Không phải em nói không yêu đương sao?

"A ~ Cao trào...... Tỷ tỷ......"

Mộ Nguyệt ngậm một ngụm rên rỉ, hôn lên môi Alpha.

Mông thịt nhẹ nhàng run rẩy, một đống nước sướng từ huyệt tâm chảy ra bên ngoài.

Quy đầu tròn đầy ở trong khoang sinh sản cơ hồ rót đầy cho ăn no, thể dịch nóng hổi chạy tới chạy lui bên trong.

Bụng nhỏ co giật, mềm nhũn lan khắp tứ chi.

Vào khoảnh khắc khoái cảm thay nhau nổi lên, Mộ Nguyệt đòi Thiệu Vanh hôn.

Môi răng quấn quýt thân mật, miệng lưỡi sinh ra khát khô, lập tức bị nước bọt đối phương thấm ướt.

Tâm hồn và thể xác đều giao phó vào tay Alpha.

Thỏa mãn quá đi......

Mộ Nguyệt ở trong lòng thở dài nói.

Linh hồn như rơi vào tầng mây mềm mại, thân thể ấm áp liên tục tản ra cảm giác khiến người sung sướng.

"Ưm......"

Bắn sạch tinh dịch,

Cho dù khoang thịt ấm áp vẫn làm nàng lưu luyến,

Nhưng lý trí sót lại mách bảo nàng, vẫn đang ở bên ngoài, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn......

Thiệu Vanh rút nhục hành ra khỏi khoang sinh sản.

Tin tức tố mùi bơ vờn quanh thân, thoáng an ủi Alpha trong kỳ dịch cảm.

"Mộ Nguyệt......"

Nàng cọ cọ má Omega, nhỏ giọng lưu luyến nói: "Vừa rồi thô lỗ quá, có làm em khó chịu không?"

Huyệt khẩu còn vương thủy dịch ướt át.

Môi âm hộ múp míp sau khi nhục hành Alpha rời khỏi liền đóng chặt cửa, lúc này có chút lạnh lẽo làm Mộ Nguyệt run rẩy.

"Hưm ưm...... Chị cũng biết sao."

Nàng mềm giọng nói dỗi, "Đừng tưởng chị đang trong kỳ dịch cảm thì em sẽ tha cho."

"Ừm, chị sai rồi," Thiệu Vanh nhận phạt, "Muộn rồi, để chị đưa bé về nhà."

Lúc này Mộ Nguyệt mệt mỏi muốn chết, khoang sinh sản căng căng phình phình không quá thoải mái.

Nhưng được Thiệu Vanh bế, dùng rất ít sức, chỉ về hướng bên kia, "Nhà em ở ngay bên đó, chị bế em qua đó đi."

Thiệu Vanh tùy ý lau sạch thân thể của mình.

Bế Mộ Nguyệt thay đổi tư thế không bị hớ hênh, đi về hướng chỉ.

Omega giống như mèo con, vùi trong ngực nàng.

"Được rồi, chính là ở đây."

Thiệu Vanh nghiêng đầu nhìn lại, quả nhiên......

Mộ Nguyệt quả thật là Omega gia cảnh khá giả, chỗ ở cũng là biệt thự sang quý, nằm riêng biệt, thậm chí còn có một hoa viên lớn.

"Để lại số điện thoại cho em, em gọi là phải bắt máy, lúc nào em gọi cũng phải đến ngay."

Đôi chân mềm của Mộ Nguyệt rốt cuộc chạm được mặt đất, lòng bàn tay ngửa lên đòi hỏi.

"Lần trước không phải em nói không yêu đương sao?"

Thiệu Vanh tuy hỏi vậy nhưng động tác không dừng, cho nàng số điện thoại.

Mộ Nguyệt sững lại.

Thở hồng hộc lưu số vào máy, ngẩng đầu dùng ngón tay chọc bả vai Alpha. "Ai nói em muốn yêu đương với chị!"

"Cái đồ cuồng tự luyến này!"

Thấy đôi mắt tỷ tỷ hơi rũ, sau khi làm tình đuôi mắt ẩm ướt phiếm hồng,

Trong lòng lộp bộp nhảy dựng.

Nhớ tới đối phương còn trong kỳ dịch cảm yếu ớt.

Sợ là nàng nói nặng một chút sẽ làm tổn thương đến đối phương.

Nàng không khỏi mềm giọng, hắng giọng nói,

"Em......"

Dỗ dành: "Tỷ tỷ, ý em là, lần sau chị lại mời em, chúng ta cùng đi uống trà sữa nha ~~"

Nàng chủ động dắt tay Thiệu Vanh, đầu ngón tay miết nhẹ vào lòng bàn tay đối phương.

"Ừm, vậy thì tốt rồi," Thiệu Vanh hiểu rõ gật gật đầu, tiếp tục giải thích, "Do tính chất công việc, chị không thể đến bất cứ lúc nào, cho nên......"

Ý Alpha giấu trong lời nói chính là, hiện giờ nàng không có cách nào yêu đương.

Mặt Mộ Nguyệt cứng đờ,

Đẩy mạnh Thiệu Vanh một cái, quay đầu đi vào nhà mình.

Chỉ để lại một tiếng "Hừ", làm Thiệu Vanh không hiểu ra sao.

......

"Phòng cậu to đùng sao không ngủ, một hai đòi qua chỗ tôi ngủ dưới đất chi vậy?"

Hà Dĩ rất bất đắc dĩ thở dài, nhìn Thiệu Vanh đang trải chiếu bên cạnh.

"Còn nữa, nghe nói Chu Diệp bị cậu điều chức? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hai người cãi nhau à?"

Thiệu Vanh khựng lại.

Không giải thích nguyên nhân, chỉ nhàn nhạt đáp một câu: "Do công việc thôi, dựa vào năng lực của cô ấy, nhân tài ở chỗ tôi sẽ không được trọng dụng."

Hà Dĩ vẻ mặt không tin: "Cho nên cậu mới điều cô ấy sang chỗ tư lệnh?"

Ngày thường, ái mộ trong mắt Chu Diệp nồng nhiệt muốn tràn ra đầy đất.

Nàng không tin là bởi vì chuyện công việc.

Hà Dĩ thở dài,

Thiệu Vanh rõ ràng không muốn nhắc tới chuyện này, cứ để nàng tự suy đoán nguyên nhân cũng không sao.

"Mà này," Hà Dĩ đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Cậu biết gì chưa?"

"Sắp tới mấy minh tinh ở chủ thành sẽ tới quân bộ tiến hành hoạt động an ủi đó."

"An ủi?"

Thiệu Vanh nhíu mày, có chút không hiểu.

Thấy vẻ mặt đối phương mờ mịt, Hà Dĩ hiểu rõ thở dài, "Ôi cái cậu này, dù gì cũng chú ý một chút chuyện gần mình đi chớ."

"Gần đây đánh trận quá kịch liệt, tâm trạng lính tráng đều không vui vẻ gì chắc cậu cũng biết."

"Vừa lúc chủ thành bên kia cũng có hứng thú, tư lệnh đã gật đầu chấp thuận, xem như ván đã đóng thuyền."

Thiệu Vanh không tán đồng nheo lại hai mắt, "Như thế không phải sẽ chậm trễ tập luyện sao?"

"Cái đồ cổ hủ nhà cậu," Hà Dĩ hưng phấn thấy rõ, "Bọn họ đều là Omega đó!"

"Hơn vạn Alpha của chúng ta, ngày nào cũng chôn chân trong quân bộ mắt to trừng mắt nhỏ, trông có chán đời không chứ?"

"Không tin thì cứ thử mở buổi liên hoan đi, mấy hôm sau các nàng đều hăng hái tập luyện cho mà xem."

"Bây giờ đám sói con kia đã trắng đêm tập luyện rồi á chớ."

°° vote đi bé °°

Còn có thể là minh tinh nào nữa 💃💃💃.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện