09:00 p.m
-Chu tiểu thư, mời cô xuống ăn. Cô người hầu cúi người kính lễ hướng về phía cô
Ánh mắt run nhẹ nhìn qua hướng cô người hầu đang đợi mình, đã hai ngày rồi kể từ hôm đó
Hồi ức...
- Bà nội bà sao vậy? Đi khoảng giữa trung tâm hoa viên, bà đột nhiên té ngã người về phía Gia Ái
- Tiểu Ái..đầu bà... Đau quá
Hốt hoảng, cô đưa tay nhanh chóng đỡ lấy bà, trọng lượng cơ thể bà đột ngột ngã xuống khiến cô cũng ngã theo.Đôi mắt lo lắng nhìn thân thể đang run lên từng hồi của bà nội, phím môi hồng của Gia Ái ra sức kêu cứu
- Người đâu.. Người...có ai không cứu với...!!!!
Làm ơn đi... Ai đó đến cứu bà nội đi... Nắm chặt tay bà nội cô run rẫy
- Bà... Bà ơi... Bà đợi con
Nhẹ nhàng đặt bà nội xuống nền, cô định nhanh chóng đứng dậy tìm người cứu nhưng thân thể nhỏ vừa đứng thẳng người thì có hương thơm từ đâu đó nồng nặc xông tới.
- Ưm... Đầu mình.. Choáng quá...
Trong mơ hồ cô loay hoay tìm bà nội, bà nội đâu rồi?!!! Từ xa đám người hầu chạy đến, cổ họng cô khô khốc muốn la hét nhưng... Không thể! Phím môi cố gắng mấp máy
- C...ứu lấy bà...nội..
Cùng lúc ấy phía bên hồ nước vang lên một tiếng lớn
- Lão Phu Nhân!!!!!
Màng đêm trước mắt dần ụp đến, tâm trí bắt đầu mơ hồ cô chỉ cảm nhận được thân thể mình nhẹ thư tênh...
- Chu tiểu thư? Cô người hầu nhìn cô vô hồn lo lắng gọi thêm một lần nữa
A! Giật mình trở về hiện thực, ánh mắt cô trùng xuống chỉ hé miệng nhỏ giọng trả lời
- Được rồi! Cô đợi tôi một chút
- Vâng.
-----.--------.---------
Phía bàn ăn
Tâm Dã ngồi nhã nhặn ở một phía ghế, các món ăn ngon mắt dần dần được trưng bày trên chiếc bàn đỏ. Hương thơm có thể khiến cho người ngửi thấy không kiềm được lòng mà nuốt nước bọt
Nhìn về phía đồng hồ, hắn chau mày
- Tiểu quỷ đâu?
- Tôi đây. Vừa dứt lời Gia Ái từ trên lầu bước xuống
Chiếc váy mỏng tôn lên đường nét quyến rũ của cô, mái tóc đen nhánh bồng bềnh khiến cho khuôn mặt thuần khiết thêm nổi bật
Khụ! Tâm Dã nhìn cô đến mất hồn, thân hình lớn nhanh chóng bước đến kéo ghế mời cô đến
- Tiểu quỷ, nào đến đây...
- Cảm ơn. Nhìn thấy hắn một lòng tiếp đãi cô như vậy khiến trong lòng cô không khỏi bối rối, dù gì cô cũng đã kết hôn...
Trở về ghế, dường như sau khi bình phục chấn thương tâm trạng hắn chưa bao giờ vui như những lúc có cô ở bên cạnh. Tâm tình hảo hảo hắn ngắm nhìn cô ăn, đột nhiên cô dừng đũa
- Có chuyện gì sao? Hắn chau mày hỏi - Hay là thức ăn không ngon? Dở sao? Hay không vừa miệng em? Chết tiệt đầu bếp đâu b..
- Tôi muốn về! Cô dứt khoác
Sau khi hôn mê, cô không hiểu tại sao lại xuất hiện trong căn biệt thự của Tâm Dã, không hiểu tại sao hắn lại không cho cô trở về? Rốt cuộc là tại sao
Nếu lần này hắn không cho cô về thì lần sau cô sẽ nói tiếp, lần sau không cho cô sẽ không ăn, lần sau...
- Được rồi. Giọng hắn trở nên trầm mặc
- Hơ..? Tại sao lần này hắn lại đột ngột đồng ý nhanh như vậy? Hắn lúc nào cũng khiến cô khó hiểu, lòng hắn như mê cung cô mãi mãi cũng chẳng thể nào thấu
- Nhưng trước tiên em xem cái này
Hắn đưa chiếc ipad đến trước mặt cô
Nhìn vào màng hình cô như điếng người, Trần Khải sao lại cùng Tần Mai Linh....
-Chu tiểu thư, mời cô xuống ăn. Cô người hầu cúi người kính lễ hướng về phía cô
Ánh mắt run nhẹ nhìn qua hướng cô người hầu đang đợi mình, đã hai ngày rồi kể từ hôm đó
Hồi ức...
- Bà nội bà sao vậy? Đi khoảng giữa trung tâm hoa viên, bà đột nhiên té ngã người về phía Gia Ái
- Tiểu Ái..đầu bà... Đau quá
Hốt hoảng, cô đưa tay nhanh chóng đỡ lấy bà, trọng lượng cơ thể bà đột ngột ngã xuống khiến cô cũng ngã theo.Đôi mắt lo lắng nhìn thân thể đang run lên từng hồi của bà nội, phím môi hồng của Gia Ái ra sức kêu cứu
- Người đâu.. Người...có ai không cứu với...!!!!
Làm ơn đi... Ai đó đến cứu bà nội đi... Nắm chặt tay bà nội cô run rẫy
- Bà... Bà ơi... Bà đợi con
Nhẹ nhàng đặt bà nội xuống nền, cô định nhanh chóng đứng dậy tìm người cứu nhưng thân thể nhỏ vừa đứng thẳng người thì có hương thơm từ đâu đó nồng nặc xông tới.
- Ưm... Đầu mình.. Choáng quá...
Trong mơ hồ cô loay hoay tìm bà nội, bà nội đâu rồi?!!! Từ xa đám người hầu chạy đến, cổ họng cô khô khốc muốn la hét nhưng... Không thể! Phím môi cố gắng mấp máy
- C...ứu lấy bà...nội..
Cùng lúc ấy phía bên hồ nước vang lên một tiếng lớn
- Lão Phu Nhân!!!!!
Màng đêm trước mắt dần ụp đến, tâm trí bắt đầu mơ hồ cô chỉ cảm nhận được thân thể mình nhẹ thư tênh...
- Chu tiểu thư? Cô người hầu nhìn cô vô hồn lo lắng gọi thêm một lần nữa
A! Giật mình trở về hiện thực, ánh mắt cô trùng xuống chỉ hé miệng nhỏ giọng trả lời
- Được rồi! Cô đợi tôi một chút
- Vâng.
-----.--------.---------
Phía bàn ăn
Tâm Dã ngồi nhã nhặn ở một phía ghế, các món ăn ngon mắt dần dần được trưng bày trên chiếc bàn đỏ. Hương thơm có thể khiến cho người ngửi thấy không kiềm được lòng mà nuốt nước bọt
Nhìn về phía đồng hồ, hắn chau mày
- Tiểu quỷ đâu?
- Tôi đây. Vừa dứt lời Gia Ái từ trên lầu bước xuống
Chiếc váy mỏng tôn lên đường nét quyến rũ của cô, mái tóc đen nhánh bồng bềnh khiến cho khuôn mặt thuần khiết thêm nổi bật
Khụ! Tâm Dã nhìn cô đến mất hồn, thân hình lớn nhanh chóng bước đến kéo ghế mời cô đến
- Tiểu quỷ, nào đến đây...
- Cảm ơn. Nhìn thấy hắn một lòng tiếp đãi cô như vậy khiến trong lòng cô không khỏi bối rối, dù gì cô cũng đã kết hôn...
Trở về ghế, dường như sau khi bình phục chấn thương tâm trạng hắn chưa bao giờ vui như những lúc có cô ở bên cạnh. Tâm tình hảo hảo hắn ngắm nhìn cô ăn, đột nhiên cô dừng đũa
- Có chuyện gì sao? Hắn chau mày hỏi - Hay là thức ăn không ngon? Dở sao? Hay không vừa miệng em? Chết tiệt đầu bếp đâu b..
- Tôi muốn về! Cô dứt khoác
Sau khi hôn mê, cô không hiểu tại sao lại xuất hiện trong căn biệt thự của Tâm Dã, không hiểu tại sao hắn lại không cho cô trở về? Rốt cuộc là tại sao
Nếu lần này hắn không cho cô về thì lần sau cô sẽ nói tiếp, lần sau không cho cô sẽ không ăn, lần sau...
- Được rồi. Giọng hắn trở nên trầm mặc
- Hơ..? Tại sao lần này hắn lại đột ngột đồng ý nhanh như vậy? Hắn lúc nào cũng khiến cô khó hiểu, lòng hắn như mê cung cô mãi mãi cũng chẳng thể nào thấu
- Nhưng trước tiên em xem cái này
Hắn đưa chiếc ipad đến trước mặt cô
Nhìn vào màng hình cô như điếng người, Trần Khải sao lại cùng Tần Mai Linh....
Danh sách chương