Edit: Tuyết Nguyệt Lam
Vườn hoa nhỏ không có náo nhiệt như trong biệt thự, ngược lại lại rất vắng vẻ.
Hàn Mai Mai đột nhiên nghe thấy có chút thanh âm kỳ quái, lòng hiếu kỳ nổi loạn, cô chầm chậm đi đến nơi phát ra âm thanh đó.
"Uh`m... Uh`m... Anh nhanh lên buông..."
"Đừng, lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã thích em rồi."
"Uh`m... Thật vậy không? Uh`m..."
"..."
Là từ trong một căn phòng truyền đến, vừa lúc căn phòng kia ở lầu một mà còn không có đóng cửa sổ.
Hàn Mai Mai vốn nghĩ muốn quay đầu đi, nhưng giọng nói này rất quen thuộc. Cô nghĩ nghĩ rồi tiến lại gần cánh cửa sổ, tận lực không để mình phát ra âm thanh gì.
Xuyên thấu qua khe hở, cô kinh ngạc thấy người ở bên trong lại là Trình Khả Hinh và Đàm Gia Hi. Mà Trình Khả Hinh chỉ vây quanh một tấm khăn tắm. Hai người hôn đến khó khăn, cực kì gợi tình.
"Không nghĩ tới, Mai Mai em lại có sở thích ở góc tường nhìn trộm người ta ân ái."
Hàn Mai Mai bị giọng nói đột nhiên xuất hiện bên tai làm cho hoảng sợ.
Quay đầu lại nhìn lại là Lạc Thần Dật, có chút khó chịu trừng mắt anh, "Tôi đâu có nghe lén, tôi là quang minh chính đại nghe!"
Lạc Thần Dật thấy cô già mồm át lẽ phải không có phản bác cô, nhưng ý cười càng sâu.
Hàn Mai Mai nhìn anh ta cười như bị bệnh thần kinh.
"Tôi gần đây có chút bận rộn, cho nên không có đi tìm em, em sẽ không tức giận tôi chứ." Lạc Thần Dật thấp giọng nói.
"Anh là ai của tôi chứ. Anh như thế nào, cùng tôi có cái gì quan hệ." Hàn Mai Mai thở phì phì nói. Xin đừng làm như chúng ta rất thân thiết vậy có được hay không! Lạc Thần Dật nghe thấy Hàn Mai Mai nói như vậy cũng không tức giận.
Anh dựa vào Hàn Mai Mai rất gần, Hàn Mai Mai có chút không quen.
Vừa lúc cô cũng không có hứng thú tiếp tục nghe chuyện người ta nữa, nhấc chân rời đi. Nhưng Lạc Thần Dật lại nghênh ngang theo sát phía sau cô.
Đi tới một đoạn đường, Hàn Mai Mai cảm thấy được cực kỳ phiền, xoay người chống nạnh trừng mắt với anh, "Anh đi theo tôi làm gì?"
"Nơi này chỉ có con đường này, tôi cũng phải đi vào đại sảnh." Lạc Thần Dật có chút vô tội nói.
Hàn Mai Mai nhìn chung quanh, mọi chuyện anh ta nói giống như đều là thật vậy. Cô nghĩ không ra phải phản bác thế nào, hừ một tiếng đi về phía trước.
"Chẳng lẽ em rất muốn để cho tôi đi theo em? Muốn như vậy..." Lạc Thần Dật trêu chọc còn chưa có nói xong
Đã bị Hàn Mai Mai kéo đến tường đằng sau tường, cô vươn ngón trỏ làm một động tác xùy.
Lạc Thần Dật mang theo ý cười, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp.
"Tôi biết rồi. Đúng rồi, vẫn còn một chuyện, cậu đi làm cho tôi. Vạn lần không được lộ ra dấu vết."
Hàn Mai Mai vểnh tai nghe nội dung cuộc gọi của ba Hàn, trực giác có quan hệ tới mình.
Cô vừa mới thấy thần sắc ba Hàn vội vàng chạy đến cảm thấy không có chuyện tốt gì, thật may bên này không có đèn, ba Hàn không có chú ý đến cô.
"Dự án làng du lịch hiện tại do con ranh chết tiệt kia thực hiện, cậu chuẩn bị cho tôi chút chuyện. Tìm vài người đi mấy nhà hộ dân bị cưỡng chế làm ồn ào một phen, nhiệt náo càng lớn càng tốt. Hừ hừ, sau đó cậu đem chuyện này thông báo cho truyền thông." Ba Hàn âm trầm nói.
Hàn Mai Mai mặt không chút thay đổi nghe, trong lòng may mắn, thật may người này không phải ba thật của cô, không thì tâm cô nhất định bị tổn thương rất nặng.
Lại vì lợi ích của mình, đi ám toán con gái thân sinh của mình, loại người nhue ba Hàn đúng là một cực phẩm.
Không lâu sau, ba Hàn nói chuyện điện thoại xong, liền rời đi. Hàn Mai Mai còn đang tiêu hóa tin tức trong cuộc điện thoại vừa rồi.
"Tôi có thể lý giải vì em đang yêu thương nhung nhớ hay không?"
Lạc Thần Dật trêu ghẹo, kéo Hàn Mai Mai lại, giờ cô mới phát hiện cô tựa cả người vào người Lạc Thần Dật, mà tay cô còn ôm eo anh. Mặt cô vừa lúc dán vào ngực của anh, anh chỉ cần cúi thấp đầu là có thể hôn được cô rồi.
Hàn Mai Mai lập tức nhảy ra thật xa, ghét bỏ nhìn Lạc Thần Dật, giống như anh là vi rút gây bệnh vậy.
"Em vừa mới ôm ấp tôi như thế, hiện tại lại muốn trở mặt hay sao?" Lạc Thần Dật hơi hất mày, một bộ biểu tình ‘tôi biết em là người bội tình bạc nghĩa mà’.
"Anh, anh bệnh thần kinh!" Hàn Mai Mai kìm nén hồi lâu, thốt ra một câu này. Cô nói ra những lời này liền bỏ chạy.
Hàn Mai Mai vừa đến đại sảnh, Ôn Hân Nghiên liền tìm được cô, kéo cô đến một bên, "Tớ vừa mới nghe thấy ba cậu thu đứa con riêng kia làm con gái nuôi, loại chuyện này mà bọn họ cũng làm được. Đúng là không biết xấu hổ! Con nhỏ kia, vừa rồi còn muốn vu hãm cậu đẩy cô ta. Tớ thấy cô ta chán sống rồi."
Hàn Mai Mai biết Ôn Hân Nghiên lo lắng cho cô, vội vàng trấn an, "Chỉ là mấy mánh khóe nhỏ, không có gì, tớ sẽ không để mình chịu thiệt thòi. Hiện tại chỉ là một đứa con gái nuôi, không có ảnh hưởng gì, mà đứa con gái nuôi này nhà họ Hàn sẽ không thừa nhận. Bọn họ như thế, nếu chấp nhận, đấy thật đúng là cho bọn họ mặt mũi rồi. Cậu không cần lo lắng cho tớ."
Ôn Hân Nghiên sắc mặt hoãn hoãn, cô cũng hiểu được Hàn Mai Mai so với trước kia thành thục hơn, mà còn so với cô bình tĩnh hơn, cũng yên tâm, thay đổi đề tài, "Đúng rồi, khoảng thời gian trước An Ny mua một chiếc du thuyền, vài ngày nữa chúng ta đi ra biển chơi đi. Cậu cũng phải tới."
"Cậu có biết, tớ hiện tại mới vừa tiếp nhận công ty, công việc thật sự nhiều lắm..."
"Được rồi được rồi, tớ biết cậu muốn dùng lý do này để đối phó. Đã bao lâu rồi cậu không có đi chơi cùng bọn tớ. Gọi điện thoại cho cậu vài lần, cậu đều nói muốn quản lí công ty. Nhiều giám đốc như vậy, sao chỉ có mình cậu bận nhất? Lần này cậu cũng đừng hòng chạy trốn nữa. Tớ và Tiểu Vân bọn họ đều đã thương lượng qua. Cùng ngày 10/1 được nghỉ chúng ta đi ra biển. Tớ cũng không tin Hàn thị các cậu vẫn phải đi làm vào thời gian đó. Đây chính là cố ý vì cậu mà chọn ngày, cho nên cậu không đến?" Ôn Hân Nghiên u oán nói.
Hàn Mai Mai nghe xong đành phải đáp ứng.
Cô ngẩng đầu thấy Trình Khả Hinh cũng ra đại sảnh, thay đổi toàn thân lễ phục, khóe mắt đuôi mày biểu lộ phong tình, xem ra vừa rồi rất thoải mái.
Mà cách đó không xa Đàm Gia Hi thâm tình nhìn Trình Khả Hinh, hai người thường thường nhìn nhau cười, giống như toàn bộ thế giới chỉ có hai người bọn họ vậy.
Hàn Mai Mai nổi da gà, kỳ thật này hai người họ kết hợp với nhau rất hợp.
Nữ chủ tính cách ngoan cường nhất định có thể chế trụ Đàm Gia Hi.
Hàn Mai Mai nhớ trong tiểu thuyết, nhà Đàm Gia Hi là làm chính trị, mà còn bò lên vị trí khá cao, nhưng bởi vì Đàm Gia Hi bắt cóc nữ chủ, nhóm người nam chủ liên hợp lại khiến cho nhà họ Đàm bị phá hủy. Sau cùng Đàm Gia Hi phải tự sát.
Sau cùng nhà họ Đàm đổ xuống, bắt cóc nữ chủ chỉ là một phần nguyên nhân, còn có một phần nguyên nhân là bởi vì Đàm lão gia.
Vườn hoa nhỏ không có náo nhiệt như trong biệt thự, ngược lại lại rất vắng vẻ.
Hàn Mai Mai đột nhiên nghe thấy có chút thanh âm kỳ quái, lòng hiếu kỳ nổi loạn, cô chầm chậm đi đến nơi phát ra âm thanh đó.
"Uh`m... Uh`m... Anh nhanh lên buông..."
"Đừng, lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã thích em rồi."
"Uh`m... Thật vậy không? Uh`m..."
"..."
Là từ trong một căn phòng truyền đến, vừa lúc căn phòng kia ở lầu một mà còn không có đóng cửa sổ.
Hàn Mai Mai vốn nghĩ muốn quay đầu đi, nhưng giọng nói này rất quen thuộc. Cô nghĩ nghĩ rồi tiến lại gần cánh cửa sổ, tận lực không để mình phát ra âm thanh gì.
Xuyên thấu qua khe hở, cô kinh ngạc thấy người ở bên trong lại là Trình Khả Hinh và Đàm Gia Hi. Mà Trình Khả Hinh chỉ vây quanh một tấm khăn tắm. Hai người hôn đến khó khăn, cực kì gợi tình.
"Không nghĩ tới, Mai Mai em lại có sở thích ở góc tường nhìn trộm người ta ân ái."
Hàn Mai Mai bị giọng nói đột nhiên xuất hiện bên tai làm cho hoảng sợ.
Quay đầu lại nhìn lại là Lạc Thần Dật, có chút khó chịu trừng mắt anh, "Tôi đâu có nghe lén, tôi là quang minh chính đại nghe!"
Lạc Thần Dật thấy cô già mồm át lẽ phải không có phản bác cô, nhưng ý cười càng sâu.
Hàn Mai Mai nhìn anh ta cười như bị bệnh thần kinh.
"Tôi gần đây có chút bận rộn, cho nên không có đi tìm em, em sẽ không tức giận tôi chứ." Lạc Thần Dật thấp giọng nói.
"Anh là ai của tôi chứ. Anh như thế nào, cùng tôi có cái gì quan hệ." Hàn Mai Mai thở phì phì nói. Xin đừng làm như chúng ta rất thân thiết vậy có được hay không! Lạc Thần Dật nghe thấy Hàn Mai Mai nói như vậy cũng không tức giận.
Anh dựa vào Hàn Mai Mai rất gần, Hàn Mai Mai có chút không quen.
Vừa lúc cô cũng không có hứng thú tiếp tục nghe chuyện người ta nữa, nhấc chân rời đi. Nhưng Lạc Thần Dật lại nghênh ngang theo sát phía sau cô.
Đi tới một đoạn đường, Hàn Mai Mai cảm thấy được cực kỳ phiền, xoay người chống nạnh trừng mắt với anh, "Anh đi theo tôi làm gì?"
"Nơi này chỉ có con đường này, tôi cũng phải đi vào đại sảnh." Lạc Thần Dật có chút vô tội nói.
Hàn Mai Mai nhìn chung quanh, mọi chuyện anh ta nói giống như đều là thật vậy. Cô nghĩ không ra phải phản bác thế nào, hừ một tiếng đi về phía trước.
"Chẳng lẽ em rất muốn để cho tôi đi theo em? Muốn như vậy..." Lạc Thần Dật trêu chọc còn chưa có nói xong
Đã bị Hàn Mai Mai kéo đến tường đằng sau tường, cô vươn ngón trỏ làm một động tác xùy.
Lạc Thần Dật mang theo ý cười, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp.
"Tôi biết rồi. Đúng rồi, vẫn còn một chuyện, cậu đi làm cho tôi. Vạn lần không được lộ ra dấu vết."
Hàn Mai Mai vểnh tai nghe nội dung cuộc gọi của ba Hàn, trực giác có quan hệ tới mình.
Cô vừa mới thấy thần sắc ba Hàn vội vàng chạy đến cảm thấy không có chuyện tốt gì, thật may bên này không có đèn, ba Hàn không có chú ý đến cô.
"Dự án làng du lịch hiện tại do con ranh chết tiệt kia thực hiện, cậu chuẩn bị cho tôi chút chuyện. Tìm vài người đi mấy nhà hộ dân bị cưỡng chế làm ồn ào một phen, nhiệt náo càng lớn càng tốt. Hừ hừ, sau đó cậu đem chuyện này thông báo cho truyền thông." Ba Hàn âm trầm nói.
Hàn Mai Mai mặt không chút thay đổi nghe, trong lòng may mắn, thật may người này không phải ba thật của cô, không thì tâm cô nhất định bị tổn thương rất nặng.
Lại vì lợi ích của mình, đi ám toán con gái thân sinh của mình, loại người nhue ba Hàn đúng là một cực phẩm.
Không lâu sau, ba Hàn nói chuyện điện thoại xong, liền rời đi. Hàn Mai Mai còn đang tiêu hóa tin tức trong cuộc điện thoại vừa rồi.
"Tôi có thể lý giải vì em đang yêu thương nhung nhớ hay không?"
Lạc Thần Dật trêu ghẹo, kéo Hàn Mai Mai lại, giờ cô mới phát hiện cô tựa cả người vào người Lạc Thần Dật, mà tay cô còn ôm eo anh. Mặt cô vừa lúc dán vào ngực của anh, anh chỉ cần cúi thấp đầu là có thể hôn được cô rồi.
Hàn Mai Mai lập tức nhảy ra thật xa, ghét bỏ nhìn Lạc Thần Dật, giống như anh là vi rút gây bệnh vậy.
"Em vừa mới ôm ấp tôi như thế, hiện tại lại muốn trở mặt hay sao?" Lạc Thần Dật hơi hất mày, một bộ biểu tình ‘tôi biết em là người bội tình bạc nghĩa mà’.
"Anh, anh bệnh thần kinh!" Hàn Mai Mai kìm nén hồi lâu, thốt ra một câu này. Cô nói ra những lời này liền bỏ chạy.
Hàn Mai Mai vừa đến đại sảnh, Ôn Hân Nghiên liền tìm được cô, kéo cô đến một bên, "Tớ vừa mới nghe thấy ba cậu thu đứa con riêng kia làm con gái nuôi, loại chuyện này mà bọn họ cũng làm được. Đúng là không biết xấu hổ! Con nhỏ kia, vừa rồi còn muốn vu hãm cậu đẩy cô ta. Tớ thấy cô ta chán sống rồi."
Hàn Mai Mai biết Ôn Hân Nghiên lo lắng cho cô, vội vàng trấn an, "Chỉ là mấy mánh khóe nhỏ, không có gì, tớ sẽ không để mình chịu thiệt thòi. Hiện tại chỉ là một đứa con gái nuôi, không có ảnh hưởng gì, mà đứa con gái nuôi này nhà họ Hàn sẽ không thừa nhận. Bọn họ như thế, nếu chấp nhận, đấy thật đúng là cho bọn họ mặt mũi rồi. Cậu không cần lo lắng cho tớ."
Ôn Hân Nghiên sắc mặt hoãn hoãn, cô cũng hiểu được Hàn Mai Mai so với trước kia thành thục hơn, mà còn so với cô bình tĩnh hơn, cũng yên tâm, thay đổi đề tài, "Đúng rồi, khoảng thời gian trước An Ny mua một chiếc du thuyền, vài ngày nữa chúng ta đi ra biển chơi đi. Cậu cũng phải tới."
"Cậu có biết, tớ hiện tại mới vừa tiếp nhận công ty, công việc thật sự nhiều lắm..."
"Được rồi được rồi, tớ biết cậu muốn dùng lý do này để đối phó. Đã bao lâu rồi cậu không có đi chơi cùng bọn tớ. Gọi điện thoại cho cậu vài lần, cậu đều nói muốn quản lí công ty. Nhiều giám đốc như vậy, sao chỉ có mình cậu bận nhất? Lần này cậu cũng đừng hòng chạy trốn nữa. Tớ và Tiểu Vân bọn họ đều đã thương lượng qua. Cùng ngày 10/1 được nghỉ chúng ta đi ra biển. Tớ cũng không tin Hàn thị các cậu vẫn phải đi làm vào thời gian đó. Đây chính là cố ý vì cậu mà chọn ngày, cho nên cậu không đến?" Ôn Hân Nghiên u oán nói.
Hàn Mai Mai nghe xong đành phải đáp ứng.
Cô ngẩng đầu thấy Trình Khả Hinh cũng ra đại sảnh, thay đổi toàn thân lễ phục, khóe mắt đuôi mày biểu lộ phong tình, xem ra vừa rồi rất thoải mái.
Mà cách đó không xa Đàm Gia Hi thâm tình nhìn Trình Khả Hinh, hai người thường thường nhìn nhau cười, giống như toàn bộ thế giới chỉ có hai người bọn họ vậy.
Hàn Mai Mai nổi da gà, kỳ thật này hai người họ kết hợp với nhau rất hợp.
Nữ chủ tính cách ngoan cường nhất định có thể chế trụ Đàm Gia Hi.
Hàn Mai Mai nhớ trong tiểu thuyết, nhà Đàm Gia Hi là làm chính trị, mà còn bò lên vị trí khá cao, nhưng bởi vì Đàm Gia Hi bắt cóc nữ chủ, nhóm người nam chủ liên hợp lại khiến cho nhà họ Đàm bị phá hủy. Sau cùng Đàm Gia Hi phải tự sát.
Sau cùng nhà họ Đàm đổ xuống, bắt cóc nữ chủ chỉ là một phần nguyên nhân, còn có một phần nguyên nhân là bởi vì Đàm lão gia.
Danh sách chương