Bị cưỡng bách sử dụng mã nhãn bổng, niệu đạo yếu ớt mẫn cảm sắp bị cắm hỏng rồi

"Ha?" Thiệu Vanh không cướp được,

Ngược lại nghe Thôi Hòa nói năng vớ vẩn, theo bản năng phản đối: "Không thể nào! Cô đừng mong làm như vậy!"

Bị điên rồi!

Một chỗ nhỏ xíu để dành đi tiểu không có giỡn tầm bậy được đâu, sao lại có người muốn cắm thứ gì vào trong chứ?

Thiệu Vanh không hiểu sao trên đời lại có thứ cấm kỵ biến thái tới vậy, lúc trước Chu Diệp muốn làm vậy, nàng liền tỏ ra vô cùng chán ghét, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi......

"Dù sao tôi không chịu đâu, không được."

"Không chịu á?" Thôi Hòa nắm mã nhãn bổng lắc lắc trước mặt Alpha, "Vậy cô còn mua thứ này làm gì? Chẳng lẽ cô tính dùng cho người khác? Dùng cho cấp dưới của cô sao?"

"Trời đất ơi, không ngờ cô biến thái vậy luôn đó!"

"Vừa rồi nói muốn trị chứng chướng ngại chắc là viện cớ thôi chứ gì?"

Thiệu Vanh đột nhiên ngây ngẩn cả người, nàng không ngờ có thể bị hiểu thành như vậy,

Một Alpha to cao bó tay đứng tồng ngồng, sắc mặt đỏ bừng.

"Không phải, đây là tôi dùng......"

"Tôi......"

Thiệu Vanh phát hiện, nàng thật sự nói không lại Thôi Hòa,

Vô luận thế nào, đối phương đều có thể tìm được góc độ cực kỳ xảo quyệt làm nàng khó xử,

Nàng căn bản không phải đối thủ.

"Nếu là cô dùng, vậy để tôi dùng thử cho, bằng không tôi sẽ báo cáo là cô có ý đồ dùng thứ này quấy rối tình dục cấp dưới!"

"Cô! Thôi Hòa, cô đừng khinh người quá đáng!"

Giải thích với cái con người này lúc nào cũng vô ích mà!

Thiệu Vanh bốc lửa giận, nắm cổ tay Thôi Hòa, "Cô đừng cho là tôi không dám động tới cô!"

"Vậy cô động một cái thử xem ~~" Thôi Hòa ngẩng đầu, không sợ hãi mà đối diện Alpha.

Từ trong ánh mắt Omega, nàng nhìn không ra một tia sợ hãi,

Mà có rất nhiều hưng phấn...... Còn có một chút cảm xúc không rõ......

Thiệu Vanh kinh ngạc nhận ra,

Cho dù các nàng vô luận là thân hình, sức lực cùng tốc độ đều khác xa nhau,

Thôi Hòa vẫn không sợ hãi nàng,

Thậm chí còn muốn lợi dụng thân phận kẻ yếu và tính cách của nàng mà kiềm chế nàng.

Thiệu Vanh cắn chặt răng, suy tư mãi cuối cùng vẫn buông lỏng tay ra, thỏa hiệp ngồi trở lại bên giường,

Quay mặt đi không nhìn Thôi Hòa, nghẹn khuất đến cắn chặt má.

"Giận à?"

Giọng Omega kinh ngạc truyền đến, giọng đè thấp có chút mềm mại, không còn sắc bén như vừa rồi.

"Tôi không......"

Thiệu Vanh mới vừa quay đầu phủ nhận, một bóng đen liền bay vút qua, nàng theo bản năng giơ tay chụp thứ đó vào trong tay.

"Thứ gì đây?"

Alpha mở bàn tay,

Một miếng vải lụa trắng lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay, hạ bộ còn lấp lánh ánh trong suốt.

"Đừng giận nha, coi như cho cô một chút tiểu phúc lợi, không phải chướng ngại bắn tinh sao? Ngửi quần lót của Omega cấp cao, chắc sẽ dễ dàng hơn nhiều nhỉ?"

Thiệu Vanh bỗng cảm thấy quần lót trong tay phỏng tay,

Vội vàng để tay ra sau, cứng cổ cự tuyệt: "Không cần."

Tuy rằng quần lót có tin tức tố của Omega, dùng xác thật có thể giảm bớt vấn đề chướng ngại,

Nhưng Thôi Hòa...... Rõ ràng là muốn nhìn nàng chê cười,

Nàng không muốn dùng,

Nhưng ném đi cũng tiếc, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ. "Tôi không giận, cô...... Cô nhanh lên, tốc chiến tốc thắng, sau đó trở về nghỉ ngơi đi."

Thiệu Vanh lạnh mặt, dứt khoát từ bỏ giãy giụa, nằm yên tùy ý Thôi Hòa giở trò.

"Tôi sẽ làm cô thoải mái, thả lỏng giao cho tôi được không? Hữm?"

Thôi Hòa ngồi rất gần Alpha,

Cơ hồ là dán vào thân thể trần trụi lại cực nóng, thở ra nhiệt khí tỏa khắp lên da thịt, sau đó tràn vào lỗ chân lông.

Từ góc độ của nàng, hơi hơi ngẩng đầu ngước nhìn,

Hành động không ngừng nuốt nước bọt đã bán đứng Alpha, bên ngoài bình tĩnh, kỳ thật hoảng loạn vô cùng.

Thôi Hòa duỗi tay, mở lòng bàn tay non mịn ra, dán lên ngực nữ Alpha.

Vú không quá mềm nhưng xúc cảm cũng rất ổn,

Thiệu Vanh bị nàng chạm đến mà căng thẳng, khớp hàm cắn chặt làm cằm hiện lên góc cạnh rõ ràng.

Thôi Hòa phát hiện,

Alpha nhìn qua luôn lạnh mặt, dáng vẻ như muốn xa cách ngàn dặm.

Nhưng chỉ vì thân phận thượng tướng nên mới phải như vậy,

Trên thực tế lại là người hiếm khi cự tuyệt, có thể nói là nhẫn nhục chịu đựng tới cực điểm.

Cũng không biết người này có phải không giận thật hay không?

Thôi Hòa nhẹ nhàng cắn môi dưới,

Ở chỗ Thiệu Vanh nhìn không thấy, đuôi mắt hơi hơi rũ xuống, trong đôi mắt xanh thuần tịnh như ao hồ hiện lên một tia hoảng loạn.

Hình như mình hơi quá đáng......

Cắn môi thịt lún vào càng sâu, trái tim nhảy lên cũng hơi rối loạn.

Mỗi lần nhìn đến bộ dạng không chống đỡ được của Thiệu Vanh, quán tính trừng phạt Alpha liền sẽ tràn ra từ sâu trong nội tâm, làm Thôi Hòa không khắc chế được hành vi quá khích của mình.

Rõ ràng ý định ban đầu của nàng là muốn hảo hảo ở cùng Thiệu Vanh......

Thôi Hòa dựa vào gần hơn,

Gác cằm lên đầu vai rắn chắc của Alpha, bàn tay mở ra nắm lấy đầu nấm thô to bị nàng lạnh nhạt hồi lâu,

Mềm giọng dỗ dành: "Thiệu Vanh, đừng nóng giận, cô xoay đầu qua đây đi."

"Ưm ~"

Tiếng thở dốc của Thiệu Vanh tràn ra từ trong cổ họng, "Cô...... Cô đừng nói chuyện kiểu đó nữa đi."

Kỳ quái......

Nàng quay đầu tới, có chút kinh ngạc mở to hai tròng mắt, nhìn Omega nằm ở trên người mình, thu hồi gai nhọn ban đầu.

Trong ấn tượng của Thiệu Vanh,

Thôi Hòa luôn luôn sắc bén, là một Omega bén nhọn, có khi nào giống như bây giờ, bắt đầu trở nên mềm mại.

Nàng không khỏi nghĩ đến thuyết âm mưu, phía sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng,

Không đợi nàng kịp nghĩ nhiều hơn, nhục hành đã bị lòng bàn tay mềm tuốt tuốt, lớp ngoài bao bì bị tuốt tuột ra.

Nhưng như vậy còn chưa đủ,

Vốn dĩ Thôi Hòa đang dán lên vai cũng bắt đầu cử động,

Hôn liếm một đường từ bả vai đến gần xương quai xanh, tốc độ tuốt cũng tăng nhanh, đến thủy dịch cũng phát ra tiếng kịch liệt.

"Òm ọp òm ọp ~~"

Tiếng gậy thịt ướt dầm dề cọ xát lòng bàn tay, sắc tình cứ như tiếng Omega bị ngón tay cắm vào lỗ lồn, Thiệu Vanh sướng đến có chút hoảng hốt, kỹ thuật của Thôi Hòa, giống như đã tốt hơn?

So với phương pháp thủ dâm cơ bản của nàng, khoái cảm đạt được mãnh liệt hơn nhiều.

"Hức a...... Ha a ~~"

Thiệu Vanh bất giác than nhẹ ra tiếng, tầm mắt đảo quanh môi Thôi Hòa,

Omega đang thè lưỡi liếm quét da thịt xương quai xanh, vừa ngứa vừa tê.

Nếu Thôi Hòa nguyện ý bú cho nàng, thì đó sẽ là cảm giác gì nhỉ?

So với Kiều Linh, sẽ khác thế nào?

Sẽ là ngượng ngùng mà chỉ ngậm lấy phía trên? Hay là kịch liệt mà ngậm lấy toàn bộ?

Ý tưởng này vừa xuất hiện, làm Thiệu Vanh cả kinh, khó hiểu nhìn về phía Omega, tại sao nàng lại mơ ước Thôi Hòa làm vậy......

Omega trước mặt mà biết ý nghĩ này của nàng, chắc sẽ hận không thể xẻo mất tuyến thể của nàng! "A ~~ ưm ~~ đừng lột ra a!"

Thôi Hòa bất ngờ tập kích làm Thiệu Vanh trở tay không kịp,

Lòng bàn tay vòng quanh mã nhãn chuyển chỗ cọ xát, dâm dịch càng tiết ra nhiều, kích thích như vậy không khỏi quá mạnh mẽ......

Thậm chí,

Ngón cái và ngón trỏ Thôi Hòa còn bấu vào hai bên.

Hơi dùng một chút lực, da thịt quanh mã nhãn liền dễ như trở bàn tay bị lột ra, để lộ phần thịt đỏ hồng bên trong.

Thiệu Vanh biết Thôi Hòa đang tập trung vào mã nhãn, Nàng phản kháng không được, chỉ có thể nghẹn khuất chịu đựng kêu rên ra tiếng: "Nhẹ một chút, mẫn cảm quá......"

Nữ chiến sĩ cường đại ở trước mặt sự vật mà mình không biết, cũng sẽ thấy sợ hãi,

Thật nhỏ sợ hãi trào ra, càng ngày càng nhiều,

Nhưng Thiệu Vanh không cho phép mình ở trước mặt Thôi Hòa lộ ra vẻ yếu đuối,

Chỉ có thể nhấp môi nhẫn nhịn, mắt sương mù mênh mông,

Hai mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào cái lỗ hình như đã bị chơi rộng ra, trong lòng buồn bực.

Nàng vốn dĩ dương vật lớn, vừa to vừa xấu, như thế không phải sẽ càng xấu sao......

"Thiệu Vanh ~ Sẽ làm cô thoải mái ~"

Thôi Hòa một ngụm ngậm lấy hồng nhụy trên nhũ thịt, dùng đầu lưỡi thưởng thức ngực nhũ, giảm bớt căng thẳng cho Alpha,

Đồng thời lại dùng tay làm đỉnh quy đầu mềm xuống, vô cùng kiên nhẫn.

"Hô ~ hô ~~"

Thiệu Vanh nhìn cây mã nhãn bổng dài thoòng kia, vội vàng thở hổn hển, trong lòng lo sợ.

"Thật sự...... Thật sự sẽ không đau sao?"

Nàng nhìn Thôi Hòa đang bôi trơn cho cây gậy, lần đầu tiên ăn nói khép nép cầu xin: "Thôi Hòa, đừng chơi nữa được không." Thiệu Vanh thật sự có hơi sợ.

Mà Thôi Hòa lại quay đầu cẩn thận nhìn nàng, "Thượng tướng ở trên chiến trường cũng sẽ lâm trận bỏ chạy như vậy sao?"

Những lời này nghẹn đến Alpha không lời nào để nói,

Omega hình như phát hiện mình hơi quá lời, sau đó hòa hoãn thanh âm, "Thật sự sẽ thoải mái lắm, cô cứ tin tôi."

Tiểu cầu đầu tiên trên mã nhãn bổng rà phớt qua quy đầu, lâu lâu nhấp nhấp vào mã nhãn.

"Ưm hừ ~" Chỗ mẫn cảm nhất của Alpha bị khiêu khích, Thiệu Vanh không khống chế được mà hơi hơi nheo hai mắt, "Tin cô sao? Thôi tiểu thư làm loại chuyện này bộ dày dặn kinh nghiệm lắm sao? Chơi qua nhiều Alpha lắm rồi? Hả?"

Chút ôn nhu kia chợt dừng lại,

Lỗ nhỏ bỗng bị cắm lún vào hai viên tiểu châu.

"Úi!"

Sau đó tiếp tục mấy viên châu ướt dầm dề lại lún vào. 

"Ha a ~~ ha a ~~"

"Thôi Hòa Thôi Hòa! Nhẹ thôi! Hức a!! Ha...... Ha a ~~~"

Quả thật không đau,

Phần sợ hãi khi bị cắm vào nháy mắt tiêu tán,

Nhưng ngay sau đó......

Là khoái cảm mãnh liệt, xa lạ, kỳ dị no căng.

Không biết sao Chu Diệp có thể mua mã nhãn bổng vừa cỡ với nàng như vậy, hạt châu xuyên qua ống tiểu yếu ớt, đường kính vừa vặn nhô lên một chút, mang đến khoái cảm cọ xát vách trong.

Thiệu Vanh không muốn đoán mò hay nghĩ tới Chu Diệp nữa,

Nàng chỉ há mồm thở dốc,

Khoái cảm này làm nàng căng thẳng cả người, đồng thời tinh thần hồi hộp,

Yên lặng nhìn Omega mặt không nụ cười, có chút hối hận mình nói năng không lựa lời.

Thôi Hòa vê thân gậy, xoay tròn cắm vào càng sâu,

Sắc mặt âm trầm, "Không phải là cô không biết? Alpha tôi chơi qua đều bị tôi cắt bỏ, cô cũng muốn bị xén sao?"

Nàng thật sự nổi giận,

Tuy rằng tính tình tùy hứng, đã từng ngược đãi không ít A cũng là sự thật, nhưng kia đều là do đối phương trêu chọc nàng trước! Nàng chưa từng giống như bây giờ, ôn nhu hàm nhũ sờ điểu cho Alpha,

Thậm chí còn sợ đối phương không thoải mái, làm đủ tiền diễn.

Trong lòng vừa chua xót lại ủy khuất,

Thôi Hòa cắn lên đầu vai Thiệu Vanh một cái, hung tợn nói: "Là cô cướp đi lần đầu của tôi, còn dám đổ lỗi cho tôi!"

Mã nhãn bổng nháy mắt vào nửa cây.

"A!! Ha ~~"

Eo Alpha khẽ run, nàng khống chế mình không được cử động, ngẩng đầu, trong mắt mờ mịt nhiệt lệ,

"Đúng...... Xin lỗi Thôi Hòa, là tôi...... Hô ~~ Tôi sai rồi."

Thiệu Vanh không được rồi,

Chân dài thẳng tắp bởi vì khoái cảm mà dang ra, gót chân đạp lên sàn nhà,

Trên người mồ hôi chảy ra từ lỗ chân lông, lăn xuống từng giọt từng giọt lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện