là tên khốn nạn! Anh dám làm giám định DNA với Đậu Đinh sau lưng tôi!
Chuyện này vô cùng rõ ràng, tấm danh thiếp trong cặp xách Đậu Đinh, còn cả giám định DNA trước mặt, quả thực có thể nói rõ vấn đề rồi.
Lục Diễn và Đậu Đinh không chỉ gặp mặt, còn làm giám định DNA ở sau lưng cô.
Lục Diễn giận quá hóa cười, anh hất giấy trên tây trang xuống đất, lạnh nhạt nói:
- Xé đi, dù sao xét nghiệm này chỉ là bản sao thôi, ngoài ra Đậu Đinh là con tôi, tôi nghĩ tôi có quyền lợi làm giám định DNA với thằng bé.
- Lục Diễn...
Tô Cửu Cửu tức giận đến mức thân thể run rẩy kịch liệt, cô nghĩ đời này cô chưa từng tức giận như vậy.
Thực ra giám định DNA nhận được trước khi tan việc một tiếng, tuyệt đối là mới ra lò, có trời mới biết lúc anh xem kết quả có tâm tình như thế nào.
Mừng rỡ như điên, đúng vậy, anh vô cùng vui vẻ khi biết Đậu Đinh là con anh, cho nên anh muốn nhanh chóng nói "tin tốt" này cho Tô Cửu Cửu.
Tất nhiên Tô Cửu Cửu biết Đậu Đinh là con trai của Lục Diễn, sở dĩ cô muốn cản trở là vì không muốn để Lục Diễn biết được sự thật, nhưng bây giờ xem ra đều đã muộn rồi.
Bây giờ cô sợ nhất Lục Diễn cướp đi Đậu Đinh của cô.
Danh sách chương