Lúc này, tại phủ thừa tướng, Tích Sơ đang thật chóng mặt nhìn nha hoàn nhà mình "trang trí" đầu cho mình để đi cung yến.
Nhìn đầu cô bây giờ, không khác gì cái tủ trang sức di động.
Trâm vàng xanh đỏ cài đầy đầu, chấm đỏ chấm xanh nổi bần bậc!
- "..." Ta chính là đi cung yến, không phải đi bán trang sức, ngươi cài nhiều như vậy làm gì? Gãy luôn cái cổ của bà đây rồi!
- "A Châu, ngươi tháo bớt mấy cái này xuống dùm ta, cài một chiếc trâm này là được rồi!" Tốt nhất là khỏi cài cũng được!
Nhìn cây trâm đơn giản mà tiểu thư nhà mình đưa, A Châu liền không chấp nhận.
- "Tiểu thư, tháo bớt thì được, nhưng nếu chỉ cài một cây trâm liền quá đơn giản, dù gì ngài cũng là thiên kim hào môn, không thể để người ngoài đánh giá chúng ta được!"
Tiểu thư nhà nàng là ai? Là kinh thành đệ nhất mỹ nhân lại còn là thiên kim phủ thừa tướng nên phải chú trọng bề ngoài một chút.
Lại nói đây là cung yến, ăn mặc lại càng phải chú trọng!
- "Được, vậy thì tháo bớt!" Tốt nhất vẫn là tháo hết!
- "A Sơ, ngươi xong chưa?"
Lúc này, Hoa thị từ ngoài cửa bước vào, hỏi Tích Sơ.
- "Nương, ta xong rồi, còn tỷ tỷ, nàng chuẩn bị xong chưa?" Tích Sơ cười cười, hỏi.
- "Nàng xong rồi, đang ngồi trên xe ngựa chờ ngươi!"
- "Đi thôi nương, chúng ta đi!"
Vừa lên xe ngựa, Tích Sơ liền nhìn thấy một ánh mắt lạnh băng nhìn về phía cô.
Nhìn thấy nữ chính đại nhân nhìn mình, Tích Sơ chỉ cười cười, rồi ngồi xuống vị trí đối diện nàng ta.
Hệ thống, ngươi mau ra đây!
Ngươi nhìn xem, ta lại bị ức hiếp!
[Ký chủ, cô không cần tố cáo!] Đi đối đầu cùng một đám sát thủ sao cô không than đi!
Quà đâu? Quà nhiệm vụ kỳ trước của ta đâu? Điểm đâu?
[...] Quả nhiên gọi nó ra là có chủ đích! Ký chủ mưu mô!
Ngươi còn không mau trả lời?
[Sau này làm nhiệm vụ, điểm sẽ được hệ thống tích lũy cho ký chủ!]
Ta mới không cần!
Lỡ ngươi chơi bẩn trừ điểm của ta thì sao?
Ta phá vị diện đỡ tức à?
[...] Bổn hệ thống mới không chơi bẩn! Ký chủ mới chơi bẩn, cả nhà cô đều chơi bẩn!
[Nếu phá vị diện, ký chủ sẽ bị trừng phạt thích đáng!] Cô mà phá là bổn hệ thống thịt cô!
Hệ thống chết tiệt!
Quả nhiên là hệ thống dõm!
Lúc này, Tích Sơ đã quên đi sự hiện diện của "hầm băng" Lăng Khiết Mai ngồi đối diện mình.
Lăng Khiết Mai âm thầm đánh giá Tích Sơ, chỉ cảm thấy mặc dù chỉ thấy cô ngồi yên, nhưng không biết vì sao, không khí xung quanh Tích Sơ làm nàng ta cảm giác như một luồng sát khí thật khủng khiếp đang nhìn chằm chằm nàng ta.
- "Muội muội hôm nay thật xinh đẹp!" Lăng Khiết Mai bỗng nhiên mở lời trước đánh vỡ không không khí quỷ dị trong xe.
- "Ta biết ta đẹp!" Tích Sơ cười cười đáp lại lời khen của nàng ta.
- "..." Còn có người nói như thế sao? Ngươi biết ngươi đẹp, ta còn không biết đâu!
Không khí trong xe lại lâm vào quỷ dị im lặng, Tích Sơ nhắm mắt dưỡng thần, không để ý Lăng Khiết Mai nữa.
Người ta là nữ chính?
Để ý người ta làm gì?
Ta mới không phải nam chính!!!
Ngủ, lát đi nghịch tập!!
Nhìn đầu cô bây giờ, không khác gì cái tủ trang sức di động.
Trâm vàng xanh đỏ cài đầy đầu, chấm đỏ chấm xanh nổi bần bậc!
- "..." Ta chính là đi cung yến, không phải đi bán trang sức, ngươi cài nhiều như vậy làm gì? Gãy luôn cái cổ của bà đây rồi!
- "A Châu, ngươi tháo bớt mấy cái này xuống dùm ta, cài một chiếc trâm này là được rồi!" Tốt nhất là khỏi cài cũng được!
Nhìn cây trâm đơn giản mà tiểu thư nhà mình đưa, A Châu liền không chấp nhận.
- "Tiểu thư, tháo bớt thì được, nhưng nếu chỉ cài một cây trâm liền quá đơn giản, dù gì ngài cũng là thiên kim hào môn, không thể để người ngoài đánh giá chúng ta được!"
Tiểu thư nhà nàng là ai? Là kinh thành đệ nhất mỹ nhân lại còn là thiên kim phủ thừa tướng nên phải chú trọng bề ngoài một chút.
Lại nói đây là cung yến, ăn mặc lại càng phải chú trọng!
- "Được, vậy thì tháo bớt!" Tốt nhất vẫn là tháo hết!
- "A Sơ, ngươi xong chưa?"
Lúc này, Hoa thị từ ngoài cửa bước vào, hỏi Tích Sơ.
- "Nương, ta xong rồi, còn tỷ tỷ, nàng chuẩn bị xong chưa?" Tích Sơ cười cười, hỏi.
- "Nàng xong rồi, đang ngồi trên xe ngựa chờ ngươi!"
- "Đi thôi nương, chúng ta đi!"
Vừa lên xe ngựa, Tích Sơ liền nhìn thấy một ánh mắt lạnh băng nhìn về phía cô.
Nhìn thấy nữ chính đại nhân nhìn mình, Tích Sơ chỉ cười cười, rồi ngồi xuống vị trí đối diện nàng ta.
Hệ thống, ngươi mau ra đây!
Ngươi nhìn xem, ta lại bị ức hiếp!
[Ký chủ, cô không cần tố cáo!] Đi đối đầu cùng một đám sát thủ sao cô không than đi!
Quà đâu? Quà nhiệm vụ kỳ trước của ta đâu? Điểm đâu?
[...] Quả nhiên gọi nó ra là có chủ đích! Ký chủ mưu mô!
Ngươi còn không mau trả lời?
[Sau này làm nhiệm vụ, điểm sẽ được hệ thống tích lũy cho ký chủ!]
Ta mới không cần!
Lỡ ngươi chơi bẩn trừ điểm của ta thì sao?
Ta phá vị diện đỡ tức à?
[...] Bổn hệ thống mới không chơi bẩn! Ký chủ mới chơi bẩn, cả nhà cô đều chơi bẩn!
[Nếu phá vị diện, ký chủ sẽ bị trừng phạt thích đáng!] Cô mà phá là bổn hệ thống thịt cô!
Hệ thống chết tiệt!
Quả nhiên là hệ thống dõm!
Lúc này, Tích Sơ đã quên đi sự hiện diện của "hầm băng" Lăng Khiết Mai ngồi đối diện mình.
Lăng Khiết Mai âm thầm đánh giá Tích Sơ, chỉ cảm thấy mặc dù chỉ thấy cô ngồi yên, nhưng không biết vì sao, không khí xung quanh Tích Sơ làm nàng ta cảm giác như một luồng sát khí thật khủng khiếp đang nhìn chằm chằm nàng ta.
- "Muội muội hôm nay thật xinh đẹp!" Lăng Khiết Mai bỗng nhiên mở lời trước đánh vỡ không không khí quỷ dị trong xe.
- "Ta biết ta đẹp!" Tích Sơ cười cười đáp lại lời khen của nàng ta.
- "..." Còn có người nói như thế sao? Ngươi biết ngươi đẹp, ta còn không biết đâu!
Không khí trong xe lại lâm vào quỷ dị im lặng, Tích Sơ nhắm mắt dưỡng thần, không để ý Lăng Khiết Mai nữa.
Người ta là nữ chính?
Để ý người ta làm gì?
Ta mới không phải nam chính!!!
Ngủ, lát đi nghịch tập!!
Danh sách chương