Trở lại nghiêm túc sau một buổi trưa " ăn uống", lúc này đây Mộ Ly đứng trước mặt cả hai đồ đệ, sắc mặt tiếu dung đã rút đi không còn.

" Tiểu Lam, mặc dù Hồn tộc chủ tu là nguyên thần lực lượng, nhưng làm đồ đệ của vi sư phải toàn diện trên mọi phương diện, kể từ ngày hôm nay, vi sư không chỉ yêu cầu ngươi trên phương diện nguyên thần đề cao, mà trên phương diện thể năng cũng không thể thua kém." Mộ Ly nhìn nhị đồ đệ của mình, trong lòng đã nghĩ ra con đường cho hắn sau này. Đối với nàng mà nói, Trần Lam khiến nàng hài lòng chính là trời sinh có tinh thần thép, đừng nhìn hắn suốt ngày đỏ mặt rụt rè, nhưng phàm là kẻ có thể vượt qua linh căn đắp nặn, không chỉ có đại nghị lực mà còn có một cường giả chi tâm, cường giả chính không bảo giờ khuất phục trước số phận.

" Thế nào, có ý kiến gì không." Mộ Ly dò hỏi Trần Lam.

" Sư phụ, mặc dù ta biết thể tu rất mạnh mẽ, nhưng đối mặt với tấn công tầm xa tu sĩ, đệ tử không nghĩ họ có thể phát huy ra được lực lượng chân chính, mà con người tinh lực vốn hạn hẹp, thay vì kiêm tu nhiều mặt để tử vẫn cho rằng chuyên tu sẽ đi xa hơn." Trần Lam nghiêm túc nói ra ý kiến của mình, hắn biết bản thân tư chất không cao, linh căn chính là hậu thiên tạo thành, căn bản con đường phía trước chính là mịt mờ hư vô không thể đoán được, mặt khác lấy tính cách cẩn trọng của mình, hắn sẽ không làm những điều không chắc chắn và không có kết quả rõ rệt.

" Tiểu tử, vi sư đã dò xét qua Hồn tộc thiên phú của ngươi, lấy ngươi trời sinh cực cao tinh thần lực chắc chắn sẽ tiến rất xa, trên phương diện này lúc tu luyện nguyên thần sẽ làm ít công to. Mặt khác, ngươi cho rằng thể tu không bằng linh tu đó chính là hoàn toàn sai lầm. Cái mà ngươi nói thể tu chỉ là kiến thức nông cạn, một vi thể tu chân chính có thể một quyền phá núi, huyết khí mạnh mẽ có thể nghiền ép địch nhân không hề thua kém kẻ chuyên tu uy áp. Nếu để một tể thể tu đồng cấp tiếp cận, ngươi nghĩ ngươi có thể tiếp hắn mấy quyền." Mộ Ly nghiêm túc giảng giải, tu sĩ tại Thiên Việt đại lục đối với thể tu kiến thức mà nói, bọn họ chỉ tiếp cận da lông mà thôi, chân chính có thể nắm rõ thể tu cường đại chính là Linh giới hay Tiên Giới những vị diện cao tầng. Còn nhớ Tiên Giới kẻ sáng lập ra Thiên Yêu Thánh Thể thuật, chỉ bằng một thân lực lượng liền có thể quét ngang một phương, thống nhất Yêu tộc trận doanh, chỉ bằng ấy cho thấy thể tu không hề yếu kêm so với linh tu tu sĩ.

" Vi sư cũng không mong muốn ngươi vì kiêm tu nhiều mặt mà trễ nãi thời gian tu hành, nhưng đây là bắt buộc ngươi phải tu luyện thể thuật, lấy người tinh thần lực ngày càng cường đại, nếu không có một thân thể mạnh mẽ thì sẽ không chịu đựng được nổi. Vi sư còn nhớ năm đó khi mình chỉ là một luyện khí kỳ tiểu tu sĩ, nguyên thần bởi vì đột phá đến kim đan kỳ mà dẫn đến cơ thể mất khống chế, thậm chí lúc đó, vi sư thậm chí không thể di chuyển được." Mộ Ly nói đến đây không khỏi nhớ đến cảnh tượng ngày đó, lúc đấy cũng là lần đầu tiên nàng tiếp xúc thân cận với một nam nhân như vậy, nàng không khỏi tưởng niệm đến hắn, tưởng niệm những món ăn mà hắn làm.

Mộ Ly tự giật mình trong hồi tưởng, " ta làm sao vậy, tại sao lại nhớ đến hắn ngay giờ phút này." Mộ Ly suy nghĩ lung tung, không khỏi lắc đầu bản thân thật khỏ hiểu, nhưng nàng không hề nhận ra rằng, tình cảm vốn là một thứ rất khó hiểu, đôi khi nó khiến con người ta không nhận ra bản thân đang thật sự cần gì.

" Kim Đan nguyên thần, chỉ là luyện khí kỳ liền có nguyên thần vượt qua hai đại cảnh giới. Sư phụ người có đùa hay không." Dương Văn Nghi lúc này trợn to mắt ngạc nhiên nhìn Mộ Ly, không dám tin tưởng nói.

" Vi sư giống như đang đùa các ngươi sao." Mộ Ly nhìn bộ mặt không tin tưởng của đồ đệ mình liền hung hăng đe doạ.

" Ách, đệ tử không giám." Dương Văn Nghi sợ trên đầu lại thêm vài khối u, hai tay liền che đầu rụt cổ lại.

Nhìn nàng như vậy Mộ Ly không thèm nói tới nàng, chỉ quay nhìn sang Trần Lam lúc này đang cuối đầu tự hỏi.

" Chẳng trách, chẳng trách sự phụ năm đó chỉ bằng trú cơ kỳ quét ngang Long Phượng bảng, thì ra người đã sớm đạt đến Kim Đan cảnh giới." Trần Lam lúc này ngước nhìn Mộ Ly, hai mắt sáng long lanh như nhìn thấy thần tượng. Từ trước Trần Lam đã biết sự tích của Mộ Ly, luôn mong muốn bản thân được như nàng, một tay quét ngang đồng lứa tu sĩ, nhưng khi biết nàng chỉ bằng luyện khí kỳ đã có kim đan nguyên thần, điều này càng khiến cho hắn càng thêm hâm mộ Mộ Ly.

" Cái gì là Long Phượng bảng, rất lợi hại sao." Dương Văn Nghi nhìn Trần Lam sùng bái ánh mắt, tò mò lại hỏi.

" Đương nhiên, Long Phượng bảng thế nhưng là Đông Vực lớn nhất đại hội tỷ thí, cường giả đỉnh cao hiện nay cũng chính là từ Long Phượng bảng mà ra." Trần Lam như bắt được đề tài của mình, sốt sắng giải thích cho Dương Văn Nghi.

" Khụ khụ... tiểu tử chớ có luyên thuyên, mau làm ra quyết định đi." Mộ Ly nhìn cả hai càng nói càng hăng say bỏ qua mình một bên, da mặt dày không khỏi đỏ lên nhắc nhở.

" A, đương nhiên là tuân theo sư phụ rồi, ta cũng muốn giống như sư phụ mội dạng, làm một cường giả khuấy động phong vân." Trần Lam nắm tay đưa lên, hô lớn quyết tâm.

" Tiểu tử, muốn làm một cường giả thì bỏ cái tính nhát ran của ngươi đi." Mộ Ly không thương tiếc đả kích đồ đệ của mình, khiến Trần Lam đang hăng say trong mộng tưởng không khỏi ảo não xuống.

" Đây là Băng Cơ Ngọc Cốt quyết, là một quyển đánh vững cơ sở thể tu, rất thích hợp luyện khí kỳ tu sĩ tu luyện, mặc dù là một dành cho nữ tu sĩ, nhưng vi sư đã cải biên lại một số để thích hợp cho nam nhân tu luyện." Mộ Ly một tay lấy ra Băng Cơ Ngọc Cốt quyết tân bản, đây là thành quả trong lúc bị giam trong Thời Không Chi Hà, rãnh rỗi cải biên lại công pháp.

" Đây là, thật sự không có vấn đề gì sao sư phụ." Trần Lam chu mỏ, bán tin bán nghi nhìn trong tay mình ngọc giản.

" Nhanh chóng đi tu luyện, ta còn bận rộn giúp sư muội ngươi." Mộ Ly nhìn nhỏ mọn Trần Lam chỉ làm bộ giận dữ đuổi đi, tiểu tử này, làm sao suốt ngày không tin tưởng sư phụ của mình chứ.

" A, nha nha nha, ta đây đi ngay, sư muội cố gắng lên nhé." Trần Lam sốt sắng rời đi, không quên cho Dương Văn Nghi một lời động viên.

" Sư phụ, ta cũng muốn học thể thuật." Vừa rồi bị Trần Lam một phen hồ ngôn loạn ngữ ba hoa, Dương Văn Nghi không ngờ vị này tiện nghi sư phụ lại hung mãnh đến như vậy, nàng vốn là một bạo lực cuồng nữ, nghĩ đến một thân nam chinh tứ chiến, nội tâm không khỏi sôi sục dòng máu bạo lực cuồng.

" Nha đầu ngươi vốn thân thể yếu kém, không thích hợp với thể tu cường lực tu luyện như hắn." Mộ Ly nhàn nhạt trả lời.

" Hả, tại sao hắn lại được ta lại không được, ta tin tưởng bản thân sẽ làm được." Dương Văn Nghi vỗ ngực tự tin, nhưng một lực này không kiểm soát, khiến cho trên ngực truyền đến cảm giác đau đớn.

" Ưm."

" Nha đầu, ngươi nên hiểu rõ bản thân ngươi yếu kém nhất chính là thân thể, Thiên Hương Mị Cốt không phải là không thích hợp thể tu, chỉ khi nào giải quyết vấn đề thân thể mềm yếu của ngươi, lúc đấy mới thích hợp tu luyện thể thuật." Mộ Ly nhìn Dương Văn Nghi nhăn mặt vì đau đớn, lên tiếng giải thích.

" Nếu ngươi muốn quyết tâm tu luyện thể thuật, vi sư cũng không ngăn cấm, đây là một quyển Băng Cơ Ngọc Cốt Quyết nguyên bản, đánh mài cơ sở cũng tốt cho cơ thể ngươi, chí ít nó có thể ngươi hoạt động như người bình thường." Mộ Ly bắc đắc dĩ nhìn buồn rầu Dương Văn Nghi, từ trong tay xuất ra một quyển sách, chính là nàng tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt quyết.

" Văn Nghi, nên nhớ đây chỉ là tạm thời, một khi Thiên Hương khí trong cơ thể bùng phát, đến lúc đó vi sư chỉ đành ra tay với ngươi, đến tránh sinh linh đồ thán." Mộ Ly tay đưa lễ vật, một mặt nghiêm túc nói.

" Vâng, ta biết sư phụ." Dương Văn Nghi hiểu rõ thể chất của mình, một khi tu luyện thân thể, mặc dù thể chất sẽ cải thiện, nhưng hương khí trong cơ thể sẽ tích trữ không tán, đến một lúc nhất định nào đó, những hương khí này sẽ như một quả bom phát nổ, huỷ diệt một quốc gia chỉ là chuyện nhỏ.

" Tin tưởng vi sư, vi sư sẽ tìm cách giúp ngươi thay đổi thể chất, đây cũng là lời hứa mà ta dành cho ngươi." Mộ Ly trầm mặc nói.

" Vâng, ta tin tưởng một ngày nào đó, sẽ thoát đi khổ ải mà ông trời tạo ra, sự đày đoạ này, sẽ không khiến đệ tử bỏ cuộc mà đánh mất đi vận mệnh của mình." Dương Văn Nghi cao ngạo, nhưng cao ngạo vốn đi đôi với sự tự tin bản thân thái quá, nàng không tin bản thân sẽ bị thiên đạo đày đoạ cho đến chết, cho dù chết cũng sẽ khuất phục trước số phận.

" Được rồi, việc này cứ để sang một bên, tiếp theo ta sẽ cho ngươi một kiến nghị." Mộ Ly đổi sang đề tài.

" Đề nghị, sư phụ có ý kiến gì sao." Dương Văn Nghi tò mò hỏi.

" Ta muốn ngươi tu luyện huyễn thuật." Mộ Ly gật đầu đáp.

" Huyễn thuật, ta sẽ không tu luyện thấp kém huyễn thuật, trong mắt ta, chỉ có trực diện chiến đầu mới là cường đại pháp thuật." Dương Văn Nghi không chịu liền lớn tiếng.

Tg: ủng hộ mình để có thêm động lực bằng cách truy cập vào wed ( http://unghotoi.com/cominh), dù tiền thưởng ít hay nhiều cũng rất cảm ơn các bạn giúp đỡ mình. Hiện nay thất nghiệp, mình rất cần tiền để sinh hoạt phí, trân thành cảm ơn các bạn trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện