A cọp đến rồi..
Trần Khải như một tảng băng lớn điềm tỉnh bước ra khỏi xe, tiếp theo sau là Di Ân diễn viên hạng A. Trước giờ Di Ân luôn diễn vai con mèo ngoan của showbiz, thu hút số lượng lớn fan, lần này lại sánh bước cùng Trần Khải xem ra danh tiếng của cô ta nội trong sáng mai sẽ bùng nổ
- Nhìn xem chiếc váy tinh sảo đỏ thẩm đính kèm 99 viên đá quý kia không phải là trang phục Cửu Ái nằm trong bộ thiết kế độc nhất của Vice sao. Một người phụ nữ trong ngành chỉnh kính suýt xoa tán thưởng
Mà đám đông cũng không khỏi ồ lên, nhìn nhau xì xầm nghi ngờ
- Nghe nói Trần tổng đã có vợ trước giờ đều không lộ diện
- Hả?? Chẳng lẽ...Vợ của Trần tổng chính là Di Ân sao
- Cha... Vậy mà tôi còn nghe Trần phu nhân bị lạnh nhạt cơ đấy! Thật là miệng thiên hạ mà
Đám phụ nữ kia to nhỏ xì xầm, những lời nói này đều từng lời từng lời lọt vào tai Gia Ái.
Sắc mặt xanh xao tưởng chừng như không đứng nổi, khoảng trời phía trước bị lấp đầy bởi nước mắt. Trần Phu Nhân ư? Vợ của Trần Khải ư? Vị trí kia không phải dành cho cô.. Không phải..tất cả đều không phải!
Cô kích động siết chặt lấy chiếc váy, bả vai run rẩy.Người đứng bên cạnh không còn ý cười trên mặt, hắn đã từng nghĩ chỉ cần để cô nhìn thấy Trần Khải bại hoạn như vậy sẽ có màng vui nhưng... Giờ phút này cảm thấy cô đau lòng hắn lại không nhịn được mà ôm chặt lấy cô, lòng hắn cũng âm ĩ!
Phía bên kia Di Ân như con mèo nhỏ ngượng ngùng nép cạnh hắn, thỏa mãn giương nụ cười đắc ý.
- Được rồi mời các vị vào bên trong. Một lão gia khuôn mặt phúc hậu gọi mời
Đám người doanh nghiệp nhàn nhã tản ra bước về phía đại sảnh, dường như có một phút giây nào đó hắn bước qua bóng lưng nhỏ bé của cô, lướt mắt nhìn hắn cảm giác có gì đó thân thuộc. Nhưng lại thôi không quan tâm, người phụ nữ của Tâm Dã chắc cũng đê hèn như hắn.
Phía bên trong mọi người chỉ đơn giản gọi là giao tiếp ra mắt nhau, buổi even này nhằm kêu gọi vốn đầu tư cho Âu Thị, Âu Thiên Dương lão gia đứng đầu. Thời gian này Âu thị có vẻ đang suy yếu, Âu lão gia ra sức kêu gọi giúp đỡ mà đặc biệt là hai vị có tầm quan trọng trong giới chuyên môn Trần Khải và Tâm Dã
- Nếu hai cậu có thể giúp sức cho Âu Thị, sau này Âu Thị nhất định sẽ trả ơn không ít. Âu Lão Gia khách khí nhìn hai người trước mặt
Trần Khải nhàn nhã rút ra điếu thuốc
- Dù gì trước đây ông cũng đã giúp công sức cho JK, được tôi góp cho ông 25% vốn
Tâm Dã nhìn về phía nhà vệ sinh, cô ta đi lâu vậy rồi liệu có việc gì không, không chú tâm đến lời bọn họ nói. Âu lão gia nhận thấy hắn không tập trung liền nhắc nhở lại
- Tâm Tổng còn cậu...
- A.. Nếu Trần tổng ta đây đã 25% thì tôi cũng góp cho ông 25%. Hắn không đổi tầm nhìn tỏ dáng bất cần
- Thật?!..Lão..Lão thật sự cảm ơn hai vị đây..hahah.. Hi vọng cứu lấy Âu gia trước mắt lão không còn mong chờ gì thêm rối rít cảm ơn
Nói xong lão không làm phiền hai người bọn họ liền bước đến chỗ khác tiếp đãi quan khách
Nhìn thấy Tâm Dã dáng vẻ trông chờ kia, Trần Khải không khỏi giễu cợt
- Như thế nào đang chờ tiểu miêu ấm giường sao? Lời nói này tựa như đang tự tát vào mặt hắn, Tâm Dã giương môi cười đến chán ghét
- Đúng vậy TIỂU MIÊU ẤM GIƯỜNG nha~. Lại dáng vẻ phóng đãng hắn như không như có nhấn mạnh bốn chữ ấy
- Trần Khải em say quá anh uống hộ em ly rượu này đi~
Cô ả đứng không vững ngã vào người hắn, nhưng ly rượu vẫn nắm chặt trên tay. Hắn híp mắt khó chịu nhìn ả, cầm lấy ly rượu vang lên nhàn nhã uống một hơi
- Được rồi... Đi chỗ khác. Hắn chẳng qua không muốn dây dưa với cô ta nên dứt khoác uống ly rượu kia
Không hiểu sao cô ta lại không đi lại cố tình mượn bộ dạng say khướt này uốn éo trên thân hắn
" Bốp...bốp.." Tâm Dã khoái lạc vỗ tay khen ngợi
- Trần Tổng a Trần Tổng... Tiểu Miêu của anh thật đáng yêu nha. Âm điệu châm chọc không ít
- Tâm Tổng thật xin lỗi đã để anh đợi. Gia Ái vào bên trong trang điểm lại vội vàng bước đến hắn
- Không sao đâu.. Bảo bối! Hai từ cuối Tâm Dã cố tình nhấn mạnh sự cưng chiều của hắn - Nào bước đến chào vị tổng tài lỗi lạc của chúng ta đi
Cô ngước khuôn mặt mĩ lệ nhìn người đối diện
- A.. Cô giật người như thấy ác quỷ
Đôi mắt Trần Khải đã sớm nhuộm đỏ, chết tiệt! Vậy là lại bị ả ta hạ dược.Tầm chú ý của hắn dời sang cô. Nhìn thấy cô cùng Tâm Dã thân thiết đại não tức giận gân xanh nổi lên, nghiến răng ken két hận không thể bóp chết cô
- Cô.. Đi làm chính là làm cái này? Hơi thở nồng vị dục ái hắn kéo tay cô về phía mình
- Không..không phải như vậy. Cô trong tình thế này như bị chồng bắt ghen, không! rõ ràng cô minh bạch. Hắn mới chính là người lưu manh
Cổ họng khô hốc giờ phút này bao nhiêu tức giận trào phun lại thêm tác dụng của thuốc, hắn đẩy mạnh cô ả bạch tuột kia ra, bế hẳn cô lên khí thế ác ma lan tỏa bước ra khỏi đại sảnh.
Lời tác giả: Chắc hẳn các bạn đang thắc mắc tại sao tác giả hôm nay lại ra 2 chương mà lại còn dài thênh thang như vậy. Có 2 lý do
- Dạo gần đây có rất nhiều trang đăng truyện của mình.NHƯNG họ để nguồn là tớ nên tớ rất cảm ơn ( một số để nguồn là sàn truyện:v)
- Một bạn lại lấy hẳn truyện của mình và đăng thành truyện của bạn ấy:) thật cạn lời. Sự tôn trọng KHÔNG HỀ CÓ! Có thể bạn yêu thích truyện tớ, hoặc lý do gì đó nhưng ít nhất tối thiểu bạn phải nói với mình và để nguồn để tôn trọng tác giả chứ? Đúng không?
Tg thừa nhận truyện không đáng giá để các bạn chú ý hoặc yêu thích! Nhưng dù sao cũng là tâm can của tớ xin bạn hãy tôn trọng tg.Mình không nói tên vì mình tôn trọng bạn, cho đến khi bạn cho mình câu trả lời thích đáng...
Trần Khải như một tảng băng lớn điềm tỉnh bước ra khỏi xe, tiếp theo sau là Di Ân diễn viên hạng A. Trước giờ Di Ân luôn diễn vai con mèo ngoan của showbiz, thu hút số lượng lớn fan, lần này lại sánh bước cùng Trần Khải xem ra danh tiếng của cô ta nội trong sáng mai sẽ bùng nổ
- Nhìn xem chiếc váy tinh sảo đỏ thẩm đính kèm 99 viên đá quý kia không phải là trang phục Cửu Ái nằm trong bộ thiết kế độc nhất của Vice sao. Một người phụ nữ trong ngành chỉnh kính suýt xoa tán thưởng
Mà đám đông cũng không khỏi ồ lên, nhìn nhau xì xầm nghi ngờ
- Nghe nói Trần tổng đã có vợ trước giờ đều không lộ diện
- Hả?? Chẳng lẽ...Vợ của Trần tổng chính là Di Ân sao
- Cha... Vậy mà tôi còn nghe Trần phu nhân bị lạnh nhạt cơ đấy! Thật là miệng thiên hạ mà
Đám phụ nữ kia to nhỏ xì xầm, những lời nói này đều từng lời từng lời lọt vào tai Gia Ái.
Sắc mặt xanh xao tưởng chừng như không đứng nổi, khoảng trời phía trước bị lấp đầy bởi nước mắt. Trần Phu Nhân ư? Vợ của Trần Khải ư? Vị trí kia không phải dành cho cô.. Không phải..tất cả đều không phải!
Cô kích động siết chặt lấy chiếc váy, bả vai run rẩy.Người đứng bên cạnh không còn ý cười trên mặt, hắn đã từng nghĩ chỉ cần để cô nhìn thấy Trần Khải bại hoạn như vậy sẽ có màng vui nhưng... Giờ phút này cảm thấy cô đau lòng hắn lại không nhịn được mà ôm chặt lấy cô, lòng hắn cũng âm ĩ!
Phía bên kia Di Ân như con mèo nhỏ ngượng ngùng nép cạnh hắn, thỏa mãn giương nụ cười đắc ý.
- Được rồi mời các vị vào bên trong. Một lão gia khuôn mặt phúc hậu gọi mời
Đám người doanh nghiệp nhàn nhã tản ra bước về phía đại sảnh, dường như có một phút giây nào đó hắn bước qua bóng lưng nhỏ bé của cô, lướt mắt nhìn hắn cảm giác có gì đó thân thuộc. Nhưng lại thôi không quan tâm, người phụ nữ của Tâm Dã chắc cũng đê hèn như hắn.
Phía bên trong mọi người chỉ đơn giản gọi là giao tiếp ra mắt nhau, buổi even này nhằm kêu gọi vốn đầu tư cho Âu Thị, Âu Thiên Dương lão gia đứng đầu. Thời gian này Âu thị có vẻ đang suy yếu, Âu lão gia ra sức kêu gọi giúp đỡ mà đặc biệt là hai vị có tầm quan trọng trong giới chuyên môn Trần Khải và Tâm Dã
- Nếu hai cậu có thể giúp sức cho Âu Thị, sau này Âu Thị nhất định sẽ trả ơn không ít. Âu Lão Gia khách khí nhìn hai người trước mặt
Trần Khải nhàn nhã rút ra điếu thuốc
- Dù gì trước đây ông cũng đã giúp công sức cho JK, được tôi góp cho ông 25% vốn
Tâm Dã nhìn về phía nhà vệ sinh, cô ta đi lâu vậy rồi liệu có việc gì không, không chú tâm đến lời bọn họ nói. Âu lão gia nhận thấy hắn không tập trung liền nhắc nhở lại
- Tâm Tổng còn cậu...
- A.. Nếu Trần tổng ta đây đã 25% thì tôi cũng góp cho ông 25%. Hắn không đổi tầm nhìn tỏ dáng bất cần
- Thật?!..Lão..Lão thật sự cảm ơn hai vị đây..hahah.. Hi vọng cứu lấy Âu gia trước mắt lão không còn mong chờ gì thêm rối rít cảm ơn
Nói xong lão không làm phiền hai người bọn họ liền bước đến chỗ khác tiếp đãi quan khách
Nhìn thấy Tâm Dã dáng vẻ trông chờ kia, Trần Khải không khỏi giễu cợt
- Như thế nào đang chờ tiểu miêu ấm giường sao? Lời nói này tựa như đang tự tát vào mặt hắn, Tâm Dã giương môi cười đến chán ghét
- Đúng vậy TIỂU MIÊU ẤM GIƯỜNG nha~. Lại dáng vẻ phóng đãng hắn như không như có nhấn mạnh bốn chữ ấy
- Trần Khải em say quá anh uống hộ em ly rượu này đi~
Cô ả đứng không vững ngã vào người hắn, nhưng ly rượu vẫn nắm chặt trên tay. Hắn híp mắt khó chịu nhìn ả, cầm lấy ly rượu vang lên nhàn nhã uống một hơi
- Được rồi... Đi chỗ khác. Hắn chẳng qua không muốn dây dưa với cô ta nên dứt khoác uống ly rượu kia
Không hiểu sao cô ta lại không đi lại cố tình mượn bộ dạng say khướt này uốn éo trên thân hắn
" Bốp...bốp.." Tâm Dã khoái lạc vỗ tay khen ngợi
- Trần Tổng a Trần Tổng... Tiểu Miêu của anh thật đáng yêu nha. Âm điệu châm chọc không ít
- Tâm Tổng thật xin lỗi đã để anh đợi. Gia Ái vào bên trong trang điểm lại vội vàng bước đến hắn
- Không sao đâu.. Bảo bối! Hai từ cuối Tâm Dã cố tình nhấn mạnh sự cưng chiều của hắn - Nào bước đến chào vị tổng tài lỗi lạc của chúng ta đi
Cô ngước khuôn mặt mĩ lệ nhìn người đối diện
- A.. Cô giật người như thấy ác quỷ
Đôi mắt Trần Khải đã sớm nhuộm đỏ, chết tiệt! Vậy là lại bị ả ta hạ dược.Tầm chú ý của hắn dời sang cô. Nhìn thấy cô cùng Tâm Dã thân thiết đại não tức giận gân xanh nổi lên, nghiến răng ken két hận không thể bóp chết cô
- Cô.. Đi làm chính là làm cái này? Hơi thở nồng vị dục ái hắn kéo tay cô về phía mình
- Không..không phải như vậy. Cô trong tình thế này như bị chồng bắt ghen, không! rõ ràng cô minh bạch. Hắn mới chính là người lưu manh
Cổ họng khô hốc giờ phút này bao nhiêu tức giận trào phun lại thêm tác dụng của thuốc, hắn đẩy mạnh cô ả bạch tuột kia ra, bế hẳn cô lên khí thế ác ma lan tỏa bước ra khỏi đại sảnh.
Lời tác giả: Chắc hẳn các bạn đang thắc mắc tại sao tác giả hôm nay lại ra 2 chương mà lại còn dài thênh thang như vậy. Có 2 lý do
- Dạo gần đây có rất nhiều trang đăng truyện của mình.NHƯNG họ để nguồn là tớ nên tớ rất cảm ơn ( một số để nguồn là sàn truyện:v)
- Một bạn lại lấy hẳn truyện của mình và đăng thành truyện của bạn ấy:) thật cạn lời. Sự tôn trọng KHÔNG HỀ CÓ! Có thể bạn yêu thích truyện tớ, hoặc lý do gì đó nhưng ít nhất tối thiểu bạn phải nói với mình và để nguồn để tôn trọng tác giả chứ? Đúng không?
Tg thừa nhận truyện không đáng giá để các bạn chú ý hoặc yêu thích! Nhưng dù sao cũng là tâm can của tớ xin bạn hãy tôn trọng tg.Mình không nói tên vì mình tôn trọng bạn, cho đến khi bạn cho mình câu trả lời thích đáng...
Danh sách chương