Mang khẩu cầu, đùa bỡn thân thể nhạy cảm của thượng tướng

Lúc ấy......

Lý do từ chối là gì nhỉ?

Nói là đã có người thích.

Đề tài "Người Chu phó quan thích là ai" lúc ấy trong quân đội bàn luận rất sôi nổi, gần như ai nấy cũng đều tự đưa ra suy đoán sau lưng.

Thiệu Vanh bị bắt ngẩng cằm.

Trong lòng hiện ra một đáp án mà nàng không muốn tin, rồi lại không thể không tin.

Nàng bình tĩnh lại, tính giải thích chân thành: "Tôi không nghĩ tới tôi và cô sẽ...... A ô...... Ô ô......"

"Suỵt."

Chu Diệp nhét ngón trỏ và ngón giữa vào trong miệng Thiệu Vanh, ấn mạnh lên lưỡi Alpha.

"Bây giờ là lúc để em nói, thượng tướng à."

"Nếu không phải bây giờ ngài còn chưa tiêu hết độc tố tê liệt thần kinh dính trên chiến trường thì có lẽ em đã không thể nào đắc thủ."

"Đây là cơ hội mà em vất vả lắm mới có được," Chu Diệp cử động ngón tay, thô bạo cọ xát đùa bỡn mặt lưỡi.

"Chúng ta hãy cùng vui vẻ một chút nhé."

"Ô ô......"

Đôi môi mỏng bị đè xuống, ép mở ra, nước miếng từ khóe miệng chảy xuống.

Miệng Thiệu Vanh bị dùng sức ghì lại, hàm dưới truyền đến sức lực nhắc nhở nàng, tuy rằng bình thường Chu Diệp chỉ ngồi bàn giấy, nhưng nàng cũng là một người lính của quân bộ.

Không phản kháng được.

Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Diệp lấy từ dưới gối đầu ra một thứ hình cầu.

"Em chuẩn bị nhiều đồ cho ngài lắm, xem này ~"

"Khẩu cầu đấy, thứ này bây giờ khó kiếm lắm, em phải lao lực tìm cho ngài một cái mới toanh đấy."

Chu Diệp rút ngón tay ra,

Thiệu Vanh vội hít thở, tranh thủ uy hiếp: "Chu Diệp, cô biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?"

Sau đó, Beta liền đeo viên cầu kia lên cho nàng, khoang miệng bị lấp đầy, vô pháp nói ra câu chữ rõ ràng.

Chu Diệp chậm rãi cởi quần áo Thiệu Vanh ra.

Vì để thỏa mãn sở thích tình dục của mình, nhân lúc thượng tướng hôn mê nàng đã cố ý thay ra áo sơ mi trắng và quần tây đen cho nàng ấy.

Lúc đó thân thể kiện mỹ của Alpha thiếu chút nữa làm nàng không kìm giữ được......

Mà hiện giờ.

Thiệu Vanh không tiếng động sử dụng cặp mắt đen hẹp dài kia nhìn chăm chú vào nàng.

Chỉ nhìn một mình nàng......

Thật là một món ăn mĩ vị trân quý hiếm thấy.

Thượng tướng vẫn luôn giấu đi thân thể của mình rất khéo,

Chu Diệp vươn tay,

Alpha với đôi tay bị trói vào đầu giường bị mở toang vạt áo trước, lộ ra bầu ngực no đủ vểnh cao cùng bụng nhỏ rắn chắc.

Vì giãy giụa không thôi mà chảy ra mồ hôi trên làn da màu lúa mạch, sau đó bị Chu Diệp hút liếm vào miệng.

"Mồ hôi của ngài, mằn mặn ~~"

Lòng bàn tay xẹt tới xẹt lui mấy múi cơ bụng, làm Thiệu Vanh thít chặt khoang bụng, múi cơ càng nổi lên hết cỡ.

"Lúc thượng tướng làm tình, cũng sẽ dùng đến chỗ này nhỉ~~ Gợi cảm ghê~"

"Ha a ~~"

Vừa nói lòng bàn tay vừa vuốt lên trên dọc theo xương sườn, sau đó ấn vào chỗ nào đó trên bộ ngực. Ngón cái cùng ngón trỏ vê lại, se se đầu ti Thiệu Vanh.

"Ô ô...... A......"

"Xem ra ngực của ngài rất nhạy cảm."

Thiệu Vanh giãy giụa, nhìn Chu Diệp cúi người hôn lên ngực nàng.

Đầu tiên là ở bên sườn ngực ấn xuống một cái hôn, sau đó du tẩu lên đỉnh núi, khoang miệng ấm áp ngậm lấy đầu vú, lưỡi mềm linh hoạt liếm láp vòng quanh.

Một bầu ngực khác cũng bị tay Chu Diệp chiếm lấy thưởng thức, kẽ tay không ngừng kẹp cấu đầu ti.

"Ô...... Ô!"

Thiệu Vanh cảm nhận được,

Không chỉ bộ ngực bị đùa bỡn mà tay đối phương cũng nhân cơ hội đi xuống, cởi nút quần, đầu ngón tay cố ý lả lướt bên hông bụng dưới, ý đồ kích khởi càng nhiều dục vọng sâu thẳm bên trong nàng.

"Ồ ~ Hình như hơi cứng rồi đó, xem ra ngài cũng có chút phản ứng với em."

Chu Diệp kinh hỉ nở nụ cười, hơi nhếch môi trên, lộ ra hàm răng trắng tinh.

Tại sao có thể nghĩ ra âm mưu hạ dược nàng như vậy chứ?

Giữa đôi mày nhíu chặt của Thiệu Vanh lộ ra một tia khó hiểu, đáng tiếc nàng không có cách nào hỏi ra miệng.

Nhưng nhiều năm như vậy, nàng quả thật chỉ xem Chu Diệp như một trợ tá hoàn mỹ, không hề biết tính cách thật sự của đối phương.

"A!"

Một tiếng kinh hô, kéo Thiệu Vanh thoát khỏi hồi ức u buồn.

Chu Diệp đã kéo đồng thời cả quần và quần lót nàng xuống, lộ ra sườn eo rắn chắc cùng hông trần trụi.

Trên mặt Beta hiện lên đỏ ửng,

"Ha a ~~ Ha ~~"

"Vừa rồi lúc thay quần áo cho ngài em đã luôn nhịn không nhìn lén, vì em cảm thấy, một món quà thì nên đợi tới phút cuối mở ra sẽ hay hơn."

"Thật là...... Thật là kinh hỉ ~~"

Thiệu Vanh cố gắng ngẩng đầu nhìn xuống, khúc thịt thô to mềm rũ của mình còn chưa cương hết cỡ đâu, quần bị cởi ra liền nằm rạp trên bụng nhỏ.

Mà Chu Diệp cúi người cúi đầu, tỉ mỉ ngửi nơi riêng tư mà nàng vẫn chưa rửa sạch.

Hai mắt nhắm chặt, vẻ si mê trên mặt đó Thiệu Vanh chưa thấy bao giờ.

Cứ như thể đó là mỹ vị hiếm có trên đời.

Biến thái đến mức làm một Alpha dù gặp vô số hiểm cảnh đều mặt không đổi sắc như Thiệu Vanh cũng bắt đầu thấy ớn lạnh.

Tôi thấy sợ con người cô rồi đó.

"Ô ô ô......"

Nàng định phun viên cầu trong miệng ra, nhưng dây đai trói sau đầu khiến nàng không dễ dàng gì thực hiện được.

°° vote đi bé °°

Diệp quậy quá quậy rồi Diệp ơi 🐒🐒🐒.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện