Lúc nãy khi ôm Tiểu Y, anh đã vô tình nhìn thấy dấu hôn nhạt trên cổ cô ấy, đã vậy còn thêm dáng đi "cố chịu đựng" nữa thì có ngốc cỡ nào anh cũng biết Tiểu Y đã trải qua chuyện gì!

Đáng chết! Là ai? Ai xứng đáng có được bảo bối của anh?

...

Khi vừa chuyển đến Lạc Gia, Lạc Tử Dật vẫn chưa thích nghi được với mọi thứ nên hắn rất cô đơn, lúc đó Tiểu Y đã xuất hiện trước mắt hắn và cười nói:

"Anh hai đừng buồn nữa, từ giờ chúng ta sẽ là một gia đình"

Câu nói đó đã mở ra hy vọng cho hắn, lần đầu tiên hắn có suy nghĩ muốn bảo vệ một người, làm cho người đó có thể sống yên yên ổn ổn cả một đời, để người đó mãi mãi tươi cười như vậy...

Ước muốn bảo vệ đó càng lớn lên theo thời gian và bệnh khống muội của hắn hình như càng nặng, không muốn em ấy có bất kỳ quan hệ nào với những nam nhân xấu xa ở thế giới bên ngoài, muốn hảo hảo yêu thương em ấy và muốn tâm của Tiểu Y chỉ chứa một mình hắn..

Có lẽ, tiểu Y là người quan trọng nhất trong cuộc đời dài dằng dẳng này của hắn..

Là em gái cùng cha khác mẹ với hắn..

Hắn nhất định sẽ nhìn tiểu Y lớn lên, trao tay cô cho một nam nhân nào đó trong lễ đường, chắc hắn sẽ rất hạnh phúc...

...

Nhưng cho đến ngày hôm nay, anh nhận ra, Tiểu Y đã bị một nam nhân xấu xa lừa gạt mất rồi!

Nghĩ đến cô hạnh phúc bên người khác, hắn lại nổi giận.

Hắn biết rằng em gái bé nhỏ của mình đã lớn thật rồi, không cầm mình bảo hộ nữa..

Sắc mặt Lạc Tử Dật trở nên cực kỳ kém.

Nhưng hắn chợt nghĩ, chỉ cần hắn trở nên cường đại thì chẳng phải sẽ có thể bảo vệ tiểu Y hay sao?

Đồng thời còn phải tiêu diệt nam nhân xấu xa đã lừa gạt tiểu Y nữa!

Nhưng Lạc Tử Dật suy đi tính lại cũng không nghĩ rằng nam nhân xấu xa dụ dỗ muội muội mình cũng không phải dạng vừa, bọn họ đều là những con người cao ngạo xuất chúng luôn đứng trên người khác, những con sói chính hiệu...và tất cả đều phải chờ vào nhân vật chính - Thánh Y có đồng ý hay không nữa!

...

Trước cửa biệt thự Lạc Gia, có một chiếc xe Audi A8 sang trọng đang đậu. Lạc Tử Dật bước xuống xe, nhanh nhẹn chạy qua bên kia xe mở cửa cho Thánh Y.

Hôm nay cô mặc chiếc áo sơ mi trắng tay xanh kết hợp với váy ren trắng, giày cao gót mày da trông rất dịu dàng, thanh nhã.

"Vào thôi"

Lạc Tử Dật sau khi kiểm tra dấu vân tay để mở cửa xong liền dắt tay Thánh Y bước vào Lạc Gia.

Có thể nói tòa lâu đài ở Paris của cô còn kém xa vài phần so với tòa nhà chính này của Lạc Gia. Những dãy nhà cao lớn tiếp nối nhau, hồ bơi diện rộng, sân vườn đồ sộ có thể chơi tennis, bóng rổ, bóng đá,..hay tổ chức tiệc ngòai trời. Theo trí nhớ của nguyên chủ cũ thì mỗi người trong Lạc Gia đều có một khu nhà riêng cho mình, một khu nhà này so sánh với bên ngoài chính là vài căn villa!

Ở hướng bắc chính là khu nhà A và B, hai nơi hiện đại và sang trọng nhất Lạc Gia dành cho Lạc Quân và Lạc Tử Dật sống. Phía nam là khu C cho ba mẹ con Trần Tuyết và khu D dành cho khách. Phía tây là khu E cho người hầu và nhà kho. Phía đông là khu F, nơi để giải trí bằng các bộ môn thể thao hay tiệc trà. Còn lại khu trung tâm là nơi để nghị sự và các thành viên trong gia đình tụ lại ăn bữa cơm hay có lễ tiệc.

...

Trên đường đi cũng có không ít nhân bàn tán về hai người nhưng đều bị ánh mắt cảnh cáo của Lạc Tử Dật làm cho sợ hãi mặt trắng bệch. Sau đó hắn lại giải thích với Thánh Y.

"Thật ra là em trở về quá bất ngờ nên mọi người không hay biết gì cả, ngay đến anh còn mới biết gần đây nên không thể chào đón em trở về một cách hoành tráng như bao người. Nhưng Tiểu Y à em hãy yên tâm đi, bữa tiệc chào mừng em sẽ chính là bữa tiệc sang trọng và bậc nhất ở giới thượng lưu này!"

"Ách... Anh không cần phải làm như thế đâu. Em không để tâm cho lắm những chuyện như vậy"

Dù sao kiếp trước không ai chào đón mình cũng đã quen rồi, nên có cũng được, không có cũng không sao.

"Nhưng anh để tâm, em chính là viên minh châu của Lạc Gia sao có thể không đãi tiệc long trọng, nếu không bọn người trong giới thượng lưu chắc chắn sẽ khi dễ em gái của Lạc Tử Dật này"

Thật ra bọn người đó muốn bắt nạt Tiểu Y cũng không phải dễ, còn phải coi hắn có đồng ý không đã! Nhưng hắn rất muốn nhìn thấy Tiểu Y mặc dạ phục a.

Cuối cùng Thánh Y cũng phải chịu thua khả năng thuyết phục tài giỏi của Lạc tổng mà chấp nhận.

"Thôi được, tùy anh"

"Hảo"

Tâm trạng của Lạc Tử Dật lúc này phải nói là rất tốt nhưng không ngờ, người phá đi niềm vui đó lại xuất hiện đúng lúc này.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

#Hết chương 13:))

-Gray-
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện