" Vậy ta muốn ngươi nợ ta suốt kiếp này."

Nghe lời này Mộ Ly không biết cố ý hay là vô tình thủ pháp ra tay ngoan độc hơn, khiến Lưu Nhiên đau đớn kêu rên.

" Đau chết ta rồi."

Đường đường nam tử hán lúc này kêu la thãm thiết như bị chọc tiết, Mộ Ly sâu hằm liếc hắn, tay không khoan nhượng ôm lấy eo hắn một mạch ra khỏi động phủ.

" Ta đã giúp ngươi bức ra độc tố, xem như không ai nợ ai, bây giờ trở về cho ta."

Một đường tức tốc đi ra, mặc cho Lưu Nhiên dãy dụa chống cự, Mộ Ly đi ra động phủ đã không thấy hai tên vô lương tâm kia đành kiếm một tên đệ tử giao phó người này.

Động phủ gần tàng kinh các, nơi đây cũng có đệ tử qua lại không ít, vừa ra khỏi đào viên liên bắt gặp một tên đệ tử ngoại môn.

" Tiểu tử." Mộ Ly tâm tình phiền muộn, buộc miệng xưng hô tục khí.

Tên đệ tử này nghe người khác nãi nãi gọi mình tiểu tử, tức tốc quay lại muốn mắng ngươi đây gọi ai, lại thấy trước mắt người khiến hắn ngẫn ngơ chết đứng.

Hắn mặc dù nhập môn mới ít năm nhưng từng thấy qua vô số mỹ nữ sư tỷ sư muội, từng quan khán từ xa song kiêu tiên tử mỹ danh, mỗi lần nhìn những xinh đẹp tiên tử này, không những hắn mà ngay cả nam nữ đệ tử đều đỏ mắt không thôi, vốn tưởng rằng bọn họ là bên trong tuyệt luân nhất mỹ mạo lại không ngờ người trước mắt lại thắng bọn họ một bậc, nội khí chất luận dung mạo có thể xem Thái Nhất tông đệ nhất mỹ nữ thậm chí là đông vực đệ nhất mỹ nữ.

Mộ Ly vốn phiền muộn, thân mang theo Lưu Nhiên cấp tốc muốn vứt bỏ cái tên phiền phức này nhưng không để ý mình quên mang theo mặt nạ, thấy tên tiểu tử ngây ngốc chết đứng tại đó, vốn tưởng hắn bị mình bức nhân khí thế nên mói như vậy Mộ Ly cũng không để ý tới, mạnh tay ném người về phía hắn lại không quên đưa cho Lưu Nhiên một túi trữ vật bồ đào.

" Vị này sư đệ, hắn là tân nhập môn để tử lần này, thỉnh ngươi sắp xếp hắn đến ngoại môn thu thập một phen, làm phiền sư đệ ngươi." Mộ Ly chỉ vào Lưu Nhiên giải thích lại nhìn vào tên để tử, thấy hắn không có trả lời lại thất thố chảy máu cam, mất kiểm soát nước vãi chảy xuống.

Mộ Ly sực nhớ đến mình chưa mang theo mặt nạ, thiên phú thần thông không lưu thủ tản mát ra, ý muốn đe doạ đối phương không đem chuyện này ra ngoài.

Thấy đấy phương chật vật tỉnh táo lại, Mộ Ly thần hình biến mất không thấy, phía dưới không thể động thân Lưu Nhiên lời mang hăm dọ với tên để tử.

" Còn nhìn, có tin ta móc mắt ngươi."

.............................................................................

Mộ Ly về đến động phủ tâm tình cảm thấy ễu oải, nàng không biết rằng bởi vì vô tình lần này mà khiến tông môn có một lưu truyền đệ tử bên tai, có người nói nàng xinh đẹp hơn cả song kiêu tiên tử, lại có người nói nàng là một bộ mặt quỷ đáng sợ, một truyền mười, mười truyền một trăm, Mộ Ly dung mạo chính là hiện nay khiến các đệ tử tò mò.

Mộ Ly nghĩ đến phiền phức sắp đến thở dài không thôi, nhưng lại nghĩ đến lần này thu hoạch Mộ Ly tâm tình tốt hơn rất nhiều.

Lần này xuất môn vốn giải quyết hôn sự chuyện, lại không nghĩ rằng một chuyến ngộ đạo khiến đạo tâm kiên định hơn, lại còn tiếp cận luyện khí kỳ tầng mười một bình cảnh. Nói về vấn đề tu vi, Mộ Ly vốn tốc độ không chậm nhưng bởi vì nàng cố tình áp súc linh khí, lại rèn luyện linh khí tinh thuần chí cực nên mãi mới đạt luyện khí tầng mười.

Thứ hai thu hoạch chính là một kiện cực phẩm pháp bảo, Mộ Ly lấy ra Ẩn Sát quan sát, một thân đen nhánh chuỷ thủ, phía trên hàn quang lấp loé đủ thấy chuỷ thủ sắc bén dị thường, món pháp bảo này rất thích hợp cho việc đánh lén địch nhân. Mộ Ly tác phong chiến đấu không phải giống như người trong chính đạo, chỉ cần có thể chiến thắng bất kỳ thủ đoạn ngoan độc nào nàng cũng có thể sử dụng, nhưng điều này còn tuỳ thuộc địch nhân là loại người nào.

Lần trước mạnh mẽ thu Ẩn Sát vào không gian mặc dù mới đơn giản lau đi thần thức ẩn ký, nhưng vẫn vòn một tia nhàn nhạt, ấn ký mỏng manh vậy cho thấy người luyện hoá chỉ mới luyện hoá gần đây.

Nhật nguyệt luân chuyển, mới đây đã đến ngày bí cảnh mở ra.

Mộ Ly một thân hắc bào đi ra động phủ, quanh thân khí thế trầm ổn hơn trước rõ ràng đã đột phá luyện khí tầng mười một.

Trong thời gian này nàng cũng cổ tu vi, luyện hoá ẩn sát, vốn không có xuất môn gặp ngoại nhân. Lần nữa ra động phủ, mặc dù thời gian ít ỏi những khiến nàng tham muốn hít thở không khí thanh xuân, tu luyện mặc dù tốt nhưng quá trầm mê cũng không tốt cho tâm cảnh, hít thở không khí trong lòng, hoà nhập với thiên nhiên khiến tâm cảnh nàng buôn lỏng rất nhiều.

" Sự muội ngươi cuối cùng đã hiện thân a." Mục Dạ thấy Mộ Ly xuất môn giọng mang trách cứ, những ngày này không ích nam để tử tò mò đến đây khiến hắn buồn bực không thôi, cho đến khi Mục Sinh cường thế nhiếp nhân nên không có kẻ nào bén mạng tới nữa.

" Sư huynh có chuyện gì sao." Mộ Ly biết mình gần đây gây tai hoạ, một mực bế quan cũng là nguyên nhân này, khiến tàng kinh các bị quấy nhiễu khiến nàng cảm thấy có lỗi.

" Ngươi còn dám hỏi sao, ngươi khiến ta dạo gần đây mệt mõi không dứt, mau mau cùng ta bái kiến sư tôn." Mục Dạ vỗ vỗ đầu nàng, một đường dẫn đến Mục Sinh nơi.

" Sư tôn."

Mục Sinh ngồi trên ghế đá gần bờ hồ, nhìn thấy hai sư huynh muội nàng vấn an liền nhàn nhạt gật đầu, đối với hai sư huynh muội đạo.

" Lần này bí cảnh chính là luyện khí cùng trúc cơ tu sĩ cùng nhau tham gia, không những tông môn đệ tử mà ngay cả các đại phái còn lại cũng tham gia bí cảnh, hai người sư huynh muội các ngươi cẩn thận làm việc."

Nhắc nhở một hai bọn họ, Mục Sinh lại quay sang Mộ Ly.

" Lần này bí cảnh ngươi cần phải cẩn trọng, việc ngươi là thuỷ mộc song linh căn đã truyền ra ngoại tông, lại gần đây tin đồn dung mạo của ngươi chắc chắn sẽ bị ngoại nhân để ý." Mục Sinh tam sư đồ trầm ngâm một lúc, Mục Sinh lại lên tiếng.

" Lần này bí cảnh trở ra sư tôn sẽ chính thức thu ngươi làm đệ tử, thu nhận đệ tử đại điển lần này nhất định sẽ khiến tên kia chú ý chúng ta hơn."

" Tên kia, không biết sư tôn ám chỉ ai." Mộ Ly nghi hoặc, nàng biết tàng kinh các cùng thái nhất tông không phải như thế hoà bình, bên trong tông môn luôn có các thế lực tranh đấu.

" Chuyện này chờ ngươi trở về hẳn nói." Mục Sinh phất tay, ý bảo bọn họ xuất phát.

Mộ Ly cùng Mục Dạ hành lễ, chậm rãi rời đi.

Trên đường không ít để tử nhìn lấy nàng, mang theo ánh mắt tò mò tham cứu, điều này khiến tâm tình Mộ Ly buộc chặc.

" Lô đỉnh số mệnh sao, ta sẽ cho các ngươi biết lô đỉnh là thế nào không dễ chọc."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện