Sau một đêm dày vò, thân thể thập phần mệt mỏi. Bước chân cô khó khăn đi, dù gì nơi đây cũng gần nhà cô cũng chẳng còn sức mà đứng đợi xe thôi thì tự thân về vậy
Cắn môi di chuyển cô có cảm giác đằng sau bị theo dõi, lòng hơi thấp thỏm nhìn vào kính hậu ven đường. Thân thể này cao lớn quá, mặt cũng không nhìn rõ chỉ thấp thoáng thấy vài sợi tóc xoăn. Nheo mắt đành liều thôi, tay nắm chặt vừa định chạy thoát thì cổ tay bị đối phương giữ chặt
- Tiểu quỷ..
Giọng nói trầm ấm này, là người đó? Cô xoay người, mắt đối mắt
- Ah! Tâm Dã...
Nhìn thấy cô nhận ra mình, Tâm Dã liền cười trìu mến gõ nhẹ đầu
- Còn nhớ tôi sao?
Nhìn thấy anh mạnh khỏe trong lòng cô vui vẻ lên hẳn, năm đó sau khi tận mắt nhìn anh rơi xuống biển, lòng cô thật sự cảm thấy hổ thẹn vì bản thân mà đã khiến đại cục thành như vậy
- Dã tôi rất vui.. Anh mạnh khỏe như vậy, ngày đó anh đột nhiên rơi xuống biển khiến tôi thật lo..
Chưa kịp nói dứt lời, anh đưa ngón trỏ che miệng cô
- Chuyện tôi làm đều là tự nguyện
Nhìn khuôn mặt anh vẫn đậm ý tình ngày nào, cô có chút e dè lùi bước
- Tâm Dã gặp anh ở đây thật tốt nhưng ngại quá... Tôi còn có việc..
Nhìn cô luống cuống muốn rời đi, hắn có chút thất vọng, cô vẫn là như vậy trước kia hay bây giờ vẫn lãng tránh hắn
- Em ghét tôi sao? Giọng nói trầm khàn của người đàn ông cao lớn giữa không khí lạnh khiến cho ai nghe cũng có chút chua xót
Cô dừng lại quay phắt lưng lại, vội quơ tay
- Không... Không tôi làm sao lại ghét anh được
- Vậy làm chút cà phê chứ? Hắn nở nụ cười khó cưỡng
- ---.--------.------------
Phía bên khách sạn, Trần Khải bước ra từ phòng tắm. Đôi mắt vẫn ảm đạm, thở dài một cái
" Jay cho xe đến khách sạn AA"
Quăng chiếc điện thoại lên giường, đôi tay quơ lấy chiếc gối cô nằm đêm qua, dụi đầu vào gối, hắn tham lam hít một hơi thật sâu vào. Chính mùi hương này đã làm hắn đảo điên nhớ nhung nhiều năm qua
Chợt điện thoại sáng lên, ánh mắt vô tình chạm đến cái mail hiên trên màng hình. Vô cảm xúc hắn vẫn giữ chiếc gối đặt lên đùi ngồi xuống,mở mail đọc chốc lát mi tâm hắn liền chau lại
Đây là mail điều tra tại sao Gia Ái lại trở về nước. Trong mail có báo cô trở về là do bản thiết kế của công ty bị đối thủ lấy mất, chuyện này lại liên quan đến một thế lực trong nước. Nếu đã là trong nước thì hắn chắc chắn sẽ giúp cô điều tra ai mà lại dám làm ra việc bỉ ổi này, đời này hắn ghét nhất loại người ăn cắp chất xám của người khác, hơn nữa là của người hắn yêu lại càng không thể tha thứ cho kẻ kia
" Reng... Reng..."
Là bà nội? Hắn nhấc máy, giọng có chút tùy tiện
- Alo bà nội.
Bên đầu dây kia nói một dây khiến cho hắn xoa đầu gắt gỏng, bà vậy mà lại đòi hắn cưới vợ mới? Trước đây chẳng phải mà thích Gia Ái lắm hay sao chứ?
- Bà nội Trần Khải con chỉ có một người vợ, chính là Gia Ái!
- .....
Tắt máy, hắn khó hiểu nhìn về xa xăm. Từ khi tỉnh lại bà nội gần như biến thành một người khác, càng ngày càng tham gia vào chuyện chính trị hơn nữa hôm nay lại bắt hắn liên hôn. Bà đây là có vấn đề chỗ nào? Xoa mạnh thái dương hắn lắc đầu, không được nghĩ về bà nội như vậy, đây là người thân cuối cùng của hắn, hắn tuyệt không thể suy đoán lung tung có lẽ bà cũng chỉ là lo lắng cho hắn mà thôi.
Cắn môi di chuyển cô có cảm giác đằng sau bị theo dõi, lòng hơi thấp thỏm nhìn vào kính hậu ven đường. Thân thể này cao lớn quá, mặt cũng không nhìn rõ chỉ thấp thoáng thấy vài sợi tóc xoăn. Nheo mắt đành liều thôi, tay nắm chặt vừa định chạy thoát thì cổ tay bị đối phương giữ chặt
- Tiểu quỷ..
Giọng nói trầm ấm này, là người đó? Cô xoay người, mắt đối mắt
- Ah! Tâm Dã...
Nhìn thấy cô nhận ra mình, Tâm Dã liền cười trìu mến gõ nhẹ đầu
- Còn nhớ tôi sao?
Nhìn thấy anh mạnh khỏe trong lòng cô vui vẻ lên hẳn, năm đó sau khi tận mắt nhìn anh rơi xuống biển, lòng cô thật sự cảm thấy hổ thẹn vì bản thân mà đã khiến đại cục thành như vậy
- Dã tôi rất vui.. Anh mạnh khỏe như vậy, ngày đó anh đột nhiên rơi xuống biển khiến tôi thật lo..
Chưa kịp nói dứt lời, anh đưa ngón trỏ che miệng cô
- Chuyện tôi làm đều là tự nguyện
Nhìn khuôn mặt anh vẫn đậm ý tình ngày nào, cô có chút e dè lùi bước
- Tâm Dã gặp anh ở đây thật tốt nhưng ngại quá... Tôi còn có việc..
Nhìn cô luống cuống muốn rời đi, hắn có chút thất vọng, cô vẫn là như vậy trước kia hay bây giờ vẫn lãng tránh hắn
- Em ghét tôi sao? Giọng nói trầm khàn của người đàn ông cao lớn giữa không khí lạnh khiến cho ai nghe cũng có chút chua xót
Cô dừng lại quay phắt lưng lại, vội quơ tay
- Không... Không tôi làm sao lại ghét anh được
- Vậy làm chút cà phê chứ? Hắn nở nụ cười khó cưỡng
- ---.--------.------------
Phía bên khách sạn, Trần Khải bước ra từ phòng tắm. Đôi mắt vẫn ảm đạm, thở dài một cái
" Jay cho xe đến khách sạn AA"
Quăng chiếc điện thoại lên giường, đôi tay quơ lấy chiếc gối cô nằm đêm qua, dụi đầu vào gối, hắn tham lam hít một hơi thật sâu vào. Chính mùi hương này đã làm hắn đảo điên nhớ nhung nhiều năm qua
Chợt điện thoại sáng lên, ánh mắt vô tình chạm đến cái mail hiên trên màng hình. Vô cảm xúc hắn vẫn giữ chiếc gối đặt lên đùi ngồi xuống,mở mail đọc chốc lát mi tâm hắn liền chau lại
Đây là mail điều tra tại sao Gia Ái lại trở về nước. Trong mail có báo cô trở về là do bản thiết kế của công ty bị đối thủ lấy mất, chuyện này lại liên quan đến một thế lực trong nước. Nếu đã là trong nước thì hắn chắc chắn sẽ giúp cô điều tra ai mà lại dám làm ra việc bỉ ổi này, đời này hắn ghét nhất loại người ăn cắp chất xám của người khác, hơn nữa là của người hắn yêu lại càng không thể tha thứ cho kẻ kia
" Reng... Reng..."
Là bà nội? Hắn nhấc máy, giọng có chút tùy tiện
- Alo bà nội.
Bên đầu dây kia nói một dây khiến cho hắn xoa đầu gắt gỏng, bà vậy mà lại đòi hắn cưới vợ mới? Trước đây chẳng phải mà thích Gia Ái lắm hay sao chứ?
- Bà nội Trần Khải con chỉ có một người vợ, chính là Gia Ái!
- .....
Tắt máy, hắn khó hiểu nhìn về xa xăm. Từ khi tỉnh lại bà nội gần như biến thành một người khác, càng ngày càng tham gia vào chuyện chính trị hơn nữa hôm nay lại bắt hắn liên hôn. Bà đây là có vấn đề chỗ nào? Xoa mạnh thái dương hắn lắc đầu, không được nghĩ về bà nội như vậy, đây là người thân cuối cùng của hắn, hắn tuyệt không thể suy đoán lung tung có lẽ bà cũng chỉ là lo lắng cho hắn mà thôi.
Danh sách chương