Phá Diệt Viện, thư viện.

Một nữ tử đang cặm cụi ngồi đọc tài liệu, từng quyển sổ nhỏ nhanh chóng được nàng lướt qua, xếp lại gọn gàng một bên. Nàng có mái tóc dài màu bạc rất đặc biệt. Khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, cánh mũi cao, thẳng, làn da trắng hồng đầy sức sống. Trên bàn nàng có một miếng gỗ nhỏ khắc vài chữ đơn giản: Giáo Sư Bạch Lan Chi.

- Tiểu Chi, con nghỉ một lát đi. - Một lão giả bước vào, nói. Ông rất cao lớn, râu tóc bạc trắng. Bước đi chậm rãi, không có chút dấu hiệu tuổi cao sức yếu nào. Trong mắt ông tràn ngập tự hào khi nhìn nữ tử.

Cô gái ngẩng đầu lên, lười biếng ngáp dài:

- Gia gia, con còn chưa hoàn thành công việc a. Thiên tài năm nay thật nhiều. Biến thái, yêu nghiệt cũng có mấy tên.

Ông lão tiến tới, cầm lấy từng quyển sách nhỏ đọc lướt qua, mắt ánh lên vẻ kinh ngạc:

- Xem ra nhân tuyển năm nay đã dốc hết vốn của tất cả các thế lực lớn rồi. Bọn họ thật sự tin lời tiên tri của Càn Khôn Bảo Chủ năm trăm năm trước sao? Lan Chi lấy ra một quyển sách được đánh dấu đỏ, đưa cho lão giả:

- Gia gia, gia gia thân là Viện Phó Phá Diệt Viện, ngài lẽ ra cũng phải tin tưởng Bảo Chủ Càn Khôn Bảo chứ? Ngài xem, đây là truyền nhân lần này của Càn Khôn Bảo.

- Y Lị Na? Tiểu cô nương này không phải con cháu trực hệ sao? - Ông ngạc nhiên hỏi.

Nàng lắc đầu, đáp:

- Con đã nghe ngóng được chút thông tin, Y Lị Na là một tiểu cô nương rất đáng thương, từ nhỏ đã bị mù lòa, lại bị cha mẹ ruồng bỏ, vứt bên vệ đường. Bảo Chủ Càn Khôn Bảo vân du đi qua, cho là duyên phận nên đã thu nàng về làm đệ tử. Sau đó mới phát hiện ra cô bé thực chất không hề bị mù, chỉ là do cơ thể quá yếu nên đôi mắt vẫn chưa thể sử dụng được mà thôi. Y Lị Na sở hữu một trong Thập Nhãn, con mắt thần bí và quỉ dị nhất, Tiên Tri Nhãn!

Lão giả sắc mặt nghiêm trọng, lật xem từng chi tiết về Y Lị Na, tiếp tục hỏi:

- Tiểu Chi, con nói Kỳ Tuyển Chọn lần này có vài tên yêu nghiệt, biến thái. Ta đoán đây là một, còn ai nữa?

Lan Chi tiếp tục rút ra một quyển sổ màu đỏ khác, giới thiệu:

- Truyền nhân của Thừa Thiên Tháp, Diệp Phong. Năm nay mười ba tuổi, tu vi Tam Trọng Thiên Sơ Giai. Tiểu tử này được mọi người gọi là Dã Man Nhân. Năm 9 tuổi, trước khi đột phá Nhất Trọng Thiên, hắn đã dùng tay không xé đôi một đầu Hắc Hổ tu vi Tam Trọng Thiên. Sau lần đó Thừa Thiên Tháp ném hắn vào lãnh địa Yêu Tộc cho tự sinh tự diệt. Mặc dù chỉ là ngoài rìa nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Bốn năm sau hắn trở lại, tu vi tăng mạnh lên Tam Trọng Thiên Sơ Giai, được cử đi tham gia Kỳ Tuyển Chọn.

- Người tiếp theo. - Nàng lại lấy thêm ra hai quyển sổ đánh dấu đỏ. - Lần này là hai người, một đôi song bào thai tỷ muội, Âm Dương Song Tinh của Âm Dương Bảo. Tỷ tỷ tên là Lam Nguyệt, muội muội tên là Lam Linh, năm nay mười hai tuổi, cùng có thực lực Tam Trọng Thiên Sơ Giai. Đôi tỷ muội này rất kín tiếng, hầu như không có thông tin gì. Cho đến năm các nàng mười một tuổi, mới chỉ là Nhị Trọng Thiên Trung Giai, có một trọng phạm trong ngục Âm Dương Bảo trốn thoát trong một lần bạo động. Hắn tên là Giản Phu. Giản Phu thiện dùng một đôi song kiếm, chuyên cướp của giết người, có tu vi Ngũ Trọng Thiên Sơ Giai. Lam Nguyệt và Lam Linh bằng một cách nào đó đã mang đầu hắn về trình diện. Từ đó hai nàng được gọi là Âm Dương Song Tinh.

Lan Chi tiếp tục lấy ra một quyển sổ đỏ khác:

- Đinh Bộ Lĩnh, mười bốn tuổi, Nhị Trọng Thiên Thượng Giai, xuất thân Trần Gia. Trước đó Đinh Gia của hắn đã bị diệt môn, Tiểu Chi đoán là do Trần Gia ra tay. Trần Gia thu nuôi và đào tạo tiểu tử này để sử dụng cho những hành động trong bóng tối, sau vì lý do nào đó đẩy đi tham gia Kỳ Tuyển Chọn. Đinh Bộ Lĩnh có vẻ như gần đây mới phát hiện ra uẩn khúc năm xưa giữa Đinh Gia hắn với Trần Gia. Mấy ngày trước có giao tranh nổ ra cách chúng ta năm mươi dặm về hướng Nam, là của bộ đội Trần Gia đến ám sát Đinh Bộ Lĩnh. Kết quả Thập Tam Quỷ đoàn diệt, Ngũ Lão Tinh bốn chết một trọng thương. Thật sự ấn tượng!

Viện trưởng kinh nghi bất định, nói:

- Không thể nào, thiếu niên chỉ có thực lực Nhị Trọng Thiên có thể tiêu diệt được Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh?

- Lúc đầu con cũng không tin, nhưng con vừa nhận được thông tin từ Trần Gia. Mệnh Hồn Chung đã vang, toàn bộ Thái Thượng Trưởng Lão xuất quan. Trong Thập Tam Quỷ và Ngũ Lão Tinh chỉ có Ngũ Trưởng Lão trọng thương trở về được, nghe nói là có dính líu đến Nguyễn Gia.

Lão giả trầm ngâm, nói:

- Kẻ mạnh chưa chắc đã là kẻ sống sót, nhưng kẻ sống sót chắc chắn là kẻ mạnh. Tiểu tử này thật đáng gờm. Còn ai nữa không?

Bạch Lan Chi lấy ra một chồng sổ, dọa cho lão giả nhảy dựng:

- Gia gia, còn nhiêu đây. Hàn Lực của Hàn Phong Sơn Trang. Kim Linh của Kim Hoa Sơn Trang, Liệt Thần của Liệt Diễm Sơn Trang, Mộc San của Mộc Miên Sơn Trang. Lý Hạo của Lý Gia. Âu Cơ Nhi của Âu Gia…

- Dừng dừng. - Ông lão cười khổ - Con chỉ cần nói cho ta biết các nhân vật con thấy cần quan tâm trọng điểm là được.

Bạch Lan Chi lưỡng lự một chút, lấy ra một quyển sổ nhỏ màu vàng:

- Tiểu tử này, con cũng không biết phải đánh giá như thế nào? Lạc Phi, xuất thân từ Thiên Loa Thành. Cha mẹ không rõ, Công Pháp không rõ, thực lực không rõ. Có một vị huynh trưởng là Lạc Vũ, một vị tỷ tỷ là Như Hoa. Lai lịch cả hai người này cũng đều không tra được. Theo như những gì con biết, hai tháng trước Lạc Phi tham gia Hội Tỷ Võ của Ngô Gia Thiên Loa Thành. Đánh bại Hàn Lực của Hàn Phong Sơn Trang trong một chiêu. Sau đó trên đường đến Tử Địa Chi Thành càn quét tất cả các nhóm Sơn Tặc có thực lực từ Tam Trọng Thiên trở xuống. Cá biệt là tiêu diệt Đồ Phu Sơn Trại, Đồ Phu đã có thực lực Tứ Trọng Thiên Sơ Giai. Con đã phái người kiểm tra địa điểm giao chiến giữa Lạc Phi và Đồ Phu. Từ dấu vết của trận chiến, con kết luận được thuộc tính của Lạc Phi, rất giống với Ám Thuộc Tính trong truyền thuyết!

Lão giả sắc mặt nghiêm trọng, đi đi lại lại, nói:

- “Năm trăm năm sau, khi đứa con của Hắc Ám lộ ra ánh sáng, khi ánh nắng chiều nhuộm đỏ Nhân Tộc, khi Mặt Trời Mặt Trăng lụn tắt. Đại Lục đại loạn, Tiên Tộc giáng thế, Thần Tộc hạ phàm, Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc diệt vong.” Chẳng lẽ lời tiên tri của lão Bảo Chủ là thật?

- Gia gia, gia gia lo xa quá rồi. cứ coi như là Lạc Phi là đứa con của Hắc Ám đã lộ diện đi, vậy ánh nắng chiều nhuộm đỏ Nhân Tộc là cái gì? Mặt Trời, Mặt Trăng là thứ chúng ta chỉ có nhìn chứ không thể chạm, làm sao mà lụn tắt? Thêm nữa, Thần Tộc, Tiên Tộc đã tuyệt tích hàng ngàn năm. - Bạch Lan Chi lười biếng ngáp dài.

Lão giả vẫn có vẻ bồn chồn bất an, ông nói:

- Không được, ta cần bàn bạc với Viện Trưởng. Tiểu Chi, con hãy tham gia Kỳ Tuyển Chọn, thử xác nhận xem thuộc tính của Lạc Phi có phải là Ám Thuộc Tính hay không?

Lan Chi trợn mắt:

- Con không rảnh, nhà bao việc. Gia gia, gia gia đừng biến mất nhanh vậy a, nghe con nói…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện