Edit: Linhlady


Tô Mộc không biết rõ ở đâu mà bàn tay vàng của nữ chủ lớn như vậy, đầu tiên là tổng tài bá đạo, sau lại có một thiếu gia ôn nhu.

Tô Mộc có điểm hâm mộ cô ta, bất kể thời nguy hiểm như thế nào đều sẽ có người xuất hiện kịp thời cứu, còn yêu cô ta vô điều kiện. Quả thực không cần quá phận.

Tính cách nữ chủ rất tiểu bạch, nhưng lại có thể nghĩ đến đi khu đèn đỏ, phỏng đoán cũng là hy vọng câu được một kẻ có tiền, giải quyết nợ nần trong nhà đi.

Nữ chủ được cha mẹ cô ta bảo vệ rất tốt, bởi vì khu nhà cha mẹ cô ta đầu tư xuất hiện vấn đề còn chết một mạng người, khu nhà đang xây dựng liền ngừng, người nhà nạn nhân tới quấy rối, các vấn đền thi nhau kéo tới, bọn họ không chịu nổi gánh nặng, tài chính công ty xuất hiện vấn đề, cuối cùng trên đường cao tốc ra tai nạn xe cộ do quá mệt mỏi. Nữ chủ từ thiên kim nhận hết mọi sủng ái biến thành con người dưới đáy xã hội đeo trên lưng khoản nợ khổng lồ, mà những người gọi là thân thích kia không hề có ý muốn tiếp nhận cô ta khắp người đều là nợ nần xúi quẩy. Khi đó Mộ Thiếu Tử giúp cô ta giải quyết sạch nợ, chỉ có một yêu cầu là cô ta đứng ở bên cạnh mình, còn cùng nữ chủ ký hợp đồng gọi là hiệp ước không bình đẳng.

Lúc này, Tô Mộc lại rất muốn gầm thét, cô nương ngươi thật đủ! Ở lúc ngươi gặp nguy cơ, nam chủ ra tay giúp ngươi giải quyết sạch nợ vụ nần. Còn kí hiệp ước không bình đẳng, chỉ là hy vọng Ninh Manh ở bên cạnh hắn sáu năm cũng không làm khó cô ta.

Bây giờ Tô Mộc mới cảm thấy nam chính hoàn toàn không đáng vì nữ chính cặn bã a. Nghĩ tới đây, Tô Mộc vì nam chủ sâu sắc bày tỏ đồng tình. Thế cho nên nghỉ phép một ngày Tô Mộc đi làm luôn nhìn boss với ánh mắt đồng tình, lại chứng kiến nam chủ cụp mắt.

Bị Tô Mộc liên tục dùng ánh mắt đồng tình nhìn chăm chú khiến Mộ Thiếu Tử cảm giác không giải thích được, trong lòng lại thấy vui vẻ, trước kia cô đi làm cũng không nhìn mình.

Ồ? Chính mình không phải là đang run M* đi? Suy nghĩ đến đây, Mộ Thiếu Tử không tự chủ run một cái.

Tối hôm qua hắn mất ngủ, nghĩ tới hắn lấy đi lần đầu tiên của cô, vừa muốn Ninh Manh, lại phát hiện Ninh Manh ở trong ấn tượng của hắn đã có chút mơ hồ, chỉ nhớ rõ cô ta giống thiên chân khả ái, có chút ít mơ hồ là một cô gái nhỏ. Khi cô ta bỏ đi hắn rất thất vọng, nhưng vì trách nhiệm vẫn đi tìm cô ta, lại luôn không có có kết quả gì. Chút chuyện này chính là nguyên nhân hắn một đêm chưa ngủ.

(*run M: bạn nào từng đọc truyện SM sẽ rõ, run M kiểu người có khuynh hướng thích bị hành hạ.:))

Quả nhiên không chiếm được là tốt nhất, nữ chủ ở thời điểm không để ý người ta, người ta còn liều mạng đuổi theo.

╮ (╯▽╰)╭ Tô Mộc trong nháy mắt cảm giác vô cùng châm chọc giả thiết này.

___________________

"Boss, lịch trình tiếp theo ngài có cuộc hẹn với nhà thiết kế trang sức Amy" lúc này, Tô Mộc trong lòng có chuông cảnh báo lớn, sẽ không phải khéo như thế đi?

"Ừ. Khụ khụ...cô khoẻ hơn chưa?" Mộ Thiếu Tử nắm tay trên môi, nghĩ rất lâu mới phát giác được hay là hỏi một chút.

Từ trong miệng Mộ Thiếu Tử trong miệng nghe được câu này, mặc dù có điểm khó chịu, nhưng Tô Mộc có chút thụ sủng nhược kinh, hình như mặt hơi đỏ?

"Cảm ơn boss quan tâm. Không có gì đáng ngại." Lập tức, Tô Mộc khôi phục trạng thái bình thường.

"Ừm." Mộ Thiếu Tử cả quá trình không có dám ngẩng đầu nhìn Tô Mộc một cái, cho nên cũng không có trông thấy Tô Mộc đỏ mặt.

Phản ứng chỉ có như vậy? Không phải là phải tỏ nhu nhược sao? Để cho mình an ủi cô ấy sao?

Nếu như Tô Mộc biết rõ ý tưởng nam chủ, nhất định sẽ nói ngươi không phải là ta, boss, ta mới không có sụp đổ như thế đâu.

Trong lúc đó hai người lại khôi phục trầm mặc, nhưng động tác trên tay không có chậm lại. Cho đến khi tiểu Trương vào nói nhà thiết kế đến, hai người mới một trước một sau đi ra ngoài.

Đến phòng hội nghị.

Mộ Thiếu Tử ngẩng đầu, bắt tay người đối diện: "Cô..." Mặt đầy khiếp sợ, người mình tìm lâu như thế nhưng lại không ngờ chính là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thế giới.

"Hi, đã lâu không gặp" so với Mộ Thiếu Tử kinh ngạc, Ninh Manh lại tỏ ra lạnh nhạt, giống như khá thoải mái với đối quá khứ? Tựa như lơ đãng thoáng nhìn Tô Mộc sau lưng Mộ Thiếu Tử một cái, chống lại con mắt Tô Mộc liền dời đi.

Tô Mộc cũng rất kinh ngạc, sự ngây thơ năm đó trên người nữ chủ, đã chuyển thành thành thục mị lực, biến hóa quả thực rất lớn. Khó trách về sau Mộ Thiếu Tử sẽ yêu cô ta như vậy.

Nhưng tại sao cô ta lại nhìn là mình? Nghĩ tới đây, Tô Mộc không khỏi nhíu mày. Nhìn Ninh Manh trước mắt, Tô Mộc cảm thấy hơi quen thuộc, không đúng, các cô chưa từng gặp mặt.

Tô Mộc suy tư rất lâu, tâm không khỏi lộp bộp một tiếng, gương mặt đó có điểm giống nguyên chủ, nghĩ tới thời gian hai người xuất hiện. Tô Mộc vội vàng gọi hệ thống, nhìn lần đó Mộ Thiếu Tự kêu tên đúng là Tô Mộc, thiên a, thì ra người tổng tài thích trước đó là Tô Mộc.

Nhưng là vì sao thích nguyên chủ đây? Thiên a, đến cùng xem nhẹ cái gì trong tiểu thuyết, trong nội tâm Mộ Thiếu Tự lại có ánh trăng sáng, mà lại là nguyên chủ. Nhưng thái độ giám đốc như vậy ai nghĩ là thích mình a. Tô Mộc nhìn ót đại boss khổ sở suy tư.

Mà tất cả mọi người đều rất kinh ngạc thì ra hai người là nhận biết.

"Hắc, thì ra Mộ tổng biết Amy " trợ lý bên cạnh Amy ra mặt đánh vỡ lúng túng.

Nghe được câu này, trong nháy mắt Mộ Thiếu Tử khôi phục lại bộ dáng giám đốc lãnh khốc, dường như người vừa rồi thất thố không phải là hắn. Thanh âm từ tính có chút trầm thấp: "Đã lâu không gặp. Ninh tiểu thư. Tôi nghĩ chúng ta có thể bắt đầu."

"Đương nhiên."

Lập tức, hai người bắt đầu thảo luận phương án.

Quan điểm mới mẻ của Ninh Manh khiến Mộ Thiếu Tử giật mình, thì ra khi rời xa mình cô ta thay đổi thành ưu tú như vậy, chuyện này khiến Mộ Thiếu Tử có chút không thoải mái.

...

"Hợp tác vui vẻ." Mộ Thiếu Tử bắt tay cùng Ninh Manh.

Sau khi Ninh Manh rời đi, Mộ Thiếu Tử trở lại phòng làm việc, báo ai cũng không được cho vào trong phòng làm việc.

Cửa đóng lại, Trương Thắng không tiếng động nhìn Tô Mộc, chính là tiểu Trương khoa tay múa chân một cái: Làm sao vậy? Bởi vì nhà thiết kế vừa rồi sao? Hoàn toàn đã quên bộ dáng cao lãnh chính mình xây dựng.

Mà Trương Thắng đối với chuyển biến của Tô Mộc tổng kết tại sức mạnh tình yêu.

Vì vậy, Trương Thắng kéo Tô Mộc đi tới phòng giải khát bởi vì cho là Tô Mộc cùng boss có quan hệ liền đem chuyện xưa thêm dầu thêm mỡ nói một cho Tô Mộc nghe, còn một cái đồng tình nhìn Tô Mộc, o (︶︿︶)o ai, thật vất vả boss có người mới, tình cũ liền xuất hiện, đây không phải là phiền toái sao.

"Cố gắng lên, tiểu Mộc. Tôi ủng hộ cô." Nói xong tạo một tư thế cố gắng lên liền đi.

Uy uy, đại ca. Sự tình không phải như ngươi suy đâu, cô cùng boss còn không có phát triển đến một bước kia. Chờ lúc Tô Mộc muốn nói, đã không còn thấy bóng dáng tiểu Trương.

Tô Mộc cũng không thèm tìm trương thắng để giải thích, nhưng nhờ chuyện này mà con đường chiếm đóng giám đốc của Tô Mộc ngược lại cũng thuận lợi không ít.

Bởi vì phòng làm việc của thư kí tổng giám đốc làm việc bên ngoài, Tô Mộc trở lại phòng làm việc liền gõ cửa phòng boss."Boss, đây là dự tính của bộ tài vụ, xin ngài xem qua một chút. Còn có bên hải quan giống như xảy ra vấn đề, muốn ngài đi một chuyến." Tô Mộc nghỉ phép một ngày cũng không nhàn dỗi, quen thuộc công việc của mình, đối với chuyện của giám đốc tổng tài bất cứ chuyện gì đều nhớ kĩ so với chuyện của mình còn muốn rõ hơn.

"Ừ. Đi thôi." Mộ Thiếu Tử đứng dậy, sửa sang cà vạt có chút lệch nghiêng.

Hai người lập tức ngồi trên xe, đi tới hải quan.

...

Nhưng là, chuyện phát sinh kế tiếp Tô Mộc hoài nghi trước khi ra cửa có phải không xem hoàng lịch hay không, như thế nào lại khéo đến thế, ha ha.

�#
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện