- A, người xấu ca ca. - Tiểu Cơ Nhi nhìn thấy Long Hạo Thiên cùng Lạc Phi hạ xuống quảng trường Mộc Miên thì reo lên, chạy tới ôm chầm lấy nó.

Lạc Phi trợn mắt xuýt xoa:

- Ấy, đau đau. Tay đau.

- A, muội xin lỗi, để muội xem.

Thiếu niên Bộ Lĩnh mỉm cười:

- Tiểu Phi, Tiểu Cơ Nhi luôn luôn lo lắng cho đệ đó.

- Ai thèm lo cho huynh. - Tiểu cô nương đỏ mặt, lấy ra một cây hoa nhỏ màu trắng - Huynh ăn cái này đi.

Ngô Vân cùng Tiểu Xảo bĩu môi:

- Đầu heo.

Đại Hắc lắc lắc cái đuôi đi vòng vòng quanh Lạc Phi, mắt thượng lên khinh bỉ nhìn nó từ trên xuống dưới. Diệp Phong đang ngồi cùng Y Lị Na. Diệp Phong đã khôi phục một cách thần kỳ, vẫn phong cách hoang dã uống rượu ăn thịt. Y Lị Na đã buộc lại khăn che mắt, hai tay mân mê hai đồng xu nhỏ. Diệp Phong cười ha hả:

- Lão đệ, bị Chân Vương Ma Tộc bắt đi mà còn sống là may mắn lắm đó. Đến, cùng ta uống rượu.

Long Hạo Thiên mỉm cười xoa đầu Lạc Phi:

- Nhóc con, con cũng đã bắt đầu có những bằng hữu tốt rồi.

Lạc Phi né ra khỏi tầm tay của Long Hạo Thiên, khó chịu nói:

- Đừng chạm vào con.

- Con vẫn giận ta chuyện của Tiêu Tuyết sao? - Long Hạo Thiên cười khổ - Con cũng thấy rõ ràng rồi đó, ta không hề có ý định gì với cô ta cả. Là do cô ta tự tác đa tình vậy thôi.

- Nếu không phải cha lúc nào cũng đi thả thính khắp nơi, trêu bên này ghẹo bên kia, thì đâu đến nông nỗi này.

- À thì… tuổi trẻ. Nó là tuổi trẻ con trai à, tuổi trẻ ai chả mắc sai lầm.

Lạc Phi tức giận lấy ra hai viên đan dược bốc mùi, một viên màu đen một viên màu đỏ. Nó nói:

- Cha chọn đi.

Long Hạo Thiên nhíu mày nhìn hai đan dược, hắn có cảm giác không ổn:

- Viên màu đen là sao? - Là độc dược.

- Còn viên màu đỏ?

- Cũng là độc dược nhưng có vị dâu.

Long Hạo Thiên lau mồ hôi trán, trợn mắt nhìn Lạc Phi. Tiểu Cơ Nhi đỏ mặt vội vàng giật lấy hai viên đan dược, cất đi. Cô bé băng bó cho Lạc Phi xong liền quay sang cúi chào Long Hạo Thiên:

- Chào đại thúc, con tên là Âu Cơ Nhi. Năm nay con bảy tuổi.

Long Hạo Thiên tươi cười nói:

- Trẻ nhỏ dễ dạy, trẻ nhỏ dễ dạy. Ta là Long Hạo Thiên, cha của tiểu tử này. Thời gian sau này nhờ cháu chắm sóc nó giúp ta. - Hắn lục lọi trong ống tay áo, lấy ra một cái giới chỉ có hình đóa bạch liên màu trắng, đưa cho Tiểu Cơ Nhi - Tiểu Cơ Nhi, đây gọi là Bạch Liên Giới Chỉ, ta tặng nó cho con. Mong con sẽ đối đãi tốt với nó.

Tiểu Cơ Nhi hoảng hốt một chút, định từ chối. Cô bé nhìn thấy ánh mắt khích lệ của Long Hạo Thiên liền bình tĩnh lại, tiếp nhận Bạch Liên Giới Chỉ:

- Con cám ơn đại thúc.

Lạc Phi nhăn mày nói:

- Cha lại phải đi sao?

- Ta phải đi tìm thuốc cho mẹ con. Tiêu Tuyết chắc chắn sẽ có manh mối loại dược thảo đó.

- Nhưng Tiêu Tinh cũng chỉ biết Tiêu Tuyết trốn ở một trong Thập Nhị Yêu Tộc. Bán Long Tộc lại rất có thành kiến với Long Tộc, cha có thể tìm được không?

- Tìm không được cũng phải tìm, vì mẹ con, ta sẵn sàng làm tất cả.

- Được rồi mọi người, tập trung lên đây. - Bạch Lão lên tiếng, ông xuất hiện phía sau chiếc bàn dài. Hai bên vẫn là bốn giáo sư của Phá Diệt Viện. - Kỳ Tuyển Chọn năm nay tuyên bố kết thúc. Chúc mừng tất cả những người hiện tại còn có mặt ở đây. Còn lại, ta rất tiếc, kết quả của họ đã được xác nhận. Bài vị của họ sẽ được đưa vào Linh Vị Đường của Phá Diệt Viện. Bạch Giáo sư.

Bạch Lan Chi đứng lên, cầm một quyển sổ nhỏ đọc:

- Bắt đầu với 108 đệ tử ký danh, hiện tại Phá Diệt Viện tiếp nhận mười chín đệ tử chính thức. Mỗi người hãy lên đây tiếp nhận thẻ bài của mình, đồng thời chúng ta sẽ phân Tổ.

Nàng vẽ vào không trung trước mặt bốn vòng tròn. Mỗi vòng tròn dần dần biến thành một mặt kính lơ lửng trên không trung, trên đó lần lượt viết: “Chiến Đấu Tổ” “Trinh Sát Tổ” “Ám Sát Tổ” “Hỗ Trợ Tổ”.

- Ta sẽ giải thích một chút, vì năng lực thiên phú của từng người đều không giống nhau. Cho nên chúng ta chia ra rõ ràng từng tổ để tập trung vào thế mạnh của từng người. Chiến Đấu Tổ dành cho các đệ tử chuyên chiến đấu trực tiếp, xông xáo trận mạc. Ám Sát Tổ dành cho các đệ tử thân thể linh hoạt, chuyên chiến đấu trong bóng tối. Hỗ Trợ Tổ dành cho tất cả những đệ tử thiên phú đặc biệt như rèn đúc vũ khí, luyện đan… Trinh Sát Tổ là Tổ đặc biệt nhất, vừa phải có năng lực chiến đấu ngoài sáng lẫn trong tối, vừa phải có kỹ năng sinh tồn nhất định, cơ linh cũng không thể thiếu, thực lực tổng hợp là cao nhất.

Bạch Lan Chi dừng lại, quan sát từng gương mặt hoặc non trẻ. Khi nàng nhắc đến Trinh Sát Tổ, đại đa số đều thẳng lưng lên một chút, hưng phấn hơn một chút. Nàng thở dài, nói:

- Ta cảnh cáo các ngươi, Trinh Sát Tổ chính là Tổ mạnh nhất, nhưng cũng là Tổ có tỷ lệ tử vong cao nhất. Gần như một nửa chắc chắn sẽ chết. Phá Diệt Viện không chỉ là học viện, mà còn là quân đội bảo hộ cho Nhân Tộc. Trong quá trình học tập, các ngươi sẽ được giao nhiệm vụ thực tế. Hoàn thành sẽ kiếm được Quân Công, dùng Quân Công có thể đổi vũ khí, nguyên liệu, dược thảo… và nhiều ưu đãi khác của Phá Diệt Viện. Ta đảm bảo các ngươi sẽ hài lòng với số lợi ích nhận được từ Quân Công của mình. Về chuyện lựa chọn Tổ, chúng ta sẽ đưa ra đề nghị, nhưng lựa chọn cuối cùng vẫn là chính các ngươi. Được rồi, người đầu tiên, Diệp Phong!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện