Yuku đi thẳng một đường lên đỉnh núi, Hashi khẽ quay đầu, kinh hỉ nhìn thấy hoa anh đào nở rộ.

Nguyên lai mặt đất bị ếm yêu khí, cây cỏ dần hồi sinh. Hoa anh đào mọc ở Kasai cũng không ngoại lệ, nở đỏ hồng cả một con đường.

Đến tâm nguyện cuối cùng cũng đã được hoàn thành rồi.

Yuku dùng bánh xe huyền thiết, nhanh chóng đưa nàng đứng trên miệng núi lửa. Cả hai cùng nhìn một vòng, Hashi mềm mại nở nụ cười yếu ớt.

"Thế gian này là do nàng dùng mạng đổi lấy, nàng xem, có tươi đẹp không?".

Giọng Yuku nhẹ như mây, thanh thoát hỏi nàng.

Hashi tê liệt cả người sớm đã không còn thấy đau đớn. Nàng phóng tầm mắt ra xa, rồi mãn nguyện gật đầu.

Yêu vương đã bị tiêu diệt, thế gian thanh bình chỉ còn là chuyện sớm muộn. Không khí mùa xuân... sẽ sớm trở lại với đất trời.

"Vậy, nàng có thể hứa với ta, có thể đợi ta đến tìm nàng không?". Yuku hỏi, ôn nhu nhìn nàng.

"Ta hứa". Hashi nhẹ giọng đáp, đôi mắt ôn nhu nhìn Yuku. "Ta, đợi Yuku"

Đương nhiên nàng hiểu Yuku muốn làm gì.

Yuku ôm lấy nàng, máu vẫn không ngừng thấm ướt y phục cả hai.

"Tốt quá rồi".

Hashi mỉm cười.

"Yuku phải...tới tìm ta".

"Ta hứa". Yuku siết lấy Hashi, gật đầu.

"Yuku.... không được tìm... nhầm người". Hashi muốn nói thật nhiều, nhìn Yuku không chớp, muốn thâu tóm toàn bộ nhân ảnh này vào tâm khảm.

"Ta hứa". Yuku như cũ gật đầu, khoé mắt ẩm ướt.

"Ta đợi Yuku". Hashi nói xong câu này, đầu óc vang vất cơ hồ muốn ngất đi.

"Cảm ơn thánh nữ". Yuku hít sâu một hơi, bánh xe huyền thiết từ từ chuyển động ra giữa miệng núi lửa.

Yogen từng nói, Bạch nhãn chi lực mang sức mạnh to lớn, không chỉ có thể vá lại kết giới, còn có thể chuyển dịch không gian thời gian.

Cơ thể nàng có Bạch nhãn chi lực.

Thánh nữ, chúng ta quay về hiện đại thôi..

Ta thà quên đi nàng, cũng chấp nhận nàng quên ta, chứ không thể nhìn nàng rời bỏ thế gian này.

Chỉ cần hứa với ta một câu, ta đã mãn nguyện rồi.

Thánh nữ của ta.

Chúng ta quay lại, bắt đầu một khởi đầu mới có được không?

Thánh nữ, gặp lại nàng có thể chân chính thuộc về ta không?

Thánh nữ, cầu mong chúng ta gặp lại, sẽ không cần chia li từ biệt nữa.

Thánh nữ, chúng ta, nhất định sẽ gặp lại.

Dù có chia xa, cũng sẽ có ngày ta tương ngộ.

Thánh nữ, tin tưởng ở ta!

Bánh xe huyền thiết bị bỏ lại trên không trung, hai thân ảnh sít sao ôm lấy nhau rơi xuống bên dưới, tới lúc chết vẫn không chia lìa.

Ánh sáng trắng loé lên, sức mạnh từ dưới miệng núi lửa sâu thăm thẳm từ từ lan tỏa trào ra, phóng thẳng lên trời một màu trắng chói lòa. Thánh khí mạnh mẽ bao trùm nhân gian, tẩy sạch yêu khí.

_______________                   ______________

Phía dưới chân núi, hết thảy mọi người ngơ ngác nhìn yêu quái dần biến mất, tên thái giám đau đớn gào thét, cuối cùng bị ánh sáng trắng nuốt chửng, biến mất hoàn toàn.

Ở Watabe, Phong thần cùng Yogen ngồi trong sân thưởng trà, sắc mặt cả hai người đều tĩnh lặng. Ánh mắt Yogen chợt nhìn về phía chân trời xa xa, nơi ánh sáng trắng lan toả nhạt nhòa.

"Xem như chúng ta không có cơ hội gặp lại bọn chúng".

Yogen nhẹ giọng cảm thán, đôi mắt già nua từ từ nhìn sang bên cạnh. Ông thấy Phong thần ngừng động tác, không nói câu nào, rồi vẫn uống hớp trà. Phong thần ngồi im như tượng, từng cơn gió thổi qua, thân thể Phong thần cũng hoá thành những chiếc lá nhỏ, tán loạn bay đi mất.

Yogen lắc đầu.

"Đi mà không thèm chào ta".

Ngừng một lúc, pháp sư Yogen thở dài

"Không chịu gặp.... Phong thần, hiện tại ông có hối hận không?"

________________               ______________

Yukide chạy vội vào trong phòng, giọng chị đầy hoảng hốt: "Pháp sư Kakage, phía đông vùng Kasai hình như có biến".

Rồi chị chợt im lặng, ồn ào vừa rồi biến mất.

Trong phòng, pháp sư Kakage ngồi trên nệm trước hiên sau, ánh mắt dõi về phía đông, nơi cột sáng không ngừng mở rộng ra xung quanh.

Bà không đáp lời Yukide. Chị cũng đứng lặng phía sau bà.

Pháp sư Kakage cúi đầu, bàn tay đầy nếp nhăn mân mê lọn tóc đen nhánh được buộc bằng sợi dây tơ hồng màu đỏ.

Khóe môi pháp sư Kakage nở ra nụ cười nhẹ, bà cất lọn tóc vào trong hộp gỗ.

"Hashi-miko của ta... Con đã làm được rồi".

Trở lại đi, và nắm bắt hạnh phúc thực sự của con.

_______________________________________

Hết phần một.

Cổ đại hoàn.

P/s: Cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi và ủng hộ mình trong suốt thời gian qua. Phần một hoàn thành chính nhờ sự quan tâm của các bạn để mình có thể hoàn thiện câu chuyện này.

Và, phần hai, xin phép được đem đi ủ dưa muối, mình sẽ im hơi lặng tiếng trong một thời gian để phần hai được hoàn thành tốt nhất.

Một lần nữa cảm ơn các bạn.

Điều cuối cùng, thân gửi bộ truyện này đến nguồn động lực to lớn nhất của tôi. Điều khiến câu chuyện này bắt đầu, và sức mạnh để nó kết thúc hoàn mĩ.

                                Sa Sa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện