Hàn Mai Mai đi vào đưa cà phê cho Ngụy Nhất Minh.
Sau khi đặt xuống, chuẩn bị đi ra.
Ngụy Nhất Minh đột nhiên gọi cô lại, "Tối hôm nay có một bữa tiệc, cô đi cùng tôi."
Hàn Mai Mai nghe thấy sửng sốt một phen, trong tiểu thuyết, Ngụy Nhất Minh cực kỳ chán ghét cô, hôm nay cô quan sát thấy lại không có chán ghét như tưởng tượng, nhưng vẫn rất lạnh nhạt. Cho nên đột nhiên gọi cô đi dự tiệc, làm cho người ta cực kỳ khó hiểu.
Hàn Mai Mai nhớ rõ trong tiểu thuyết, lần đầu tiên nam chủ và nữ chủ chạm mặt là trong một bữa tiệc, lần đầu tiên nam chủ nhìn thấy liền giật nảy mình, sau đó mãnh liệt theo đuổi nữ chủ. Chẳng lẽ là bây giờ? Cô theo bản năng liền cự tuyệt, "Không phải còn có chị Vương sao? Anh để cho chị Vương đi cùng anh đi." Việc này vẫn đều là chị Vương phụ trách.
"Chị Vương có việc." Ngụy Nhất Minh nói xong câu đó, liền không để ý phản ứng Hàn Mai Mai, cúi đầu xem xét văn kiện. Như là tuyên bố, cứ như vậy quyết định, tôi bề bộn nhiều việc, cô đừng lấy việc nhỏ ấy làm phiền tôi.
Cô quẹt miệng một phen, đành phải đi ra.
Thấy cô đi ra ngoài, Ngụy Nhất Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt có vẻ đăm chiêu, cô thật sự khác trước kia rất nhiều. Trước đây mà cho cô đi tham gia mấy bữa tiệc như vậy, không biết cô sẽ có bao nhiêu hưng phấn. Hiện tại lại là bộ dáng tránh lé không kịp.
Chẳng lẽ thật sự giống như Hứa Tu Kiệt nói vậy, cô để ý nhà họ Lục? Hay cô để ý người đàn ông ngày hôm đó?
Chị Vương để cho Hàn Mai Mai tan tầm trước hai giờ, về nhà chuẩn bị, đến giờ Ngụy Tổng sẽ đến đón cô.
Hàn Mai Mai về nhà, tắm rửa,die ndanl equyd on.com sau đó từ phòng thay đồ, chọn một bộ lễ phục màu lam. Bộ trang phục này không quá lộ liễu thích hợp với bữa tiệc hôm nay. Cô chỉ là trợ lý nhỏ của Ngụy Nhất Minh, cho nên ăn mặc như vậy mới hợp lý.
Cô buộc tóc mình lên, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, sau đó chọn một chiếc vòng cổ.
Hàn Mai Mai nhìn chính mình trong gương nhịn không được mỉm cười.
Không bao lâu liền nghe thấy tiếng chuông cửa, chắc là Ngụy Nhất Minh lái xe tới đón cô.
"Tiểu thư, cô nhanh lên. Ngụy Tổng ở dưới chờ cô." Dì Trương cười đến không khép miệng được. Bà biết tiểu thư nhà họ cực kỳ thích Ngụy Tổng, tuy nhiên bà cũng không cảm thấy Ngụy tổng này tốt lắm, luôn luôn nghiêm mặt. Nhưng không có biện pháp ai bảo tiểu thư nhà họ lại thích cơ chứ. Mà Ngụy Tổng này, trước kia tiểu thư vẫn mời cậu ta đến nhà chơi, đều không có tới. Hôm nay lại đến đây. Tiểu thư biết Ngụy Tổng tự mình tới đón cô ấy nhất định sẽ rất cao hứng.
Hàn Mai Mai nghe thấy, hơi hơi giật mình một phen, lại nhìn mình trong gương, sau đó đi xuống lầu.
"Sao anh lại tới đây?" Hàn Mai Mai xuống cầu thang thấy Ngụy Nhất Minh đang ngồi trên sofa mở miệng hỏi.
Ngụy Nhất Minh không có trả lời cô, mà đánh giá cô, "Như vậy rất đẹp." (đẹp cũng k đến lượt anh rồi)
"Cái gì?" Vừa rồi câu nói của Ngụy Nhất Minh khiến Hàn Mai Mai có chút không dám tin.
Ngụy Nhất Minh mất tự nhiên khụ một phen, sau đó xoay người đi ra cửa, "Nhanh lên đi."
Hàn Mai Mai lôi kéo váy chạy chậm đi theo phía sau anh ta.
Dì Trương ở phía sau nhìn nhịn không được cười trộm, trừ bỏ Ngụy Tổng không cười, hai người nhìn qua thật đúng là xứng đôi. Trai tài gái sắc! Mà Ngụy Tổng thái độ rõ ràng so với trước kia tốt hơn rất nhiều.
"Nhất Minh, đã lâu không gặp."
Ngụy Nhất Minh mang theo Hàn Mai Mai xuất hiện ở đại sảnh, liền có người đến chào hỏi.
"Bác Trương, xin chào." Ngụy Nhất Minh cực kỳ có lễ phép chào hỏi, sau đó bắt tay.
Hàn Mai Mai cảm thấy Ngụy Nhất Minh khác hẳn bình thường. Mọi khi đều treo tấm biển ‘Người sống chớ lại gần’, hiện tại biến thành một vãn bối tươi cười ân cần.
Đây là thương nhân dối trá!
Hàn Mai Mai rất nhanh liền chú ý tới, ba Hàn cũng ở đây, mà bên cạnh đi theo lại là Trình Khả Hinh.
Hàn Mai Mai biết lúc này Trình Khả Hinh cũng đã sớm vào xí nghiệp Hàn thị, hơn nữa còn cùng Trình Chí Dũng tay cầm tay.
"Tôi qua bên kia nghỉ ngơi một chút." Hàn Mai Mai nói nhỏ với Ngụy Nhất Minh.
Ngụy Nhất Minh gật đầu một cái.
Hàn Mai Mai cẩn thận một chút, chọn một chỗ vắng người vừa ăn điểm tâm nhỏ, vừa quan sát bọn họ.
"Trình tổng, vị này là con gái của ông hay sao vậy?" Thấy một người đàn ông trung niên ưỡn bụng đi tới hỏi, tiến lên ân cần nói, "Con gái ông thật đúng là xinh đẹp.”
Hàn Mai Mai trước kia không có kiên nhẫn tham gia mấy bữa tiệc như này, cho nên một số người không biết cô. Xem ra người này xem Trình Khả Hinh thành Hàn Mai Mai rồi.
Mà ý vị sâu xa chính là, Trình Chí Dũng cũng không có giải thích gì, mà tiếp tục cùng người khác nói chuyện phiếm.
Trình Khả Hinh bị coi là Hàn tiểu thư lại không có ý kiến phản bác nào, mà còn có phần dương dương tự đắc.
Sau khi đặt xuống, chuẩn bị đi ra.
Ngụy Nhất Minh đột nhiên gọi cô lại, "Tối hôm nay có một bữa tiệc, cô đi cùng tôi."
Hàn Mai Mai nghe thấy sửng sốt một phen, trong tiểu thuyết, Ngụy Nhất Minh cực kỳ chán ghét cô, hôm nay cô quan sát thấy lại không có chán ghét như tưởng tượng, nhưng vẫn rất lạnh nhạt. Cho nên đột nhiên gọi cô đi dự tiệc, làm cho người ta cực kỳ khó hiểu.
Hàn Mai Mai nhớ rõ trong tiểu thuyết, lần đầu tiên nam chủ và nữ chủ chạm mặt là trong một bữa tiệc, lần đầu tiên nam chủ nhìn thấy liền giật nảy mình, sau đó mãnh liệt theo đuổi nữ chủ. Chẳng lẽ là bây giờ? Cô theo bản năng liền cự tuyệt, "Không phải còn có chị Vương sao? Anh để cho chị Vương đi cùng anh đi." Việc này vẫn đều là chị Vương phụ trách.
"Chị Vương có việc." Ngụy Nhất Minh nói xong câu đó, liền không để ý phản ứng Hàn Mai Mai, cúi đầu xem xét văn kiện. Như là tuyên bố, cứ như vậy quyết định, tôi bề bộn nhiều việc, cô đừng lấy việc nhỏ ấy làm phiền tôi.
Cô quẹt miệng một phen, đành phải đi ra.
Thấy cô đi ra ngoài, Ngụy Nhất Minh ngẩng đầu lên, ánh mắt có vẻ đăm chiêu, cô thật sự khác trước kia rất nhiều. Trước đây mà cho cô đi tham gia mấy bữa tiệc như vậy, không biết cô sẽ có bao nhiêu hưng phấn. Hiện tại lại là bộ dáng tránh lé không kịp.
Chẳng lẽ thật sự giống như Hứa Tu Kiệt nói vậy, cô để ý nhà họ Lục? Hay cô để ý người đàn ông ngày hôm đó?
Chị Vương để cho Hàn Mai Mai tan tầm trước hai giờ, về nhà chuẩn bị, đến giờ Ngụy Tổng sẽ đến đón cô.
Hàn Mai Mai về nhà, tắm rửa,die ndanl equyd on.com sau đó từ phòng thay đồ, chọn một bộ lễ phục màu lam. Bộ trang phục này không quá lộ liễu thích hợp với bữa tiệc hôm nay. Cô chỉ là trợ lý nhỏ của Ngụy Nhất Minh, cho nên ăn mặc như vậy mới hợp lý.
Cô buộc tóc mình lên, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, sau đó chọn một chiếc vòng cổ.
Hàn Mai Mai nhìn chính mình trong gương nhịn không được mỉm cười.
Không bao lâu liền nghe thấy tiếng chuông cửa, chắc là Ngụy Nhất Minh lái xe tới đón cô.
"Tiểu thư, cô nhanh lên. Ngụy Tổng ở dưới chờ cô." Dì Trương cười đến không khép miệng được. Bà biết tiểu thư nhà họ cực kỳ thích Ngụy Tổng, tuy nhiên bà cũng không cảm thấy Ngụy tổng này tốt lắm, luôn luôn nghiêm mặt. Nhưng không có biện pháp ai bảo tiểu thư nhà họ lại thích cơ chứ. Mà Ngụy Tổng này, trước kia tiểu thư vẫn mời cậu ta đến nhà chơi, đều không có tới. Hôm nay lại đến đây. Tiểu thư biết Ngụy Tổng tự mình tới đón cô ấy nhất định sẽ rất cao hứng.
Hàn Mai Mai nghe thấy, hơi hơi giật mình một phen, lại nhìn mình trong gương, sau đó đi xuống lầu.
"Sao anh lại tới đây?" Hàn Mai Mai xuống cầu thang thấy Ngụy Nhất Minh đang ngồi trên sofa mở miệng hỏi.
Ngụy Nhất Minh không có trả lời cô, mà đánh giá cô, "Như vậy rất đẹp." (đẹp cũng k đến lượt anh rồi)
"Cái gì?" Vừa rồi câu nói của Ngụy Nhất Minh khiến Hàn Mai Mai có chút không dám tin.
Ngụy Nhất Minh mất tự nhiên khụ một phen, sau đó xoay người đi ra cửa, "Nhanh lên đi."
Hàn Mai Mai lôi kéo váy chạy chậm đi theo phía sau anh ta.
Dì Trương ở phía sau nhìn nhịn không được cười trộm, trừ bỏ Ngụy Tổng không cười, hai người nhìn qua thật đúng là xứng đôi. Trai tài gái sắc! Mà Ngụy Tổng thái độ rõ ràng so với trước kia tốt hơn rất nhiều.
"Nhất Minh, đã lâu không gặp."
Ngụy Nhất Minh mang theo Hàn Mai Mai xuất hiện ở đại sảnh, liền có người đến chào hỏi.
"Bác Trương, xin chào." Ngụy Nhất Minh cực kỳ có lễ phép chào hỏi, sau đó bắt tay.
Hàn Mai Mai cảm thấy Ngụy Nhất Minh khác hẳn bình thường. Mọi khi đều treo tấm biển ‘Người sống chớ lại gần’, hiện tại biến thành một vãn bối tươi cười ân cần.
Đây là thương nhân dối trá!
Hàn Mai Mai rất nhanh liền chú ý tới, ba Hàn cũng ở đây, mà bên cạnh đi theo lại là Trình Khả Hinh.
Hàn Mai Mai biết lúc này Trình Khả Hinh cũng đã sớm vào xí nghiệp Hàn thị, hơn nữa còn cùng Trình Chí Dũng tay cầm tay.
"Tôi qua bên kia nghỉ ngơi một chút." Hàn Mai Mai nói nhỏ với Ngụy Nhất Minh.
Ngụy Nhất Minh gật đầu một cái.
Hàn Mai Mai cẩn thận một chút, chọn một chỗ vắng người vừa ăn điểm tâm nhỏ, vừa quan sát bọn họ.
"Trình tổng, vị này là con gái của ông hay sao vậy?" Thấy một người đàn ông trung niên ưỡn bụng đi tới hỏi, tiến lên ân cần nói, "Con gái ông thật đúng là xinh đẹp.”
Hàn Mai Mai trước kia không có kiên nhẫn tham gia mấy bữa tiệc như này, cho nên một số người không biết cô. Xem ra người này xem Trình Khả Hinh thành Hàn Mai Mai rồi.
Mà ý vị sâu xa chính là, Trình Chí Dũng cũng không có giải thích gì, mà tiếp tục cùng người khác nói chuyện phiếm.
Trình Khả Hinh bị coi là Hàn tiểu thư lại không có ý kiến phản bác nào, mà còn có phần dương dương tự đắc.
Danh sách chương