Trong phòng, khi Liễu Nhất Nhất sắp ngủ say, trong đầu cô đột nhiên hiện lên một dòng kí ức, cô đột nhiên mở mắt ra, từ trên giường ngồi dậy.Cô hơi động đậy một chút, cũng may cậu bé bên cạnh đang ngủ say, cho nên không bị đánh thức.Liễu Nhất Nhất nhìn trong bóng tối mơ hồ có thể thấy được bóng người trên giường, gọi tên của cậu bé: "Liễu Húc..."Khi nhận được ký ức của nguyên chủ, cô mới biết cậu bé này tên là Liễu Húc, lúc đó cô chỉ cảm thấy cái tên này có vẻ quen quen, lại nghĩ đến "Liễu Húc" và "Liễu Húc" phát âm giống nhau.

Cảm thấy cái tên này phát âm một cách thuận miệng nên cũng không để ý nhiều.Nhưng vừa rồi khi cô sắp chìm vào giấc ngủ, cô chợt nghĩ tại sao mình lại thấy cái tên này quen quen, bởi vì nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết mà cô đã đọc trước khi du hành thời gian cũng có tên là Liễu Húc!Sở dĩ cô phát hiện mình có thể đang xuyên sách, hoàn toàn là nhờ vào bộ tiểu thuyết này, đoạn đầu tiểu thuyết đều xoay quanh nhân vật chính là Liễu Húc, mấy chục chương chỉ dùng để miêu ta hắn, nhưng sau này đọc thì cô mới phát hiện hắn là nhân vật phản diện.Nhờ góc nhìn sáng tạo của tác giả, cô nhớ ở phần đầu của cuốn tiểu thuyết, Liễu Húc khi còn nhỏ đã phải trở trong nhà với một cái xác suốt ba ngày, sau đó hàng xóm mới phát hiện ra có điều gì đó không ổn.Người họ hàng nhận nuôi hắn là chú họ của hắn, hai vợ chồng họ lấy nhau đã mấy năm mà chưa có con, ban đầu họ đối xử với hắn cũng khá tốt, nhưng từ khi có con, họ bắt đầu chán ghét hắn, đối xử tệ bạc với hắn, thậm chí nếu không phải hoàn thành chương trình giáo dục bắt buộc thì đến đi học cũng không muốn cho hắn đi.Nói tóm lại, tuổi thơ của Liễu Húc trải qua trong bất hạnh, hắn chưa bao giờ biết cách phản kháng cho đến khi lớn.


Chỉ là khi hắn bị bắt nạt, những người khác đều nói hắn đáng thương, nhưng khi hắn bắt đầu chống lại gia đình chú của mình, những người xung quanh hắn lại nói nhà chú hắn nuôi dưỡng một con sói mắt trắng.Khi còn học tiểu học, hắn không ăn không đủ no mặc không đủ ấm, thường xuyên bị đánh mắng, khi lên cấp hai, hắn là một cậu bé ngỗ nghịch và hư hỏng trong mắt những người xung quanh, nhưng ít nhất hắn không còn bị bắt nạt mỗi ngày.

Đến cấp ba, nhà chú họ đương nhiên sẽ không tiếp tục cho hắn đi học nữa, Liễu Húc cũng không mong được họ phải chu cấp.Vốn dĩ hắn định rời khỏi nhà chú họ, nhưng chưa kịp ra khỏi nhà thì bất ngờ xảy ra hỏa hoạn, trong khi thoát ra hắn bị bỏng hết nửa khuôn mặt, nhưng con trai của chú họ lại chết trong đám cháy.Vụ cháy là do con trai của chú họ hút thuốc trong phòng và vứt tàn thuốc chưa tắt, nhưng gia đình người chú họ lại đổ lỗi cho hắn, ngay cả dân làng cũng nghi ngờ hắn.


Cho dù sau đó cảnh sát có chứng minh hắn không có liên quan gì đến chuyện này, nhưng đằng sau lưng người ta vẫn gọi hắn là "sói mắt trắng" và "sát nhân", xưng quanh hắn cũng chỉ có nữ chính từ đầu đến cuối vẫn luôn tin tưởng vào hắn.Liễu Nhất Nhất lúc đó càng thêm tức giận khi cô đọc phần bình luận và biết rằng Liễu Húc không phải là nhân vật chính.

Tức giận đến mức bỏ luôn cuốn tiểu thuyết..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện