Đặng Linh vừa trở được con bạn đến cổng lập tức đẩy nó xuống rất phũ phàng.
Lộ Khiết tức tối nhìn con bạn đã phóng đi xa của mình rồi bước gần đến cổng để mở cửa.
Từ đằng sau có tiếng mô tô chạy đến khá lớn.
Vì cô có những kí ức không mấy tốt đẹp về mô tô nên khi nghe thấy liền cảm thấy có chút ác cảm.
Cô kéo mình vào gần cổng và mở.
Tiếng xe bỗng tắt hẳn thay vào đó là tiếng bước chân về phía cô.
Lộ Khiết hơi sợ quay mặt lại liền nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo của Dạ Hiên.
Như cảm thấy có nguy hiểm cận kề, cô cố gắng hết sức để mở cửa nhưng lại bị bàn tay to lớn của anh chộp lấy cái kéo lại.
“A anh làm cái gì vậy?”
Cô bị anh kẹp mạnh vào một góc tường có chút đau nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt u ám của anh cô không nói thêm gì nữa.
Anh nhìn cô hồi lâu mới lên tiếng “Anh mà nhìn thấy nhóc léng phéng với thằng đó nữa thì nhóc liệu hồn”
Lộ Khiết ấm ức lên tiếng “Anh là cái gì mà cứ cấm cản tôi”
“Nhóc nghĩ xem?”
Tự dưng lại bị anh hỏi ngược lại, rơi vào thế bí cô không biết nên trả lời thế nào.
Nhìn thấy mặt anh lại càng sợ hãi, cứ như chỉ cần cô nói ý của cô mà lệch khỏi ý của anh anh chắc chắn sẽ…làm cái gì đó.
“Tôi không biết” Đây là câu trả lời mà cô có thể nghĩ ra trong tình huống này.
Anh lúc này mới chịu đứng xa xa cô một chút, tinh thần Lộ Khiết thoải mái hẳn lên nhưng khi nghe xong câu trả lời của anh cô lại không biết nên làm thế nào.
“Cứ coi như anh là người yêu nhóc đi, anh cho nhóc mượn tấm thân này để làm bia đỡ đạn đấy” Hai tay anh đút túi quần dáng vẻ cực kì lưu manh nhưng đối với cô lại có một loại sức hút khó cưỡng.
Cô nhìn anh mím môi, chết rồi lại bị nhan sắc của anh mê hoặc mất rồi, cô đúng thật là thiếu nghị lực vậy mà lại trố mắt nhìn dáng vẻ phong trần này của anh.
“Sao? Im lặng là đồng ý, mai anh người yêu này sẽ đón nhóc đi học” Nói rồi anh cúi xuống hôn một cái vào má cô.
Thực ra anh đi hôn môi nhỏ này cơ nhưng hình như nó còn chưa mười tám, ít ra anh lên kiềm chế chút.
Nhỏ này cũng là người đầu tiên được anh hôn má, tại trước giờ anh toàn hôn môi chưa hôn má ai bao giờ cả.
Nghe có vẻ khá tệ nhỉ?
Lộ Khiết bị anh hôn mà mặt mũi đỏ hết cả lên, đứng ngây ngốc nhìn anh trèo lên xe và phóng đi.
Đứng như trời trồng vậy.
Tay Lộ Khiết từ từ chạm lên chỗ vừa nãy anh hôn, tâm trạng cực kì vui vẻ, không nhịn được mà nhảy chân sáo vào nhà.
Lộ Khiết tưng tưng chạy lên phòng, nhìn đã nhỏ nhắn mà còn hay làm mấy trò con nít khiến cô nhìn cứ như đứa trẻ 8 tuổi ấy.
Tâm trạng phơi phới, Lộ Khiết lập tức chụp một bức ảnh seo phi đăng lên fb.
Cô vừa ấn đăng thì anh lập tức vào thả “thương thương” cho cô ngay lập tức, Đặng Linh vào sau nữa cơ.
Bình thưởng ảnh cô đăng chỉ có mấy nhỏ bạn trên lớp mà hôm nay đâu ra một đống người vào Like cho cô khiến chính cô cũng thấy bàng hoàng.
Nguồn cội của sự việc này đương nhiên là liên quan đến anh rồi.
Mới vừa đăng có tí mà đã gần 200 like khiến Lộ Khiết trố mắt, sắp trở thành hot face mất rồi.
Nhìn phần bình luận thì cô ngượng chính cả mặt, hầu như toàn bạn bè của anh vào tag anh rồi hỏi “Người yêu mày hả?” Rồi còn “Bé tí thế này mà mày cũng dám, cẩn thận ngồi tù nha con”
Đều là người lớn với nhau cô đương nhiên hiểu ý mấy người bạn của anh đang nói về vấn đề gì.
Họ còn chụp cả màn hình anh thả “thương thương” cho rồi rồi ra trêu nữa.
Lộ Khiết ngoài mặt ngại nhưng thực ra lại rất vui, vui đến mức ôm điện thoại cười cả buổi không thể ngừng được.
Ting thêm một cái lần này là Hùng, chính là Hùng.
Cô bất ngờ nhìn lại avatar xem có phải không và chắc chắn là Hoàng Mạnh Hùng.
Sao tìm ra nick fb của cô nhanh thế.
Anh bình luận hỏi “Dạo này nhìn em xinh thật đấy”
“Cảm ơn anh” Cô trả lời, thêm một cái bình luận nữa cô nhìn thấy là cửa Dạ Hiên trả lời Hùng.
“Người yêu tao đương nhiên xinh”
Không thể chịu nổi đả kích lớn như vậy, Lộ Khiết quẳng điện thoại sang một bên lăn đi lăn lại trên giường.
Cười không khác gì đứa vừa mới trốn trại.
Điện thoại cứ ting liên tục khiến Lộ Khiết hồi hộp không thôi vội vàng vào xem.
Hầu như toàn bạn bè anh vào trả lời lại “Ai cũng biết không phải khoe”
“Đánh dấu chủ quyền hả ông bạn”
Nhưng có một cái bình luận đáng để chú ý hơn.
Câu hỏi “Có phải em này không?” Kèm theo một cái hình của Lộ Khiết hôm mặc áo chống nắng cố tình muốn trốn Dạ Hiên nhưng lại gặp anh ở cửa hàng tiện lợi.
Cái ảnh đó rất chi là phèn chúa luôn mà sao lại ở đây.
Cô mong ngóng câu trả lời của anh và rồi…
“Ừ”
“Đùng” Đầu cô như muốn nổ tung.
Nên đặt tên con là gì đây???.
Lộ Khiết tức tối nhìn con bạn đã phóng đi xa của mình rồi bước gần đến cổng để mở cửa.
Từ đằng sau có tiếng mô tô chạy đến khá lớn.
Vì cô có những kí ức không mấy tốt đẹp về mô tô nên khi nghe thấy liền cảm thấy có chút ác cảm.
Cô kéo mình vào gần cổng và mở.
Tiếng xe bỗng tắt hẳn thay vào đó là tiếng bước chân về phía cô.
Lộ Khiết hơi sợ quay mặt lại liền nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo của Dạ Hiên.
Như cảm thấy có nguy hiểm cận kề, cô cố gắng hết sức để mở cửa nhưng lại bị bàn tay to lớn của anh chộp lấy cái kéo lại.
“A anh làm cái gì vậy?”
Cô bị anh kẹp mạnh vào một góc tường có chút đau nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt u ám của anh cô không nói thêm gì nữa.
Anh nhìn cô hồi lâu mới lên tiếng “Anh mà nhìn thấy nhóc léng phéng với thằng đó nữa thì nhóc liệu hồn”
Lộ Khiết ấm ức lên tiếng “Anh là cái gì mà cứ cấm cản tôi”
“Nhóc nghĩ xem?”
Tự dưng lại bị anh hỏi ngược lại, rơi vào thế bí cô không biết nên trả lời thế nào.
Nhìn thấy mặt anh lại càng sợ hãi, cứ như chỉ cần cô nói ý của cô mà lệch khỏi ý của anh anh chắc chắn sẽ…làm cái gì đó.
“Tôi không biết” Đây là câu trả lời mà cô có thể nghĩ ra trong tình huống này.
Anh lúc này mới chịu đứng xa xa cô một chút, tinh thần Lộ Khiết thoải mái hẳn lên nhưng khi nghe xong câu trả lời của anh cô lại không biết nên làm thế nào.
“Cứ coi như anh là người yêu nhóc đi, anh cho nhóc mượn tấm thân này để làm bia đỡ đạn đấy” Hai tay anh đút túi quần dáng vẻ cực kì lưu manh nhưng đối với cô lại có một loại sức hút khó cưỡng.
Cô nhìn anh mím môi, chết rồi lại bị nhan sắc của anh mê hoặc mất rồi, cô đúng thật là thiếu nghị lực vậy mà lại trố mắt nhìn dáng vẻ phong trần này của anh.
“Sao? Im lặng là đồng ý, mai anh người yêu này sẽ đón nhóc đi học” Nói rồi anh cúi xuống hôn một cái vào má cô.
Thực ra anh đi hôn môi nhỏ này cơ nhưng hình như nó còn chưa mười tám, ít ra anh lên kiềm chế chút.
Nhỏ này cũng là người đầu tiên được anh hôn má, tại trước giờ anh toàn hôn môi chưa hôn má ai bao giờ cả.
Nghe có vẻ khá tệ nhỉ?
Lộ Khiết bị anh hôn mà mặt mũi đỏ hết cả lên, đứng ngây ngốc nhìn anh trèo lên xe và phóng đi.
Đứng như trời trồng vậy.
Tay Lộ Khiết từ từ chạm lên chỗ vừa nãy anh hôn, tâm trạng cực kì vui vẻ, không nhịn được mà nhảy chân sáo vào nhà.
Lộ Khiết tưng tưng chạy lên phòng, nhìn đã nhỏ nhắn mà còn hay làm mấy trò con nít khiến cô nhìn cứ như đứa trẻ 8 tuổi ấy.
Tâm trạng phơi phới, Lộ Khiết lập tức chụp một bức ảnh seo phi đăng lên fb.
Cô vừa ấn đăng thì anh lập tức vào thả “thương thương” cho cô ngay lập tức, Đặng Linh vào sau nữa cơ.
Bình thưởng ảnh cô đăng chỉ có mấy nhỏ bạn trên lớp mà hôm nay đâu ra một đống người vào Like cho cô khiến chính cô cũng thấy bàng hoàng.
Nguồn cội của sự việc này đương nhiên là liên quan đến anh rồi.
Mới vừa đăng có tí mà đã gần 200 like khiến Lộ Khiết trố mắt, sắp trở thành hot face mất rồi.
Nhìn phần bình luận thì cô ngượng chính cả mặt, hầu như toàn bạn bè của anh vào tag anh rồi hỏi “Người yêu mày hả?” Rồi còn “Bé tí thế này mà mày cũng dám, cẩn thận ngồi tù nha con”
Đều là người lớn với nhau cô đương nhiên hiểu ý mấy người bạn của anh đang nói về vấn đề gì.
Họ còn chụp cả màn hình anh thả “thương thương” cho rồi rồi ra trêu nữa.
Lộ Khiết ngoài mặt ngại nhưng thực ra lại rất vui, vui đến mức ôm điện thoại cười cả buổi không thể ngừng được.
Ting thêm một cái lần này là Hùng, chính là Hùng.
Cô bất ngờ nhìn lại avatar xem có phải không và chắc chắn là Hoàng Mạnh Hùng.
Sao tìm ra nick fb của cô nhanh thế.
Anh bình luận hỏi “Dạo này nhìn em xinh thật đấy”
“Cảm ơn anh” Cô trả lời, thêm một cái bình luận nữa cô nhìn thấy là cửa Dạ Hiên trả lời Hùng.
“Người yêu tao đương nhiên xinh”
Không thể chịu nổi đả kích lớn như vậy, Lộ Khiết quẳng điện thoại sang một bên lăn đi lăn lại trên giường.
Cười không khác gì đứa vừa mới trốn trại.
Điện thoại cứ ting liên tục khiến Lộ Khiết hồi hộp không thôi vội vàng vào xem.
Hầu như toàn bạn bè anh vào trả lời lại “Ai cũng biết không phải khoe”
“Đánh dấu chủ quyền hả ông bạn”
Nhưng có một cái bình luận đáng để chú ý hơn.
Câu hỏi “Có phải em này không?” Kèm theo một cái hình của Lộ Khiết hôm mặc áo chống nắng cố tình muốn trốn Dạ Hiên nhưng lại gặp anh ở cửa hàng tiện lợi.
Cái ảnh đó rất chi là phèn chúa luôn mà sao lại ở đây.
Cô mong ngóng câu trả lời của anh và rồi…
“Ừ”
“Đùng” Đầu cô như muốn nổ tung.
Nên đặt tên con là gì đây???.
Danh sách chương