Anh ta thấy người xuống là cảnh sát trưởng liền vui sướng không thôi. Vừa định tiến lên chào hỏi liền bị một bạt tai giáng xuống.
" Xử lý cho tốt vào." Quân Mạc Phàm để lại một câu rồi đi thẳng vào trong.
" Được được, sẽ không làm Quân tổng thất vọng." cảnh sát trường cười nói gật đầu.
Lăng U đang ôm Bạch Dật, vừa nhìn thấy anh liền bị anh ôm chặt vào lòng. Bạch Dật bị kẹp ở giữa, đến khi không thở nổi liền đẩy anh ra.
Quân Mạc Phàm nhìn sơ liền biết nhóc con không có vấn đề gì, anh chỉ xoay người cô lại xem xét thật kỹ.
" Sao không gọi anh sớm hơn?" anh bám lấy vai cô.
" Chẳng phải vì sợ ảnh hưởng đến công việc của anh sao." cô cười nói.
Mắt anh thoáng qua tia vui vẻ, cô nghĩ cho anh, có phải cô đã bắt đầu yêu anh rồi không?
" Chỉ cần em gọi, dù là việc gì cũng không ảnh hưởng. Anh thích em gọi cho anh nên em hãy gọi nhiều vào." anh hôn nhẹ lên trán cô khẽ nói.
Hai tai Lăng U dần đỏ lên, trái tim cô lúc này đang đập loạn trong ngực, không biết từ lúc nào nhìn thấy anh lại vui vẻ đến vậy, được anh quan tâm yêu thương mà trái tim lại lỗi nhịp.
" Quân tổng, Quân phu nhân, tôi đã dạy dỗ bọn họ một trận rồi, bây giờ để tôi mời mọi người đi ăn coi như chuộc lỗi có được không?" cảnh sát trưởng cúi người cười nịnh bợ. Đám người kia chỉ chuốc thêm phiền phức cho ông ta, ngay cả vợ con Quân tổng cũng dám bắt, có phải ngại ông ta sống quá lâu không?
" Tôi thấy đồn cảnh sát này cũng không tồi, tạm thời chưa muốn đi." Lăng U dụi dụi vào người anh mệt mỏi nói.
" Chuyện này......." cảnh sát trưởng bối rối nhìn anh.
" Không nghe thấy phu nhân tôi nói gì sao? Cô ấy tạm thời chưa muốn đi." Quân Mạc Phàm ôm lấy eo cô ngồi xuống ghế.
Vị cảnh sát bị cho một bát tai chảy máu mũi lại gần ấp úng hỏi nhỏ.
" Cảnh sát trưởng, làm thế nào bây giờ?"
" Còn làm thế nào, mau lôi cả nhà tên trợ lý kia đến đây cho tôi."
Lăng U ôm Bạch Dật dựa đầu vào vai anh, miệng khẽ nhếch lên. Lúc này trong lòng cô đang không ngừng hét lên boss thật sự là quá ngầu, quá soái.
Vị trợ lý kia nhận được tin vội vàng đem cả nhà đến, vừa biết được thân phận của ba người liền sợ hãi không thôi, vội vàng cúi người xin lỗi. Lăng U để bọn họ xin lỗi mỏi miệng mới chịu tha, cô giáo kia cũng bị đuổi việc.
Trên xe, anh nhìn khuôn mặt thỏa mãn của cô liền không nhịn được mà thơm một cái. Lăng U xấu hổ đẩy anh ra mắng anh vô liêm sỉ nhưng trong lòng lại vui vẻ không thôi.
" Papa, vậy con cũng nghỉ học nha." Bạch Dật thấy anh đang vui vẻ trêu đùa cô liền tranh thủ nài nỉ.
" Được!"
Bạch Dật mở cờ trong bụng, chuẩn bị ôm hôn papa của mình.
" Ba sẽ tìm trường khác cho con."
Bạch Dật dẩu mỏ tan nát hy vọng. Mặc dù vui vẻ cùng vợ nhưng anh rất tỉnh và đẹp trai!
- - -
" Xử lý cho tốt vào." Quân Mạc Phàm để lại một câu rồi đi thẳng vào trong.
" Được được, sẽ không làm Quân tổng thất vọng." cảnh sát trường cười nói gật đầu.
Lăng U đang ôm Bạch Dật, vừa nhìn thấy anh liền bị anh ôm chặt vào lòng. Bạch Dật bị kẹp ở giữa, đến khi không thở nổi liền đẩy anh ra.
Quân Mạc Phàm nhìn sơ liền biết nhóc con không có vấn đề gì, anh chỉ xoay người cô lại xem xét thật kỹ.
" Sao không gọi anh sớm hơn?" anh bám lấy vai cô.
" Chẳng phải vì sợ ảnh hưởng đến công việc của anh sao." cô cười nói.
Mắt anh thoáng qua tia vui vẻ, cô nghĩ cho anh, có phải cô đã bắt đầu yêu anh rồi không?
" Chỉ cần em gọi, dù là việc gì cũng không ảnh hưởng. Anh thích em gọi cho anh nên em hãy gọi nhiều vào." anh hôn nhẹ lên trán cô khẽ nói.
Hai tai Lăng U dần đỏ lên, trái tim cô lúc này đang đập loạn trong ngực, không biết từ lúc nào nhìn thấy anh lại vui vẻ đến vậy, được anh quan tâm yêu thương mà trái tim lại lỗi nhịp.
" Quân tổng, Quân phu nhân, tôi đã dạy dỗ bọn họ một trận rồi, bây giờ để tôi mời mọi người đi ăn coi như chuộc lỗi có được không?" cảnh sát trưởng cúi người cười nịnh bợ. Đám người kia chỉ chuốc thêm phiền phức cho ông ta, ngay cả vợ con Quân tổng cũng dám bắt, có phải ngại ông ta sống quá lâu không?
" Tôi thấy đồn cảnh sát này cũng không tồi, tạm thời chưa muốn đi." Lăng U dụi dụi vào người anh mệt mỏi nói.
" Chuyện này......." cảnh sát trưởng bối rối nhìn anh.
" Không nghe thấy phu nhân tôi nói gì sao? Cô ấy tạm thời chưa muốn đi." Quân Mạc Phàm ôm lấy eo cô ngồi xuống ghế.
Vị cảnh sát bị cho một bát tai chảy máu mũi lại gần ấp úng hỏi nhỏ.
" Cảnh sát trưởng, làm thế nào bây giờ?"
" Còn làm thế nào, mau lôi cả nhà tên trợ lý kia đến đây cho tôi."
Lăng U ôm Bạch Dật dựa đầu vào vai anh, miệng khẽ nhếch lên. Lúc này trong lòng cô đang không ngừng hét lên boss thật sự là quá ngầu, quá soái.
Vị trợ lý kia nhận được tin vội vàng đem cả nhà đến, vừa biết được thân phận của ba người liền sợ hãi không thôi, vội vàng cúi người xin lỗi. Lăng U để bọn họ xin lỗi mỏi miệng mới chịu tha, cô giáo kia cũng bị đuổi việc.
Trên xe, anh nhìn khuôn mặt thỏa mãn của cô liền không nhịn được mà thơm một cái. Lăng U xấu hổ đẩy anh ra mắng anh vô liêm sỉ nhưng trong lòng lại vui vẻ không thôi.
" Papa, vậy con cũng nghỉ học nha." Bạch Dật thấy anh đang vui vẻ trêu đùa cô liền tranh thủ nài nỉ.
" Được!"
Bạch Dật mở cờ trong bụng, chuẩn bị ôm hôn papa của mình.
" Ba sẽ tìm trường khác cho con."
Bạch Dật dẩu mỏ tan nát hy vọng. Mặc dù vui vẻ cùng vợ nhưng anh rất tỉnh và đẹp trai!
- - -
Danh sách chương