Dùng huyệt khẩu cọ xát quần chiến thuật lạnh lẽo nhô lên, chảy xuống thể dịch ướt nóng
Cần phải mang Thôi tiểu thư ra khoang trước.
Thiệu Vanh đứng lên, chịu đựng đau đớn trên cánh tay mở máy lọc không khí lên.
Khí kích dục của dâm trùng không phân biệt giới tính, hữu hiệu với tất cả, dù là Beta cũng sẽ bị ảnh hưởng mạnh mẽ,
Cần phải loại bỏ toàn bộ khí kích dục ra khỏi phi thuyền mới được.
Nàng mới vừa xoay người định đi mở cửa khoang, một cơ thể ấm áp đã nhào về phía nàng.
Khuôn mặt cao ngạo xinh đẹp của Thôi Hòa xuất hiện trước mặt, bị tình dục chiếm mãn, trong miệng phả ra hơi thở nóng hổi.
"Tôi muốn!"
Không xong rồi!
Omega dính lấy ôm eo nàng, hông tê dại không ngừng cọ vào eo nàng.
Thiệu Vanh bình tĩnh lại, nhanh trí động não.
Thôi Hòa đã thành ra thế này, không thể mang ra khoang trước được, nơi đó còn có hai Beta.
Cũng không thể ở lại khoang sau, thời gian nàng nín thở cũng có hạn.
Nên làm gì bây giờ?
Sau khi suy nghĩ thật lâu, nàng đưa ra quyết định,
Thiệu Vanh bế ngang người lên, bước nhanh vào phòng vệ sinh, nơi đó là không gian độc lập duy nhất có thể thả độc.
Phòng vệ sinh trên phi thuyền sạch sẽ nhưng không gian nhỏ hẹp.
Dù sao cũng không phải phi thuyền dân dụng sang trọng, ngoài hai vật dụng cần thiết là bồn rửa tay và bồn cầu thì hai người đứng thẳng cũng chỉ dư ra một chút mà thôi.
"Thôi tiểu thư? Tỉnh tỉnh!"
Nhìn Thôi Hòa bị dục vọng làm mờ hai mắt,
Thiệu Vanh phán đoán Omega đã hít quá liều khí kích dục, đã mất đi thần trí.
Càng cảm thấy thập phần khó giải quyết.
"Tôi muốn...... Mau cho tôi......"
Môi mềm mại ướt át dán lên cổ nàng hết mút lại cắn, một đôi tay tự cho vào váy cởi quần lót ra, thả xuống tới mắt cá chân.
Vải lụa màu trắng mờ sáng loáng, nóng bỏng đến mức Thiệu Vanh lập tức ngoảnh mặt đi.
Phi lễ chớ nhìn......
Cứ tiếp tục như vậy thì không được,
Nếu không áp dụng một ít biện pháp, giúp Thôi tiểu thư giải khí kích dục trong thân thể, sợ là còn chưa đến nơi cần đến thì toàn bộ tuyến thể đã cháy hỏng hết.
Nhiệm vụ của nàng là đưa đối tượng mục tiêu an toàn không mảy may tổn hại đến nơi chỉ định.
Trên người Thôi Hòa mà xảy ra bất cứ sơ suất nào, nàng sẽ khó thoát khỏi trách nhiệm.
"Xin lỗi Thôi tiểu thư, đắc tội!"
Thiệu Vanh bế Thôi Hòa lên đặt vào lòng hướng mặt ra ngoài, ngồi trên nắp bồn cầu.
Động thủ vén tóc của Omega lên, xé miếng dán ức chế, tuyến thể căng mượt hơi hơi nhô lên, đã bị ăn mòn thành màu đỏ, phân bố đại lượng tuyến dịch tin tức tố.
Chất nhầy chồng chất thành một lớp dày óng ánh, mùi hoa ngọc lan nồng nàn tỏa ra, hương thơm ngọt đậm đà mà không hăng, ngược lại đem đến một tâm cảnh bình thản thanh nhã.
Không thơm ngọt ngon miệng như Mộ Nguyệt, nhưng làm dịu đi phần nào tâm hồn xao động của Thiệu Vanh.
"Ưm......"
Omega trong lòng dị thường xao động, tựa hồ là khó thể chịu đựng tình triều trong thân thể, cái mông dưới váy đang cọ xát qua lại cái quần chiến thuật sẫm màu của Thiệu Vanh.
Lớp vải dày ngăn cách cảm quan của Thiệu Vanh, nhưng......
Nàng nhớ rõ, vừa rồi Thôi Hòa đã cởi quần lót ra.
Như vậy hiện giờ, thứ dán lên đùi mình chẳng lẽ là huyệt thịt trần trụi ướt dầm dề của Omega?
"Úi......"
Sau cổ truyền đến một cơn đau nhói, như là có dao cùn cứa tới cứa lui tuyến thịt mềm làm Thiệu Vanh khó thể chịu đựng.
Vừa rồi tình thế cứu người cấp bách, phóng xuất ra đại lượng tin tức tố,
Thân thể dần bắt đầu hỗn loạn,
Khúc thịt giữa háng sung huyết cương cứng, phẫn nộ chỉa lên trên, lại chỉ có thể đội lên lớp vải giữa háng một ít, co quắp nằm bẹp bên trong quần.
"Ưm ~~~ Ư ư ~~ Muốn ~"
Omega bắt đầu hẩy mông cọ xát, liên tục cọ vào vật cứng nhô lên kia.
Giữa hai chân đều bị thể dịch cọ ướt đẫm,
Thậm chí Thiệu Vanh cảm giác được chất lỏng đang dần dần thấm vào, cách hai lớp vải mà hạ thể vẫn cảm nhận được ẩm ướt nóng hổi.
Cái váy trắng trông có vẻ đắt tiền của Thôi Hòa đã dính chút bụi bẩn, làn váy tản ra, phủ lên quần chiến thuật, che lại cảnh đẹp lỗ ướt cọ xát vào quần.
Nàng không tưởng tượng nổi chỗ bị che khuất sẽ còn dâm mĩ cỡ nào.
Tuyến thể nhảy lên phừng phực, đau đến Thiệu Vanh chảy xuống mồ hôi nóng,
Không thể tiếp tục thế này!
Nàng nắm lấy bả vai Thôi Hòa, từ sau chậm rãi sáp lại gần.
Kề đôi môi lên tuyến thể trắng nõn của Omega, cực kỳ cẩn thận ấn răng nanh xuống nhè nhẹ.
Thôi Hòa từng nói, chán ghét mùi Alpha, nàng chỉ có thể khống chế không cho tin tức tố của mình tiến vào quá nhiều.
Sau khi đánh dấu tạm thời xong,
Thiệu Vanh lưu luyến liếm liếm tuyến thể, thân thể O bên dưới căng thẳng, thở dốc liên tục.
Nàng nuốt tuyến dịch thơm mùi hoa ngọc lan vào trong miệng, vội đi xem xét tình trạng của Thôi Hòa.
Quả nhiên...... Hiệu quả không lớn.
Thiệu Vanh nhấp môi, vẻ mặt nôn nóng, phen này khó rồi.
Hai quân y bên ngoài chỉ am hiểu xử lý khẩn cấp vết thương ngoài, chưa từng suy xét đến cư nhiên lại gặp phải độc dâm trùng trên phi thuyền.
Mà nàng cũng không thể xem nhẹ hậu quả, bắt buộc phải giải độc dù biết mục tiêu rất chán ghét Alpha.
Đánh dấu tạm thời không mang lại hiệu quả đặc biệt nào,
Nên làm gì bây giờ? °° vote đi nè °°
Tự dưng đọc đoạn này lại nhớ lần nam nữ chính trong Phàm Nhân Tu Tiên cũng bị dính độc dâm trùng.
Cần phải mang Thôi tiểu thư ra khoang trước.
Thiệu Vanh đứng lên, chịu đựng đau đớn trên cánh tay mở máy lọc không khí lên.
Khí kích dục của dâm trùng không phân biệt giới tính, hữu hiệu với tất cả, dù là Beta cũng sẽ bị ảnh hưởng mạnh mẽ,
Cần phải loại bỏ toàn bộ khí kích dục ra khỏi phi thuyền mới được.
Nàng mới vừa xoay người định đi mở cửa khoang, một cơ thể ấm áp đã nhào về phía nàng.
Khuôn mặt cao ngạo xinh đẹp của Thôi Hòa xuất hiện trước mặt, bị tình dục chiếm mãn, trong miệng phả ra hơi thở nóng hổi.
"Tôi muốn!"
Không xong rồi!
Omega dính lấy ôm eo nàng, hông tê dại không ngừng cọ vào eo nàng.
Thiệu Vanh bình tĩnh lại, nhanh trí động não.
Thôi Hòa đã thành ra thế này, không thể mang ra khoang trước được, nơi đó còn có hai Beta.
Cũng không thể ở lại khoang sau, thời gian nàng nín thở cũng có hạn.
Nên làm gì bây giờ?
Sau khi suy nghĩ thật lâu, nàng đưa ra quyết định,
Thiệu Vanh bế ngang người lên, bước nhanh vào phòng vệ sinh, nơi đó là không gian độc lập duy nhất có thể thả độc.
Phòng vệ sinh trên phi thuyền sạch sẽ nhưng không gian nhỏ hẹp.
Dù sao cũng không phải phi thuyền dân dụng sang trọng, ngoài hai vật dụng cần thiết là bồn rửa tay và bồn cầu thì hai người đứng thẳng cũng chỉ dư ra một chút mà thôi.
"Thôi tiểu thư? Tỉnh tỉnh!"
Nhìn Thôi Hòa bị dục vọng làm mờ hai mắt,
Thiệu Vanh phán đoán Omega đã hít quá liều khí kích dục, đã mất đi thần trí.
Càng cảm thấy thập phần khó giải quyết.
"Tôi muốn...... Mau cho tôi......"
Môi mềm mại ướt át dán lên cổ nàng hết mút lại cắn, một đôi tay tự cho vào váy cởi quần lót ra, thả xuống tới mắt cá chân.
Vải lụa màu trắng mờ sáng loáng, nóng bỏng đến mức Thiệu Vanh lập tức ngoảnh mặt đi.
Phi lễ chớ nhìn......
Cứ tiếp tục như vậy thì không được,
Nếu không áp dụng một ít biện pháp, giúp Thôi tiểu thư giải khí kích dục trong thân thể, sợ là còn chưa đến nơi cần đến thì toàn bộ tuyến thể đã cháy hỏng hết.
Nhiệm vụ của nàng là đưa đối tượng mục tiêu an toàn không mảy may tổn hại đến nơi chỉ định.
Trên người Thôi Hòa mà xảy ra bất cứ sơ suất nào, nàng sẽ khó thoát khỏi trách nhiệm.
"Xin lỗi Thôi tiểu thư, đắc tội!"
Thiệu Vanh bế Thôi Hòa lên đặt vào lòng hướng mặt ra ngoài, ngồi trên nắp bồn cầu.
Động thủ vén tóc của Omega lên, xé miếng dán ức chế, tuyến thể căng mượt hơi hơi nhô lên, đã bị ăn mòn thành màu đỏ, phân bố đại lượng tuyến dịch tin tức tố.
Chất nhầy chồng chất thành một lớp dày óng ánh, mùi hoa ngọc lan nồng nàn tỏa ra, hương thơm ngọt đậm đà mà không hăng, ngược lại đem đến một tâm cảnh bình thản thanh nhã.
Không thơm ngọt ngon miệng như Mộ Nguyệt, nhưng làm dịu đi phần nào tâm hồn xao động của Thiệu Vanh.
"Ưm......"
Omega trong lòng dị thường xao động, tựa hồ là khó thể chịu đựng tình triều trong thân thể, cái mông dưới váy đang cọ xát qua lại cái quần chiến thuật sẫm màu của Thiệu Vanh.
Lớp vải dày ngăn cách cảm quan của Thiệu Vanh, nhưng......
Nàng nhớ rõ, vừa rồi Thôi Hòa đã cởi quần lót ra.
Như vậy hiện giờ, thứ dán lên đùi mình chẳng lẽ là huyệt thịt trần trụi ướt dầm dề của Omega?
"Úi......"
Sau cổ truyền đến một cơn đau nhói, như là có dao cùn cứa tới cứa lui tuyến thịt mềm làm Thiệu Vanh khó thể chịu đựng.
Vừa rồi tình thế cứu người cấp bách, phóng xuất ra đại lượng tin tức tố,
Thân thể dần bắt đầu hỗn loạn,
Khúc thịt giữa háng sung huyết cương cứng, phẫn nộ chỉa lên trên, lại chỉ có thể đội lên lớp vải giữa háng một ít, co quắp nằm bẹp bên trong quần.
"Ưm ~~~ Ư ư ~~ Muốn ~"
Omega bắt đầu hẩy mông cọ xát, liên tục cọ vào vật cứng nhô lên kia.
Giữa hai chân đều bị thể dịch cọ ướt đẫm,
Thậm chí Thiệu Vanh cảm giác được chất lỏng đang dần dần thấm vào, cách hai lớp vải mà hạ thể vẫn cảm nhận được ẩm ướt nóng hổi.
Cái váy trắng trông có vẻ đắt tiền của Thôi Hòa đã dính chút bụi bẩn, làn váy tản ra, phủ lên quần chiến thuật, che lại cảnh đẹp lỗ ướt cọ xát vào quần.
Nàng không tưởng tượng nổi chỗ bị che khuất sẽ còn dâm mĩ cỡ nào.
Tuyến thể nhảy lên phừng phực, đau đến Thiệu Vanh chảy xuống mồ hôi nóng,
Không thể tiếp tục thế này!
Nàng nắm lấy bả vai Thôi Hòa, từ sau chậm rãi sáp lại gần.
Kề đôi môi lên tuyến thể trắng nõn của Omega, cực kỳ cẩn thận ấn răng nanh xuống nhè nhẹ.
Thôi Hòa từng nói, chán ghét mùi Alpha, nàng chỉ có thể khống chế không cho tin tức tố của mình tiến vào quá nhiều.
Sau khi đánh dấu tạm thời xong,
Thiệu Vanh lưu luyến liếm liếm tuyến thể, thân thể O bên dưới căng thẳng, thở dốc liên tục.
Nàng nuốt tuyến dịch thơm mùi hoa ngọc lan vào trong miệng, vội đi xem xét tình trạng của Thôi Hòa.
Quả nhiên...... Hiệu quả không lớn.
Thiệu Vanh nhấp môi, vẻ mặt nôn nóng, phen này khó rồi.
Hai quân y bên ngoài chỉ am hiểu xử lý khẩn cấp vết thương ngoài, chưa từng suy xét đến cư nhiên lại gặp phải độc dâm trùng trên phi thuyền.
Mà nàng cũng không thể xem nhẹ hậu quả, bắt buộc phải giải độc dù biết mục tiêu rất chán ghét Alpha.
Đánh dấu tạm thời không mang lại hiệu quả đặc biệt nào,
Nên làm gì bây giờ? °° vote đi nè °°
Tự dưng đọc đoạn này lại nhớ lần nam nữ chính trong Phàm Nhân Tu Tiên cũng bị dính độc dâm trùng.
Danh sách chương