Tiểu Doãn vươn đôi tay ngọc của mình kéo cổ Cố yêu nghiệt xuống hôn lên đôi môi còn mấp máy vì bất ngờ. Một người con gái chuẩn truyền thống như Tiểu Doãn lúc nào cũng có chừng mực liền bỗng chốc biến thành hồ ly phong tình vạn chủng nằm trên giường câu dẫn Cố Vân Hỉ. Bộ dáng phóng đãng có chút e lệ của xử nữ khiến Cố Vân Hỉ chỉ biết nuốt một ngụm nước miếng, bắt đầu tiến công mãnh liệt.

Cố yêu nghiệt thả ra mái tóc dài của mình đong đưa trên vai, hai tay nhanh chóng cởi ra bộ áo ngủ của Tiểu Doãn lúc này đang vặn vẹo dưới thân. Bản thân cũng như vậy thoát y với tốc độ ánh sáng không chút trúc trắc.

Cố Vân Hỉ áp thân thể xích lõa của bản thân lên da thịt nhẵn nhụi người nằm dưới, miệng không ngừng lưu lại ấn ký khắp hai khỏa mềm mại căng đủ. Hết liếm thì đến mút mạnh khiến hai đỉnh phong rất nhanh dựng thẳng lên đẹp đẽ. Cơ thể Tiểu Doãn cũng bắt đầu có phản ứng mãnh liệt hơn, nhuộm cả làn da một màu hồng yêu mị.

"Ưm...Ahh...."

Tiếng rên vừa thoát ra khỏi miệng, Tiểu Doãn đã đỏ mặt dùng tay che lại. Nguyên lai nàng vô cùng xấu hổ! Sao một nữ nhân vô dục vô cầu như mình liền bỗng chốc biến hóa như vậy. Cố Vân Hỉ vẫn làm loạn trên cơ thể Tiểu Doãn, ngón tay trắng mịn vuốt ve đến đâu liền làm da thịt tê rần đến đó, đồng dạng cái lưỡi hư hỏng kia liếm đến đâu liền khơi dậy lửa dục vọng đến muốn thiêu đốt cơ thể Tiểu Doãn.

Không biết lấy động lực từ đâu, Tiểu Doãn lưu loát đem tay phải chạm vào nơi tư mật của Cố Vân Hỉ thì phát hiện đã biến thành một đầm nước từ lúc nào.

"Thật ướt ah.."

Cố Vân Hỉ bị bất ngờ công kích, không khỏi cong người rên rỉ

"Ah...Tiểu Doãn... thực thoái mái"

Ngón tay Tiểu Doãn thực không ngoan ngoãn ở ngoài đầm nước ra sức chà xát, lâu lâu còn miết vào điểm G chí mạng của người trên thân. Cố Vân Hỉ cũng không kém cạnh liền đáp trả lại Tiểu Doãn bằng sự kích thích bằng ngón tay thon dài nơi tư mật. Cả hai ra sức kích thích nơi tư mật của nhau, đôi gò má Tiểu Doãn bắt đầu hồng đậm hơn khi nãy, mồ hôi cũng túa ra không ít. Cố Vân Hỉ đong đưa eo hùa theo động tác càn rỡ của Tiểu Doãn, có chút muốn hét lên vì khoái cảm ập đến từng cơn. Tiếng thở dốc ngày một nồng đậm trong căn phòng mang tư vị quen thuộc của Tiểu Doãn.

Cố Vân Hỉ nhận thấy thời cơ đã đến liền cúi xuống ngậm đỉnh phong Tiểu Doãn khiêu khích bằng lưỡi, ngón giữa cư nhiên đi vào nơi đầm nước còn khít chặt chưa ai khai phá, xuyên qua một tầng mỏng manh khiến Tiểu Doãn hừ mạnh một tiếng đau đớn. Cố Vân Hỉ để nguyên tay không dám cử động, môi nhanh chóng tìm môi ma sát âu yếm.

"Tiểu Doãn... em yêu chị... Thả lỏng cơ thể đi..."

Liền như ngay sau câu nói đó, cơ thể căng cứng vì đau của Tiểu Doãn cũng buông lỏng thư giãn hơn. Dường như nơi kia đau đớn cơ bản là không còn, chỉ đọng lại là cảm giác muốn nhiều hơn khiến bất giác hông Tiểu Doãn bắt đầu di chuyển đòi hỏi.

"Ưm...Muốn..."

Cố Vân Hỉ nắm ngay được điểm mấu chốt, ngón tay cũng bắt đầu di chuyển nhanh hơn ra vào. Chỉ là không ngờ, Tiểu Doãn liền kéo Cố yêu nghiệt xuống, tay phải cũng một đường xâm nhập vào đầm nước Cố yêu nghiệt cùng lúc...

"Tiểu Doãn... chị...ahh..."

"Ưm...Vân Hỉ..."

Tiếng rên ngày càng lớn trong phòng cùng hai mỹ nhân triền miên dây dưa làm không khí lúc này còn nóng hơn khi bật lò sưởi. Cố Vân Hỉ cúi xuống chơi đùa với hai hạt đậu hồng trong khi tay vẫn ra vào đều đặn mang theo lượng lớn ái dịch của Tiểu Doãn. Cùng lúc đó, Tiểu Doãn cũng không ngừng ghì chặt cơ thể Cố Vân Hỉ cắn môi cật lực khắc chế tiếng phát ra, tay phải càn rỡ gia tăng tốc độ nơi tư mật yêu nghiệt họ Cố.

"Ưm...Vân Hỉ...Không được!!!"

"Tiểu Doãnnnn... nhanh... nhanh..."

Hai tiếng hét chói tai mang theo tia khoái cảm đánh dấu sự thăng hoa cùng lúc của hai nàng. Mồ hôi túa ra như mới tắm xong, Cố Vân Hỉ kiệt sức gục xuống người Tiểu Doãn, thân thể co rút vẫn chưa hoàn toàn bình phục được, tiếng hừ hừ phát ra yêu mị trong đêm.

"Tiểu Doãn..."

"Ân..."

"Làm bạn gái em nha"

"..."

"Được không?"

"Còn nói lời dư thừa ngốc nghếch liền áp em cả đời."

"Ách...Lão bà thật hung dữ..."

"Phải không?"

Ngón tay Tiểu Doãn chưa hề rút ra bắt đầu làm loạn trong cơ thể Cố Vân Hỉ khiến nàng chỉ biết một lần nữa rên lên

"Ah...Đừng...Lưu manhhhh..."

*muahaha =))) loại tư thế này có chút mới lạ nha :)))) bất ngờ chính là... cặp Cố - Dương này là thể loại hỗ thụ...hơ hơ!!!! Ta xin lỗi các con, nhưng truyện đã đủ công rồi =))))*

-------

"Liễu hỗn đãn, Liễu đầu gỗ!!!!"

Vương Y Dạ một tay chà chà xát xát vết trầy nhỏ của Liễu Hạ Vũ trong khi miệng vẫn không ngừng mắng chửi.

"Ah... Chị đừng mắng nữa ah... Em chỉ lỡ bị thương thôi mà!"

Đáng thương Liễu Hạ Vũ bình thường oai phong bao nhiêu thì lúc này lại như con thỏ nhỏ nằm trong vòng tay của ác phụ họ Vương.

"Em có thể thôi làm bản thân bị thương hay không? Hả?"

Vuóng Y Dạ ấn mạnh một cái khiến Liễu cảnh quan muôn khóc ra nước mắt vì đau.

"Hu...huhu..."

"Cái gì khóc?"

"Đau...huhu..."

"Đừng có giả bộ nha!"

"Không có... đau thật..."

Vương yêu nghiệt lúc này mới lo lắng thật sự khi nhìn thấy gương mặt nhăn nhó của Liễu Hạ Vũ, không lẽ vết thương vẫn chưa lành hẳn...?

