Ba ngày trước, các tòa nhà đã được xếp hạng lại một lần nữa và đã có sự thay đổi.



Phía trên bài báo trình bày rất nhiều vấn đề, hết phân tích nguyên nhân kết quả lại đến lời bình của các chuyên gia, lại nói về tâm tình của người dân trước thay đổi lần này. Di Giai không kiên nhẫn lướt một đường xuống dưới liền nhìn thấy một tấm bảng được đính kèm, cô rời đi đã lâu, cũng không biết các vị trí bao năm nay đã thay đổi như thế nào nhưng lần này tòa nhà số 1 không còn là nhà của Sergi nữa mà là nhà của tên lười Roel.



Vị trí số hai là Silver.



Vị trí số ba mới là "Sergi" kia.



Vị trí số 4 vẫn là thầy bói Tessia.



Tiếp sau đó là những hàng tên có quen có lạ, những cái tên lạ hẳn là chủ nhà mới. Cô đi 20 năm, đã có vài tòa nhà đổi chủ, trong lòng không nói rõ được là cảm giác gì, có lẽ là đặc biệt lạnh lẽo. Nếu như cô không quay về, Hiri hẳn là sẽ mãi mãi thay thế mình, và hết thảy những thứ trước mắt này, không còn liên quan gì tới mình nữa.



Đáy lòng bùng lên một ngọn lửa giận giống như muốn áp đảo sự lạnh lẽo trong tim, cô không rõ mình đã làm gì có lỗi với Hiri để bị đẩy vào tình cảnh này. Thậm chí là Minh Minh, Mạc Mạc, điều gì khiến cho họ lựa chọn phản bội? Cô rốt cuộc đã làm gì sai rồi?



Thậm chí bây giờ cô còn không rõ có thể tin tưởng ai nữa...



Di Giai nhìn hai chữ "Không biết" trên màn hình, tay hết nắm chặt lại buông ra.



Silver... Mình có thể tin được cậu đúng không?



Không rõ có phải do ngồi lại lên ghế của một chủ nhà quá lâu không, tâm tình cô dần trở nên nặng nề.



Ở thế giới này, cô biết mình không có một người thân nào cả, thế lực đứng sau lại càng không có, sự cô độc đã lâu không cảm thấy lúc này chợt dâng lên trong lòng như thủy triều. Đúng như Picadon nói, nếu như cô không có những ký ức và đống kỹ năng kia, cô sẽ chẳng khác gì những nhiệm vụ giả tầm thường, đến tư cách ra ngoài tòa nhà cũng không có nữa.



Di Giai hiểu tâm trạng của những người như Picadon, rõ ràng cô chỉ là một linh hồn yếu đuối tầm thường làm công trong nhà tòa nhưng lại cố tình xâm nhập đến thế của họ, ngông cuồng ngồi ngang hàng với các chủ nhà, nay thất thế thì thôi, còn muốn quay lại, đúng là điên hết thuốc chữa.



May mắn Picadon không phải người gian ác, cũng xem như từng có giao tình, nếu như gặp phải người khác, vừa biết chuyện hẳn phải diệt cô luôn rồi, hoặc là tìm cách lợi dụng... Cô không chắc các chủ nhà có ấn tượng với mình như thế nào, dù sao cũng không phải quá tốt.



May mắn cô có Tang Thanh, may là có hắn... Kiến thức mà hắn dạy cô làm cô có thể trụ lại, làm những ý tưởng ngông cuồng của cô trở thành hiện thực.



Cửa phòng mở ra, Picadon bước vào dẫn theo hai người phía sau, giọng nói khó chịu vang lên cùng lúc:"Nhiệm vụ giả cao cấp nếu không phải đang trong nhiệm vụ thì cũng là đang trong sự kiện, cũng may là tìm được người vừa ra, ngươi cũng đòi hỏi đúng lúc thật."



Di Giai ổn định tâm tình, lười biếng nghiêng đầu ngó ra:"Cái sự kiện phát trực tiếp hả?"



Picadon bất ngờ:"Sao cô biết?"



Di Giai chán nản với IQ của Picadon, không trả lời mà nhìn về phía hai người đàn ông được cô ta dẫn vào.



Cả hai người thấy cô đều hơi giật mình, chắc là nhiều lần thấy Picadon ngồi đây, nay là người khác thì cũng lấy làm lạ.



Di Giai không để ý, nhìn màn hình hệ thống hỏi:"Có những cách nào để hút linh hồn lực của một người?"



Picadon trước tiên giành trả lời:"Việc này thôi mà cô còn bắt ta kiếm người lên cho cô hỏi à? Dưới Âm Giới không phải có máy chuyên dụng sao?" Cô ta là đang nhắc đến việc linh hồn dưới Âm Giới nếu muốn ở lại đó không đi đầu thai thì phải nộp thuế bằng linh hồn lực, ở tòa nhà nào cũng có loại máy để hút lấy thứ này.



Di Giai liếc mắt:"Không dùng cái đấy được."



Picadon ngậm miệng.



Một lúc lâu, một trong hai người được dẫn vào lên tiếng:"Trận pháp."



Di Giai nhìn người nọ:"Nói rõ xem nào." nhưng vừa nhìn kỹ, lại hơi giật mình, người vừa lên tiếng có chút quen mắt, có lẽ là giống... Tiêu Cự, nhưng là phiên bản nam.



"Dùng đá năng lượng đặc biệt lập trận pháp, tùy vào mỗi loại thế giới mà hút ra được nhiều ít." Người kia trong lúc nói chuyện cũng nhìn chằm chằm vào Di Giai:"Còn một cách nữa là hút ra từ miệng, cách này lại tùy thuộc vào sự tin tưởng của người kia mà có hút ra được hay không, tự mình có thể khống chế lượng hồn lực."



"Còn cách thứ ba không?" Di Giai hỏi.



"Bắt lại, ép nhỏ ra chế biến." Nhiệm vụ giả còn lại lên tiếng.



Di Giai lại chuyển tầm mắt sang:"À thôi, thế thì tàn nhẫn quá."



"Cô muốn lấy linh hồn lực người khác cũng đâu phải lương thiện gì." Picadon cười lạnh.



"Vẽ trận pháp ra." Di Giai lấy bừa một tờ giấy trên bàn đưa đến, nhưng không tìm thấy bút. Picadon chần chừ một lát mới tới một bên lấy bút đưa cho người nọ.



Tiêu Cự vẽ lại trận pháp tách hồn, trận pháp có sáu mức độ, mức mạnh nhất còn có thể làm hồn phi phách tán.



Nhận lại tờ giấy nhìn qua, Di Giai thấy may mà có người vẽ lại giúp, thứ này chôn quá sâu trong ký ức, còn quá đỗi phức tạp không phải muốn là nhớ ngay ra được.



"Đá năng lượng ở từng thế giới sẽ có những hình thái khác nhau đúng không?" Di Giai phe phẩy tờ giấy ngước mắt hỏi.



"Hình thái thường xuyên thấy nhất có lẽ là vỏ sò, hòn đá, cũng không ngoại trừ đá quý." Tiêu Cự đáp.



Di Giai khá hài lòng với kiến thức của người này, gật gù, so với trong trí nhớ thì không sai biệt lắm. Việc này ảnh hưởng trực tiếp tới Tang Thanh, không thể qua loa được.



"Di Giai." Tiêu Cự đột nhiên gọi.



"Hả?" Di Giai theo quán tính đáp lời xong liền khẽ giật mình.



Tiêu Cự cũng ngẩn ra hai giây:"Là cô?" rồi nghi ngờ nhìn tư thế ngồi vững như thạch của Di Giai, bên cạnh là Picadon đứng trời trồng bên cạnh.



Di Giai gật đầu một cái, cũng khẳng định trước mắt là Tiêu Cự, mà người bên cạnh hắn trông khá lạ mặt kia kia nghe vậy lại dường như còn kích động hơn, bước lên hai bước:"Di Giai?"



"Cậu là?" Người này không có trong ký ức cô.



Tiêu Cự nói:"Hắn là Mộc Nhiên, bên trong bị tẩy trí nhớ, tên thật là Mộc Tâm."



Di Giai kinh ngạc, còn tưởng Mộc Nhiên là NPC, không ngờ cũng là dạng bị xóa trí nhớ như Tang Thanh vậy. Giai đoạn sau ở chung khá lâu, tính ra hai người cũng khá thân thiết. Cô gật đầu với hắn:"Ra là cậu." tiếp đó đứng dậy quay sang nhìn Picadon:"Cô thu xếp giúp ta một chút, phiên bản này lâu rồi không dùng nên không quen lắm."



Picadon đi tới ngồi xuống, có vẻ hơi khó chịu:"Muốn làm gì?... Cái gì đây? Sao lại dung nhập đống vi diện nào nữa vậy?"



Di Giai thấy mới tiếp nhận được 4 vi diện, thầm đau đầu với tốc độ dung nhập này:"Ta phải vào mấy thế giới đó, cô tạo giúp ta một thân phận, đừng để ta vào rồi lại đột nhiên xuất hiện từ không khí." Vấn đề thân phận này ở các phiên bản sau sẽ được tự động hóa, nhưng ở phiên bản cũ này lại phải làm thủ công. Nhìn Picadon mở ra thế giới rồi nhập các dòng dữ liệu, Di Giai chỉ thấy căng da đầu, thầm phục mình ngày xưa còn có thể nhớ các loại mã lệnh này để nhập. Vậy mới bảo các chủ nhà phải chăm chỉ đọc sách, thế hệ mới lên sau này còn đỡ, những thế hệ trước tất cả phải học mã lệnh, giàu có hay nghèo khổ, thọ mệnh hay chọn họ hàng người thân, tất cả đều có mã lệnh riêng, không thuộc hết thì không chu toàn được. Mấy thế giới cổ đại phải ở lại không quá lâu còn đỡ, ở hiện đại mà không có chứng minh nhân dân thì rắc rối lắm.



"Cô không cần làm quá phức tạp, qua loa thôi là được." Di Giai nhắc nhở một câu.



"Dạng mồ côi, không người thân, không bạn bè khá đơn giản." Picadon nói. Loại này thì không cần động vào dữ liệu ký ức của những người khác:"Ba mươi phút một thế giới, chủ yếu nhập xong còn phải đợi dung hợp số liệu nữa."



Di Giai gật đầu, đi tới chỗ hai người Tiêu Cự:"Thật không ngờ chúng ta có duyên như vậy."



"Nhiệm vụ giả cao cấp chẳng có mấy người có quyền hạn được lên đây, ngoài bọn tôi vừa đi ra thì cũng không có ai rảnh." Tiêu Cự lại rất khó hiểu:"Còn cô ở đây làm gì?"



Di Giai mỉm cười không nói, Mộc Tâm nhíu mày bước lên nhắc nhở:"Nếu cô chỉ muốn thu một ít linh hồn lực thì cũng phải cẩn thận, dễ ảnh hưởng chủ thể trao ra lắm."



"Tôi biết." Di Giai gật đầu.



Ba người nhất thời rơi vào trầm mặc, Di Giai cười cười:"Không còn việc gì nữa, nếu hai người còn bận việc thì đi đi." Cô vẫn nhớ Tiêu Cự nói vội ra khỏi sự kiện vì chuyện gì đó.



"Được không?" Tiêu Cự nhướn mày, người gọi họ là Picadon còn chưa nói gì đâu.



"Tôi nhờ cô ấy gọi các anh lên mà. Đi đi." Di Giai gật đầu khẳng định.



"Bọn tôi đi đây?" Tiêu Cự hô lên một tiếng.



Picadon phẩy phẩy tay, dáng vẻ vẫn chăm chú vào màn hình.



Tiêu Cự và Mộc Tâm nhìn nhau rồi gật đầu với cô, biến mất ngay lập tức, xem ra nhiệm vụ giả cao cấp quả thật rất bận bịu. Nhớ lại tình cảnh thiếu nhân lực của tòa nhà này, Di Giai chỉ có thể thở dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện