- Lại đây, lại đây, các ngươi đã nghe rõ rồi chứ. Lần này ta chính là người dẫn đoàn của tổ phía Đông. Tên ta là Bạch Lan Chi, các ngươi có thể gọi ta là Bạch Giáo sư. - Bạch Lan Chi hưng phấn hò hét, đây là lần đầu tiên nàng được nhận nhiệm vụ này, trước giờ nàng chỉ ghi ghi chép chép, rất nhàm chán.
Lạc Phi giơ tay hỏi:
- Lan Chi tỷ tỷ, tỷ bao nhiêu tuổi rồi a.
- Là Bạch Giáo sư. - Nàng liếc nhìn Lạc Phi - Tiểu đệ đệ, đệ không biết là hỏi thẳng tuổi con gái là rất thô lỗ sao?
Lạc Phi khó hiểu nói:
- Tỷ là Giáo sư của Phá Diệt Viện a, theo đệ biết Giáo sư toàn là người có thực lực từ Bát Trọng Thiên trở lên, mà trông tỷ lại trẻ như vậy, thật sự tỷ đã là cường giả Bát Trọng Thiên?
Bạch Lan Chi như được gãi trúng chỗ ngứa, nàng híp mắt cười, cảm thấy tiểu đệ đệ Lạc Phi này thật là tinh mắt, nhận ra điểm bất phàm của bổn cô nương:
- Ẹ hèm, à thì, chuyện này đối với ta là chuyện bình thường, ta còn rất trẻ, rất trẻ, hi hi. Lạc Phi tiểu đệ đệ phải không, đệ cũng thật là thông minh đó.
Diệp Phong nhàm chán lên tiếng:
- Bao giờ thì chúng ta bắt đầu? Ba đội kia đã đi hết rồi.
Lan Chi giật mình, nàng ngó qua thấy đúng là trên Quảng Trường Mộc Miên chỉ còn lại một tổ phía Đông. Nàng đỏ mặt, nói lớn:
- Các ngươi nghe cho rõ đây, đi thẳng về hướng Đông 50 dặm, tìm một viên Hồn Tinh Vô Thuộc Tính lớn bằng nắm tay. Đó cũng chính là phần thưởng của người tìm ra và mang về đây. Thời hạn là mười ngày, trong mười ngày không về coi như đã chết, mà các ngươi yên tâm đi, không một ai có thể sống sót trong khu vực đó quá mười ngày đâu. Đi!
Tổ phía Đông bao gồm bọn Lạc Phi có khoảng 25 người, lập tức như ong vỡ tổ rời đi, chỉ còn lại có Y Lị Na, Lạc Phi, Đinh Bộ Lĩnh, Tiểu Xảo, Tiểu Cơ Nhi, Đại Hắc, Ngô Vân, đặc biệt hơn là Diệp Phong. Bạch Lan Chi ngạc nhiên nói:
- Diệp Phong, ta còn nghĩ ngươi sẽ là người rời đi đầu tiên chứ?
Diệp Phong cười, nhe ra bộ răng trắng hếu:
- Ta mạnh chứ ta không có ngu. Đã nói rõ từ đầu sẽ có người dẫn đoàn đi cùng để chỉ dẫn mà không tận dụng thì thật quá lãng phí, với lại, yêu ma không phải dễ dàng đối phó như vậy. - Hắn cười lạnh nhìn những người rời đi trước đó - Nên có đầu óc một chút, mới sống lâu được.
- Vậy chúng ta cũng đi thôi. - Bạch Giáo sư chậm rãi đi tới - Đầu tiên là ra khỏi thành, đi theo hướng chính Đông, theo như bản đồ thì chúng ta đang hướng thẳng tới Vô Tận Hải Vực, nhưng chỗ đó còn rất xa a.
***
- Bộ Lĩnh ca ca, Hồn Tinh Vô Thuộc Tính là cái gì?
Đinh Bộ Lĩnh đang cẩn thận quan sát xung quanh. Nhóm bọn họ vừa rời khỏi thành, đang bắt đầu tiến vào rừng. Nó trả lời:
- Hồn Tinh bình thường hình thành trong cơ thể Yêu Tộc, Ma Tộc, Nhân Tộc… Nói chung đã là tu luyện giả, vậy trong cơ thể sẽ tồn tại Hồn Tinh, là nơi kết tinh tu vi, thực lực của người đó. Ví dụ như chúng ta mới chỉ là Nhất Trọng Thiên đến Tam Trọng Thiên, Hồn Tinh sẽ rất nhỏ, chỉ bằng đầu ngón tay. Nếu đệ có Hồn Tinh trong tay, đệ có thể hấp thu chúng để tăng tu vi bản thân.
Y Lị Na đang ngồi trên lưng Đại Hắc cũng nói:
- Thuộc tính của Hồn Tinh hình thành từ thuộc tính của tu luyện giả. Tỷ như nếu là tu luyện giả hệ Mộc, vậy sẽ kết xuất Hồn Tinh hệ Mộc. Nếu là song hệ tu luyện giả trở lên, Mộc, Hỏa chẳng hạn, thì Hồn Tinh cũng sẽ có đủ hai thuộc tính đó. Trong trường hợp tu luyện giả chủ tu một thuộc tính thì năng lượng của thuộc tính đó trong Hồn Tinh sẽ lớn hơn.
Lạc Phi cái hiểu cái không gật đầu, nó đột nhiên nhớ lại, lấy ra một viên tinh thể màu vàng đất:
- Đây là Hồn Tinh Thổ hệ a, Hoa tỷ từng bảo ta Hồn Tinh là đồ tốt, nếu thu được cứ thu, sau này ắt có chỗ dùng, có điều ta chưa biết sử dụng như thế nào.
Bạch Lan Chi giật lấy viên Hồn Tinh trong tay Lạc Phi, ngắm nghía một chút rồi trả lại cho nó:
- Là Hồn Tinh thuần Thổ hệ bậc một. Lạc Phi tiểu đệ đệ, đệ không có thuộc tính Thổ, ta khuyên đệ nên để dành lại để sau này trao đổi với các tu luyện giả khác chủ tu Thổ hệ. Viên Hồn Tinh Vô Thuộc Tính mà ta giao cho mọi người tìm kiếm là một viên Hồn Tinh thu được trong mỏ quặng của Phá Diệt Viện, tương đương với Hồn Tinh của một tu luyện giả Ngũ Trọng Thiên. Với tu vi của các ngươi thì chỉ cần hấp thu viên Hồn Tinh đó lập tức sẽ tăng lên một đại cảnh giới.
Lạc Phi đang bất mãn vì Lan Chi cướp lấy viên Hồn Tinh trên tay nó, nghe đến đây thì mắt sáng lấp lánh:
- Thật sao, đệ cũng có thể hấp thu sao?
Bạch Giáo sư gật đầu, khẳng định:
- Đây là Hồn Tinh Vô Thuộc Tính, là loại Hồn Tinh hiếm thấy và giá cả cao nhất. Thuộc tính nào cũng có thể hấp thu được. Như tiểu tử Bộ Lĩnh là Lôi thuộc tính, Tiểu Xảo là Không Gian thuộc tính, Tiểu Cơ Nhi là Thái Dương thuộc tính… Tính đi tính lại thì các ngươi tên nào cũng có thuộc tính biến dị nhỉ?
Y Lị Na đột nhiên giơ tay ra hiệu, cắt ngang lời nàng:
- Dừng lại, Tiểu Phi, đệ đi sang phải hai dặm cứu người. Tuyệt đối không tham đánh, đi nhanh về nhanh. Mau lên.
Lạc Phi gật đầu lập tức chạy đi. Bộ Lĩnh vội nói:
- Tiểu Xảo, đi cùng Tiểu Phi.
Tiểu Xảo “ưm” một tiếng, cùng biến mất. Một lát sau, hai người quay lại, Tiểu Phi sắc mặt đỏ bừng tức giận. Tiểu Xảo thì hơi tái nhợt, không biết do sợ hãi hay mệt mỏi. Cô bé báo cáo:
- Y Lị Na tỷ tỷ, có tổ đội bốn thiếu niên thiếu nữ Nhân Tộc đã chết, là bị ăn sống trước mắt chúng ta! Lúc chúng ta đến là đã không kịp ứng cứu nữa rồi.
Y Lị Na trầm ngâm, hỏi:
- Có nhìn rõ ngoại hình Yêu Ma không?
- Là Đường Lang Yêu. - Lạc Phi thở hổn hển nói - Bọn chúng có hơn mười con. Năm người bên ta bị chúng cắt thành từng mảnh nhỏ. Nếu Tiểu Xảo không cố gắng ngăn đệ lại đệ đã cứu được một người rồi.
Diệp Phong vặn lưng, lúc lắc hai cánh tay, phát ra từng tiếng răc rắc, nói:
- Tiểu Xảo làm đúng, lão đệ nếu xông vào thì không thể quay lại đây a. Ta đã từng gặp tổ đội Đường Lang, rất khó chơi. Bọn chúng có hơn mười con vậy nhất định sẽ có một con mạnh hẳn lên cầm đầu. Với tu vi Nhị Trọng Thiên ta từng bị bốn con Đường Lang Yêu cùng tu vi vây công đến gần chết. Con cuối cùng luôn luôn ở vòng ngoài chờ cơ hội tung một đòn diệt sát con mồi. Lần này có hơn mười con, chà chà, thật phiền phức.
Bạch Lan Chi thản nhiên:
- Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Đường Lang Yêu cũng không phải là Yêu mạnh nhất ở đây. Mọi người hiểu vì sao tỷ lệ tử vong của Kỳ Tuyển Chọn lên đến tám phần rồi chứ? Ngược lại, cảm giác của Y Lị Na thật sự mạnh mẽ nha. Tiểu muội muội, muội có biết xung quanh chúng ta đang bị bao vây không?
Y Lị Na chậm rãi gật đầu:
- Là mười một con Đường Lang, chúng đã theo dấu Tiểu Phi và Tiểu Xảo lần về tới đây. Mọi người, chuẩn bị chiến đấu.
Lạc Phi giơ tay hỏi:
- Lan Chi tỷ tỷ, tỷ bao nhiêu tuổi rồi a.
- Là Bạch Giáo sư. - Nàng liếc nhìn Lạc Phi - Tiểu đệ đệ, đệ không biết là hỏi thẳng tuổi con gái là rất thô lỗ sao?
Lạc Phi khó hiểu nói:
- Tỷ là Giáo sư của Phá Diệt Viện a, theo đệ biết Giáo sư toàn là người có thực lực từ Bát Trọng Thiên trở lên, mà trông tỷ lại trẻ như vậy, thật sự tỷ đã là cường giả Bát Trọng Thiên?
Bạch Lan Chi như được gãi trúng chỗ ngứa, nàng híp mắt cười, cảm thấy tiểu đệ đệ Lạc Phi này thật là tinh mắt, nhận ra điểm bất phàm của bổn cô nương:
- Ẹ hèm, à thì, chuyện này đối với ta là chuyện bình thường, ta còn rất trẻ, rất trẻ, hi hi. Lạc Phi tiểu đệ đệ phải không, đệ cũng thật là thông minh đó.
Diệp Phong nhàm chán lên tiếng:
- Bao giờ thì chúng ta bắt đầu? Ba đội kia đã đi hết rồi.
Lan Chi giật mình, nàng ngó qua thấy đúng là trên Quảng Trường Mộc Miên chỉ còn lại một tổ phía Đông. Nàng đỏ mặt, nói lớn:
- Các ngươi nghe cho rõ đây, đi thẳng về hướng Đông 50 dặm, tìm một viên Hồn Tinh Vô Thuộc Tính lớn bằng nắm tay. Đó cũng chính là phần thưởng của người tìm ra và mang về đây. Thời hạn là mười ngày, trong mười ngày không về coi như đã chết, mà các ngươi yên tâm đi, không một ai có thể sống sót trong khu vực đó quá mười ngày đâu. Đi!
Tổ phía Đông bao gồm bọn Lạc Phi có khoảng 25 người, lập tức như ong vỡ tổ rời đi, chỉ còn lại có Y Lị Na, Lạc Phi, Đinh Bộ Lĩnh, Tiểu Xảo, Tiểu Cơ Nhi, Đại Hắc, Ngô Vân, đặc biệt hơn là Diệp Phong. Bạch Lan Chi ngạc nhiên nói:
- Diệp Phong, ta còn nghĩ ngươi sẽ là người rời đi đầu tiên chứ?
Diệp Phong cười, nhe ra bộ răng trắng hếu:
- Ta mạnh chứ ta không có ngu. Đã nói rõ từ đầu sẽ có người dẫn đoàn đi cùng để chỉ dẫn mà không tận dụng thì thật quá lãng phí, với lại, yêu ma không phải dễ dàng đối phó như vậy. - Hắn cười lạnh nhìn những người rời đi trước đó - Nên có đầu óc một chút, mới sống lâu được.
- Vậy chúng ta cũng đi thôi. - Bạch Giáo sư chậm rãi đi tới - Đầu tiên là ra khỏi thành, đi theo hướng chính Đông, theo như bản đồ thì chúng ta đang hướng thẳng tới Vô Tận Hải Vực, nhưng chỗ đó còn rất xa a.
***
- Bộ Lĩnh ca ca, Hồn Tinh Vô Thuộc Tính là cái gì?
Đinh Bộ Lĩnh đang cẩn thận quan sát xung quanh. Nhóm bọn họ vừa rời khỏi thành, đang bắt đầu tiến vào rừng. Nó trả lời:
- Hồn Tinh bình thường hình thành trong cơ thể Yêu Tộc, Ma Tộc, Nhân Tộc… Nói chung đã là tu luyện giả, vậy trong cơ thể sẽ tồn tại Hồn Tinh, là nơi kết tinh tu vi, thực lực của người đó. Ví dụ như chúng ta mới chỉ là Nhất Trọng Thiên đến Tam Trọng Thiên, Hồn Tinh sẽ rất nhỏ, chỉ bằng đầu ngón tay. Nếu đệ có Hồn Tinh trong tay, đệ có thể hấp thu chúng để tăng tu vi bản thân.
Y Lị Na đang ngồi trên lưng Đại Hắc cũng nói:
- Thuộc tính của Hồn Tinh hình thành từ thuộc tính của tu luyện giả. Tỷ như nếu là tu luyện giả hệ Mộc, vậy sẽ kết xuất Hồn Tinh hệ Mộc. Nếu là song hệ tu luyện giả trở lên, Mộc, Hỏa chẳng hạn, thì Hồn Tinh cũng sẽ có đủ hai thuộc tính đó. Trong trường hợp tu luyện giả chủ tu một thuộc tính thì năng lượng của thuộc tính đó trong Hồn Tinh sẽ lớn hơn.
Lạc Phi cái hiểu cái không gật đầu, nó đột nhiên nhớ lại, lấy ra một viên tinh thể màu vàng đất:
- Đây là Hồn Tinh Thổ hệ a, Hoa tỷ từng bảo ta Hồn Tinh là đồ tốt, nếu thu được cứ thu, sau này ắt có chỗ dùng, có điều ta chưa biết sử dụng như thế nào.
Bạch Lan Chi giật lấy viên Hồn Tinh trong tay Lạc Phi, ngắm nghía một chút rồi trả lại cho nó:
- Là Hồn Tinh thuần Thổ hệ bậc một. Lạc Phi tiểu đệ đệ, đệ không có thuộc tính Thổ, ta khuyên đệ nên để dành lại để sau này trao đổi với các tu luyện giả khác chủ tu Thổ hệ. Viên Hồn Tinh Vô Thuộc Tính mà ta giao cho mọi người tìm kiếm là một viên Hồn Tinh thu được trong mỏ quặng của Phá Diệt Viện, tương đương với Hồn Tinh của một tu luyện giả Ngũ Trọng Thiên. Với tu vi của các ngươi thì chỉ cần hấp thu viên Hồn Tinh đó lập tức sẽ tăng lên một đại cảnh giới.
Lạc Phi đang bất mãn vì Lan Chi cướp lấy viên Hồn Tinh trên tay nó, nghe đến đây thì mắt sáng lấp lánh:
- Thật sao, đệ cũng có thể hấp thu sao?
Bạch Giáo sư gật đầu, khẳng định:
- Đây là Hồn Tinh Vô Thuộc Tính, là loại Hồn Tinh hiếm thấy và giá cả cao nhất. Thuộc tính nào cũng có thể hấp thu được. Như tiểu tử Bộ Lĩnh là Lôi thuộc tính, Tiểu Xảo là Không Gian thuộc tính, Tiểu Cơ Nhi là Thái Dương thuộc tính… Tính đi tính lại thì các ngươi tên nào cũng có thuộc tính biến dị nhỉ?
Y Lị Na đột nhiên giơ tay ra hiệu, cắt ngang lời nàng:
- Dừng lại, Tiểu Phi, đệ đi sang phải hai dặm cứu người. Tuyệt đối không tham đánh, đi nhanh về nhanh. Mau lên.
Lạc Phi gật đầu lập tức chạy đi. Bộ Lĩnh vội nói:
- Tiểu Xảo, đi cùng Tiểu Phi.
Tiểu Xảo “ưm” một tiếng, cùng biến mất. Một lát sau, hai người quay lại, Tiểu Phi sắc mặt đỏ bừng tức giận. Tiểu Xảo thì hơi tái nhợt, không biết do sợ hãi hay mệt mỏi. Cô bé báo cáo:
- Y Lị Na tỷ tỷ, có tổ đội bốn thiếu niên thiếu nữ Nhân Tộc đã chết, là bị ăn sống trước mắt chúng ta! Lúc chúng ta đến là đã không kịp ứng cứu nữa rồi.
Y Lị Na trầm ngâm, hỏi:
- Có nhìn rõ ngoại hình Yêu Ma không?
- Là Đường Lang Yêu. - Lạc Phi thở hổn hển nói - Bọn chúng có hơn mười con. Năm người bên ta bị chúng cắt thành từng mảnh nhỏ. Nếu Tiểu Xảo không cố gắng ngăn đệ lại đệ đã cứu được một người rồi.
Diệp Phong vặn lưng, lúc lắc hai cánh tay, phát ra từng tiếng răc rắc, nói:
- Tiểu Xảo làm đúng, lão đệ nếu xông vào thì không thể quay lại đây a. Ta đã từng gặp tổ đội Đường Lang, rất khó chơi. Bọn chúng có hơn mười con vậy nhất định sẽ có một con mạnh hẳn lên cầm đầu. Với tu vi Nhị Trọng Thiên ta từng bị bốn con Đường Lang Yêu cùng tu vi vây công đến gần chết. Con cuối cùng luôn luôn ở vòng ngoài chờ cơ hội tung một đòn diệt sát con mồi. Lần này có hơn mười con, chà chà, thật phiền phức.
Bạch Lan Chi thản nhiên:
- Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Đường Lang Yêu cũng không phải là Yêu mạnh nhất ở đây. Mọi người hiểu vì sao tỷ lệ tử vong của Kỳ Tuyển Chọn lên đến tám phần rồi chứ? Ngược lại, cảm giác của Y Lị Na thật sự mạnh mẽ nha. Tiểu muội muội, muội có biết xung quanh chúng ta đang bị bao vây không?
Y Lị Na chậm rãi gật đầu:
- Là mười một con Đường Lang, chúng đã theo dấu Tiểu Phi và Tiểu Xảo lần về tới đây. Mọi người, chuẩn bị chiến đấu.
Danh sách chương