"Để chị xem"

Vương Y Dạ một nước đè Liễu Hạ Vũ xuống giường, hai chân dạng ra ngồi trên bụng Liễu đầu gỗ, rồi không hề nương tay lột sạch áo sơ mi trắng xem xét vết thương. Nhưng không ngờ vết thương thì không thấy có vấn đề, chỉ cảm thấy mặt đỏ bừng bừng nóng hổi khác lạ. Liễu Hạ Vũ cơ thể bình thường Vương yêu nghiệt không phải chưa từng nhìn qua, nhưng hôm nay thật không giống ngày thường... Trông thấy bộ dạng ủy khuất của Liễu Hạ Vũ nằm dưới thân, Vương Y Dạ bất giác nuốt một ngụm nước miếng thèm thuồng như muốn dung nạp cơ thể kia hòa vào mình.

"Nhìn...nhìn gì đó...?"

Liễu Hạ Vũ đem hai tay che lại hai khỏa mềm mại, giọng nói cũng lắp bắp ẩn chứa hoang mang. Vương Y Dạ gương mặt vẫn như quả cà chua nhưng không hiểu động lực từ đâu liền cúi xuống đặt lên cổ Liễu Hạ Vũ một cái hôn nóng bỏng. Thân thể Liễu Hạ Vũ đột nhiên đông cứng, cổ họng cũng phát ra tiếng kêu khiến cả hai vô cùng xấu hổ..

"Ưm...Dạ..."

Vương Y Dạ lại một nước dùng ngón tay vân vê môi Liễu Hạ Vũ, dần dần đi vào khoang miệng nghịch phá. Khoảng khắc Liễu cảnh quan lè lưỡi lành lạnh tiếp xúc ngón tay rồi bắt đầu dây dưa cùng ngón tay của Vương Y Dạ là vạn phần mê hoặc.

"Hạ Vũ..."

"Dạ... Muốn tôi được không?"

Vương Y Dạ lúc này nhíu may thật chặt nhìn chằm chằm Liễu Hạ Vũ bộ dạng van nài. Không phải nàng không muốn, nhưng như thế là quá ủy khuất cho Liễu đầu gỗ rồi. Nàng không chắc đã quên được Hạ Tử Nhiễm, không chắc đã bỏ xuống hoàn toàn được người đã ôm ấp mộng suốt hai mươi mấy năm...

"Vũ... chị..."

Liễu Hạ Vũ không nói lời nào, trực tiếp dùng tay kéo cơ thể kia xuống gần để môi chạm môi, để môi nói lên nàng có bao nhiêu yêu dành cho nữ nhân trên thân. Môi Liễu Hạ Vũ không được mịn màng bởi công việc nên phải phơi nắng phơi sương, nhưng nó lại mang tư vị thơm ngát và thoải mái khi tiếp xúc khiến Vương Y Dạ hoàn toàn không có khả năng bứt ra. Dần dần Liễu Hạ Vũ cũng thuận lợi cạy khớp hàm Vương Y Dạ, luồn lách chiếc lưỡi hư hỏng vào để dây dưa cùng nhau. Mỗi hành động của Liễu Hạ Vũ là một trượng ôn nhu ẩn chứa sự mãnh liệt xâm lược khiến lửa dục vọng của Vương Y Dạ nhanh chóng bị khơi dậy.

"Vũ... Đừng..."

"Chị còn chờ gì nữa?"

Liễu Hạ Vũ thực sự nổi nóng. Nàng đã chủ động đến nước này, tại sao nữ nhân kia không một chút hợp tác? Nàng không hề đòi hỏi gì, chỉ muốn thành tâm yêu một lần thôi, khó đến vậy sao?

"Hạ Vũ... Đừng đem nhân sinh ra đánh bạc được không?"

Vương Y Dạ ôm chặt cơ thể Liễu Hạ Vũ xích lõa phần trên vào lòng, nước mắt không kiềm được cũng bắt đầu rơi.

"Không... Không phải chị khống muốn... Chị xin lỗi"

"Dạ, nhìn em đi."

Vương Y Dạ lập tức ngước mặt là mấy dòng nước mắt lên nhìn Liễu Hạ Vũ. Bàn tay có phần thô ráp của Liễu cảnh quan chạm nhẹ lên vuốt ve sườn mặt rồi nhanh chóng hôn trụ lên đôi mắt như muốn nuốt hết nước mắt vào.

"Dạ, em yêu chị. Hãy để em chữa lành cho chị, được không? Đây không vấn bài để em đặt cược, mà chân chính là em trao cả trái tim cho chị. Tin tưởng em, em nhất định sẽ bảo vệ chị."

Từng lời nói kiên định vững vàng của Liễu Hạ Vũ như khắc sâu vào tâm trí Vương Y Dạ yếu đuối run rẩy nằm trên thân. Phải rồi... Nàng đã bao lâu khao khát lời yêu thương chân thành này?

Liễu Hạ Vũ ở đây, ngay bên cạnh nàng cơ mà. Trái tim ấm áp này lúc nào cũng vì nàng mà lỡ nhịp. Gương mặt lãnh mạc cũng chỉ vì mình nàng biến đổi bộ dạng thẹn thùng...Vậy nàng còn cần gì khác nữa chứ? Tại sao không thử chấp nhận nữ nhân nồng ấm này?

"Hạ Vũ...Chị... Chúng ta ..."

Thanh âm run rẩy của Vương Y Dạ chưa kịp kết thúc thì độ ấm trên môi lại một lần nữa tăng lên. Liễu Hạ Vũ hết sức ôn nhu ma sát cánh môi như hoa như ngọc mà mút liếm. Lửa dục vọng nửa đường bị dập tắt nay lại nổi lên, có phần dữ dội hơn khi nãy.

Liễu cảnh quan một nước đảo ngược vị trí trong tích tắc, cơ thể Vương Y Dạ cũng căng cứng theo động tác linh hoạt. Môi lưỡi Liễu Hạ Vũ không vội không lạnh khám phá từng nấc da thịt nhãn nhụi, không ngừng khiêu khích từng ngọn lửa nhỏ.

"Vũ...ưm..."

"Ah...Đừng..."

"Hừ...ah...."

Giường kingbed đủ lớn, đủ êm, ánh sáng đủ mờ ảo, tiếng rên của Vương Y Dạ cũng đủ mê hồn. Liễu Hạ Vũ không ngừng động tác mãnh liệt ra vào khiến nữ nhân dạ xoa hằng ngày nở rộ không biết bao nhiêu lần. Mồ hôi hòa cùng ái dính dính khắp giường, chăn gối cũng lẫn lộn nhăn nhúm do trận hỗn chiến.

Liễu Hạ Vũ tay tê rần nằm gục xuống bên cạnh Vương Y Dạ đã muốn mê man, hai cánh tay vẫn gắt gao siết chặt cơ thể người kia. Tiếng thở hổn hển vẫn âm ỉ phát ra khắp phòng tạo nên không khí ám muội của niềm hạnh phúc.

"Vũ...Còn đau không?"

Vương Y Dạ vân vê mấy vết sẹo xấu xí trên người Liễu Hạ Vũ do cứu nàng mà lưu lại, lòng bất giác một trận chua xót.

"Đã từ lâu không còn đau... Xấu lắm, chị đừng nhìn nữa."

Liễu cảnh quan dùng tay che lại đôi mắt sáng trong của Vương Y Dạ, nhưng không ngờ Vương Y Dạ đã nhanh hơn một bước, tiến đến cẩn thận đặt lên mỗi vết sẹo là một nụ hôn thâm tình.

"Dạ... Chị..."

"Chị yêu em, yêu cơ thể em, yêu tâm hồn em. Sẹo này là của chị, hiểu không?"

Tóc Vương Y Dạ xõa dài trên vai, phủ cả lên mặt làm che đi đáy mắt ngấn lệ đỏ hoe. Nàng chợt nhận ra không biết từ khi nào bản thân mình đã chấp nhận nữ nhân đầu gỗ này, từng vết sẹo này chính là minh chứng cho tình yêu của hai người, là đau đớn hi sinh của Liễu Hạ Vũ để có được con đường đi vào lòng nàng...

Liễu Hạ Vũ, em xứng đáng được yêu!

P/s: cuối cùng cũng thành đôi :(

Hai người này là cặp đôi chậm nhiệt nhất truyện luôn =))))

Chương này tặng cho @SunSuRii :3

Em đoán đúng rồi =)) Vương thụ.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ :">

Sắp ngược đợt cuối rồi, chúng ta cùng cố >...<

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện