Sau khi thanh niên kia phán đoán tình thế, bèn quyết định giải quyết thiếu niên xuất hiện bất ngờ nhưng có thực lực kém nhất trước, sau đó sẽ từ từ đối phó thiếu nữ xinh đẹp kia. Vì vậy y thao túng pháp khí tiểu kiếm màu đỏ lửa giả vờ công thiếu nữ, sau đó đánh lén Triệu Địa thành công.
- Mặc dù không thể một kiếm đâm thủng một lỗ to trên thân thể Triệu Địa, bất quá tưởng đối phương cũng bị thương không nhẹ, cho nên y cũng không đề ý nhiều lắm, thao túng tiểu kiếm đâm về phía thiếu nữ.
Món pháp khí hình lệnh bài do thiếu nữ phóng xuất ra có thể phát ra một màn hào quang màu vàng sẫm, bảo vệ toàn thân thiếu nữ. Tiểu kiếm màu đỏ lửa bị màn hào quang này ngăn cản, không thể tiến thêm chút nào.
Thanh niên nam tử cũng không nóng nảy, chỉ khống ngừng rót linh lực vào tiểu kiếm, định tiêu hao dần dần linh lực vòng bảo vệ của đối phương.
Y nghĩ thầm trong lòng, thao túng pháp khí công kích chắc chắn sẽ không tiêu hao linh lực nhiều hơn pháp khí phòng ngự, bởi vì pháp khí phòng ngự là phải bảo vệ toàn thân. Hơn nữa tu vi của mình cao hơn thiếu nữ mấy tầng, dĩ nhiên là không sợ so đấu tiêu hao linh lực.
Mặc dù tạm thời tạo thành cục diện giằng co, cả hai bên không ngừng rót linh lực vào pháp khí, nhưng nếu nhìn kỹ, màn hào quang màu vàng sẫm đang dần dần yếu đi, hiển nhiên không duy trì được bao lâu.
Tin rằng không quá một khắc sau, màn hào quang màu vàng sẫm sẽ sụp đổ, thiếu nữ sẽ trở thành cá nằm trên thớt, tùy ý giết mổ.
Biến số duy nhất bị thanh niên bỏ sót trong lúc này là Triệu Địa đang lồm cồm ngồi dậy, bên khóe miệng hắn còn có vết máu. Hiển nhiên vừa rồi hứng một đòn của tiểu kiếm cũng đã bị thương, bất quá cũng không đáng lo ngại.
Bất quá thanh niên nam tử cũng không thèm để ý, y chỉ phát ra một vòng bảo vệ thân mình, vẫn không ngừng rót linh lực vào trong tiểu kiếm màu đỏ lửa.
Sau khi Triệu Địa nhìn thấy tình thế trước mắt, lập tức hai tay bẩm quyết, trong miệng mặc niệm chú ngữ, một Hỏa Cầu thuật lập tức đánh về phía thanh niên.
Bùng một tiếng, thanh niên nam tử không né tránh, vòng bảo hộ trên người cũng chỉ hơi chớp động mấy cái đã khôi phục lại bình thường.
Hỏa Cầu thuật do tu sĩ cấp thấp Luyện Khí kỳ tầng bốn phát ra, tự nhiên không thể sinh ra uy hiếp đối với vòng bảo vệ của tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám như y.
Dường như Triệu Địa vẫn chưa từ bỏ ý định, miệng niệm chú ngữ không ngừng, lòng bàn tay lại súc tích nổi lên một hỏa cầu.
Nếu như bị Triệu Địa không ngừng dùng Hòa Cầu thuật công kích, vòng bảo vệ trên người y không sớm thì muộn cũng sẽ vỡ tan. Thanh niên dứt khoát rót nhiều linh lực hơn vào trong tiểu kiếm, có ý định tốc chiến tốc thắng.
Quả nhiên màn hào quang màu vàng sẫm trên người thiếu nữ càng ngày càng yếu, đã đứng bên bờ vực sụp đổ. Lúc này sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, mô hôi to bằng hạt đậu rơi xuống từ trên trán từng giọt từng giọt, hiển nhiên đã cật lực.
Chợt nghe bùng một tiếng vang thật lớn, ở vị trí thanh niên kia thình lình nổ tung một hỏa cầu thật lớn đường kính chừng nữa thước. Sau một trận khói mù mịt bốc lên, chỉ thấy y phục toàn thân thanh niên kia đã bị cháy rụi, da thịt nám đen, hơi thở hoàn toàn không có, diện mạo không còn nguyên vẹn. Chỉ có thể thấy loáng thoáng đôi mắt y trợn tròn, tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Thanh niên nam tử đã bị hỏa cầu nổ tan xác mà chết, mà tiểu kiếm màu đỏ lửa không còn ai không chế cũng rơi bộp xuống đất.
Thiếu nữ vô cùng vất vả chống đỡ từ nãy giờ cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động. Lúc này sắc mặt nàng giống như tờ giấy trắng, hô hấp dồn dập, ngực phập phồng không chừng, đặt mông ngồi phệt trên mặt đất, vừa mừng vừa sợ nhìn Triệu Địa.
Thì ra Triệu Địa thừa dịp thanh niên nam tử chuyên tâm đối phó thiếu nữ, không rảnh bận tâm mình, nương theo Hỏa Cầu thuật che chở, thình lình đồng thời phóng xuất mười mấy đạo Hỏa Cầu phù của mình một lượt, nổ chết thanh niên nam tử kia.
Mười mấy đạo Hỏa Cầu phù đồng thời tế xuất, cũng tương đương với đồng thời có mười mấy tên Triệu Địa dùng Hòa Cầu thuật công kích thanh niên nam tử kia. Với tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám của thanh niên, cho dù không trốn không tránh, toàn lực dùng vòng bảo vệ chịu đựng cũng không có vấn đề gì lớn. Nhưng y lại dùng hơn phân nửa linh lực của mình điều khiển tiểu kiếm màu đỏ lửa, không rót nhiều linh lực vào vòng bảo vệ, cho nên mới bị Triệu Địa đánh lén đắc thủ.
Lúc này Triệu Địa cũng khiếp sợ không thôi, khoan nói tới chuyện khác, chỉ riêng pháp khí tiểu kiếm màu đỏ lửa của đối phương, mình đã không thể đỡ được. Nếu lúc trước không nhờ tiểu đỉnh nằm trong túi da thú chặn lại một kiếm kia, mình đã mất mạng từ sớm. Trong lòng hắn cũng thầm hạ quyết tâm, sau này cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện “thấy việc bất bình mà ra tay” này nữa. Chỉ biết ỷ mạnh mà không nắm chắc tuyệt đối, quả thật là không biết quý trọng tính mạng mình.
Thiếu nữ không hề biết suy nghĩ của Triệu Địa, sau khi điều tức một chút, nàng miễn cưỡng đứng dậy, lục soát thi thể thanh niên một hồi, tháo túi da đeo ngang hông y ném cho Triệu Địa. Sau đó tiện tay phóng xuất một Hỏa Cầu thuật, đốt thi thể thanh niên hóa thành tro bụi.
- Đây là cái gì? Triệu Địa quan sát túi da mà thiếu nữ ném cho mình, bên trong hơi nặng, có hơi giống với túi da thú trên người hắn, nhưng lại không nhìn thấy miệng túi.
Thiếu nữ dùng ánh mắt ngạc nhiên quét nhìn hắn một cái, hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ ngươi chưa từng thấy qua túi trữ vật bao giờ sao?
- Túi trữ vật? Thì ra đây chính là túi trữ vật...
Triệu Địa mừng rỡ trong lòng, hắn có nghe nói qua túi trữ vật, là một loại không gian pháp khí đặc biệt, có thể nói là vật mà các tu sĩ bắt buộc phải có. Chỉ cần là tu sĩ hơi có chút linh lực cũng có thể sử dụng được túi trữ vật, thường là có thể bỏ vào trong đó vật phẩm có thể tích lớn hơn túi gấp mười, thậm chí gấp trăm lần. Hơn nữa trong túi trữ vật hình thành một không gian khác, cho nên những tu sĩ khác không thể dùng thần thức bên ngoài quét qua, quan sát được bên trong túi trữ vật có những vật gì. Triệu Địa vô cùng khao khát mình cũng có thể có được một cái túi trữ vật, nhưng giá của túi trữ vật không rẻ chút nào, ở Giản gia cũng chỉ có tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp thường hay ra ngoài mới có.
- Ngươi rót linh lực vào trong túi, lập tức có thể sử dụng túi trữ vật này, xem thử bên trong có thứ gì.
Thiếu nữ tỉ mỉ dạy Triệu Địa cách sử dụng túi trữ vật.
- Ta biết cách dùng túi trữ vật, chỉ là mới vừa rồi không nhận ra mà thôi.
Triệu Địa có chút ngượng ngùng, tìm lời nói khỏa lấp. Hắn vẫn còn nhớ rõ những điều liên quan tới túi trữ vật được ghi trong điển tịch.
Thứ nhất, túi trữ vật không thể chứa đựng vật còn sống. Bất kỳ vật có sinh mạng còn sống sau khi tiến vào túi trữ vật đều bị ngăn cách hơi thở, cắt đứt sinh mạng.
Thứ hai, dung lượng túi trữ vật là có hạn chế. Căn cứ dung lượng túi trữ vật lớn hay nhỏ, thường là có túi trữ vật gấp mười lần, túi trữ vật gấp trăm lần, thậm chí còn có túi trữ vật gấp ngàn lần. Dĩ nhiên thông thường mà nói, dung lượng túi trữ vật càng lớn, giá của nó lại càng đắt tiền.
Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, trong sách từng lặp đi lặp lại nhấn mạnh, túi trữ vật là pháp khí cấp thấp, không có công hiệu nhận chủ. Nói cách khác, tu sĩ khác lấy được túi trữ vật của mình cũng có thể dễ dàng mở ra lấy vật phẩm bên trong. Vì vậy, người tu tiên đều phải đặc biệt giữ gìn kỹ túi trữ vật của mình, bình thường cũng không thể để lộ ra ngoài gây chú ý, để tránh chuốc họa sát thân.
. - Nếu ngươi vẫn chưa có túi trữ vật, như vậy túi trữ vật này là phần ngươi. Về phần thanh tiểu kiếm màu đỏ lửa này sẽ thuộc về ta.
Thiếu nữ nhặt tiểu kiếm dưới đất lên, sau khi ngắm nghía mấy lần bèn vui vẻ thu lấy, cũng không cần biết Triệu Địa có đồng ý hay không.
Nàng thấy thanh tiểu kiếm chính là một món trung phẩm pháp khí tốt, giá trị hơn xa túi trữ vật, bèn không khách sáo chút nào chiếm làm của riêng.
- Mặc dù không thể một kiếm đâm thủng một lỗ to trên thân thể Triệu Địa, bất quá tưởng đối phương cũng bị thương không nhẹ, cho nên y cũng không đề ý nhiều lắm, thao túng tiểu kiếm đâm về phía thiếu nữ.
Món pháp khí hình lệnh bài do thiếu nữ phóng xuất ra có thể phát ra một màn hào quang màu vàng sẫm, bảo vệ toàn thân thiếu nữ. Tiểu kiếm màu đỏ lửa bị màn hào quang này ngăn cản, không thể tiến thêm chút nào.
Thanh niên nam tử cũng không nóng nảy, chỉ khống ngừng rót linh lực vào tiểu kiếm, định tiêu hao dần dần linh lực vòng bảo vệ của đối phương.
Y nghĩ thầm trong lòng, thao túng pháp khí công kích chắc chắn sẽ không tiêu hao linh lực nhiều hơn pháp khí phòng ngự, bởi vì pháp khí phòng ngự là phải bảo vệ toàn thân. Hơn nữa tu vi của mình cao hơn thiếu nữ mấy tầng, dĩ nhiên là không sợ so đấu tiêu hao linh lực.
Mặc dù tạm thời tạo thành cục diện giằng co, cả hai bên không ngừng rót linh lực vào pháp khí, nhưng nếu nhìn kỹ, màn hào quang màu vàng sẫm đang dần dần yếu đi, hiển nhiên không duy trì được bao lâu.
Tin rằng không quá một khắc sau, màn hào quang màu vàng sẫm sẽ sụp đổ, thiếu nữ sẽ trở thành cá nằm trên thớt, tùy ý giết mổ.
Biến số duy nhất bị thanh niên bỏ sót trong lúc này là Triệu Địa đang lồm cồm ngồi dậy, bên khóe miệng hắn còn có vết máu. Hiển nhiên vừa rồi hứng một đòn của tiểu kiếm cũng đã bị thương, bất quá cũng không đáng lo ngại.
Bất quá thanh niên nam tử cũng không thèm để ý, y chỉ phát ra một vòng bảo vệ thân mình, vẫn không ngừng rót linh lực vào trong tiểu kiếm màu đỏ lửa.
Sau khi Triệu Địa nhìn thấy tình thế trước mắt, lập tức hai tay bẩm quyết, trong miệng mặc niệm chú ngữ, một Hỏa Cầu thuật lập tức đánh về phía thanh niên.
Bùng một tiếng, thanh niên nam tử không né tránh, vòng bảo hộ trên người cũng chỉ hơi chớp động mấy cái đã khôi phục lại bình thường.
Hỏa Cầu thuật do tu sĩ cấp thấp Luyện Khí kỳ tầng bốn phát ra, tự nhiên không thể sinh ra uy hiếp đối với vòng bảo vệ của tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám như y.
Dường như Triệu Địa vẫn chưa từ bỏ ý định, miệng niệm chú ngữ không ngừng, lòng bàn tay lại súc tích nổi lên một hỏa cầu.
Nếu như bị Triệu Địa không ngừng dùng Hòa Cầu thuật công kích, vòng bảo vệ trên người y không sớm thì muộn cũng sẽ vỡ tan. Thanh niên dứt khoát rót nhiều linh lực hơn vào trong tiểu kiếm, có ý định tốc chiến tốc thắng.
Quả nhiên màn hào quang màu vàng sẫm trên người thiếu nữ càng ngày càng yếu, đã đứng bên bờ vực sụp đổ. Lúc này sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, mô hôi to bằng hạt đậu rơi xuống từ trên trán từng giọt từng giọt, hiển nhiên đã cật lực.
Chợt nghe bùng một tiếng vang thật lớn, ở vị trí thanh niên kia thình lình nổ tung một hỏa cầu thật lớn đường kính chừng nữa thước. Sau một trận khói mù mịt bốc lên, chỉ thấy y phục toàn thân thanh niên kia đã bị cháy rụi, da thịt nám đen, hơi thở hoàn toàn không có, diện mạo không còn nguyên vẹn. Chỉ có thể thấy loáng thoáng đôi mắt y trợn tròn, tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Thanh niên nam tử đã bị hỏa cầu nổ tan xác mà chết, mà tiểu kiếm màu đỏ lửa không còn ai không chế cũng rơi bộp xuống đất.
Thiếu nữ vô cùng vất vả chống đỡ từ nãy giờ cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động. Lúc này sắc mặt nàng giống như tờ giấy trắng, hô hấp dồn dập, ngực phập phồng không chừng, đặt mông ngồi phệt trên mặt đất, vừa mừng vừa sợ nhìn Triệu Địa.
Thì ra Triệu Địa thừa dịp thanh niên nam tử chuyên tâm đối phó thiếu nữ, không rảnh bận tâm mình, nương theo Hỏa Cầu thuật che chở, thình lình đồng thời phóng xuất mười mấy đạo Hỏa Cầu phù của mình một lượt, nổ chết thanh niên nam tử kia.
Mười mấy đạo Hỏa Cầu phù đồng thời tế xuất, cũng tương đương với đồng thời có mười mấy tên Triệu Địa dùng Hòa Cầu thuật công kích thanh niên nam tử kia. Với tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám của thanh niên, cho dù không trốn không tránh, toàn lực dùng vòng bảo vệ chịu đựng cũng không có vấn đề gì lớn. Nhưng y lại dùng hơn phân nửa linh lực của mình điều khiển tiểu kiếm màu đỏ lửa, không rót nhiều linh lực vào vòng bảo vệ, cho nên mới bị Triệu Địa đánh lén đắc thủ.
Lúc này Triệu Địa cũng khiếp sợ không thôi, khoan nói tới chuyện khác, chỉ riêng pháp khí tiểu kiếm màu đỏ lửa của đối phương, mình đã không thể đỡ được. Nếu lúc trước không nhờ tiểu đỉnh nằm trong túi da thú chặn lại một kiếm kia, mình đã mất mạng từ sớm. Trong lòng hắn cũng thầm hạ quyết tâm, sau này cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện “thấy việc bất bình mà ra tay” này nữa. Chỉ biết ỷ mạnh mà không nắm chắc tuyệt đối, quả thật là không biết quý trọng tính mạng mình.
Thiếu nữ không hề biết suy nghĩ của Triệu Địa, sau khi điều tức một chút, nàng miễn cưỡng đứng dậy, lục soát thi thể thanh niên một hồi, tháo túi da đeo ngang hông y ném cho Triệu Địa. Sau đó tiện tay phóng xuất một Hỏa Cầu thuật, đốt thi thể thanh niên hóa thành tro bụi.
- Đây là cái gì? Triệu Địa quan sát túi da mà thiếu nữ ném cho mình, bên trong hơi nặng, có hơi giống với túi da thú trên người hắn, nhưng lại không nhìn thấy miệng túi.
Thiếu nữ dùng ánh mắt ngạc nhiên quét nhìn hắn một cái, hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ ngươi chưa từng thấy qua túi trữ vật bao giờ sao?
- Túi trữ vật? Thì ra đây chính là túi trữ vật...
Triệu Địa mừng rỡ trong lòng, hắn có nghe nói qua túi trữ vật, là một loại không gian pháp khí đặc biệt, có thể nói là vật mà các tu sĩ bắt buộc phải có. Chỉ cần là tu sĩ hơi có chút linh lực cũng có thể sử dụng được túi trữ vật, thường là có thể bỏ vào trong đó vật phẩm có thể tích lớn hơn túi gấp mười, thậm chí gấp trăm lần. Hơn nữa trong túi trữ vật hình thành một không gian khác, cho nên những tu sĩ khác không thể dùng thần thức bên ngoài quét qua, quan sát được bên trong túi trữ vật có những vật gì. Triệu Địa vô cùng khao khát mình cũng có thể có được một cái túi trữ vật, nhưng giá của túi trữ vật không rẻ chút nào, ở Giản gia cũng chỉ có tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp thường hay ra ngoài mới có.
- Ngươi rót linh lực vào trong túi, lập tức có thể sử dụng túi trữ vật này, xem thử bên trong có thứ gì.
Thiếu nữ tỉ mỉ dạy Triệu Địa cách sử dụng túi trữ vật.
- Ta biết cách dùng túi trữ vật, chỉ là mới vừa rồi không nhận ra mà thôi.
Triệu Địa có chút ngượng ngùng, tìm lời nói khỏa lấp. Hắn vẫn còn nhớ rõ những điều liên quan tới túi trữ vật được ghi trong điển tịch.
Thứ nhất, túi trữ vật không thể chứa đựng vật còn sống. Bất kỳ vật có sinh mạng còn sống sau khi tiến vào túi trữ vật đều bị ngăn cách hơi thở, cắt đứt sinh mạng.
Thứ hai, dung lượng túi trữ vật là có hạn chế. Căn cứ dung lượng túi trữ vật lớn hay nhỏ, thường là có túi trữ vật gấp mười lần, túi trữ vật gấp trăm lần, thậm chí còn có túi trữ vật gấp ngàn lần. Dĩ nhiên thông thường mà nói, dung lượng túi trữ vật càng lớn, giá của nó lại càng đắt tiền.
Thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất, trong sách từng lặp đi lặp lại nhấn mạnh, túi trữ vật là pháp khí cấp thấp, không có công hiệu nhận chủ. Nói cách khác, tu sĩ khác lấy được túi trữ vật của mình cũng có thể dễ dàng mở ra lấy vật phẩm bên trong. Vì vậy, người tu tiên đều phải đặc biệt giữ gìn kỹ túi trữ vật của mình, bình thường cũng không thể để lộ ra ngoài gây chú ý, để tránh chuốc họa sát thân.
. - Nếu ngươi vẫn chưa có túi trữ vật, như vậy túi trữ vật này là phần ngươi. Về phần thanh tiểu kiếm màu đỏ lửa này sẽ thuộc về ta.
Thiếu nữ nhặt tiểu kiếm dưới đất lên, sau khi ngắm nghía mấy lần bèn vui vẻ thu lấy, cũng không cần biết Triệu Địa có đồng ý hay không.
Nàng thấy thanh tiểu kiếm chính là một món trung phẩm pháp khí tốt, giá trị hơn xa túi trữ vật, bèn không khách sáo chút nào chiếm làm của riêng.
Danh sách chương